Siêu Cấp Shipper

Chương 374: Em gái cô qua đấy




Sau khi nhìn thấy tên mập mạp kia hại người khác cuối cùng lại hại chính mình, người đàn ông cao lớn liền cảm thấy nhưng mình đã trút được cơn giận, anh ta đột nhiên cười lớn và nói nói: “Chạy đi, sao lại không chạy nữa, lần này anh đã biết cái gì gọi là thiện ác hữu báo, báo ứng không chừa một ai rồi chứ.”

“Cho mày cười nè!”

Tên mập mạp tức giận vô cùng, bắn một phát xuyên thẳng vào tim đối phương.

Soạt soạt soạt...

Những con kiến đen như thủy triều dâng đã gần bọn họ trong gang tấc, nhìn bộ hàm khổng lồ như gọng kìm sắt, tên mập mạp thực sự không còn dũng khí để tiếp tục chờ chết nữa, anh ta bén nhắm mắt lại đưa họng súng lên trên đầu của mình, muốn tự mình chết trước, để tránh phải chịu cảnh đau khổ khi phải làm bữa ăn của những con kiến khổng lồ này.

Cạch cạch!

Ngay khi anh ta chuẩn bị bị bắn vào đầu của mình thì có cây súng lại phát ra tiếng trống rỗng, hóa ra viên đạn đã giết chết người đàn ông cao lớn vừa rồi lại là viên đạn cuối cùng!

“Không!”

Tên mập mạp tuyệt vọng kêu gào, một lúc sau, một vài con kiến bò gần đến đó, mở bộ hàm khổng lồ của chúng và bắt đầu cạch cạch cạch kẹp vào không khí trước, ông ta chỉ có thể giương mắt nhìn mình bị ăn sạch...

Khi Phương Dạ và những người khác chạy trở lại đỉnh vách đá, Địa Long Vương vẫn đang truy sát các đội viên còn sót lại trong đội, bây giờ thật sự là phía trước có có sói và phía sau có hổ, không còn có nơi nào để trốn thoát nữa!

Bàn tay nhỏ bé của Khương Nhan run lên, trong lòng bàn tay cô ta đã có sẵn một khẩu súng lục.

Phương Dạ cười khổ nói: “Người đẹp, cô đừng quá ngây thơ nữa, khẩu súng lục lúc này không có tác dụng gì đâu, cô vẫn nên tìm xem trong túi có vũ khí gì sắc bén hơn không.”

“Anh mới là quá ngây thơ đấy!” Khương Nhan liếc anh một cái: “Khẩu súng này của tôi có thể bắn ra dây, không thể ở chỗ này được nữa, chúng ta đi đến phía đối diện đi!”

Cô ta không hề nhiều lời, liền giơ tay lên và bắn một phát. Một cái móc ngắn sắc nhọn có dây bay thẳng đến vách đá đối diện, rơi chuẩn xác xuống một tảng đá lớn, trên thân móc liên mở to ra, trong thoáng chốc đã cố định lại vững chắc trên vách đá.

Vẻ mặt Phương Dạ xấu hổ, nhanh chóng nói: “Khẩu súng của người đẹp thật là lợi hại, tôi bái phục vô cùng. Những lời vừa rồi cứ xem như là tôi đã đánh rắm đi nhé!”

“Bớt nịnh bợ lại đi, mau đi qua chỗ đó thôi!” Khương Nhan dở khóc dở cười, đã là lúc nào rồi, mà anh còn thao thao bất tuyệt?

Sau khi cố định đầu kia của dây, cô ta lại lấy ra bốn bộ ròng rọc: “Dây treo này có khả năng chịu tải hạn chế, mỗi lần chỉ có thể để một người qua.”

Phương Dạ đột nhiên tiếp lời: “Em gái cô qua đấy!”

Hả???

“Anh đang mắng tôi hả?”

Khương Nhan nhìn anh bằng ánh mắt hung hăn, sắc mặt của chú Đạt và Khương Hoa nhìn cũng có chút kỳ quái.

