[Quyển 2] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá

Chương 218: Tôi giấu con Zombie này! 10




Edit by AShu ^_^.
__________________
"Đinh! Giá trị hắc hóa giảm xuống 20%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 79%."
Thẩm Dịch lúc trước vẫn luôn tin tưởng những thứ mà chính mình thấy, mặc dù về sau Tô Đường có nói qua với hắn, nhưng hắn vẫn không thể thích nàng nổi, có lẽ như lời nàng nói, nàng mang lại sự đau đớn cho chính mình, cũng đủ khắc cốt tận sau vào tâm.
Nhưng sự thật, nếu không có nàng, chính mình đã sớm chết vô số lần. Ngay cả hiện tại, nhìn như không người không quỷ, nhưng hắn vẫn được lợi, tang thi sẽ không công kích hắn, nhân loại cũng sẽ không hoài nghi hắn, chỉ cần hắn muốn, hắn có thể đi bất luận địa phương nào ở trên thế giới này.
Người hắn hận hai năm, cuối cùng lại là người đem hắn bảo hộ tốt nhất.
Hắn bắt đầu mâu thuẫn, đây là một loại cảm giác khó có thể hình dung, hận ý lại xen kẽ cảm kích, khiếp sợ. Giờ khắc này, hắn như là ' sống ' lại, rốt cuộc tìm được rồi tất cả cảm xúc mà chính mình đánh mất lúc trước.


Tô Đường biết gia hỏa này nhất thời khó có thể tiếp thu, nhưng nàng đói a, trong đầu nàng hiện giờ chỉ muốn tìm đồ ăn, vì thế, không đợi hắn điều tiết lại, nàng liền đứng lên.
Lúc trước ở trạm xăng dầu cứu những nữ nhân kia, vì tỏ vẻ cảm kích với nàng, nên bọn họ tặng chút đồ ăn lại đây, nàng lúc này rất mệt mỏi, mấy ngày hôm trước đều là súc ở trên xe ngủ, hiện tại nàng chỉ nghĩ ăn một chút gì đó rồi ngủ một giấc, còn những chuyện khác, tỉnh lại rồi nói.
Hai người cách nhau khá gần, nàng vừa đứng lên, cơ hồ mặt dán mặt.
Thẩm Dịch cả kinh lui về phía sau mấy bước, ngược lại nàng, trấn định tự nhiên xoay người liền đi.
Giây tiếp theo, cổ tay của nàng lại bị đối phương bắt lại.
Đã hai lần bị hắn nắm cổ tay, Tô Đường liền tức giận, "Anh định làm cái gì!"


Thẩm Dịch nhìn chằm chằm nàng, bùng nổ lệ khí làm đối phương sợ hãi, "Cô muốn đi đâu?!"
Tô Đường bất đắc dĩ, "Tôi tìm chút đồ ăn, tôi không phải là anh, tôi là người, tôi phải ăn." Nói xong, giật giật cánh tay bị hắn nắm, "Tôi là người, tuy rằng cũng là dị năng giả, nhưng thân thể yếu đuối, rất dễ dàng liền bị lộng chết. Cho nên có thể làm phiền Thẩm tiên sinh, về sau động khẩu đừng động thủ được không?"
Nàng nói rất nhiều, nhưng Thẩm Dịch chỉ nghe được nàng nói chữ chết.
"Cô sẽ không chết."
Hắn cũng không cho phép nàng chết, khi hắn còn chưa làm rõ chuyện lúc trước, nàng cần phải sống thật tốt cho hắn!
Cánh tay đã được buông ra, Tô Đường lập tức đi đến phòng bếp, nữ hài ở trạm xăn dầu vì tiến vào căn cứ, vật tư đều bị thu phí không sai biệt lắm, cho nên đồ vật đưa nàng cũng không nhiều lắm. Tô Đường tìm tìm, sau đó liền lấy ra hai hộp mì gói, lấy thêm mấy thịt đồ hộp, cùng một ít nước sạch.


