Sau Khi Ký Ức Bị Phơi Bày, Những Người Từng Bắt Nạt Cô Đều Khóc

Chương 203: Chương 203




Một nơi khác trên Trái Đất.

 

Khương Thục đang nằm trên giường bệnh, xung quanh là vô số thiết bị y tế. Trên cánh tay bà vẫn còn treo một chai truyền dịch, còn máy móc nối với n.g.ự.c hiển thị các chỉ số sinh tồn đều thấp hơn mức bình thường.

 

Jack hoảng hốt, túm lấy cổ áo bác sĩ hét lớn:

“Không được! Thuốc bình thường hoàn toàn vô dụng với vợ tôi! Tôi ra lệnh cho các người, hãy thay bằng KA969!”

 

Bác sĩ có nghe nói đến loại thuốc mới do tập đoàn GS phát triển – được mệnh danh là “bất tử” – nhưng vẫn lộ vẻ khó xử đáp lại:

 

“Loại thuốc này vẫn chưa chính thức ra thị trường, số lượng bệnh viện chúng tôi nhập được rất hạn chế, lời khuyên của tôi là…”

 

“Dừng! Không có thuốc đúng không? Vậy nếu tôi tự đi lấy về thì sao? Được chứ?” – Jack lập tức ngắt lời.

 

So với bệnh viện, thì GS Group mới là bên nghiên cứu và cung cấp chính. Nếu bệnh viện không có, vậy ông ta sẽ tự mình tìm lãnh đạo tập đoàn để mua. Dù gì cũng là làm ăn với nhau, chẳng lẽ lại không nể mặt chút nào.

 

Nói đến cũng vừa khéo, ông còn có một việc khác cần đến người của họ.

 

…Nửa tiếng sau.

 

Tại căn cứ Thần Ảnh.

 

Tất cả nhân vật chủ chốt đều đang tập trung quanh một bàn tròn, cuộc tranh luận căng thẳng dường như đang nổ ra.

 

Cho đến khi một hồi chuông vang lên.

 

Ở nơi này, người duy nhất có điện thoại kêu lên bình thường chỉ có thể là người đứng đầu căn cứ – Giáo phụ Kiệt Mỗ Sâm.

 

Kiệt Mỗ Sâm chỉ khẽ giơ tay, cả căn phòng lập tức im lặng tuyệt đối.

 

Ở đầu dây bên kia, một người đàn ông đang ngồi tại tầng cao nhất của một tòa nhà văn phòng, cung kính nói:

 

“Giáo phụ, Jack của nhà họ Khương vừa đặt hai đơn hàng với chúng ta. Một trong số đó… có liên quan đến Ava trong tổ chức…”

 

Nói đến đây, hắn dừng lại, dường như đang do dự điều gì.

 

“Tiếp tục.” – Kiệt Mỗ Sâm nhíu mày nói. Ông thật sự không nhớ Ava từng có liên hệ gì với nhà họ Khương, ngoại trừ…

 

Trong đầu ông lóe lên hình ảnh ông lão người Hoa xuất hiện trong đoạn livestream trước đó – trông có chút quen mắt.

 

Và câu trả lời phía bên kia cũng xác nhận điều đó:

“Ông ấy nói Ava là người thừa kế của nhà họ Khương, yêu cầu chúng ta tìm cô ấy và đưa về trang viên của họ.”

 

Khi nói câu này, giọng người đàn ông kia có chút run rẩy. Tuy hắn chỉ là một con rối trong tổ chức, nhưng cái tên Ava thì ông đã quá quen thuộc.

 

Hạt Dẻ Rang Đường

Đó là mẫu vật nghiên cứu mà Giáo phụ đã bỏ ra 5000 vạn đô la Mỹ mua từ một phòng thí nghiệm ngầm ở Hoa Hạ

 

Theo lý thì chuyện này rất ít người biết đến.

Nhưng chẳng ai ngờ rằng chỉ sau một năm ngắn ngủi, Ava từ một vật thí nghiệm đã trở thành một thành viên chính thức trong tổ chức, và liên tiếp phát minh ra vô số loại dược phẩm kỳ diệu.

 

Ví dụ như kem dưỡng da bán chạy nhất hiện nay của GS, hay “Nước Sự Sống” – toàn là những thứ hàng đầu.

 

Tuy nhiên, chỉ đóng góp cho tổ chức thôi thì chưa đủ để khiến tên tuổi cô ta vang xa như vậy.

