Sau Khi Kết Hôn Cùng Tà Thần

Chương 72: Phong Thành






Thích Bạch Trà vốn chỉ nghĩ rằng, quan sát người mang vận khí là một quá trình lâu dài, từ từ chậm rãi cũng không sao.
Nhưng hiện tại đã xuất hiện tang thi, chuyện này lập tức trở thành lửa sém lông mày.
Cậu nhanh chóng thay quần áo, cùng Kỳ Dạ dịch chuyển đến thành phố B.
Mây đen chậm rãi trôi dạt trên bầu trời, đêm nay không có trăng, toàn bộ bầu trời là một mảnh tối đen.
Thành thị dưới mặt đất vẫn phồn hoa lộng lẫy, ánh đèn neon rực rỡ.
Từ tầng mây nhìn xuống, có thể nhìn thấy ngọn đèn huy hoàng phía dưới.
Một mảnh bình yên.
Phần lớn người dân còn chưa ý thức được rằng, bóng ma tử vong đã lặng lẽ bao phủ toàn bộ thành phố này.
Ga tàu cao tốc và sân bay giữa đêm khuya vẫn nườm nượp người đến người đi như mọi ngày bình thường khác.
Lưu lượng dân cư mỗi ngày ở thủ đô vốn rất lớn, gần đây sinh viên ồ ạt về nhà, các trạm vận chuyển hành khách đường dài không lúc nào không ồn ào náo nhiệt.
Chuyến bay sắp cất cánh, chuyến tàu sắp khởi hành, các hành khách đứng trong sảnh gọi điện thoại, cặp tình nhân vừa mới xuống tàu đang trao cho nhau những cái ôm…… Toàn bộ đều bị thần minh trên đám mây thu hết vào mắt.
“Các hành khách hãy chú ý, chuyến bay CA 0826 đến thành phố C hiện đã bắt đầu đăng ký, vui lòng lên từ cổng bay số 32.”
Giọng nữ trên loa phát thanh chuyển từ tiếng Trung sang tiếng Anh, các hành khách vội vàng kéo vali hành lý.
Trên đường băng, một máy bay khác vừa mới bắt đầu cất cánh.
Thích Bạch Trà mím môi, giơ tay đánh ra một luồng thần lực cường đại.
Chiếc máy bay vừa cất cánh bị đình trệ giữa không trung trong giây lát, giữa tiếng kinh hô của mọi người, lại vững vàng đáp về mặt đất.
“Ui, máy bay kia bị sao vậy? Đã bay rồi sao lại quay ngược trở về?”
“Bị trục trặc à?”
“Không biết, vẫn may chưa xảy ra chuyện gì, ban nãy tôi còn sợ tới mức tưởng rằng sắp rớt khỏi máy bay ấy chứ……”
Rối loạn như vậy xảy ra không chỉ tại sân bay, mà là toàn bộ ga tàu cao tốc, bến xe, sân bay…..
của thành phố B.
Chỉ cần cứ là phương tiện giao thông sắp sửa xuất phát đi ngoại tỉnh, đều ngay tại lúc đó sẽ tắt lửa, không thể hoạt động được.

Thích Bạch Trà làm tê liệt toàn bộ hệ thống giao thông toàn thành phố.
Thành phố B nhất thời lâm vào hỗn loạn, khắp nơi đều là tiếng còi xe cảnh sát cùng với tiếng kinh hô của mọi người.
Hệ thống giao thông toàn thành phố bị tê liệt, việc này quả thực còn tà môn hơn cả sự kiện trời giáng mưa đỏ hai ngày trước.
Thích Bạch Trà biết rõ hành động của cậu đã khiến cho thành phố hỗn loạn.
Vốn dĩ là một vị thần giữ gìn trật tự của nhân gian, ngay lúc này lại bắt buộc phải ra tay phá hỏng quy tắc, chẳng sợ vì thế mà bại lộ nhiều điều dị thường.
