Siêu Cấp Shipper

Chương 372: Đi săn Địa Long Vương




Sau khi có đủ điện lượng, hai thiết bị hình trụ kỳ dị đã bắt đầu hoạt động, hầu hết bọn chúng đều chui sâu vào lòng đất, thân máy điên cuồng run lắc, phát ra tiếng ù ù đến tận nơi xa.

Mọi người đều vào chỗ của mình, ánh mắt Phương Dạ lạnh lùng quan sát, dường như tất cả Stinger đều đã chuẩn bị xong rồi, còn chú Đạt cũng đã được sắp xếp cho một vị trí, phạm vi tấn công của những tên lửa này vừa đủ để bao phủ ba vị trí trọng yếu mà người đàn ông có ria mép đã chỉ định.

Phương Dạ trở thành một người qua đường, anh cũng rất vui mừng vì được nhàn rỗi, anh ngồi xuống ở chỗ trũng gần Chú Đạt, ánh mắt nhìn chằm chằm hẻm núi phía dưới.

Không lâu sau, mặt đất xung quanh thiết bị hình trụ đột nhiên bị dao động mạnh, những con giun đất có thân hình dày cộp lần lượt chui ra khỏi lớp bùn đất, tụ lại thành từng đám quấn lấy nhau ngọ nguậy không ngừng. Số lượng ít nhất cũng phải có hơn cả ngàn con, khiến người ta nhìn thấy mà da đầu tê rần.

Phương Dạ có hơi bối rối. Mặc dù cơ thể của những con giun đất này khủng hơn nhiều so với các loài trên mặt đất, chúng gần giống như trăn vậy, nhưng chúng trông có vẻ như vô hại. Anh cảm thấy rằng trực tiếp dùng túi lưới tóm chúng lại là được thôi mà. Việc gì phải dùng chất nổ và Stinger để chào đón chúng, phải không?

Khuôn mặt của Kim Độ và Pete vừa lo lắng vừa phấn khích, vì thiết bị sóng âm có tác dụng đối với giun đất, vậy thì tỷ lệ thành công của kế hoạch này chắc là lại tăng lên được vài phần rồi.

Chú Đạt líu lưỡi, nếu có thể bắt được nhiều giun đất sống như vậy, đừng nói là luyện chế thuốc trường thọ, cho dù có trực tiếp sản xuất hàng loạt cũng không có vấn đề gì, chỉ cần có được nó, ngài Kim Độ nhất định có thể một phát trở thành người giàu nhất thế giới này!

Tuy nhiên, tham vọng của ngài Kim Độ dường như còn hơn thế rất nhiều, thoe dòng thời gian trôi qua, giun đất trong hẻm núi ngày càng nhiều, hơn nữa chúng cũng ngày càng lớn, thậm chí có con còn to bằng cái cây nhỏ.

Khi mọi người đang nhìn thấy mà kinh hãi khiếp đảm, dưới chân bọn họ đột nhiên rung chuyển dữ dội, toàn bộ hẻm núi vang lên tiếng ầm ầm, như thể đang có một trận động đất vậy!

Mọi người sợ tới mức sắc mặt trắng toát, cả người ngã lên mặt đất, chỉ thấy lớp bùn bên dưới điên cuồng rung chuyển, giống như là đang sóng to gió lớn vậy. Một lúc sau, một cái miệng to lớn có đường kính khoảng hai mét đột nhiên lao ra khỏi mặt đất, nuốt trọn thiết bị hình trụ và động cơ vào nó!

Tất cả mọi người đều há hốc mồm, đây là một con giun đất khổng lồ to bằng đầu tàu hỏa, làn da dày màu đỏ sẫm đầy nếp nhăn, trên từng kẽ của nếp nhăn đều có lông tơ màu trắng, nội cơ thể đang lộ ra trên mặt đất chắc dài từ hai mươi đến ba mươi mét, còn phần cơ thể chưa xuất hiện thì không biết nó có thể dài bao nhiêu nữa.

Chú Đạt hiếm khi nói tục: “Vãi thật, chẳng trách Pete phải tốn nhiều công sức như vậy, hóa ra bọn họ không phải là muốn đối phó mấy con giun đất nhỏ kia, mà là Địa Long Vương!”

Vẻ mặt Phương Dạ bối rối: “Chú Đạt, Địa Long Vương là gì?”

“Địa Long là một giun đất, Địa Long Vương không phải là giun đất đơn thuần, mà là một sinh vật trong truyền thuyết. Theo sách cổ thì ở Bắc Côn Lôn có người từng nhìn thấy nó, uốn lượn như rồng, dài hàng trăm thước, có thể đi xuyên qua những dãy núi!” Chú Đạt giải thích: “Một số người nói rằng trong cơ thể của nó có dòng máu của Chúc Cửu Âm, có thể được xếp vào họ rồng. Nếu uống máu của nó, có thể đạt được sức mạnh của rồng Cổ Âm và có thể thật sự trường sinh bất lão.”

Phương Dạ chợt tỉnh ngộ: “Chẳng trách ngài Kim Độ hoàn toàn không thèm để ý đến mấy con giun đất kia, hóa ra là có một sự tồn tại còn khinh khủng hơn à?”

