Siêu Cấp Shipper

Chương 235: Tôi sợ anh không có đủ tiền trả tiền thuốc




Chương 235:

“Thằng nhóc này giỏi, vậy mà dám lừa bà đây?”

Chị ta lật cánh cửa ra, nhấc cái tên đàn ông đang thở hấp.

hối ở dưới đó lên, bốp bốp bốp bốp tát cho bốn cái bạt tai.

Khuôn mặt vốn dài và gầy của tên đàn ông nhanh chóng trở thành cái đầu heo, anh ta há miệng nhổ ra nửa cái răng bị gấy, sau đó mặt như đưa đám mà kêu gào tha thứ: “Xin bác gái tha mạng, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!”

“Mày gọi ai là bác gái? Người ta rõ ràng là một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp như hoal” Người đàn bà mập vừa nghe thế thì nổi giận đùng đùng, bốp bốp bốp bốp lại tát cho bốn cái bạt tai!

Tên đàn ông kiên trì cầu xin: “Người… Người đẹp, xin tha mạng, nếu còn tiếp tục đánh thế này, tôi sẽ chết mất…”

Người đàn bà mập hung hăng nhổ một bãi nước bọt về phía hắn: “Chết là đáng, cái loại cuồng nhìn trộm như mày, vốn dĩ là có chết cũng chưa hết tội!”

‘Tên đàn ông già mồm cãi: “Ai… Ai nói tôi nhìn trộm chứ, tôi chỉ là không cẩn thận đi nhầm cửa mà thôi, vào nhà vệ sinh nữ để đi đại tiện thì có làm sao hả, vi phạm pháp luật hay gì?”

Phương Dạ ở bên cạnh nhắc nhở: “Người đẹp, trước tiên lục.

soát trên người anh ta xem có chứng cứ không đã”

“Đúng rồi”

Người đàn bà mập ấn tên đàn ông lên góc tường, sau đó không ngần ngại giở thủ đoạn, tên đàn ông đau khổ nhưng không dám phản kháng, chỉ có thể nhắm mắt chịu đựng thôi.

Cảnh tượng này quá là cay mắt luôn, cảm giác cứ tàn nhãn giống như một nữ đồ tể đang nhổ lông cho ***** ** vậy, ngay vào lúc Phương Dạ không thể chịu được nữa vì nhìn trực diện, người đàn bà mập đã lấy ra được một cái di động.

“Mở màn hình lên cho tao xeml” Chị ta lạnh lùng nói.

‘Tên đàn ông nào dám chống cự, chỉ có thể ấn mở dấu vân tay.

Người đàn bà mập kiểm tra lần lượt từng bức ảnh trong di động, nhưng dường như không có một bức ảnh nào là chụp lén cả.

‘Thấy chị ta không phát hiện, tên đàn ông lại giải thích: “Người đẹp, lời tôi nói đều là sự thật, mới nấy tôi đang tản bộ thì đột nhiên đau bụng, cũng không để ý đến biển hiệu ngoài cửa nên vội chạy vào. Sau đó phát hiện không mang theo khăn giấy, mới gọi cho bên giao hàng để một anh shipper đưa đến đây, chúng tôi đều không phải kẻ nhìn trộm!”

Tải app truyện hola đọc nhiều mỗi ngày nhé cả nhà! Nét mặt người đàn bà mập dần hoà hoãn lại, nếu quả thực là như vậy, vậy thì thật đúng là có lỗi với bọn họ rồi.

Tên đàn ông vừa mới thở phào một hơi thì nghe thấy Phương Dạ nói rằng: “Người đẹp, chị đưa di động cho tôi xem một chút, nói không chừng anh ta đã giấu mấy bức ảnh vào chỗ nào đó rồi, cơ bản là chị tìm không ra.”

“Cậu, cậu muốn xem thì xem đi, cây ngay không sợ chết đứng, vốn dĩ tôi vô tội!” Tên đàn ông bình tĩnh nói.

Muốn tìm ra thư mục ẩn của tôi sao? Mơ ra cái rắm đi rồi tính!

Đúng như Phương Dạ dự đoán, tên đàn ông này còn thật sự là một thằng nhìn trộm, hôm nay nhân lúc người khác không để ý chui vào nhà vệ sinh nữ, ai đoán được cái thứ ăn tối hôm qua không hợp vệ sinh, có hơi chột bụng, chỉ có thể có thể giải quyết dứt điểm ngay tại chỗ.

Đang đi được giữa chừng, anh ta mới chợt nhớ ra mình không mang theo khăn giấy, trên người ngoại trừ một cái di động thì một mẩu giấy cũng không có, không còn cách nào.

khác, chỉ có thể gọi điện đặt shipper thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.