Rể Quý Trời Cho

Chương 996: Đột phá




Khí thế trên người Con rối lần nữa tăng lên, hoàn toàn ổn định ở đẳng cấp Thần Cảnh.
Quý Trường Thanh lập tức không đánh, Con rối chẳng qua chỉ tung một chưởng, ông ta liền không thể không mua chóng lùi lại phía sau.
Sau khi ổn định thân hình, Quý Trường Thanh nhìn chằm chằm Con rối, trên gương mặt già nua lộ ra một tia ngưng trọng.
Ông ta nhìn về phía người thần bí, phát hiện người thần bí lúc này đã trắng bệch mặt mày, khí tức như có như không, nghiễm nhiên mang bộ dạng sắp tắt thở.
“Thật là tàn nhẫn, vì để giết tôi, vậy mà không tiếc tính mạng của mình, làm như thế đáng sao?” Quý Trường Thanh nhìn chằm chằm hắn ta hỏi một câu.
Người thần bí mỉm cười, nói: “Tôi chẳng qua là vì mở đường cho người đến sau mà thôi, tôi là người đầu tiên đến đây, nhưng sẽ không phải là người cuối cùng, giải quyết ông rồi, ngày sau người của Thương Nguyên Giới tôi, sẽ không có bất cứ cản trở nào nữa.”
Quý Trường Thanh nhíu mày, trong lòng rất rõ ràng ý tứ trong lời này của người thần bí.
Thấy nước C hiện nay, người đạt tới nửa bước Thần Cảnh chỉ có một mình ông ta, Từ Thần cùng thời đại với ông ta, cũng chỉ có thực lực của Hóa Cảnh đỉnh phong.
Mà bên Thương Nguyên Giới lại phái một người đến, làm ra động tĩnh lớn như thế, nếu như lần này ông ta chết rồi, ngày sau sẽ còn có người của Thương Nguyên Giới đến đây, quả thật không có ai có thể ra mặt ngăn cản bọn họ nữa.
“Thật ra tôi không rõ Thương Nguyên Giới của các người rốt cuộc là một nơi như nào, tại sao người của các người lại đến đây. Nhất định muốn giết tôi? Nếu như các ngươi không có ác ý, chúng ta không phải không thể ngồi xuống nói chuyện.” Quý Trường Thanh hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.
Người thần bí cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Người của thế giới này các người chẳng qua đều là một lũ tiện dân mà thôi, đâu có tư cách ngồi xuống nói chuyện với chúng ta.”
“Nói thật cho ngươi biết, chúng ta nghĩ cách đến nơi này, thứ nhất là vì tìm kiếm một vài thứ, một mục đích khác chính là nô dịch các ngươi, vì để đạt được mục đích này, tự nhiên đầu tiên phải giết những người cản trở như các ngươi rồi!”
Sắc mặt của Quý Trường Thanh tối lại, không ngờ người thần bí này vậy mà còn có mục đích như thế, xem ra muốn chung sống hòa bình là điều không thể nào.
“Si tâm vọng tưởng! Tà ma ngoại đạo như các ngươi, đến một người ta giết một người!”
Ông ta quát to một tiếng rồi xông về phía trời, trực tiếp quấn lấy người của Con rối.
Lúc này chín con rồng thần trong trận pháp kết giới phía Con rối.
Quý Trường Thanh ngưng tụ toàn bộ lực lượng trong cơ thể mình trên tay, một đóa hoa sen lửa ngưng luyện đến gần như thực chất xuất hiện, bay về phía người của Con rối.
Chín rồng thần cũng cùng mở miệng, bắn ra từng đạo ánh sáng năng lượng tinh thần, toàn bộ lao về phía người Con rối.
Bây giờ đã là nửa đêm, nhưng vì sự bạo phát của những lực lượng này, cả quảng rìa màn sáng đó thậm chí đều không thể mở mắt được.
Một tiếng nổ lớn vang lên, tất cả mọi người đều mau chóng nằm rạp xuống đất, bịt tai của mình.
Sự dao động lực lượng cực lớn lấy Con rối làm trung tâm, tản ra bốn phía, nơi nó đi qua đều nứt ra từng vết nứt khủng khiếp.
Thi triển xong một kích này, khí tức của Quý Trường Thanh mau chóng suy tàn, đây là thủ đoạn ra.