Phương Dạ xấu hổ gãi gãi đầu: “Hiểu lầm, hiểu lầm thôi, trách tôi ban nãy đã nói ngắn gọn quá, nên nói là để cho em gái của cô qua trước mới đúng!”

“Vậy thì còn được.” Khương Nhan gật đầu, kêu em gái giữ chắc cái ròng rọc, sau đó ấn công tắc vào ở phía dưới.

Vụt! Động cơ trong ròng rọc chuyển động, đưa Khương Họa bay qua vách đá.

“Ông Lục, đến lượt ông rồi.”

Chú Đạt biết bây giờ không phải là lúc để nhường nhịn, vì vậy ông ấy cài ròng rọc vào đường trượt, đợi sau khi Khương Họa đến bờ bên kia an toàn thì mới xuất phát.

Lúc này thủy triều đen đã bắt đầu tràn lên vách núi, còn Địa Long Vương đã quét sạch gần hết các đội viên trong đội, đồng thời cũng truy đuổi và giết chết tên đàn ông cường tráng đang ôm ngài Kim Độ.

Người đàn ông cường tráng tuy rằng thể trọng không hề nhẹ, nhưng động tác vẫn rất nhanh nhẹn, khả năng dự đoán trước cũng rất mạnh. Thường né được cú tấn công của quân địch vào thời điểm gang tấc.

Tuy nhiên, thể lực của con người dù sao thì cũng có hạn, người đàn ông cường tráng biết rằng nếu còn dằn co nữa thì người chịu thiệt chắc chắn sẽ là mình và ông chủ của mình, thế nên ông ta quyết định đánh cược được ăn cả ngã về không!

Ông ta giấu Kim Độ sau một tảng đá lớn, rồi đặt chiếc hộp đằng sau lưng xuống đất, phát ra âm thanh nghẹt thở, rõ ràng là nó có chứa vật gì đó cực nặng.

Nhìn thấy đối phương dường như đã từ bỏ việc né tránh, Địa Long Vương lập tức vặn vẹo thân mình, đè mạnh lên!

Phương Dạ đang trượt trên dây, không thể không quay đầu nhìn sang, bởi vì anh vẫn luôn rất tò mò rốt cuộc trong hộp có gì.

Đối mặt với con côn trùng khổng lồ có sức lực cực kỳ mạnh mẽ, người đàn ông cường tráng tỏ ra bình tĩnh, giơ chân đá một cái vào mặt bên của chiếc hộp kim loại.

Cạch cạch...

Giống như là vừa biến ra ma thuật, chiếc hộp kim loại tự động tách ra thành bốn mảnh, để lộ ra khung bên ngoài của bộ giáp chiến bằng bạc nguyên chất bên trong!

Người đàn ông cường tráng vươn tay ra, chiến giáp lập tức dính vào thân thể, tự động hoàn thành việc toàn thân mặc giáp, cả quá trình đều rất gọn gàng và dứt khoát, chỉ mất có khoảng một giây mà thôi.

Sau khi chiếc mặt nạ Tử Thần rơi xuống, chính giữa, phía trước và phía sau của bộ giáp chiến sáng lên ánh sáng màu xanh. Đối mặt với cơ thể khổng lồ của Địa Long Vương đang đè xuống, người đàn ông cường tráng đã trở thành chiến sĩ sắt thép không hề né tránh, giơ hai tay lên nâng nó lên!

Chú Đạt và Khương Họa nhìn đến độ cằm sắp rớt ra, thân thể của Địa Long Vương phải nặng cỡ nào, ít nhất cũng phải hơn chục tấn, vậy mà lại bị ông ta nhấc lên một cách tùy tiện như vậy, hơn nữa còn trông có vẻ rất thoải mái.

Phương Dạ nghiêng đầu nhìn đến mức chảy cả nước miếng, nhìn thấy bộ giáp chiến ngầu và dũng mãnh như vậy, gần như có thể so sánh với Iron Man rồi, anh thực sự cũng muốn kiếm cho mình một bộ.

Anh không khỏi khen ngợi: “Thời xưa có bá vương nâng đỉnh, ngày nay lại có người sắt nâng con giun. Lợi hại, lợi hại quá!”

