Sất Trá Phong Vân

Chương 65: Tin Tốt Và Tin Xấu




Dù sao tuy rằng nghiệp đoàn chiến sĩ nghe rất uy phong, nhưng lại bị quản chế hơn nhiều so với các nghiệp đoàn khác. Hơn nữa trong đó còn có gia tộc chiến sĩ huyết mạch cường đại. Nếu không phải có chiến lực siêu cấp cao cấp nhất, sẽ không có quá nhiều lực hấp dẫn.
Chỗ lợi duy nhất của nghiệp đoàn chiến sĩ chính là phần lớn nghiệp đoàn đặc biệt đoàn kết. Rất nhiều người có thể cảm giác được sự thân thân ở chỗ này. Mọi người ai có chuyện gì đều sẽ toàn lực hỗ trợ. Cũng chính vì vậy, nghiệp đoàn chiến sĩ mới kéo dài đến ngày hôm nay.
Cổ Nguyệt Gia Anh nhẹ nhàng khua Song Nguyệt trong tay. Dưới ánh mặt trời giống như là hai con hồ điệp tung bay, Càn Kính thấy mới phát hiện không ngờ nữ nhân này còn mạnh hơn mình rất nhiều.
Cổ Nguyệt Gia Anh múa một hồi, lại thu Song Nguyệt vào trong ống tay áo đi tới trước mặt Càn Kính. Nàng đột nhiên nhẹ nhàng nghiêng người qua. Đôi môi đỏ mọng lạnh lẽo, giống như chuồn chuồn đạp nước in một cái lên gò má hắn. Sau đó bên tai hắn nghe được một câu nói nhỏ gần như không thể nghe thấy:
- Cảm ơn.
Càn Kính đột nhiên bị hôn trộm, mặt nhất thời hồng lên, có phần không thể trấn tĩnh nổi, nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh rời đi. Hắn vội vàng giơ tay lên vò đầu che giấu sự bối rối của mình, đồng thời cũng đang suy nghĩ, Lôi Địch sẽ không vì Cổ Nguyệt Gia Anh hôn mình, mà đánh cho mình một trận chứ?
Càn Kính quay về đại sảnh. Trong một ngày tẩy phong cho hai bộ Đấu Binh, thân thể hắn quả thật có chút mệt mỏi. Lôi Địch cầm chén nước lên đổ vào trong miệng.
- Càn Kính, ta muốn nói với ngươi chuyện.
Lôi Địch lộ ra rất thần sắc nghiêm túc:
- Sau này, ngươi nghìn vạn lần không nên vào đại trận Đấu Linh do học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan lập ra.
- Cái gì?
Càn Kính hoài nghi thính giác mình có vấn đề. Đối với bất luận chiến sĩ nào đều không thể thiếu đại trận Đấu Linh. Không ngờ Lôi Địch này bảo mình không nên đi vào?
- Nếu như ngươi không tiện nói với học viện, đến lúc đó ta sẽ đi nói với bọn họ!
Lôi Địch tự ý quyết định nói:
- Trước tiên ngươi không nên tiến vào đại trận Đấu Linh. Ta nghĩ ngươi có cơ hội trùng kích chiến sĩ thập cấp! Trong trường hợp chiến sĩ lục cấp tiến vào đại trận Đấu Linh, hoàn toàn khác với chiến sĩ thập cấp tiến vào đại trận Đấu Linh! Rất nhiều người để có thể mau chóng lên học viện cao đẳng, bình thường vừa đủ tư cách tiến vào đại trận Đấu Linh sẽ lập tức tiến vào. Nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên làm như vậy. Hơn nữa, ngàn vạn lần không nên tiến vào đại trận Đấu Linh của học viện.
Càn Kính rất vui vẻ nói thật cho Lôi Địch biết, kỳ thực đây cũng không phải là bí mật không người nào không biết. Trong rất nhiều thư tịch đều có ghi chép về điều kiện cùng với nguyên nhân tiến vào đại trận Đấu Linh. Chỉ có điều nhiều người căn bản không chờ được. Điều này giống như người đang ở trong sa mạc thấy một lọ thuốc độc, sẽ có người liều lĩnh uống vào, trước tiên giải khát rồi nói sau.
Chiến sĩ cửu cấp, có người luyện mười năm vẫn dừng lại ở đẳng cấp chiến sĩ cửu cấp, trước sau không cách nào đạt được chiến sĩ thập cấp. Như vậy có ai có thể chờ được mười năm nữa?
Lý luận là như vậy, nhưng không phải mỗi người đều có thể kiên trì.
- Ngươi ngàn vạn lần phải nhẫn nhịn, nhất định phải trở thành chiến sĩ thập cấp. Đến lúc đó...
Lôi Địch gõ nhẹ ngón tay xuống mặt bàn:
- Ta sẽ nghĩ biện pháp, cho ngươi một đấu linh trận đơn thể. Khi đó, ngươi sẽ là cao thủ chân chính!
