Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 274: Ta lại đến chậm?




- Không nói? Vậy là đúng rồi?

Đường phố tối tăm hòa với ánh sao nhàn nhạt dưới bầu trời khiến nó càng thêm vẻ u ám. Đạo thân ảnh kia chậm rãi rút thanh cự kiếm sau lưng:

- Một trong 12 thánh đấu sĩ dưới trướng Hương Ba Vương, Thánh đấu sĩ chòm sao Sư Tử Frank Lampard, phụng mệnh giết người!

- Hương Ba Vương?

Sau đó, các dong binh Huyết Đao mới hiểu rõ ngọn nguồn tai vạ.

- Không ngờ là Hương Ba Vương!

- Mọi người cùng nhau tiến lên… Giết!

Địa Hổ Cahill ra vẻ hùng hổ, nhưng cước bộ đã chậm rãi lui về sau. Hắn vung tay lên, ý bảo đám tâm phúc say lưng xông lên, mà hắn thì bắt đầu tính toán phương hướng chạy trốn.

Nhưng là, trong nháy mắt kế tiếp...

Lấy quyền của Lampard làm trung tâm, một đạo bạch quang chói mắt hiện lên từ trong bóng tối.

Một quyền tỏa ánh hào quang vạn trượng, toàn bộ dong binh Huyết Đao chỉ cảm thấy mắt đau nhói, ánh sáng kia dày đặc như tấm lưới sét, phá vỡ hắc ám vô biên.

Thiểm Điện Quang Tốc Quyền!

Đám dong binh Huyết Đao mắt hoa lên, người trước mắt đã biến mất.

Mọi người đứng im tại chỗ, kinh ngạc phát hiện ra rằng thân thể của chính mình dường như đã mất đi khống chế, trong khi bọn hắn còn chưa hết kinh ngạc, đột nhiên"Phanh phanh phanh... ", một hồi âm thanh của nắm đấm va chạm với thân thể khôi giáp truyền đến, cả đám đều trân trối nhìn nhau, kinh hoàng phát hiện trên thân mỗi người đều xuất hiện những dấu quyền lồi lõm, giống như bị từng quyền đầu vô hình đánh trúng, xương cốt toàn thân bắt đầu kêu răng rắc, vỡ vụn ra, ngay cả Cahill cũng không ngoại lệ, chỉ có hai người trong bao tải kia là không ảnh hưởng.

- Hảo… Quyền... Thật nhanh... Ta...

Ánh mắt bắt đầu tan rã, Cahill giờ mới hiểu được, nguyên lại ánh sáng như tia chớp trong bóng tối kia là quỹ tích của quyền đầu, tốc độ này thật sự là quá nhanh, nhanh đến nỗi tầm mắt của hắn không thể nắm bắt được lộ tuyến, nhanh đến mức nam tử kia ra quyền xong, mọi người mới cẩm nhận được lực lượng kinh khủng của quyền đầu tàn phá thân thể mình.

Quyền như vậy căn bẳn không thể tránh né.

Cuối cùng là thực lực thế nào mới có loại quyền pháp bá đạo như vậy?

Mà với thực lực như vây, đặt trong Huyết Đao dong binh đoàn cũng tuyệt đối không kém so với đoàn trưởng. Nhưng nhân vật như vậy lại cam tâm nghe theo Hương Ba Vương sai khiến.

Rốt cuộc Hương Ba Vương đáng sợ đến nhường nào?

Đến lúc sắp chết, Cahill mới minh bạch, Huyết Đao dong binh đoàn rốt cuộc chọc phải nhân vật nào, đồng thời hắn cũng hiểu được, đêm nay Hương Ba Vương không đơn giản là bất ngờ đột kích mà chỉ sợ đã làm xong kế sách chi đáo, Huyết Đao dong binh đoàn từ trên xuống dưới, đừng nghĩ chạy thoát một ai.

Phanh phanh phanh bang bang!

Trong không khí một đoàn huyết vụ nổ tung.

Thân thể dong binh Huyết Đao giống như trái bom phát nổ, thịt vụn cùng các mảnh nội tạng nhuộm đỏ vách tường. Tất cả là do quyền kình của Thiểm Điện Quang Tốc Quyền đánh vào thân thể các dong binh, phá hủy toàn bộ sinh cơ sau đó trực tiếp nổ tung.

