Bạch Điều thiếu kiên nhẫn mà nói: “Đi đi, đi đi, đoàn của chúng tôi không tuyển nam diễn viên đâu.”
“Tôi nghe chị gái vừa rồi nói các anh định quay một bộ phim chiến tranh siêu anh hùng thời Minh quốc đúng chứ, sao lại không tuyển nam?” Trong lòng Phương Dạ thầm cười lạnh không ngừng, ngoài mặt lại bày ra dáng vẻ khá là thành khẩn: “Tôi thực sự có xuất thân chính quy mà, anh cứ cho tôi vào thử vai xem sao đi mà!”
Bạch Điều chặn cửa lại, không định để Phương Dạ vào trong: “Rất xin lỗi anh, chúng tôi thực sự không tuyển nam diễn viên, nếu không thì anh tới chỗ khác thử vai đi, để tôi cho anh số điện thoại nhé.”
Phương Dạ lì lợm la liếm mà nói: “Tôi thấy đoàn làm phim của các anh cũng không tồi, châm chước cho tôi một chút được không?”
“Con mẹ mày bị thần kinh à, cút!” Cuối cùng thì Bạch Điều không nhịn nổi nữa mà “rầm” một tiếng đóng sầm cửa lại. Vì tiếng động quá lớn nên dọa cho hai người đang nói chuyện bên trong giật mình.
Đạo diễn Ngưu bất mãn mà nói: “Bạch Điều, cậu đóng cửa mạnh như vậy làm gì hả, thấy Tiểu Dĩnh nhà người ta bị dọa chết khiếp rồi không?”
“Thằng nhãi giao hàng kia cứ quấy rối mãi, em bị cậu ta chọc đến tức mà thôi.” Bạch Điều không thèm để ý mà nói, ánh mắt thuận tiện nhìn lướt qua người Thư Tiểu Dĩnh, vẻ mặt cũng có chút đáng khinh: “Anh Ngưu, em gái này chất lượng không tồi nha, đàm phán xong chưa, lúc nào thì bắt đầu thử vai được?”
“Tôi nói với cậu bao nhiêu lần rồi hả, phải gọi tôi là đạo diễn Ngưu, chúng ta là đoàn phim chính quy, đừng suốt ngày xưng huynh gọi đệ như thân thiết lắm!” Đạo diễn Ngưu cau mày nói: “Cũng hòm hòm rồi, để tôi với Tiểu Dĩnh bàn nốt về nội dung cảnh quay này một chút, cậu đi chuẩn bị máy quay trước đi.”
Lão Ngưu chết tiệt này, nhập vai đúng là giống lắm, ngay cả mình mà anh ta cũng dám sai khiến!
Bạch Điều lẩm bẩm một câu với âm thanh chỉ có bản thân anh ta nghe được, sau đó thành thật về phòng chuẩn bị mấy thứ đồ kia. Đạo diễn Ngưu mỉm cười nhìn Thư Tiểu Dĩnh, nói: “Tiểu Dĩnh à, tôi biết cô là một người mới hoàn toàn, nhưng cô cũng đừng nên hồi hộp quá, cô chỉ cần diễn theo nội dung mà tôi nói là được, không có vấn đề gì chứ?”
Thư Tiểu Dĩnh có chút do dự, nói: “Tôi đã nhớ kỹ những điều ngài nói rồi, nhưng tôi vẫn còn chút thắc mắc nhỏ nhỏ, không biết là…”
Đạo diễn Ngưu thoải mái, hào phóng mà nói: “Có gì thắc mắc cứ hỏi thoải mái, tôi nhất định sẽ giải đáp cho cô.”
“Đạo diễn Ngưu, nội dung mà ngài bảo tôi thử vai hình như không liên quan gì lắm tới bộ phim chiến tranh thì phải?”
Đạo diễn Ngưu nghiêm trang nói: “Sao lại không liên quan chứ? Phim của tôi không giống với những bộ phim truyền hình thông thường trước kia. Từ bên ngoài nhìn vào thì chỉ thấy đó là một bộ phim chiến tranh bình thường, phổ biến nhưng trên thực tế thì đây là một bộ phim tình yêu lãng mạn, huyền ảo vượt thời không theo chủ nghĩa hậu hiện đại. Vai nữ phụ mà cô đóng sẽ xuyên không cùng nữ chính về, nghề nghiệp của cô là một người mẫu vô cùng quyến rũ đã trải qua nhiều sương gió, sau này một đường thăng cấp đánh quái, thuận lợi trưởng thành thành một nhân vật mạnh mẽ tựa như Góa phụ đen. Sau khi nghe tôi giải thích một hồi như vậy thì chắc là cô hiểu rồi chứ?
Thư Tiểu Dĩnh càng nghe càng lú lẫn, cái cốt truyện hỗn loạn, tạp nham gì thế này?
Tuy rằng cô ấy vẫn mơ hồ chưa hiểu nhưng vì có được vai diễn này, cô ấy vẫn gật đầu đồng ý.