Các trạm vận chuyển hành khách tại thành phố B bình quân mỗi ngày trung chuyển phải đến 4 triệu người, trong 4 triệu người này, mỗi một người đều có khả năng đã dính phải mưa đỏ, là tang thi tiềm tàng, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng chuyển hóa.
Nếu không ngăn chặn kịp thời, trong vòng một tuần, cả đất nước hay thậm chí là khắp nơi toàn thế giới đều sẽ xuất hiện tang thi, sau đó bùng nổ làn sóng tang thi toàn diện, một bước này phát sinh sẽ không thể vãn hồi.
Nhất định phải đem cục diện này bóp chết từ trong nôi.
Thích Bạch Trà dứt khoát hoặc là không làm, mà đã làm là phải làm đến cùng, cũng mặc kệ con người có hoài nghi hay không, trực tiếp thiết lập một kết giới trong suốt khổng lồ, bao bọc toàn bộ thành phố B.
Như vậy, người bên trong không ra được, người bên ngoài cũng không thể tiến vào được.
Dù sao những người này kế tiếp đó đại khái đều sẽ có suất được nhìn thấy tang thi, thế giới quan bị phá vỡ, sức mạnh siêu tự nhiên thần bí của cậu vẫn sẽ chưa to tát bằng vấn đề gặp đại sư.
Chưa kể đến người bình thường, Thích Bạch Trà cũng đang cảm thấy thế giới quan của mình muons nát luôn rồi.
Cậu biết rõ ràng đây không phải là thế giới tận thế!
Đại thế giới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể xuất hiện dị trạng khủng khiếp như vậy.
Đáng tiếc rằng Thích Bạch Trà không phải Chủ Thần, không thể quan sát toàn bộ các thế giới, không thể biết được dị trạng của các thế giới khác.
Chỉ là dư chấn ảnh hưởng, thế giới 999 cũng đã vỡ nát, thế giới chân chính xảy ra chuyện đó e rằng đã trực tiếp bị hủy diệt……
Bị ảnh hưởng không chỉ có thế giới 999, thế giới 108, thế giới 493, thế giới 520 đều xuất hiện dị thường, thế giới nơi tu tiên của Vân Thiển Tịch và cả thế giới các vì sao của An Tĩnh cũng xuất hiện lỗ hổng, còn có trận mưa đỏ lần này, chắc hẳn cũng là thế giới tận thế nào đó xảy ra chuyện nên mới tương liên tới thế giới này.
Không chỉ thế giới 999 có vấn đề, mà là toàn bộ đại thế giới đã xảy ra vấn đề.
Nhưng chỉ có duy nhất Chủ Thần đại nhân mới có thể cho ra đáp án, nhưng lại không hề có bất cứ tuyên bố nào trên nhóm thông cáo vạn thần.
.....!Có thể Chủ Thần đại nhân cảm thấy đây là vấn đề không lớn lắm đi.
“Phân chia nhau hành động.” Thích Bạch Trà sắp xếp nhiệm vụ, “Anh đi tìm lỗ hổng thời không, tu bổ nó hoàn chỉnh để tránh trận mưa đỏ thứ hai xâm lấn.
Em tới bệnh viện quan sát xem…..
Thuận tiện tìm lãnh đạo cấp cao để hắn hạ lệnh phong tỏa thành phố.
Lát nữa gặp nhau sau, có việc gì thì liên hệ trên thần thoại.”
Cậu dứt khoát thô bạo làm tê liệt hệ thống giao thông toàn thành phố, đồng thời thiết hạ kết giới trong suốt, trước mắt đã tạo ra khủng hoảng có mức độ e rằng còn lớn hơn cả tang thi.
Để cho những người có quyền lên tiếng trong xã hội nhân loại đứng ra trấn an tinh thần của nhân dân một chút, tốt xấu gì cũng coi như đưa ra một lý do chính đáng cho quần chúng.
Đương nhiên, phong tỏa thành phố một cách vô cớ vẫn sẽ khiến tinh thần mọi người cảm thấy hoảng sợ, nhưng đây không phải vấn đề nằm trong phạm vi suy xét của Thích Bạch Trà.