Chết không toàn thây.

- Ô ô ô…

Trong bao tải phát ra tiếng nức nở cùng giãy dụa hoảng sợ.

Lampard xoay người, nhíu mày nhìn.

Đúng lúc này, một bóng người thoáng hiện, chứng kiến cảnh tượng trong ngõ, ngây người:

- Ách… đã giết hết rồi sao? Không xong, lại đến chậm!

...

- Ha ha ha ha, đường này không thông.

Dưới ánh sao nhàn nhạt, Hanh Cáp nhị tướng đã sớm triệu hoán ra thánh y chòm sao Ma Kết cùng Kim Ngưu. Dưới sự phụ trợ của thánh y đen nhánh thần dị, hai người tựa như sát thần đứng ở sườn đông ngã tư trung tâm, ánh mắt dưới mặt nạ toát ra vẻ tàn nhẫn, nhe răng cười, thân hình giống như hai ngọn núi nguy nga hoàn toàn chặn đường đi của ba bốn mươi tên dong binh Huyết Đao.

- Người nào?

- Cút ngay!

- Muốn chết!

- Giết!

Huyết Đao dong binh đang chạy trối chết bỗng dưng dừng lại, ỷ vào người đông thế mạnh, quơ binh khí lấp lánh hàn quang xông về phía hai người. Những người này trình độ không đồng đều, có người là phổ thông võ sĩ, cũng có cao thủ tam tinh, một trong lục đại chiến tướng Huyết Đao - Bạo Tích Thony cũng ẩn thân trong đó, tích lũy lực lượng muốn nhân cơ hội đánh lén.

Nhưng là...

- Ha ha ha, hãy nhận sự phẫn nộ của Kim Ngưu… Cự Hình Hào Giác!

- Thẩm phán tội ác thần chi nhân… Thánh Kiếm Excalibur!

Dưới ánh sao, hai thân ảnh khôi ngô đã giết đỏ cả mắt, đám dong binh Huyết Đao mơ hồ nhìn thấy ảo ảnh một đầu Kim Ngưu thật cường tráng cùng một thanh cự kiếm cổ xưa, hai cỗ lực lượng cuồng bạo hoàn toàn bất đồng tỏa ra hắc sắc lưu quang.

Ngay sau đó, lưu quang biến mất.

Thân ảnh Drogba và Pearce đã xuất hiện phía sau đám người.

Mà toàn bộ bộ những người đang vọt tới, vẫn đang duy trì tư thế, đứng yên tại chỗ.

Trường kiếm của Thony vừa mới kịp rút một nữa, liền mất đi cơ hội.

Tất cả hộ giáp, trường kiếm đại đao, đầu khôi, khung xương... hết thảy đều bắt đầu dập nát.

Tan xương nát thịt!

Máu tươi nhiễm đỏ đường phố, cảnh tượng như vậy giống như đám người này vừa bị một quái thú to lớn giẫm đạp dẫm đạp cho nát bét, toàn bộ Huyết Đao dong binh không ai sống sót.

Hanh Cáp nhị tướng xoay đầu nhìn lại hiện trường, đối với hiệu quả tạo bởi kỹ năng tất sát của mình phi thường hài lòng.

- Cảm giác làm cao thủ thật sướng! À, ta xử lý 25 người… Ha ha, nhiều hơn ngươi!

Drogba đếm thi thể trên mặt đất nói.

- Bệ hạ thường xuyên dạy chúng ta, số lượng không quan trọng, chất lượng mới là vương đạo, ngươi nhìn kỹ một chút, ngã dưới thánh kiếm của ta có một võ sĩ thổ hệ đấu khí tứ tinh trung giai, hẳn là một trong lục đại chiến tướng của Huyết Đao đi...

Pearce sờ sờ cằm, châm biếm lại.

Đúng lúc này, trong không khí xuất hiện một đạo gợn sóng

Thân ảnh Inzaghi bộ dáng vội vã hiện lên, nhìn thoáng qua thi thể của dong binh Huyết Đao, trên trán chảy xuống ba đường hắc tuyến:

- Ách... Lại giết xong rồi? Ta lại đến muộn!

