Siêu Cấp Shipper

Chương 80: Dây Dưa Đến Cùng






“Hả, còn phải dẫn theo hai người bọn họ ư?” Ôn Hinh ngây ngẩn cả người: “Có thể cho tôi một lý do không?”
Phương Dạ gật đầu: “Thứ nhất, họ đều là steamer của Vưu Ngư.
Thứ hai, họ đều là bạn bè của tôi.
Hai lý do này đủ rồi chứ?”
“Hình như… vậy là đủ rồi.

Nghe được cuộc trò chuyện của hai người, vẻ mặt Thẩm Nghiên Nhi nhất thời hoang mang: “Tôi và Willa đều phải tham gia ư? Nhưng… tôi chơi trò này không giỏi đâu!”
Willa lại thành thật lắc đầu: “Từ trước đến giờ tôi chưa từng chơi trò này.

“Học là được thôi.


“Nhưng bây giờ tôi không phải là streamer.

“Đợi đăng kí là được.

Ôn Hinh nghe thấy thì khuôn mặt nhỏ nhắn càng lúc càng tối sầm: “Phương Dạ, đúng là tôi rất xem trọng giải đấu lớn lần này, được một lần đạt hạng nhất trong trận đấu là ước mơ của tôi từ trước đến nay, cho nên tôi mới thành tâm thành ý mời anh tổ đội, vậy mà bây giờ anh lại muốn để hai người mới tham gia vào đội?”
Phương Dạ mỉm cười nói: “Cô sai rồi, các cô ấy có phải người mới hay không cũng không phải là trọng điểm.

Ôn Hinh thở hồng hộc nói: “Vậy trọng điểm là gì?”
“Trọng điểm là, chỉ cần trong đội ngũ có tôi là đã đủ rồi!”
Nghe xong câu nói huênh hoang này của Phương Dạ thì Ôn Hinh đã hiểu ra.
Phương Dạ nói vậy cũng đúng, với năng lực biếи ŧɦái của anh ấy so với người khác thì ba đồng đội khác quả thật là có cũng được mà không có cũng không sao, chỉ cần không gây cản trở thì mọi chuyện sẽ thuận lợi!
Bản thân tự nhận rằng kỹ thuật chơi PUBG không tệ, thật ra ở trong mắt Phương Dạ còn chẳng khác gì người mới cả…
“Được, cứ quyết định như vậy!” Ôn Hinh vỗ mặt bàn: “Từ giờ trở đi, chiến đội gồm bốn người chúng ta sẽ chính thức thành lập, tôi miễn cưỡng làm đội trưởng, ngày mai lập tức thi đấu vòng loại của Vưu Ngư!”
“Ngày mai đã thi đấu? Có nhanh quá không vậy?” Thẩm Nghiên Nhi và Willa vẫn còn bị vây trong trạng thái choáng váng ngây ngất.
Phương Dạ an ủi: “E hèm, chỉ là một trận đấu giải trí thôi, đừng nghiêm trọng quá.

Ôn Hinh không đồng ý: “Trận đấu giải trí gì chứ, giải thưởng cho quán quân lần này cao tới hai trăm vạn, có ít nhất mấy chục người tuyển thủ chuyên nghiệp dự thi lận đó.
Đừng thấy nền tảng Vưu Ngư làm việc không thỏa đáng, sức ảnh hưởng của nó cực kỳ lớn!”
Phương Dạ thầm vui vẻ trong lòng, sức ảnh hưởng dù có lớn thì một phần ba của nó cũng là của tôi…
Nếu đã muốn thành lập chiến đội thì đương nhiên phải có tên của chiến đội mới được, ba cô gái líu ríu thảo luận hồi lâu, vậy mà lại chọn ra một cái tên “Súng và bách hợp” khiến Phương Dạ muốn hộc ba lít máu!
Yếu ớt phản kháng vài câu lại phát hiện hoàn toàn không có tác dụng gì, anh đành phải tùy ý các cô.
Nhưng chuyện còn hộc máu hơn vẫn còn ở phía sau, lúc đưa tên chiến đội ra, hệ thống cho rằng chữ “Súng” phạm quy, thế là bàn tay nhỏ bé của Ôn Hinh vung lên, lập tức đổi thành chiến đội “Bách hợp”.

Để hai cô gái ở lại quán internet cafe để làm quen với các thao tác cơ bản, Phương Dạ một mình quay về nhà ngủ, dù sau trận đấu cũng diễn ra vào buổi tối ngày mai, ban ngày anh còn phải đến trường, giao hàng nữa.
Mười một giờ trưa, Hạ Vi vừa ngáp vừa mở cửa buôn bán, một chiếc xe Lexus mang biển số nước ngoài đã đậu ở ven đường, chủ xe ôm một bó bách hợp to mỉm cười đi về phía chị ấy.
“Không phải chứ, người này thật sự đuổi tới tận Hoa Hải à?”
Sau khi nhìn thấy chủ xe có dấu hiệu Địa Trung Hải, sắc mặt của Hạ Vi lập tức thay đổi.
Ngụy Dương đi đến gần, cười tủm tỉm đưa bó hoa: “Vi Vi, buổi sáng tốt lành, bó hoa bách hợp xinh đẹp trong sáng giống như em này là tặng cho em đấy!”
Hạ Vi mang vẻ mặt bình tĩnh, nói: “Anh Ngụy, ngày hôm qua tôi đã nói rất rõ ràng rồi, chúng ra không hợp nhau, xin anh đừng đến đây dây dưa với tôi nữa!”
“Chúng ta chưa từng hẹn hò chính thức, sao em lại cho rằng chúng ta không phù hợp chứ?” Ngụy Dương không hề tức giận: “Chúng ta vẫn nên hẹn hò vài lần để làm quen với đối phương một chút, nói không chừng em sẽ chậm rãi yêu tôi thì sao?”
“Ngại quá, anh không phải hình mẫu mà tôi thích.

