Sơ Cửu Của Lục Hào

Chương 43: Xác chết dưới đáy hồ Nhân tạo




Nghe thấy câu này, Tiểu Đao vô cùng muốn chửi thề. Lúc này xảy ra vụ án, điều này có nghĩa là gì, có nghĩa là Tết năm nay cậu phải tăng ca! Còn ba ngày nữa là Tết rồi mà lại có vụ án xảy ra!
Tiểu Đao nhịn cơn giận dữ xông ra ngoài.
Nơi xảy ra vụ án là một công trường đang xây dựng, khi Hạ Thần Phong xuống xe thì đã có đồng nghiệp trong cục cảnh sát đến rồi, Tạ Điền đã đi vào khảo sát hiện trường từ lâu rồi.
“Sao lại là Tập đoàn Tinh Thần nữa vậy.” Sắc mặt của Tiểu Đao rất xấu, mấy việc gần đây đều có liên quan đến Tập đoàn Tinh Thần. Hạ Thần Phong đứng ở chỗ cũ, nhìn Lục Dao đang khẽ ngây người ở trong đám đông.
Mà sắc mặt lúc này của Lục Dao cũng rất khó coi, vốn dĩ công trình này đã tiến hành không được thuận lợi lắm rồi, không xảy ra tai nạn thì cũng có tranh chấp, bây giờ lại có người chết nữa.
Vốn dĩ phong thủy của mảnh đất này rất tốt, nhưng một khi có người chết thì mọi cố gắng đều đổ xuống sông xuống bể. Bây giờ Lục Dao đang rất nóng lòng muốn biết người kia chết ở chỗ nào.
Hạ Thần Phong băng qua dải phân cách, khu chung cư này mới được khởi công, các loại máy đóng cọc, thanh cốt thép vẫn nằm ngổn ngang ở đây, “Anh Phong, nạn nhân là công nhân ở đây, sáng này khi bắt đầu xây dựng thì được phát hiện đã chết ở công trường.” Một cảnh sát tại hiện trường chạy đến, đưa Hạ Thần Phong và Tiểu Đao đến nơi xảy ra vụ án.
Hạ Thần Phong đứng ở bên cạnh một cái hố lớn nhìn xác chết với tư thế chết không đẹp mắt cho lắm ở dưới đáy hố.
Đây là một cái hố rất lớn, đấy hố sâu khoảng 3 mét, diện tích của cả hố đất khoảng 300 mét vuông, “Cái hố này để làm gì vậy?” Hạ Thần Phong chỉ vào hố và hỏi.
Phải biết rằng mảnh đất này rất đắt giá, hơn nữa những chỗ xung quanh đều đang được đóng cọc, chỉ có cái hố trống này nhìn có vẻ rất kỳ lạ, “Nghe nói là để làm một hồ nhân tạo, xung quanh đều là biệt thự.”
Hạ Thần Phong gật đầu, nhìn Tạ Điện rồi đừng lên, anh đi ủng vào rồi đi xuống dưới.
Nạn nhân khoảng 40 tuổi, đốt ngón tay thô và to, hổ khẩu(*) có một vết thương rất sâu, lúc này tứ chi xoắn vào với nhau, nằm dưới đáy hố mặt hướng lên trên, “Tình hình thế nào?”
(*) Hổ khẩu: khoảng cách giữa ngón cái và ngón trỏ.
Tạ Điền đứng dậy, đeo khẩu trang vào, “Thời gian tử vong của nạn nhân vào khoảng hơn một giờ sáng, khoảng thời gian này trời rất lạnh, cho nên có thể thấy thi thể đông cứng rất rõ ràng, bây giờ cũng bắt đầu hình thành vết bầm rồi…” Nói xong Tạ Điền khẽ lật xác của nạn nhân lại, vén áo ở phần lưng lên, vết bầm ở chỗ bấm huyệt nhạt dần, “Sau khi chết, nạn nhân không bị di chuyển sang chỗ khác, tứ chi bị công cụ sắc bén chặt đứt, xương ống chân và xương mác đều bị đánh gãy, những vết thương này đều là vết thương trước khi chết, có một vết thương trí mạng, có lẽ là nằm ở ngực.” Hạ Thần Phong ngồi xổm xuống, nhìn ba thanh cốt thép xuyên qua ngực nạn nhân, “Chẳng phải nơi này để làm hồ nhân tạo sao, sao lại có thanh cốt thép ở đây?”
Tạ Điền chỉ vào một đầu của thanh cốt thép, “Thần Phong, anh xem thanh cốt thép này đi.” Đây là thanh cốt thép cán nóng đường kính ít nhất là 50 mm, đầu cắt rất phẳng, hơn nữa độ dài khoảng một mét rưỡi, nếu là như vậy thì hung thủ làm thế nào mà đưa nạn nhân lên trên đó được chứ. Hạ Thần Phong đứng dậy đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, anh nhìn chiếc cần cẩu cách đó không, chiếc cần cẩu đó dùng để vận chuyển thép, “Tiểu Đao, cậu đi kiểm tra chiếc cần cẩu đó đi.” Hạ Thần Phong nghĩ, nếu dùng chiếc cần cẩu đó nâng nạn nhân lên sau đó thả xuống, như vậy là có thể lý giải được vết thương trí mạng nằm ở đó.