- Cái gì!
Càn Kính từ trên ghế đứng phắt dậy. Hắn giật mình nhìn Lôi Địch một hồi lâu không nói gì.
Một đấu linh trận đơn thể và đại trận Đấu Linh quần thể, đều là đấu linh trận, nhưng phàm là người đã xem qua một chút tư liệu về đấu linh trận đều biết, so với đấu linh trận quần thể, đấu linh trận đơn thể có trợ giúp lớn hơn nhiều cho chiến sĩ!
Đương nhiên, giá của đấu linh trận đơn thể... Dùng đắt chết người để hình dung cũng không quá đáng. Thông thường chỉ có con trai trưởng của gia tộc lớn, có lẽ là chiến sĩ huyết mạch mới có thể sử dụng đấu linh trận đơn thể. Nó tiêu tốn thật sự quá lớn.
Càn Kính liên tục nuốt nước bọt. Cho dù hỗ trợ hai bộ vũ khí Đấu Binh sống lại, cũng không đến mức có thể đổi được một đấu linh trận đơn thể?
- Làm sao vậy?
Lôi Địch hoảng sợ trước phản ứng của Càn Kính:
- Không thích sao?
Càn Kính một lần nữa ngồi trở lại trên ghế thử dò xét hỏi:
- Đại thúc, không phải đại thúc nói đùa chứ?
- Không nói đùa.
Lôi Địch lắc đầu phủ nhận, trong lòng thầm nói tiểu tử sau này ngươi sẽ trở thành con rể của ta. Ta chuẩn bị cho con rể của mình một đấu linh trận đơn thể thì thế nào? Tuy rằng đấu linh trận đơn thể này đắt tới mức có thể khiến rất nhiều người hoàn toàn phá sản, nhưng vì con rể cũng phải nghĩ biện pháp một lần.
Càn Kính bắt đầu tin tưởng lời Lôi Địch nói là sự thật. Trong lòng hắn kích động hận không thể lập tức quay về trường học, ôm lấy lão sư La Đức hung hăng hôn vài cái.
Đấu linh trận đơn thể! Cho dù Càn Kính không coi trọng cái khác, nhưng tuyệt đối coi trọng đấu linh trận đơn thể này.
- Được rồi, đại thúc.
Càn Kính trầm ngâm một chút nói:
- Ta còn có chuyện tình muốn nhờ ngài.
- Nói đi!
Lôi Địch rất khí phách vỗ đùi nói. Khó khăn lắm con rể mới lên tiếng, mình có thể làm được nhất định sẽ làm. Cho dù không làm được cũng phải nghĩ cách làm được.
- Chính là chuyện ta làm hôm nay.
Càn Kính mím môi:
- Xin đại thúc giữ bí mật giúp ta.
Lôi Địch nở nụ cười. Hắn biết con rể không chỉ rèn sắt không tồi, thực lực chiến sĩ không tồi, còn có thể khai phong cho Đấu Binh, hơn nữa ngay cả đầu óc cũng không tồi! Loại chuyện biết khai phong cho Đấu Binh này, không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài.
- Yên tâm!
Ngón tay Lôi Địch đâm xuống bàn, nói: Chuyện này, đến nơi đây là hết.
Càn Kính cảm giác được Lôi Địch cũng không phải là kẻ nói được mà không làm được. Hắn lại đứng dậy cảm ơn. Sau đó hắn và Lôi Địch tham khảo một chút về những nghi vấn trong khi tu luyện chiến sĩ. Mãi cho tới khi ăn cơm tối hắn mới đứng dậy rời đi.
Đột nhiên nhận được cơ hội tiến vào một đấu linh trận đơn thể, có thể được người bảo vệ thành thị chỉ điểm trên phương diện chiến sĩ, Càn Kính một đường hát khẽ. Quay về tới trường học, hắn phát hiện lão sư La Đức hôm qua đứng ở cửa trường học, ngày hôm nay ở chỗ cũ, lúc hoàng hôn, vẫn đang đi tới đi lui ở trước cửa trường học.
- Lão sư La Đức khỏe không?
- Khỏe cái đầu ngươi!
La Đức vỗ vai Càn Kính một cái:
- Ta có một tin tức tốt và một tin tức xấu nuốn nói cho ngươi. Trước hết ngươi muốn nghe cái nào?
- Tốt.
Lúc này Càn Kính không muốn nghe tin tức xấu, ngay cả nghe tin tức tốt cũng không có tâm trạng muốn nghe.
- Tin tức tốt là thí luyện của ngươi, quyết định sẽ tiến hành vào nửa tháng sau.
- Oa, tin tức không tồi.
Càn Kính khẽ vỗ tay. Từng chuyện tốt liên tiếp tới. Lần này mượn cơ hội thí luyện, dựa theo bản đồ bảo tàng đi thăm dò lối đi tới chỗ giấu bí tịch trước, cũng tiện chuẩn bị lần sau trở lại lấy bí tịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.