Tất cả mọi chuyện không thể hoàn hảo hết được, cậu chỉ phụ trách giữ gìn bình yên của thế giới, không phụ trách chiếu cố tâm lý khỏe mạnh của con người.
Lúc này đây, tình hình thế giới không ổn định, ngay chính cậu còn đang ốc không mang nổi mình ốc.
Chỉ có thể chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, tiêu trừ ký ức của con người.
_
Kỳ Dạ không phản đối ý kiến này: “Được.”
Hai người đạt được sự ăn ý từ đôi bên, không tiếp tục lãng phí thời gian, lập tức chia thành hai đường.
Thích Bạch Trà tới nhà vị lãnh đạo cấp cao kia trước.
Trấn trụ tại thủ đô đều là những vị quyền quý nhà cao cửa rộng, muốn tìm lấy một vị có tư cách hạ lệnh phong tỏa thành phố cũng không khó.
Vào giờ này, chủ nhân ngôi nhà đã đi ngủ.
Thích Bạch Trà đang gấp rút chạy đua với thời gian, dứt khoát ấn mở công tắc đèn trong phòng.
Ánh đèn chói mắt bất ngờ khiến người đàn ông trung niên đang ngủ say lập tức bừng tỉnh, nhìn thấy một thanh niên bất chợt xuất hiện trong phòng ngủ, giật nảy mình, cảnh giác hỏi: “Anh là ai? Anh vào đây bằng cách nào?”
Ông đang ở tầng 7, an ninh trong nhà rất chặt chẽ, người thành niên này tại sao lại xuất hiện trong phòng ông?
Thích Bạch Trà đương nhiên sẽ không nói cho ông rằng cậu trực tiếp nhảy cửa sổ vào.
“Thành phố B xuất hiện dịch bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ lây lan diện rộng, tôi kiến nghị ông phải phong tỏa thành phố.” Thích Bạch Trà trần thuật.
Người đàn ông sửng sốt, cảm thấy không thể hiểu được, cũng có chút buồn cười: “Vị…...!công dân nhiệt tình này, nếu là nhìn thấy cái hot search đó rồi anh mới đến đây, thì thực sự không cần thiết phải buồn lo vô cớ vậy đâu.
Một hai ca bệnh mà thôi, vì thế mà phong tỏa thành phố sẽ rước về bao nhiêu chê cười chứ.
Anh có biết phong tỏa thành phố sẽ gây ra tổn thất về kinh tế và ảnh hưởng tới xã hội lớn đến nhường nào không?” Ngữ khí của ông không chút quan tâm, hiển nhiên coi Thích Bạch Trà thành loại tuổi trẻ nhiệt huyết, tin vào lời đồn, không để ý tới hậu quả thiệt hại nặng nề.
Ông ở quan trường nhiều năm như vậy, sớm đã thành tinh, không đáng để so đo với đám thanh niên bồng bột đó.
Công dân nhiệt huyết – Thích tiên sinh: “Vậy để tôi đổi một cách nói khác.”
Hai tròng mắt Thích Bạch Trà hơi ngưng lại: “Ta ra lệnh ngươi phải phong tỏa thành phố.”
......
Sử dụng thuật nhiếp hồn thu phục vị lãnh đạo cấp cao xong xuôi, Thích Bạch Trà đi tới bệnh viện khu Đông.
Ngay từ đầu cậu đã không trông cậy vào tài ăn nói để thuyết phục người ta hạ lệnh.
Hiện tại phần lớn người dân còn chưa biết đến sự tồn tại của tang thi, nhìn bề ngoài không thấy được hậu quả nghiêm trọng, đầu óc của đối phương có bị chập mới tin vào một người xa lạ nói phải hạ lệnh phong tỏa.
Cho nên vẫn là thần lực sử dụng tiện hơn.
Nếu muốn phong tỏa thành phố quả thực cần phải suy xét đến nhiều vấn đề lớn một cách thận trọng.
Con người không thể biết trước tương lai, mỗi giây mỗi phút đều phải cân nhắc kỹ càng, khi ở thời điểm sự việc đã tương đối nghiêm trọng mới cân nhắc đến biện pháp bất đắc dĩ nhất.