“Em thích hình mẫu như thế nào, anh có thể sửa!” Hôm nay Ngụy Dương muốn dây dưa đến cùng.
“Vậy rốt cuộc là anh thích điểm nào của tôi nhất, tôi sửa còn không được ư?”
Ngụy Dương mặt mày nghiêm túc nói: “Toàn thân em từ trên xuống dưới không có chỗ nào tôi không thích cả.

Từ sau buổi xem mắt ngày hôm qua, anh ta lập tức bị Hạ Vi hào phóng xinh đẹp mê hoặc, cho dù lúc ấy đã bị từ chối nhưng anh ta lại không chịu bỏ cuộc, sáng sớm hôm nay đã lái xe chạy hơn một trăm kilomet từ thành phố Bành đến đây.
“Mẹ tôi không muốn một người đàn ông lớn tuổi đã từng kết hôn làm con rể!”
“Em yên tâm, bên dì anh đã thu phục được rồi.
” Ngụy Dương nói: “Ngày hôm qua anh tặng cho bà mấy món quà tặng trị giá hơn một vạn, bà còn hỏi anh định khi nào thì cưới em vào cửa nữa!”
Hạ Vi mất mặt không thôi, người mẹ này thật sự là gây thêm phiền phức cho mình, một chút quà cáp đã mua chuộc được bà rồi…
“Tôi không thích Địa Trung Hải!”
“Chuyện này cũng xin em yên tâm, anh đã liên hệ với người cấy tóc rồi, nhanh nhất thì ngày mai mọi chuyện sẽ OK, cam đoan là em sẽ không bao giờ nhìn thấy nữa!”
Hạ Vi bị dây dưa đến không biết phải làm sao, đành ném ra đòn sát thủ cuối cùng: “Ngại quá, thật ra tôi quên nói cho anh biết, tôi đã có bạn trai rồi!”
Ngụy Dương lại không tin: “Không thể nào, chắc chắn là vì muốn từ chối tôi nên em mới nói như vậy, dì đã sớm nói với anh rồi, sau khi tốt nghiệp em đã bắt đầu kinh doanh tiệm trà sữa, chưa từng hẹn hò với bạn trai!”

“Mới xác định quan hệ vào tuần trước!”
“Vậy thì sao, em không thể nào tìm được một người bạn trai có điều kiện tốt hơn tôi!” Ngụy Dương hơi đắc chí nói: “Ở thành phố Bành, Ngụy Dương anh cũng xem như là một nhân vật có máu mặt, một nhà máy chế biến với hơn một trăm người, có một căn nhà trong khu trường học, còn thêm một chiếc Lexus ux, có bao nhiêu đàn ông có thể so sánh được với anh?”
Hạ Vi lạnh nhạt cười nói: “Bạn trai hiện tại của tôi còn mạnh hơn anh nhiều, bất kỳ chiếc xe nào của anh ấy cũng có thể hạ anh xuống!”
“À, bạn trai em là con nhà giàu à?”
“Không phải.

“Vậy cậu ta làm nghề gì?”
Hạ Vi nói: “Tôi không cần thiết phải nói cho anh biết, tóm lại anh ấy có tiền hơn anh là được!”
“Được, vậy em gọi cậu ta đến đây, chỉ cần có thể chứng minh cậu ta có tiền hơn tôi thì từ nay về sau tôi sẽ không dây dưa với em nữa!”
Đang nói thì bỗng dưng có hai người bảo vệ mặc đồng phục đi tới.
“Cô chủ Hạ, người này đang quấy rối cô sao, có muốn tôi đuổi anh ta đi không?” Đội trưởng Lư cung kính hỏi.
Ngụy Dương nghe thấy thì bực bội: “Này này này, anh nói chuyện kiểu gì thế, làm một tên bảo vệ quèn thì có gì hơn người, nói đuổi là có thể đuổi được à, có biết tôi là ai không hả?”
Đội trưởng Lư lạnh lùng cười nói: “Tôi mặc kệ anh là ai, chỉ cần dám quấy rầy cô chủ Hạ thì đều phải đuổi ra khỏi khu thương mại, đây là quy định của tổng giám đốc chúng tôi!”
“Cái quy định chó má gì vậy, con mắt nào của anh nhìn thấy tôi quấy rối cô ấy? Cô ấy là đối tượng xem mắt của tôi, hôm nay tôi đến đây để xác định quan hệ, anh có quản được không?”
Hạ Vi thấy mùi thuốc súng giữa hai người dần dày đặc, nhanh chóng khuyên nhủ: “Đội trưởng Lư, lời anh ta nói cũng không sai, các anh đừng tranh cãi nữa.

“Được rồi cô chủ Hạ, cô yên tâm đi, tôi và cấp dưới của tôi đợi lệnh bất cứ lúc nào, nếu anh ta có hành vi mạo phạm gì thì chúng tôi sẽ khống chế anh ta trước!”
Đội trưởng Lư liếc mắt trừng anh ta một cái rồi rời đi.
Ngụy Dương hung hăng phun một ngụm với bóng lưng của đội trưởng Lư: “Phì, có gì ghê gớm chứ?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.