Siêu Cấp Shipper

Chương 214: Tha thứ vì tôi đã nói thẳng như vậy




Chương 214:

Tôi chọn bồi thường.” Sau khi nhìn thấy đối phương cố ý phơi bày hoàn toàn cơ ngực, bác cả dứt khoát nhận thức sợ hãi rồi.

“Tiểu Tam Tử, đi lấy giấy nợ lại đây” Thái Bình An phất tay lên: “Ghi vô số tiền thành một trăm vạn.”

“Đã biết ông chủi”

Bác cả vẻ mặt cầu xin nói: “Ông anh, hay là theo trình tự bảo hiểm đi, tôi thực sự không lấy ra được nhiều tiền như vậy mài”

“Lái xe Land Cruiser mà còn than nghèo, ông xem ông đây là thằng ngốc à?” Thái Bình An cười lạnh nói: “Không có tiền thì bán xe, trong nhà có nhà cửa hay không?”

Bác cả gật đầu theo bản năng: “Có”

“Vậy bán một lượt, đây là cái giá cho việc ông trang bị móc kéo, không nên trách tôi lòng dạ độc ác!” Thái Bình An nhận giấy nợ, đập lên mui xe một tiếng bốp.

“Ký tên, tiếp theo ấn dấu vân tay vào, tôi sẽ để ông đi, nói cách khác, coi chừng đàn em của tôi cho ông thấy máu đổi”

Sau khi nhận được của hồi môn của Lý Dung Dung, bác cả hiển nhiên là có tiền, nhưng ông thật sự là luyến tiếc, đuổi theo cái đuôi mà thôi, một trăm vạn trôi sông vô ích, đặt ai vào đây cũng không chịu nổi mà!

Ông dò hỏi: “Ông anh, một trăm vạn thật sự nhiều quá rồi, có thể giảm giá được hay không vậy?”

“Giảm giá? Có thể!” Thái Bình An bên ngoài cười nhưng bên trong không cười nói: “Người đâu, đánh gãy chân lão già này cho tôi!”

Nhìn thấy người đàn ông vạm vỡ khí thế hùng hổ vây quanh, bác cả sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, vội vàng lắc đầu nói: “Không bớt, không bớt, một triệu!”

“Cái tên già này rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, không ra tay là không chịu thành thật chút nào!” Thái Bình An cười ha hả, đem giấy bút đưa qua: “Nào nào, ký tên vào đây, xong rồi thì đóng dấu lên đó, đúng rồi, ghi cả số chứng minh thư của ông lên, chút nữa đưa giấy cho tôi xem, nhỡ ông già này lại giở mánh khóe gì! “

Bác cả bất lực, lúc định ký tên mình lên thì một chiếc Audi màu đen đột nhiên dừng lại sau lưng xe Land Cruiser.

“Anh, chuyện gì xảy ra thế?”

Sau khi nhìn thấy em trai và em dâu mình, sắc mặt của bác cả càng tối đen lại.

Việc xấu hổ này lại bị bọn họ nhìn thấy rồi, rõ ràng không còn mặt mũi nào đi nhìn người khác nữa…

Thái Bình An chống nạnh uy hiếp: “Không phải chuyện của các người, đứng qua một bên đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.