Nếu không phải đường cùng, sẽ không dễ dàng hệ lệnh phong tỏa thành phố.
Nhưng thường thì khi đó, tình thế đã nghiêm trọng đến độ không còn cách cứu vãn.
Thích Bạch Trà là thần, cậu không có nhiều băn khoăn đến vậy, không cần suy xét đến đủ loại nhân tố, cho nên đưa ra lựa chọn trực tiếp nhất.
Tới tìm một vị lãnh đạo cấp cao của nhân loại cũng chỉ là một nhánh nhỏ trong quá trình, mặc kệ phê chuẩn hay không phê chuẩn, dù sao cậu cũng đã ra tay phỏng tỏa thành phố.
Bệnh viện khu Đông.
Muốn tìm được tang thi rất đơn giản.
Tang thi khong phải sinh vật chính thống của thế giới này, mà là giống loài ngoại lai.
Thậm chí toàn bộ người dân ở thế giới này biến thành tang thi, cũng không thuộc về sinh vật chính thống của thế giới.
Trong một phạm vi nhất định, thần minh có lực cảm giác rất mạnh đối với giống loài dị thế.
Trước mắt, trận mưa đỏ kia mới qua đi hai ngày, diện tích thi biến trong xã hội còn chưa lớn.
Thích Bạch Trà bước đầu phán đoán ra ba loại tình huống.
Tình huống tồi tệ nhất, những người chỉ cần bị dính đến nước mưa đỏ đều sẽ biến thành tang thi, chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn.
Tình huống tốt hơn một chút chính là một số bộ phận người mắc mưa sẽ biến thành tang thi, một bộ phận khác có thể chống chịu được, vẫn là người bình thường.
Còn dư lại một tình huống đối với con người thì coi như là tốt, nhưng đối với thần minh thì chưa chắc.
Thích Bạch Trà từng đọc qua rất nhiều tin đồn thú vị từ dị giới trong thư viện vạn thần.
Đó là mục đọc của diễn đàn công cộng trong thần thoại, thần minh các thế giới đăng tải lên vô số sách báo.
Trong đó giới thiệu rằng đại thế giới có vô vàn tình huống giữa các tiểu thế giới, cần cái gì có cái đó, tư liệu về mạt thế cũng rất nhiều.
Có thể nói như là một bông hoa một thế giới.
Bất cứ thứ gì trong mỗi một thế giới đều có khả năng sẽ sinh ra một thế giới mới.
Ví dụ như, trong thế giới A có tác giả viết một quyển sách, trong đại thế giới có thể sẽ sinh ra một thế giới B triển khai theo cốt truyện xoay quanh quyển sách này, vai chính trong sách là người mang vận khí của thế giới B.
Nhưng nếu trong thế giới B cũng có một tác giả viết một quyển sách khác, nội dung xoay quanh quyển sách đó có lẽ sẽ lại sinh ra một thế giới C.
Tương tự như vậy, thế giới A ban đầu nói không chừng cũng chính là một quyển sách dưới ngòi bút của một vị tác giả nào đó ở một dị thế nào đó.
Thậm chí vì người mang vận khí không chỉ có một vị duy nhất, sau khi người mang vận khí ở thế giới A ban đầu đã chết, cái vị mang vận khí tiếp đó của thế giới A lại chính là nhân vật trải nghiệm dưới ngòi bút của tác giả ở thế giới C kia.
Cái gì gọi là thế giới hiện thực, cái gì gọi là thế giới trong sách? Trong mắt thần minh không hề khác nhau, đều chỉ là một viên nho nhỏ bình thường giữa đại thế giới.
Nếu coi mỗi quyển sách đều trở thành một thế giới, tiểu thuyết mạt thế đã từng rất hot, tiểu thế giới mạt thế cũng tự nhiên nhiều lên.
Căn cứ theo hiểu biết của Thích Bạch Trà, sự ra đời của mạt thế hoặc do các nhà khoa học điên cuồng nghiên cứu virus rò rỉ, hoặc do trời giáng thiên thạch, sao băng, mưa đỏ và các loại tình huống khác.