“Đây chỉ là truyền thuyết dân gian mà thôi, không nên coi là thật.” Chú Đạt nói: “Địa Long Vương có thể từ một con giun đất mà lớn đến như vậy, không biết đã sống mấy ngàn mấy vạn năm rồi. Chắc không phải là loại mà vũ khí của con người có thể dễ dàng đối phó được, chúng ta phải xét theo tình hình mà hành động. Nhìn thấy điều gì đó không ổn thì phải rút lui ngay, tuyệt đối không thể chết chung với bọn họ được.”

Phương Dạ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Ầm ầm ầm!

Trong hẻm núi, mặt đất lại đột ngột rung chuyển, sau đó một đám mây hình nấm nhỏ từ từ mọc lên. Hóa ra là một quả bom có chất nổ mạnh được chôn sẵn đã bị kích hoạt, ngay lập tức nhấn chìm một nửa cơ thể của con giun đất khổng lồ!

Địa Long Vương đã bị nổ nên điên cuồng vặn vẹo cơ thể, nghiền nát vô số đàn em thành đống thịt, vách đá dựng đứng cũng bị tông đến lắc lư, những tảng đá rời rạc rơi xuống như hạt mưa, một đội viên không tham gia chiến đấu bất cẩn bị cuốn xuống, từ dưới vách đá chỉ còn vang vọng tiếng gào thét thảm thiết của anh ta...

Quần áo sau lưng Pete đều ướt đẫm mồ hôi lạnh, rõ ràng ông ta không ngờ được rằng cơ thể của mục tiêu chuyến đi lần này lại lớn như vậy, nó đã hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của ông ta.

Liệu những quả bom và Stinger đã được chuẩn bị sẵn rốt cuộc có thể phát huy tác dụng hay không, bây giờ trong lòng ông ta cũng không chắc nữa.

Dù Địa Long Vương đã bị nổ cho tanh bành, nhưng trông nó vẫn hoàn toàn không hề bị tổn thất gì cả, nhưng rất nhiều quả bom đã nhanh chóng được kích hoạt, hẻm núi trong khoảnh khắc trở thành một biển lửa.

“Chuẩn bị bắn!”

Thấy đối phương có vẻ đã bị nổ đến choáng váng, Pete vung tay mạnh, toàn bộ lính nhằm thẳng vũ khí vào phần đầu của con giun đất khổng lồ.

Vút vù vù!

Chín viên đạn xuyên giáp, cắt ngang bầu trời, nhắm thẳng vào kẻ thù, ngay sau đó bùng lên một vài nhóm lửa!

Những viên đạn xuyên giáp này thậm chí có thể xuyên qua các tấm thép của xe tăng. Theo lý mà nói thì muốn xuyên qua máu thịt của Địa Long Vương chắc cũng không thành vấn đề gì. Pete không rời mắt nhìn con quái vật ở phía dưới, trong lòng nhấp nhỏm, lo lắng vô cùng

Sau khi ánh lửa tản bớt, tất cả mọi người đều kinh ngạc, chỉ thấy bộ da của Địa Long Vương vẫn còn nguyên vẹn, trên đó chỉ có một số vết cháy đen mà thôi!

Trái tim của Pete xám xịt như đã chết. Nếu như một vụ khí hạng nặng như kim châm mà còn không thể làm Địa Long Vương bị thương được, vậy thì còn đánh đấm cái gì nữa chứ.

Tuy rằng không bị tổn thương bởi đạn xuyên giáp, nhưng những đòn tấn công này vẫn hoàn toàn chọc giận Địa Long Vương, nó nhấc cao nửa thân trên lên, gần cái miệng khổng lồ đột nhiên mở to ra một đôi mắt màu đen, cái nào cái nấy to bằng quả bóng rổ. Khiến người ta sởn tóc gáy.

Phương Dạ: “Ôi trời, chẳng lẽ con giun đất này không phải là bị mù sao, hóa ra nó có nhiều mắt như vậy sao?”

Chú Đạt không nói nên lời: “Đây là thế giới dưới lòng đất, đương nhiên không thể theo lẽ thường được rồi. Sau khi tới đảo Thiên Đường, cháu có nhìn thấy sinh vật nào bình thường không?”

“Tất nhiên là có rồi. Cháu còn ăn cua xanh và hàu nữa mà.”

“... không tính bờ biển.”

Hai người bọn họ rất thông minh, vừa cãi nhau vừa bí mật di chuyển ra xa khỏi trung tâm của chiến trường, mãi cho đến khi bọn họ rút lui đến một vị trí mà bọn họ xem là an toàn.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với bọn họ, thấy ngay cả tên lửa Stinger và bom có chất nổ cao cũng không thể là gì được Địa Long Vương, Khương Nhan kéo em gái của mình lại rồi nhanh chóng rút lui, hơn nữa còn cách hai người nhóm Phương Dạ không xa.

So với Pete, đội phó Khương Nhan này thực chất chỉ là một người làm văn phòng, nên chiến đâu hay đánh nhau cũng rất thoải mái.

Không bên nào vội vàng tấn công, cho nên hẻm núi nhất thời yên tĩnh lại, sau khi nhìn thấy Địa Long Vương nhìn chằm chằm vào mình bằng đôi mắt đen láy, Pete mặc dù trong lòng hoảng sợ vô cùng nhưng cũng cố gắng bình tĩnh lại rồi lớn tiếng ra lệnh: “Chuẩn bị cho lượt thứ hai. Kali iodua!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.