Siêu Cấp Shipper

Chương 181: Hình như hơi nhiều người




Chương 181:

Một tên đội viên nhặt được một cây súng S686, anh vừa cầm lựu đạn vừa chạy vào trong phòng thay đồ.

“Cẩn thận, anh ta biết anh tới rồi!”

Tên đội viên đó không quan tâm lắm, trong tay của anh ta có súng S686 được mệnh danh là súng “chúng sinh bình đẳng”, đối phương chỉ có một cây súng lục mà thôi, muốn gϊếŧ chết đối phương chỉ cần vài phút. Hơn nữa, một đội viên khác vừa nhặt được vũ khí cũng đã tới bên này rồi, cục diện hoàn toàn rất có lợi.

Ngay lúc anh ta chạy qua hành lang, từ trong phòng thay quần áo đột nhiên có bóng người xuất hiện!

Bụp!

Một âm thanh trầm thấp vang lên, ngay sau đó chỉ thấy tên đội viên kia đã bị bắn ngay đầu.

Mặc dù tốc độ đạn bay của súng lục chậm đến mức khiến lòng người giận dữ, nhưng mà độ sát thương rất mạnh, người chơi không đeo mũ giáp nhất định sẽ bị bắn hạ.

“Anh ta vẫn cầm một cây súng lục nhỏ thôi, mau tới gϊếŧ anh ta!”

Một tên đội viên trốn ra bên ngoài, hai người khác thì cùng lúc vọt vào trong hành lang.

Súng lục là kiểu súng ngắn bắn một phát, không thể đồng thời cùng bắn hạ hai người được.

“Cẩn thận lựu đạn trong hành lang!”

Ngay giữa lúc hai người họ đang quyết chí tiến lên, bên tai đã nghe tiếng Du Dao hô một tiếng.

Hai người vội vã dừng chân vội vàng tìm chỗ nấp, Phương Dạ nghe được rõ ràng, khóe miệng lại khẽ cong lên xoay người ném lựu đạn ra ngoài cửa sổ, bản thân anh cũng đồng thời nhảy ra bên ngoài.

Phía bên ngoài, kẻ địch nhìn thấy một quả lựu đạn màu đen bay ra lại lập tức sợ đến hồn bay phách lạc, vội vàng trốn ra sau một cái thùng dầu.

Vì né tránh kịp thời, lúc lựu đạn nổ cũng chỉ khiến anh ta mất một vài giọt máu, nhưng mà đợi tới lúc thính lực khôi phục lại, đã thấy một cây súng lục đang nhắm về phía của anh ta.

Bụp!

Phương Dạ lại bắn hạ được thêm một người nữa, lần này anh không do dự mà trực tiếp nổ súng vào đầu, sau đó nhanh chóng mở kho đồ đổi lại một khẩu súng UMP45.

Người đầu tiên bị bắn hạ đã đứng lên rồi, Du Dao tiếp tục báo cáo vị trí của Phương Dạ, mà hai đội ngũ ở phía bên ngoài cũng đang nhanh chóng chạy tới.

Mặc dù Du Dao đã tiết lộ vị trí của Phương Dạ, nhưng giọng nói của cô ta cũng rất dễ dàng quấy nhiễu thính lực của bọn họ. Phương Dạ ở bên trong tòa nhà nhanh chóng di chuyển, dùng hai quả lựu đạn và một băng đạn tiêu diệt sạch sẽ ba người ở tầng một.

Những người khác cũng phát hiện ra tình huống này, tiếng la ầm ĩ của Du Dao khiến bọn họ không thể tập trung được, quả thực chính là âm thanh gϊếŧ người. Cho nên, không ai hẹn nhau cùng tắt luôn micro, ngày cả chiến đội PG cũng như vậy.

Dù sao cũng đã biết rõ vị trí của Phương Dạ, chuyện còn lại chính là bắt chẹt anh đến chết thôi.

Phương Dạ quan sát tình hình một lúc, sau đó ném bảy, tám quả bom khói ra ngoài rồi cúi người mà luồn lách di chuyển bên trong làn khói trắng đó.

“Anh ta đang ở trong làn khói thứ hai, nổ súng xả anh ta đi!”

“Đến chỗ làn khói thứ ba rồi, nhanh nổ súng!”

Mặc dù Du Dao khàn giọng điên cuồng gào thét, nhưng mà đã không còn ai nghe được nữa rồi…

Hạ cánh chưa được bao lâu, Willa đã bị đội PG chặn ở trong căn nhà.

Bốn người bọn họ không vội vàng trừ khử Willa mà vây quanh cô ta.

“Người đẹp, hãy xem xét những gì anh đây vừa nói, gia nhập chiến đội PG của chúng tôi, thế nào?”

“PG của chúng tôi có phúc lợi tốt, đãi ngộ cao, danh tiếng hạng nhất, cô xứng đáng có được như vậy!”

“Nếu cô đồng ý, chúng tôi có thể để cô đi.”

“Chiến đội Bách Hợp có Phương Dạ chơi hack game đó, không việc gì phải lưu luyến ở lại, sớm rời đi thì càng tốt, tránh bị tai bay vạ gió.”

Willa càng nghe càng tức giận, không nhịn được chửi rủa: “Muốn gϊếŧ thì cứ gϊếŧ, đừng có ở đây ngậm máu phun người, Phương Dạ không hề hack, đội các người đều là một đám tay mơ, hôm qua bị người ta hành hạ, giờ lại dùng thủ đoạn hèn hạ này, đúng là vô sỉ! ”

“Chơi game bật hack mới là hành động vô sỉ, chúng tôi đang thay trời hành đạo!” Dương Nghiêm Hi nghiêm túc nói: “Đừng nói nhảm với người này nữa, lấy đầu rồi rời đi thôi, vòng bo sắp thu rồi. “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.