Siêu Cấp Shipper

Chương 183: Kẻ vô liêm sỉ




Chương 183:

Sau khi đội PG chiếm một ngọn đồi ở trung tâm vòng bo, ỷ thế ở cao đánh thấp, đã đánh bại hai đội, sự tự tin của Dương Nghiêm Hi ngay lập tức đã trở lại.

Trên đường tiến vào vòng bo, Phương Dạ gϊếŧ thêm vài mạng, đã có một khẩu AWM, lúc này trong trận chỉ còn lại ba đội.

Đội LYB khác cũng có đầy đủ đội hình, vị trí của họ hơi kém, chỉ là trong một khu nhà nhỏ trũng giữa Phương Dạ và đội PG.

Đội PG lấy cao đánh thấp, tài thiện xạ của Phương Dạ ở phía bên kia là cực kỳ bất lợi, đội LYB đáng thương chưa kịp vào vòng bo đã bị tiêu diệt sạch.

Đội PG chỉ diệt được một mạng đã rất tức giận, lúc này vòng bo đã thu lại, vừa hay thu đến xung quanh khu vực nhà nhỏ chỗ đội LYB vừa bị gϊếŧ, vị trí hai bên không phải trong vòng bo, từ khoảng cách mà nói, Phương Dạ vẫn phải đi xa hơn, đám Dương Nghiêm Hi chỉ cần từ đỉnh núi đi xuống là có thể vào được vòng bo, đương nhiên, với tiền đề là không bị Phương Dạ bắn trúng đầu.

Ba người chị em Ôn Hinh ở bên cạnh đang theo dõi trận đấu quá căng thẳng, vì sợ làm phiền đến màn trình diễn của Phương Dạ, họ thậm chí còn không dám thở mạnh.

Trước khi vòng bo thu lại, bốn thành viên của đội PG đã bắn vài phát với Phương Dạ, kết quả là bị bắn ba mũ cấp ba, bọn họ sợ tới mức không dám xuất hiện nữa.

“Con chó hack game này, thật là ngông cuồng!” Dương Nghiêm Hi hung hăng nói: “Mọi người bơm máu đi, bo sắp thu rồi.”

“Đại ca, chúng ta có nên liều mạng với anh ta không?” Một người chơi sợ bị đánh cho sợ hãi, cảm thấy vững một chút thì tốt hơn.

“Cái này…”

Khi Dương Nghiêm Hi đang do dự, Phương Dạ đã ném bom khói, vị trí rơi xuống, mục tiêu của anh là khu vực ngôi nhà nhỏ.

Không hay rồi, nếu để anh ta ra tay trước, cả đội của mình có lẽ sẽ không thể vào bo được!

Dương Nghiêm Hi không kịp nghĩ nhiều, nói mọi người cũng ném đạn khói ra, phủ kín dày đặc cả nữa sườn núi, bọn họ đi lẫn trong khói, mục đích chính là đến khu nhà nhỏ trước sườn núi.

Chỉ cần có thể đến được nơi đó, khu nhà nhỏ hoàn toàn bị lựu đạn và bom xăng bao phủ, dù tài bắn súng của Phương Dạ có trâu bò cỡ nào cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn.

Hành động của bốn người cực kỳ thuận lợi, dường như kẻ địch không tính toán nổ súng vào đám khói, Dương Nghiêm Hi nhanh chóng đến trước sườn núi.

Nhưng không đợi anh ta đứng vững, một viên đạn nhỏ đen như mực bắn trúng chân hắn.

“Con mẹ nó…”

Sau một tiếng sấm, Dương Nghiêm Hi trực tiếp qụy xuống đất, ba tên đội viên ở phía sau đều bị dọa cho một trận.

Ngay khi bọn họ đang cân nhắc có nên đỡ đội trưởng hay không, thì vài quả bom xăng lần lượt rơi xuống, biến toàn bộ sườn núi thành biển lửa!

Đám bom xăng này là Phương Dạ lấy được từ hòm của LYB, vừa dịp phát huy công dụng.

Sau khi ném bom xăng, anh thong thả lấy ra một nắm băng đạn M249, đứng trên đỉnh núi, bắn phá điên cuồng, chỉ trong chưa đầy năm giây, toàn bộ chiến đội PG bị tiêu diệt, tất cả quỵ xuống dần tiêu tán như sương khói!

Nhìn thấy dòng chữ PUBG xuất hiện trên màn hình, đám người Ôn Hinh xúc động ôm chầm lấy nhau.

Khán giả bên ngoài ồn ào không thôi, kỹ thuật vừa rồi của Phương Dạ quả thật lần đầu mới thấy, trận chung kết, một chọi bốn, không những không hề yếu thế, mà còn chém dưới ngựa cả quán quân đứng đầu PG, đây rốt cuộc là tình huống gì vậy?

Thứ nhất một người cũng không gϊếŧ, thứ hai đánh nhau còn máu lửa hơn cả PUBG, quả thật là sở hữu làn sóng xanh, thường xuyên diễn ra trận đấu một chọi bốn, thậm chí là một chọi tám, thật khó tin đúng không?

Càng làm cho khán giả cảm thấy kỳ quái hơn chính là bảng xếp hạng trên màn hình lớn không hề thay đổi, chiến đội Bách Hợp vẫn giữ vị trí cuối cùng, theo lý mà nói, lúc này trọng tại phải tuyên bố kết quả, sao lại ghé đầu thì thầm tai nhau, giống như có vẻ đang tranh cãi về trận đấu vậy?

Ngay khi đám người Ôn Hình chờ trọng tài tuyên bố quán quân cup Vưu Ngư, Cốc Dật Hào và thư ký mang theo vài nhân viên công tác đi đến, theo sau còn có mấy thành viên của chiến đội khác.

“Ngại quá, có người báo với tôi các cậu hack, nên tôi dẫn người đến đây kiểm tra một chút.”

Phương Dạ nhún vai: “Là báo tôi đi, kiểm tra máy tính tôi là được rồi, các người cứ thoải mái.”

Cốc Dật Hào mỉm cười: “Cảm ơn cậu đã phối hợp, yên tâm đi, nếu không phải cậu hack, Vưu Ngư sẽ trả lại công bằng cho cậu.”

Phương Dạ mỉm cười từ chối cho ý kiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.