Ở thố giới tận thế, thần mình thường là đã ngủ say hoặc đã gần sát với tiêu vong, nhưng có người mang đại vận khí đảm đương nhiệm vụ chúa cứu thế khởi động sự vận chuyển của cả thế giới, dẫn dắt nhân loại hướng tới cuộc sống mới, thậm chí sẽ có thể sinh ra thần cách, trở thành tân thần.
.....!Và nhiều loại tình tiết khác.
Nói đến tình huống cuối cùng, những người trong thế giới tận thế này thường sẽ thức tỉnh dị năng, bằng không lấy cái gì để đối phó với tang thi.
Cho nên khả năng cao nhất chính là, sau khi mọi người bị dính mưa đỏ, một bộ phận biến thành tang thi, một bộ phận thức tỉnh dị năng, còn một bộ phận vẫn là người bình thường như cũ.
Những biến hóa đó, đều là trận mưa đỏ trao cho bọn họ.
Đối với con người trong thời mạt thế, có được dị năng là một quá trình tiến hóa hợp với lẽ thường, cho phép họ được tồn tại.
Nhưng ở thế giới 999, con người xuất hiện dị năng cũng không phải chuyện tốt.
Thế giới này không nên có sự tồn tại của tang thi, đương nhiên cũng không nên có dị năng giả tồn tại, những thứ đó không thuộc về sức mạnh hệ thống của thế giới bản thổ, đều sẽ phá hỏng cán cân thăng bằng của thế giới này.
......
Tại bệnh viện, một bệnh nhân đã hoàn tòa biến thành tang thi thoát khỏi dây trói, một đám bác sĩ y tá đang đè hắn ta đều bị hất văng ra, té ngã trên mặt đất.
Sức lực của tang thi rất lớn, ít nhất là mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường.
Các bác sĩ và y tá trông thấy bộ dạng này của nó cũng rất hoảng sợ, lập tức xoay người chạy ra khỏi phòng bệnh.

Tang thi lúc ban đầu hoạt động chưa được nhanh nhạy, nhưng có một y tá kinh hoảng bị ngã.
Nó lập tức túm lấy y tá ấn lên vách tường ở hành lang, hung ác cúi đầu gặm cắn.
“A!!!” Y tá sợ hãi thét chói tai.
Thích Bạch Trà vừa tới nơi đã bắt kịp cảnh tượng này, trực tiếp nắm lấy cổ áo bệnh nhân túm nó ra, ném phịch xuống đất.
Tang thi không có thần trí, không biết sợ hãi, còn muốn giương nanh múa vuốt nhào lên, bị Thích Bạch Trà dùng một chân dứt khoát lưu loát đá bay.
Y tá che cổ lại, khe hở giữa các ngón tay chảy ra máu tươi.
Đồng tử cô hơi hơi tan rã, thân thể có chút xơ cứng, móng tay nhanh chóng dài ra.
Thích Bạch Trà liếc mắt một cái liền nhìn ra cô đang trong quá trình thi biến.
Người mắc mưa cần tầm hai ba ngày mới thi biến, nhưng bị tang thi cắn lại có thể nhiễm ngay tức khắc.
Tốc độ truyền bá này quả thực vô địch.
Thích Bạch Trà bình tĩnh ngưng tụ một luồng ánh sáng trắng nhu hòa, thi pháp gần sát cần cổ cô gái.
Rất nhanh, miệng vết thương trên cổ đã hoàn toàn khép lại.
Y tá lấy lại tinh thần, sắc mặt trở về người bình thường.
Trong lòng cô gái còn đang rất sợ hãi: “Cảm ơn anh.
Bệnh nhân kia thực sự rất đáng sợ.
Ấy? Cổ tôi sao đã lành rồi? Tôi nhớ rõ là tôi vừa bị cắn mà…..”
Cô gái căn bản không ý thức được bản thân mình khi nãy đã suýt chút nữa biến thành một khối tang thi.
Thích Bạch Trà nhìn nhìn tay mình, xoay người thử trị liệu cho bệnh nhân tang thi.