Lực lượng của chín con rồng thần cũng vào khoảnh khắc vừa rồi hoàn toàn bạo phát, bây giờ bọn chúng đã tiêu hao toàn bộ lực lượng tích trữ, trong nháy mắt, bèn theo kết giới màu vàng cùng tiêu tán.
Mắt của Quý Trường Thanh nhìn chằm chằm vào vị trí của Con rối đứng, lúc này bên đó khói bụi dày đặc, nhìn không ra bên trong có tình trạng gì.
“Chắc đã bị giải quyết rồi? Vừa của trận pháp, cho dù là cao thủ Thần Cảnh, sợ đều khó chống đỡ, Con rối đó tuy mạnh, chắc cũng không chống được công kích quy mô này.” Quý Trường Thanh lẩm bẩm tự nói với mình.
Rất nhanh, khói bụi tản đi, Quý Trường Thanh nhìn thấy Con rối vân đứng ở chỗ cũ, so với lúc trước, trên người đã có rất nhiều vết sẹo, quần áo trên người cũng đã rách nát, khí tức rõ đó!
Hơn nữa còn giữ lực chiến đấu!
Quý Trường Thanh trong nháy mắt trở nên kinh sợ, một kích vừa rồi đó đã là rút cạn tất cả lực lượng của ông ta, bây giờ ông ta đã không còn sức chiến đấu nào nữa.
Nếu như Con rối lần nữa ra tay thì ông ta chỉ có chờ chết.
Bên đó vì dao động lực lượng vừa rồi mà người thần bí càng trở nên thoi thóp nhìn thấy một màn này, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười hài lòng.
“Lực lượng của Thần Cảnh căn bản không có đơn giản như ông nghĩ thôi đâu, ông muốn như thế mà giết hắn, thật sự là nằm mơ.”
Người sang Con rối, mở miệng nói: “Giết ông ta đi, sau đó dẫn tôi đi chữa thương, mất đi C, cũng không có ai có thể tiếp tục ngăn cản chúng ta!”
Con rối chấp nhận mệnh lệnh, lập tức xông về phía Quý Trường Thanh, sau đó một cước đá vào người của Quý Trường Thanh.
Quý Trường Thanh không kịp ngăn cản, trong nháy mắt bay ra rất xa, sau đó ngã ra đất, nôn ra một ngụm máu.
Ông ta mau chóng từ trên đất đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng nhìn Con rối, sau đó cắn răng, ra.
Sự việc đã đến nước này, ông ta cũng chỉ đành liều mạng.
Con rối lần nữa xông về phía ông ta, ông ta vội ngăn cản, tuy nhiên sau mấy chiêu, ông ta lần nữa bị đá bay ra ngoài.
Con rối này càng giống như đang chơi đùa, đem Quý Trường Thanh đánh đến mức không có sức đánh trả.
Không lâu sau, trên mặt ông ta đã máu thịt mơ hồ, khí tức suy tàn.
“Đủ rồi, trực tiếp cắt nữa hạ lệnh
Con rối cũng không định tiếp tục lãng phí thời gian với Quý Trường Thanh, trực tiếp nhấc chân, muốn giẫm vào cổ họng của ông ta.
Vào lúc này, trên quảng trường đột nhiên xuất hiện một tia dao động kỳ dị, tất cả mọi người đều cảm thấy xung quanh mình nổi lên một làn gió nóng, tụ về phía Lâm Thanh Diện đang ở.
Sắc mặt của người thần bí bỗng thay đổi, mau chóng nhìn có thể! Thằng nhóc này lâm trận đột phá tuy ít gặp, nhưng cậu ta đột phá vậy mà xuất hiện thiên địa dị tượng, thế nào lại như thế này!”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Thanh Diện, chỉ thấy Lâm Thanh Diện lúc này quanh người quấn quanh từng lớp khí nóng, khí thế trên người anh đang mau chóng tăng lên.
Sau mấy cái hô hấp, khí tức của Lâm Thanh Diện đã tăng lên hai đạo tinh quang bắn ra, sau đó cơ thể của anh đã xuất hiện trước mặt Con rối, một chưởng của anh đẩy Con rối ra, túm Quý Trường Thanh ở trên đất, mang ông ta đến một vị trí an toàn.
Làm xong những điều này, anh ngoái đầu nhìn sang Con rối, trong mắt toàn ra từng đạo sát khí.
“Dựa vào các người, còn muốn nô dịch chúng ta, thật sự là nằm mơ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.