Điều quan trọng nhất chính là cuộc đào thoát phản bội của cô, sự kiện đã khiến danh tiếng của Ava vang dội khắp Thần Ảnh!

 

Cô không chỉ mang theo toàn bộ tài liệu nghiên cứu của tổ chức mà trốn thoát, còn kích nổ b.o.m trong căn cứ, nghe nói Giáo phụ suýt nữa đã bị cô g.i.ế.c chết!

 

 

Ai mà ngờ được một người phụ nữ liều lĩnh, gan to không sợ c.h.ế.t như vậy lại chính là người thừa kế của nhà họ Khương.

 

Chỉ là, nhà họ Khương cũng chỉ là một tập đoàn chuyên về cổ vật, tổ chức chắc vẫn có thể đối phó được.

 

…(Xem lại chương 156)

 

Những người khác trong phòng họp không biết nội dung cuộc điện thoại của Giáo phụ là gì, chỉ thấy sắc mặt ông đột nhiên trở nên rất tệ.

 

Mọi người đồng loạt ra hiệu bằng ánh mắt cho Selena, muốn cô ấy hỏi thử xem đã xảy ra chuyện gì.

 

Chỉ là lần này, không hiểu sao cô ấy lại cư xử rất lạ — liên tục nhìn vào điện thoại như thể đang chờ ai đó trả lời tin nhắn.

 

Cuối cùng, một người bên cạnh nhẹ nhàng vỗ vào vai cô thì thầm:

 

“Selena, cô sao thế? Sao cô với… Giáo phụ đều lạ lắm.”

 

“Hả!? Có chuyện gì vậy?”

 

Selena bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, chẳng buồn quan tâm đến quy tắc tổ chức, bất ngờ đứng bật dậy bước nhanh đến bên Kiệt Mỗ Sâm, nói lớn:

 

“Cha à, thằng vô dụng Karl bị cảnh sát Hoa Hạ bắt rồi. Để con đi đi, chẳng phải chỉ là phá hủy một cái máy thôi sao?”

 

Chẳng biết từ lúc nào, Peter đã lén quay lại, lập tức đứng ra mỉa mai:

 

“Ai bảo cô tự dưng lập cái nhiệm vụ báo thù cho Ava làm gì! Karl bị bắt cũng có một nửa trách nhiệm là của cô! Không đi thì ai đi?!”

 

Lúc Peter nói nửa đầu câu, Selena thậm chí đã chuẩn bị sẵn phi tiêu trong tay.

Nhưng đến nửa sau…

 

Cô ấy nhanh chóng chỉnh lại nét mặt, dùng giọng điệu khinh thường đáp trả:

 

“Peter, đừng quên là anh còn nợ Ava một mạng đấy. Năm xưa ai bị b.ắ.n vào ngực, vừa khóc vừa cầu xin Ava cứu, là ai nhỉ?”

 

Mặt gã đàn ông hói người da trắng đỏ như gan heo, như thể định phản bác điều gì.

Nhưng cuối cùng, Kiệt Mỗ Sâm không nhịn nổi nữa, rút s.ú.n.g b.ắ.n hai phát vào chân hai người họ.

 

“Pằng! Pằng!”

 

Không khí lập tức im bặt.

 

Lúc này Kiệt Mỗ Sâm mới chậm rãi mở lời:

 

“Các người rảnh thật đấy, thử nhìn đồng hồ xem.”

 

“Còn mười hai tiếng nữa, tất cả mọi người sẽ có thể thông qua ký ức của Ava mà nhìn thấy gương mặt từng người trong chúng ta, bao gồm cả mọi thứ trong căn cứ.”

 

“Và hai mươi tư tiếng sau, cả tổ chức sẽ bị đưa vào danh sách truy nã toàn cầu của Interpol. Các người còn định cãi nhau đến khi nào nữa?”

 

* Interpol: Tổ chức Cảnh sát Hình sự Quốc tế.

 

Nghe xong, ai nấy đều cúi gằm đầu, lo lắng hiện rõ trên từng gương mặt.

 

Chỉ duy nhất Peter là còn giữ được nụ cười mỉm nơi khóe miệng — nhưng chỉ vài giây sau, cũng bị câu nói tiếp theo của Kiệt Mỗ Sâm đè bẹp:

 

“Peter, Selena – hai người cùng đến Hoa Hạ, phá hủy chiếc máy kia.

Và…”

 

“Mang xác của Ava về.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.