Tang thi không hề có biến hóa, vẫn ở trạng thái tang bệnh như cũ.
Thích Bạch Trà thấy không có hiệu quả, mặt không cảm xúc thu tay lại.
Tuyết Thần có thuộc tính trị liệu tinh lọc, nhưng cậu chỉ có thể khôi phục cho những người chưa hoàn toàn thi biến trở lại bình thường, còn trường hợp tang thi đã thi biến hoàn toàn, cậu không có năng lực chuyển hóa trờ về.
Con người biến thành tang thi do trận mưa đỏ kia, chất đỏ trong cơn mưa là thành phần đến từ dị thế, không cùng hệ thống với thần lực của cậu, không thể bốc thuốc đúng bệnh.
Thích Bạch Trà nhìn khuôn mặt đã hoàn toàn thay đổi của tang thi, thần sắc lạnh lẽo.
Cậu không muốn giết tang thi.
Mặc dù tang thi không phải con người, đã mất đi nhân tính và lý trí.
Nhưng đáng lẽ ra bọn họ sẽ không biến thành tang thi.
Tận thế không phải vận mệnh của thế giới này, biến thành tang thi bị người người giết chết cũng không phải vận mệnh của bọn họ.
Tận thế chân chính còn đang đấu tranh cùng vận mệnh, cậu thân là thần minh thế giới 999, không thể nhanh chóng tiếp thu giả thiết tận thế, rồi sau đó không do dự chém giết tang thi.
Cậu là thần bảo hộ của thế giới này, cậu phải nghĩ biện pháp cứu sống bọn họ.
Nhưng hiện tại Thích Bạch Trà chưa có biện pháp giải quyết, chỉ có thể tạm thời thu hồi tang thi vào phạm vi của thần.
Phạm vi của thần là một thứ đồ tương tự như không gian, có thể lưu trữ đồ vật vô giới hạn, thần minh thường thường có thể mang đồ vật nào đó đi trong nháy mắt, thực ra chính là bỏ vào phạm vi của thần.
Y tá chấn động tinh thần, nhìn người bệnh đột nhiên biến mất giữa hư không, kinh ngạc đưa mắt nhìn xung quanh: “Tôi hoa mắt à? Tôi rõ ràng vừa nhìn thấy ở đây có cái……”
“Anh có song hệ dị năng là trị liệu và không giang?” Một giọng nữ dò hỏi.
Thích Bạch Trà nghiêng đầu, trông thấy một cô gái xinh đẹp đi ra từ một gian phòng bệnh nhân khác, đang tò mò nhìn cậu.
Cô gái kia đánh giá cậu vài lần, bình luận một cách khách quan: “Anh rất mạnh, cũng rất đẹp trai.”
Thích Bạch Trà lẳng lặng quan sát cô, không lên tiếng.
“Nam chính tiêu chuẩn.” Cô gái lý trí phân tích, “Rất có khả năng không phải có được dị năng không gian, mà là có một hệ thống không gian, lấy linh tuyền ra có thể làm ruộng này nọ.
Tôi hiểu rồi, nam chính tận thế sảng văn, giữa thời mạt thế hỗn loạn có thể hô mưa gọi gió, mở rộng hậu cung, nghênh thú nữ chính một hai ba, đi lên đỉnh cao của nhân sinh……”
Thích Bạch Trà: “......”
Sắc mặt cô gái đột nhiên thay đổi: “Cẩn thận phía sau!”
Đầu ngón tay cô gái sinh ra một ngọn lửa, thoạt nhìn như muốn công kích.
“Ngại quá, vị tiểu thư này.” Một chân đá văng một con tang thi khác không biết chui ra từ chỗ nào đang muốn đánh lén sau lưng Thích Bạch Trà, Kỳ Dạ khoác lấy bả vai Thích Bạch Trà, lười nhác nói, “Cậu ấy là nam chính đam mỹ.
Kỳ Dạ dừng một chút, cố ý nhấn mạnh: “1v1, HE, CP khóa cứng với tôi.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.