Siêu Cấp Shipper

Chương 233: Đã đánh cược thì chấp nhận chịu thua




Chương 233:

Tiếng ồn ào cãi cọ của hai người đã bị Phương Dạ nghe thấy rõ ràng, trong tình huống gấp gáp, anh chỉ đành chui vào phòng số hai từ trong đếm ra, sau đó nhẹ nhàng khoá trái cửa.

Nhìn thấy bên trong nhà vệ sinh không có ai, khoé môi người đàn bà mập nở nụ cười khinh thường.

Còn muốn trốn?

Giấy giụa cuối cùng thôi, chờ chết đi!

Sau khi chị ta đóng cửa nhà vệ sinh xong, vì để tránh Lâm Thiến đi vào làm loạn, chị ta còn lấy đồ chặn nắm tay cửa lại, sau đó đẩy cửa từng phòng từ ngoài vào.

“Thằng nhóc thối, tôi biết cậu đang trốn ở đây, ngoan ngoãn ra đây cho tôi!” Người đàn bà mập vừa kiểm tra nhà vệ sinh, vừa không ngừng tạo thêm áp lực cho Phương Dạ: “Nếu cậu tự mình ra đây thì có thể chịu khổ ít hơn, nếu để tôi bắt được cậu, ít nhất cũng phải lột đi một lớp da, bởi vì bình thường tôi ghét nhất là tên nhìn trộm!”

Làm sao đây làm sao đây, con tinh tinh mẹ này sắp đi đến đây rồi!

Phương Dạ nghe thấy thì lông mao dựng đứng hết lên, đến lưng áo cũng bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đâm, dán sát lên người vô cùng khó chịu.

Rầm!

Cửa bên cạnh đột nhiên bị đẩy ra, khiến Phương Dạ bị doạ đến suýt nữa kêu thành tiếng, hiệu ứng giật gân còn hơn cả cảnh phim kinh dị.

“Còn hai căn cuối cùng, để tôi xem cậu còn có thể trốn đi đâu!”

Người phụ nữ mập cười u ám, sau đó từ từ đẩy cửa phòng thứ hai từ trong đếm ra.

Lạch cạcht!

Cửa không mở, rõ ràng đã bị người khác khoá trái ở bên trong.

“Cậu đã không còn đường trốn nữa, tôi đếm đến ba, nếu cậu còn không mở cửa, tôi sẽ đá cửa ra đấy!” Người phụ nữ mập dường như đã đoán trước được, chị ta lạnh lùng nói: “Một… Hai…”

“Đợi… đợi một chút!”

Sau khi cánh cửa mở ra, Phương Dạ trong nhà vệ sinh lúng túng nở nụ cư: in chào người đẹp, lại gặp nhau rồi, ha ha ha…”

Người đàn bà mập cười lạnh lùng, nói rằng: “Bớt cợt nhả ra vẻ thân thiết đi, thoạt nhìn cũng ra vẻ người đàng hoàng, có ai ngờ bên trong cậu lại dơ bẩn như vậy, bản thân đi nhìn trộm thì cũng thôi đi, dè đâu còn kéo theo một đứa con gái đến gác cửa cho cậu?”

“Chị nghe tôi giải thích đã, thật sự mục đích tôi vào nhà vệ sinh nữ… là giống chị thôi!”

“Giống tôi? Chẳng lẽ cậu vào đây để đi tiểu sao?”

“Đương nhiên là không phải.” Phương Dạ vội vàng lắc đầu: “Tôi vào đây là để bắt tên nhìn trộm thật sự!”

Người đàn bà mập tràn ngập nghi ngờ: “Tên nhìn trộm thật sự còn không phải là cậu hay sao?”

“Oan ức quá, tôi chỉ là một nam thanh niên thành thật trong giới shipper thôi, là người ngay thẳng tốt bụng, làm sao có thể là người làm c; nhìn trộm kiểu này chứ?” Phương Dạ thành tâm thề thốt: “Bạn của tôi canh gác ở bên ngoài, vừa nãy cô ấy mới phát hiện một tên nhìn trộm ở đây, cho nên mới nói tôi vào đây bắt người đấy!”

“Bằng chứng đâu?”

“Bằng chứng ở bên trong!” Phương Dạ hạ quyết tâm, chỉ vào phòng vệ sinh cuối cùng và nói: “Người ở bên trong chính là tên nhìn trộm thật sựt”

“Cậu chắc chứ?” Nhìn anh tỏ ra nghiêm túc, người đàn bà mập cũng trở nên có chút bán tín bán nghỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.