(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 42: Phu quân phúc hắc quá yêu ta 24




Edit: Thuần An


Hậu cung truyền ra tin đương kim thánh thượng đưa Đích thứ nữ Tề thượng thư phong tần, vào ở tại Tư Nguyệt điện. Suốt ngày làm bạn một tấc cũng không rời, đến lâm triều cũng không lên.


Sắc trời tối xuống, một bóng đen lặng yên không một tiếng động tiến vào Mộ Vân điện. Đúng lúc Vô Dược vừa rửa mặt xong, xoay người liền thấy Nam Cung Vãn đang ngồi trên giường.


Nàng mỉm cười, từng bước một đi về phía hắn. Có như vậy trong nháy mắt làm Nam Cung Vãn cảm thấy, chính mình phảng phất giống như là cả thế giới của nàng.


Hắn đem nàng ôm vào lòng, vùi đầu ở trên vai nàng, tham lam hấp thụ mùi hương thuộc về nàng.


Âm thanh khàn khàn mị hoặc mang theo một chút mỏi mệt: "Thân thể tốt chút nào chưa?"


Vô Dược gật gật đầu, ứng thanh: "Ân."


Nam Cung Vãn chậm rãi nói: "Trẫm hôm nay ra ngoài cung, người cùng nàng ta ở bên nhau không phải trẫm. Đêm qua người đó cũng không phải là trẫm. Mỹ nhân của trẫm... Nàng nguyện ý nghe câu chuyện xưa của trẫm không?"


Vô Dược nhẹ nhàng ôm hắn, ôn nhu mở miệng: "Thần thiếp đương nhiên nguyện ý."


Nam Cung Vãn con mắt hơi ảm đạm, sau đó mở miệng: "Từ nhỏ mẫu hậu đã đối với trẫm mười phần đạm mạc, mặc kệ trẫm có biểu hiện ưu tú hay không bà cũng không bao giờ khen trẫm hay mắng trẫm.


Mười mấy năm qua, trẫm rất ít khi nhìn thấy bà tươi cười. Mặc kệ trẫm nỗ lực bao nhiêu, mọi thứ đều không chiếm được sự đồng tình của bà. Trẫm mười phần khó hiểu, vì sao bà lại đối xử với trẫm như vậy?


Mãi đến khi có một ngày trẫm nghe được phụ hoàng và mẫu hậu nói chuyện, khi đó trẫm mới biết được thì ra trẫm không phải là nhi tử thân sinh của mẫu hậu


Trẫm là nhi tử thân sinh của Thái phi, là song sinh với Đan thân vương, nhưng điều đặc biệt châm chọc chính là Thái phi đối với tẫm cũng không tốt gì, so với người khác chỉ có hơn chứ không kém vì Đan thân vương mà hạ tay đối với trẫm.


Một người là mẫu thân ruột, một người là mẫu thân dưỡng, trẫm có hai người mẫu thân mà lại không có một người nào yêu thích trẫm."


Vô Dược ở trong lòng ngực hắn cọ cọ, nghiêm túc nói: "Thần thiếp sẽ thật tình yêu bệ hạ!"


Tay Nam Cung Vãn ôm nàng bất giác buộc chặt lại: "Mỹ nhân... Trẫm chỉ có nàng, nàng biết không, hôm qua chính là Thái phi và nàng ta hợp tác hạ thuốc trẫm. Thái phi cùng Tề gia hợp tác rồi, bà ta muốn đẩy Đan thân vương lên thượng vị. Mỹ nhân, nếu không có liên luỵ đến nàng, trẫm thật không biết trẫm còn dung túng Thái phi bao nhiêu lần nữa!"


Khi Vô Dược tỉnh Nam Cung Vãn vẫn còn bên người nàng, nàng vuốt mặt hắn, mở miệng hỏi: "Chàng không thượng triều thật sự không sao chứ?"


Nam Cung Vãn ôn nhu sờ sờ gương mặt nàng, sau đó trả lời: "Trên dưới triều đình đều có người của trẫm, sẽ không xảy ra chuyện."


Vô Dược không biết nghĩ cái gì cuối cùng mở miệng: "Thần thiếp nghĩ Mộc gia cũng không biết, bệ hạ không phải là nhi tử thân sinh của cô cô."


Nam Cung Vãn khẽ nhíu mày: "Là ý gì?"


Vô Dược giải thích đến: "Thần thiếp và huynh trưởng chưa từng nghe phụ thân nhắc qua. Lấy hiểu biết của thần thiếp đối với phụ thân, nếu phụ thân biết được bệ hạ và Mộc gia không có quan hệ gì, tất nhiên sẽ không kiêng nể gì mà động đến điểm mấu chốt của bệ hạ. Bệ hạ có thể nghĩ xem vì sao cô cô muốn làm như vậy không?"


Nam Cung Vãn nhướng mày không nhận ra có vui vẻ gì: "Mỹ nhân cảm thấy có nội tình?"


Vô Dược gật gật đầu, nàng nhớ rõ đây chính là tâm nguyện đầu tiên của nguyên chủ.


Nam Cung Vãn vuốt ve gương mặt nàng sau đó nói: "Mỹ nhân, nàng biết không, trẫm không muốn kéo nào vào giữa những thị phi này? Trẫm không muốn nàng chịu tổn thương nữa, cũng không muốn nàng biết những điều hắc ám trong thâm cung này."


Vô Dược đưa đôi mắt thâm tình nhìn hắn, nghiêm túc mở miệng: "Cái đó... Bệ hạ biết vì sao thần thiếp làm như vậy không? Thân thể thần thiếp từ khi sinh ra đã không tốt, từ nhỏ đã được huynh trưởng cùng phụ thân che chở.


Thứ thần thiếp muốn đều không cần thần thiếp tự mình động thủ thì người thân đã đưa đến bên cạnh thần thiếp. Cho nên thần thiếp liền dưỡng thành tính tình không cần tranh giành.


Nhưng hiện giờ thần thiếp muốn che chở chàng, đương nhiên sẽ giống huynh trưởng và phụ thân, nỗ lực che chở người yêu."


Nội tâm Nam Cung Vãn chấn động, đây là lần đấu tiên hắn nghe được người khác nói với hắn như vậy: "Thanh Thanh..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.