Có thể nói, nạn nhân chết rất thảm, cơ thể không những phải chịu sự tra tấn dã man, mà còn tử vong do mất quá nhiều máu, cả đáy hố đều bị nhuộm đỏ bởi máu người.
Lục Dao bị mời về cục cảnh sát để thẩm vấn với tư cách là một thành viên của đội kỹ sư. Lần này cô thật sự đã trở thành “khách quen” rồi, Tiểu Đao đưa một cốc cà phê vào tay Lục Dao, mắt nhìn Hạ Thần Phong đang ngồi ở bênh cạnh mình, cậu khẽ ho lên một tiếng: “Khụ khụ, Lục Dao, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Lục Dao nhếch môi, “Nên ít gặp nhau kiểu này thì tốt hơn…” Dù sao thì gặp cảnh sát có nghĩa là đã xảy ra chuyện không hay.
Tiểu Đao rút thuốc lá ra: “Nào, chúng ta nói chuyện thôi.”
“Sao cô lại có mặt ở hiện trường thi công của Tập đoàn Tinh Thần…” Tiểu Đao thầm cảm thấy buồn cười, rõ ràng việc này mình cậu làm là được rồi, nhưng anh Phong cứ muốn cùng cậu lấy lời khai, lẽ nào anh ấy thật sự có ý với cô gái này?
“Tôi giành được giải nhất cuộc thi thiết kế, nên đã được mời về làm giám sát hiện trường thi công.” Lục Dao thở dài một tiếng, “Cảnh sát Phương, anh có thể nói với tôi, nạn nhân chết ở đâu không?”
Hạ Thần Phong ngước mắt lên nhìn Lục Dao, “Trên thanh cốt thép dưới đáy của hồ nhân tạo.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt của Lục Dao liền trắng bệch, nhưng cô không tỏ ra ngạc nhiên, cô cười khổ một tiếng, “Quả nhiên là ở đó…”
Quả nhiên?
Tiểu Đao nghĩ, lẽ nào Lục Dao lại biết rồi? “Lần này cô cũng tính ra có người chết à?” Tiểu Đao hỏi, dù sao thì có lúc Lục Dao thật sự tính rất chuẩn, cậu còn đang suy nghĩ sau khi vụ án này kết thúc, có nên nhờ Lục Dao xem hộ đường tình duyên hay không?
“Bởi vì chỉ có chết ở đó mới có tác dụng…” Lục Dao cầm cốc cà phê lên uống một ngụm, “Phong thủy của cả bản thiết kế này đều vây quanh cái hồ nhân tạo đó, có thể nói đó là ngọn nguồn, là nơi quan trọng nhất tập hợp phong thủy tốt nhất. Bây giờ ngọn nguồn đã bị ô nhiễm rồi, các anh nghĩ xem, vùng phong thủy đó còn tốt được nữa không?
Trong lòng Lục Dao có cảm giác thất vọng sâu sắc, đây là tác phẩm đầu tiên của cô, là tác phẩm cô dồn hết tâm sức vào, nhưng bây giờ cô chỉ có thể trơ mắt nhìn nó cứ như vậy bị hủy hoại.
“Vậy ban đầu cô định dùng ba thanh cốt thép đó vào việc gì?” Nghe thấy lời của Lục Dao, đầu tiên Hạ Thần Phong cau chặt mày sau đó nhớ ra ba thanh cốt thép đó liền mở lời hỏi.
“Ba thanh cốt thép này được chuẩn bị để lắp đặt vòi phun nước bơm nước vào phần đáy của hồ nhân tạo.” Lục Dao nói xong liền đứng dậy, “Những điều nên nói tôi đã nói hết rồi. Đây không phải lần đầu công trường thi công có chuyện xảy ra, nhưng lần này lại là lần nghiêm trọng nhất.”
“Không phải lần đầu tiên? Chuyện này là thế nào?”
Lục Dao ngập ngừng một lát rồi nói, “Trước đây, công trường xây dựng cũng xảy ra chuyện, nhưng không gây ra ảnh hưởng lớn, nhưng sau khi công trường xây dựng này bắt đầu thi công thì lại xảy ra chuyện hết lần này đến lần khác…”
Hạ Thần Phong nhìn Tiểu Đao, “Cậu đi tìm người phụ trách công trình xây dựng để tìm hiểu tình hình.”
Lục Dao nhìn ánh mắt trước khi đi của Tiểu Đao, cô cảm thấy… Đặc biệt thô bỉ. Phối hợp với khuôn mặt trẻ con đó của cậu ta, quả thật có thể nói là kinh dị.
Hạ Thần Phong đứng dậy tắt camera ở trong góc phòng đi, có vài lời anh không định cho người khác biết, “Gần đây có ai đáng nghi xung quanh cô không?”
Lục Dao khẽ cau mày, “Không có, từ sau ngày hôm đó thì không thấy ai xuất hiện bên cạnh tôi cả… Anh nói xem, có phải họ đã từ bỏ rồi không? Khi tính quẻ tôi cũng không thấy bất cứ vấn đề gì…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.