“Hiểu thì tốt, vậy bây giờ cô đi thay quần áo đi, rồi trang điểm qua một chút, chúng ta lập tức bắt đầu thử vai ngay bây giờ.” Đạo diễn Ngưu cười nói: “Nếu cô qua được vòng thử vai này thì hôm nay chúng ta có thể ký hợp đồng được luôn.”
“Được, xin ngài chờ một lát.”
Nhìn dáng người duyên dáng của cô ấy, đạo diễn Ngưu âm thầm nuốt nước miếng, cô ý nói: “Cô cố gắng thay nhanh lên nhé, lát nữa còn có người khác tới thử vai nữa đó.”
“Được.”
Sau khi đóng cửa lại, Thư Tiểu Dĩnh mở bộ “trang phục đóng phim” trong tay mình ra nhìn thì sửng sốt vô cùng, hai mắt cô ấy trợn tròn.
Thì ra đây là một bộ váy siêu ngắn tương đối gợi cảm, đừng nói đến chuyện mặc vào, ngay cả chỉ liếc cái váy này một cái cũng đủ đỏ mặt!
Trong lòng cô ấy đấu tranh một hồi lâu rồi vẫn ngoan ngoãn thay bộ váy đó lên…
Sau khi mặc xong “trang phục đóng phim”, nhìn dáng vẻ quyến rũ ngất trời trong gương của mình, Thư Tiểu Dĩnh xấu hổ đến mức suýt chút nữa cắn nát bờ môi.
Thôi quên đi, coi như là hiến thân vì nghệ thuật vậy!
Vì hiện thực hóa giấc mộng trở thành ngôi sao của mình, cô ấy vẫn dứt khoát đẩy cửa đi ra ngoai, thoáng cái đã khiến cho hai gã đàn ông trong phòng nhìn chằm chằm về phía mình!
Đạo diễn Ngưu không một tiếng động lau nước dãi dính trên khoé miệng, sau đó cười tủm tỉm nói: “Tiểu Dĩnh đến rồi, cô ngồi xuống đây đi.”
Tuy Thư Tiểu Dĩnh xấu hổ đến mức đỏ hết cả mặt nhưng cô ấy vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống một chiếc ghế quý phi, Bạch Điều đưa cho cô mấy một chiếc quát xếp lông xù tua rua.
Đạo diễn Ngưu nói: “Trước hết thì cô cứ theo lời tôi tạo dáng vài kiểu trước đã, sau đó mới bắt đầu thử vai.”
Thư Tiểu Dĩnh lập tức có chút nghi ngờ: “Đạo diễn Ngưu, vì sao còn phải tạo dáng nữa?”
Bạch Điều nói: “Chỉ là chụp mất bức ảnh màu chất lượng HD trước thôi, đến khi nào bộ phim này đóng máy thì có khả năng đạo diễn Ngưu sẽ chọn chúng để làm poster phim đó!”
“Thì ra là như vậy.” Lúc này Thư Tiểu Dĩnh mới không còn gì phải thắc mắc nữa, dưới sự chỉ đạo của đạo diễn Ngưu, cô ấy bắt đầu tạo dáng chụp ảnh.
Mấy dáng ban đầu còn được coi là nằm trong phạm vi bình thường, dần về sau, đạo diễn Ngưu có chút thái quá, anh ta yêu cầu Thư Tiểu Dĩnh phải bày ra một vài động tác mê người có chút xấu hổ, kết quả bị cô ấy nghiêm túc từ chối.
Thư Tiểu Dĩnh đỏ mặt nghi ngờ nói: “Đạo diễn Ngưu, chẳng lẽ loại tạo hình với tiêu chuẩn thế này mà cũng có thể dùng để làm poster được hay sao?”
Bạch Điều đang chụp ảnh hăng say có chút khó chịu: “Này, này, này, cô xem cô thế mà được à, hay là lúc nãy chúng tôi giải thích chưa đủ rõ. Mấy bức ảnh này sẽ do đạo diễn Ngưu tự tay chọn lọc, đâu phải là chụp bức nào thì bức đấy cũng dùng làm poster luôn được!”
Mặt Thư Tiểu Dĩnh đỏ đến mức sắp nhỏ mày: “Nhưng động tác này thực sự là quá… Tôi không làm được!”
“Tiểu Dĩnh à, mấy động tác đó thực ra rất đơn giản mà thôi, chỉ cần lên mạng tìm kiếm một lượng lớn thì sẽ có rất nhiều cô gái dám làm!” Đạo diễn Ngưu khuyên nhủ không mệt mỏi: “Tôi nói thật cho cô biết, đừng nói là chỉ một vai nữ phụ, dù có là nữ chính đi chăng nữa thì lúc thử vai cũng phải làm mấy động tác thế này mà thôi. Nếu cô thấy xấu hổ thì cứ việc nhắm mắt lại, hiểu quả có khi còn tốt hơn đó.”
Bạch Điều cũng nói hùa theo: “Có điều thời buổi này không dễ kiếm được đoàn làm phim đâu, mà diễn viên không được quay phim còn nhiều hơn, nếu cô không quý trọng cơ hội này thì rất có thể sẽ bỏ lỡ vai diễn này đấy, đến lúc đó chắc chắn sẽ hối hận thối cả ruột!”