Nàng thật đúng là gắn bó keo sơn với mì gói a.
Nhận mệnh mở ra đồ hộp cùng mì gói, sau đó, nàng phát hiện một cái vấn đề khó khăn không nhỏ, tuy rằng có phòng bếp, nhưng trong phòng bếp không có lửa a! Không có lửa, nàng liền không thể nấu nước.
Nàng nhìn chằm chằm mì gói trong tay, cuối cùng thở dài, chỉ có thể trực tiếp rải gia vị, liền như vậy khô cằn mà gặm nó.
Lâm tiến sĩ cao cao tại thượng ở viện nghiên cứu, đột nhiên trở nên đáng thương như thế.
Lúc trước ở bên trong viện nghiên cứu, những thủ đoạn của nàng không ai dám nhìn thẳng, nhưng hiện tại, Thẩm Dịch phát hiện nàng kỳ thật cũng không cao, một mét sáu, trên người cũng không nhiều thịt, gầy gầy nhược nhược, dễ như trở bàn tay là có thể lấy mạng nàng.
Lần đầu tiên, Thẩm Dịch phát hiện nàng thật nhỏ yếu, là cần bảo hộ.
Edit by AShu/ Đọc truyện trên truyenlol.com AShu089 để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦
Hắn bước ra chân dài, đem mì gói trong tay nàng cầm lại đây, lúc trước hắn có cắn nuốt dị năng giả hệ hỏa, cho nên hắn trực tiếp dùng nồi nấu cho nàng nột chén mì gói.
Nồi đã có sẵn, rửa một chút là có thể sử dụng được.
Thẩm Dịch xuất thân từ bộ đội đặc chủng, ngoại trừ sẽ không sinh hài tử, những chuyện khác đều được. Hắn động tác nhanh nhẹn, rất nhanh, liền đem mì gói đã được nấu chín đưa cho nàng, nhân tiện lại làm nóng thịt đồ hộp, hắn còn nhớ rõ dạ dày của nàng không tốt, phải thường xuyên uống thuốc dạ dày.
Tô Đường cũng không khách khí, sau khi đem mì gói để lên trên bàn, liền mở miệng nhỏ ăn vào.
Đoạn thời gian này, các phương diện trong cơ thể nàng đều rất kém cỏi, ngủ không ngon là một phần nhỏ, mấu chốt nhất chính là ăn không ngon. Dạ dày nàng yếu ớt, mà không, rõ ràng là cực kỳ đói, nhưng ăn không được mấy miếng, nàng liền bắt đầu không thoải mái, thậm chí buồn nôn, cuối cùng, nàng cũng chỉ có thể tùy tiện uống chút nuóc, miễn cưỡng ăn tiếp.
Thẩm Dịch nhìn lượng cơm của nàng như mèo con, mày đều nhíu lại, người lớn như vậy, một một chén mì gói đều ăn không hết, nàng còn có sức lực làm việc sao?
"Không ăn nữa?"
Hắn nhịn không được hỏi ra tiếng, liền thấy tiểu cô nương đã đi về phía phòng ngủ.
"Ăn không vô, tôi đi ngủ một chút." Nói xong, quần áo cũng không thay, liền ôm gối đầu ngủ rồi.
Nàng ngủ cực kỳ an tĩnh, trong lòng Thẩm Dịch lại nghẹn một đống vấn đề, cuối cùng chỉ có thể cướp Lý Á lại đây.
Lý Á ngay từ đầu rất sợ hãi, bất quá chờ khi Thẩm Dịch hỏi mấy vấn đề, anh ta liền bình tĩnh.
"Lão đại a, lão đại là thần trong giới học thuật của chúng tôi. Nghe nói thời điểm ban đầu có viện nghiên cứu tìm cô ấy, cô ấy đều không đồng ý cái nào, bất quá đều là chuyện trước tận thế. Chuyện sau đó, dù sao ta lại nghe được tin tức của cô ấy, chính là đã tiến vào viện nghiên cứu tối cao."
"Cô ấy ngay từ đầu cực lực phản đối thí nghiệm trên người."
"Kỳ thật con người của lão đại chúng tôi rất tốt, anh đừng nhìn cô ấy lạnh nhạt như vậy, cô ấy chỉ là biểu đạt không tốt, lúc trước chúng tôi ở viện nghiên cứu có người xảy ra chuyện, đều là được cô ấy giúp đỡ."
......
Thẩm Dịch liền hỏi ba cái vấn đề, chuyện tiếp theo, không đợi hắn mở miệng, Lý Á liền nói toàn bộ.
Lâm Dạng trong miệng Lý Á, cùng với Lâm Dạng trong trí nhớ của hắn là hoàn toàn bất đồng, nhưng nếu nghĩ lại, lại có chỗ tương tự.
"Vấn đề cuối cùng, dạ dày của cô ấy có phải không tốt hay không?"
Lý Á, "Đâu chỉ không tốt, thời điểm lão đại vội vàng làm việc, đều không muốn ăn cái gì, thời gian lâu dần, dạ dày căn bản chịu không nổi. Đến bây giờ, đồ ăn sống hoặc nguội đều không thể ăn, cay cũng không thể đụng vào, đồ ăn dầu mỡ hoặc nóng hổi đều không thể xuất hiện trong thực đơn của cô ấy."
Thẩm Dịch trầm mặc, thật lâu sau, "Tôi đã biết."
Lý Á vẫn không yên tâm, hắn nhớ rõ lúc trước ở phòng y tế, gia hỏa này quanh thân bạo ngược quả thực có thể hù chết người.
Cho nên, trước khi đi hắn nhịn không được lắm miệng nói: "Thẩm Dịch, anh cũng đừng trách lão đại, những chuyện mà cô ấy có thể bồi thường, đều bồi thường cho anh. Hơn nữa tình huống lúc ấy, nàng chỉ là một nhân viên nghiên cứu không hề có bối cảnh, sao có thể cứu những người đó. Huống chi, lấy hiểu biết của tôi về cô ấy, những thực nghiệm mà cô ấy làm với anh, bản chất sẽ không hại anh."
Lý Á là bị ném về, bất quá sau khi đem người ném đi rồi, Thẩm Dịch cũng không lập tức trở về chung cư, mà dùng hai viên tinh hạch còn sót lại đổi chút gạo kê cùng rau dưa.
Hai viên tinh hạch tuy có một viên là cấp 4, nhưng hiện tại đồ ăn khan hiếm, liền như vậy một túi nhỏ gạo kê cùng rau dưa, đã là xa xỉ lắm rồi.
Khi Tô Đường tỉnh lại, cảm thấy chính mình hình như còn đang mơ, nàng cư nhiên ngửi được mùi cháo gạo kê , "Quả nhiên là ở trong mộng, cái gì cũng đều có thể mơ thấy." Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm, trở mình, đang định tiếp tục ngủ, Thẩm Dịch liền đẩy cửa bước vào.
Trong lúc này, thời thời khắc khắc hắn đều chú ý động tĩnh trong phòng ngủ, nghe được thanh âm, lập tức đi đến.
Sau đó, hắn thấy được một màn trẻ con của Tô Đường, khác với cảm giác lạnh lùng khi tỉnh táo, hiện tại nàng còn có chút đáng yêu.
_________________
( tấu chương xong )
Đã beta
Edit by AShu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.