Khương Nhan trợn tròn mắt, điều anh nói nghe có vẻ kỳ quái, rốt cuộc là khen hay là chê đây...

Khương Họa lại chẳng mảy may nhận ra được lai lịch của bộ chiến giáp, nói: "Hình như đây là bộ giáp chiến đấu dành cho đơn binh của người Hayato, loại mới nhất của công ty Ngân Cách nghiên cứu chế tạo. Tác dụng của hộp kim loại kia hẳn là để ngăn chặn lực phá hoại của từ trường bên ngoài tác động vào các rãnh nứt của bộ giáp, giúp bộ giáp luôn duy trì ở trạng thái hoàn thiện!"

Khương Nhan hơi bán tín bán nghi: “Em gái à, làm sao em biết được những chuyện này?”

Khương Nhan có chút ngượng ngùng nói: “Bởi vì em có một người bạn học làm việc trong công ty Ngân Cách. Anh ấy là một trong những thành viên nghiên cứu và phát triển Hayato. Anh ấy đã từng... đã từng theo đuổi em...”

Phương Dạ vừa tiếp đất liền cười hì hì hỏi: “Người đẹp, cô có thể bảo bạn học của cô đi cửa sau, bán cho tôi một bộ cơ giáp chơi thử được không?”

Khương Họa dứt khoát từ chối: “Đương nhiên là không được rồi, bởi vì những chiếc áo giáp chiến đấu cá nhân này là đặc biệt cung cấp riêng cho quân đội, trừ phi anh có lai lịch như ngài Kim Độ.”

Phương Dạ chỉ có thể tức giận nhìn về phía đối diện, lúc này Địa Long Vương đang giao chiến bất phân thắng bại với người đàn ông cường tráng.

Khả năng tăng cường sức mạnh của bộ giáp chiến đấu dành cho đơn binh của người Hayato rất nổi bật, nhưng tính cơ động lại rất tầm thường, khi hành động có hơi cồng kềnh, chỉ có thể chọn chiến đấu với kẻ địch ở phía đối diện, nhưng may mắn thay, Long Vương cũng là một kẻ bắp thịt, và hai bên bắt đầu đá chọi với đá với nhau.

Địa Long Vương tuy rằng vẫn vô cùng mạnh mẽ, nhưng sức mạnh của động cơ cốt lõi Hayato lại càng trâu bò hơn, cho nên người đàn ông cường tráng hoàn toàn không chịu thiệt chút nào, mà ngược lại còn chiến đấu càng lúc càng dũng mãnh.

Ngay khi hai bên đang lâm vào trạng thái giằng co, thủy triều đen tràn đầy khắp núi đồi cuối cùng cũng đã truy sát đến!

Người đầu tiên gặp nạn là Địa Long Vương. Do kích thước cơ thể của nó thật sự là quá to lớn, cộng với việc trên cơ thể của nó còn có mùi của dịch trứng nên những con kiến khổng lồ đen coi nó là mục tiêu tấn công chính của mình.

Vô số con kiến đen bò lên người Địa Long Vương và điên cuồng cắn xé. Lớp da dày có thể chống lại Stinger và bom nổ hàm lượng cao lại hoàn toàn chẳng là gì trước bộ gọng kìm đen khổng lồ, kẹp xuống một nhát xuống là một mảng thịt lớn bị tách ra!

Xưa nay Địa Long Vương và đàn kiến đen khổng lồ của khu rừng bị phong hóa vẫn luôn ở trạng thái cân bằng nước sông không phạm nước giếng, hai bên sẽ không dễ dàng vượt qua ranh giới.

Tuy nhiên, Địa Long Vương ngày nay được coi là một thứ nấm mốc đẫm máu, vậy mà lại trùng hợp đè nát những quả trứng kiến trong ba lô của tên mập mạp đó.

Kiến khổng lồ đen nhạy cảm với mùi của dịch trứng nhất. Chúng có thể ngửi thấy mùi này cách xa hàng chục km cho nên mới dốc toàn lực đến đây tìm Địa Long Vương để tính sổ. Còn đối với những người không may đụng vào ngay họng súng, chỉ có thể trách bọn chúng đã quá kém may mắn mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.