...

- Băng băng băng băng băng băng...!

Cuối cùng một chuỗi âm thanh dây cung chấn động cũng dừng lại, nguyên tố ma pháp tràn ngập không trung cũng ảm đạm dần.

Tại tổng bộ Huyết Đao, sáu bảy mươi khối băng trụ cùng hình người cháy xém phân bố rải rác, dong binh Huyết Đao đáng thương không chút lực chống đỡ với mũi tên băng hỏa song hệ ma pháp. Dưới trời sao, tay kéo Trí Mệnh Sắc Vi Chi Chiến Đấu Môn Cung, quần áo trang bị tinh mỹ giống như Nữ Võ Thần, ánh mắt không chút gợn sóng, lúc này Elena đúng với danh Sát Thần trong thế giới Diablo. Nàng đứng yên tại chỗ, chậm rãi khôi phục ma pháp, ngóng chờ tàn dư Huyết Đao xông tới.

Izaghi chạy như điên tới, cả người ướt đẫm mồ hôi, chứng kiến một màn như vậy kém tý nữa ngã sấp xuống: truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn

- Elena tỷ tỷ, ngươi... Cũng nhanh như vậy?

...

- Này, Fernando, có thể thương lượng với ngươi một chút chứ, ngươi có thể không ra tay tiếp được không? Để cho ta có thể báo thù cho những đồng bào chết oan ở mỏ quặng một lần chứ.

Nhìn thấy mặt đất toàn thi thể dong binh Huyết Đao bị Torres bắn chết, giám ngục quan Oleguer phát hiện "Tích Thi Chi Khí Chấn Đãng Ba" của mình xuất thủ quá chậm, thông thường kình khí chưa kịp bùng nổ thì địch nhân đã chết sạch. Hắn có cảm giác mình như là khách làng chơi xui xẻo nhất thế gian, mỗi lần cao trào chưa kịp bắn ra thì có người nói cho hắn biết đã hết giờ, muốn tiếp tục thì phải trả thêm tiền...

- Được!

Torres đáp ứng một câu.

Lúc này, từ xa vang lên tiếng bước chân dồn dập, hơn mười dong binh Huyết Đao chật vật chạy tới.

- Aha ha, lần này xem ta, Tích Thi Khí Chấn Đãng...

Băng băng băng băng băng!

Tiếng dây cung chấn động đã vang lên trước, dong binh Huyết Đao giống như lúa mạch dưới cán liềm của nông phu, ào ào ngã xuống đất.

Giám ngục quan Oleguer há to miệng, từ "Ba" còn chưa kịp kêu, mở to hai mắt bi thương nhìn thiếu niên tóc vàng Torres, có một loại cảm xúc lệ rơi đầy mặt.

Torres:

- A! thực xin lỗi, ta quên, giống như là từ bệ hạ nói… Ân, phản xạ có điều kiện… Hắc hắc, ngươi có biết, vừa nhìn thấy bọn người kia, ta lập tức cảm thấy tức giận, có một loại cảm xúc muốn bắn tên.

Oleguuer:

- Fernando, những lời này ngươi đã nói đến sáu lần rồi.

Torres:

- A, phải không? Ta cam đoan đây là lần cuối cùng.

Oleguer nói:

- Câu này vừa rồi ngươi cũng đã nói đến 4 lần.

Sau đó Inzagi từ xa chạy đến, vội đến muốn khóc lên, hai tay chống đầu gối, từng ngụm thở ra, mệt đến nỗi đầu lưỡi đều đưa ra ngoài:

- Hộc hộc… Bệ hạ… có lệnh mọi người tận lực… kéo dài thời gian… hộc hộc… bệ hạ có phát hiện mới bên trong… hộc, mệt chết ta…

...

...

Bộ khung xương màu vàng lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, phóng xuất từng đạo kim quang, hiển nhiên "Người" đã chết trăm ngàn năm trước, quần áo, chiến giáp cũng đã sớm mục nát.

Nhưng là Tôn Phi lại cảm thấy được bộ hài cốt này như là một ngọn núi nguy nga sừng sững ở trước mắt của mình, làm cho trong lòng hắn nhịn không được có một loại xúc động quỳ xuống đất cúng bái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.