Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 270: Ngươi chỉ xứng chết bằng cách này!




- Một chiêu này của ta, cho tới giờ vẫn chưa có ai tiếp được!

Tôn Phi một tay nắm chặt pháp trượng, tay kia vẽ ra một đồ án vô cùng huyền ảo trước ngực.

Đoàn trưởng Huyết sắc dong binh đoàn vẻ mặt lại ngưng trọng.

Bởi vì hắn cảm giác trong màn lửa chung quanh liên tiếp truyền lại từng đợt hỏa nguyên tố dao động, như là có lực lượng kinh khủng ép chúng tụ tập.

- Nếu ngươi tiếp được một chiêu này, từ nay về sau ta tuyệt đối sẽ không đặt chân lên mảnh đất này lần nữa!

Tôn Phi lạnh lùng ngẩng đầu lên, một đạo quang diễm hình vòng cung xuất hiện quanh thân thể hắn.

Đoàn trưởng Huyết Đao dong binh đoàn áp lực càng lớn, hắn không thể không thời thời khắc khắc duy trì tập trung toàn bộ lực lượng cùng tinh thần.

Thần bí ma pháp sư đeo mặt nạ ác ma trước mắt này đã gây cho hắn áp lực quá lớn, hơn nữa, cao cấp ma pháp sư ở thực chiến lúc niệm chú sẽ tạo một vòng hộ thân phi thường cường hãn, muốn đánh lén một kích trí mạng, trừ phi so với đối thủ thực lực cao hơn ngoài một giai, nếu không vô ích. Cho nên hắn chỉ có thể bị động chờ đợi, hi vọng trụ được một chiêu, sát thần này sẽ nhanh chóng rời đi.

- Chuẩn bị tốt, tiếp chiêu đi!

Tôn Phi hét lớn.

Đoàn trưởng Huyết Đao dong binh đoàn tinh thần căng thẳng, lực lượng của toàn thân điên cuồng mà vận chuyển, đợi một chiêu kinh thiên động địa của đối thủ.

Đúng lúc này... Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Một gợn sóng vô hình bỗng nhiên xuất hiện phía sau đoàn trưởng Huyết Đao dong binh đoàn.

Một thanh chủy thủ ngăm đen hình thù kỳ lạ từ trong hư không phóng ra, nhanh tới không thể nhìn thấy quỹ tích, vô thanh vô tức lóe lên rồi biến mất, đâm rách hộ thân đấu khí cùng trường bào của đoàn trưởng Huyết Đao mà cắm vào thân thể hắn.

- Đáng chết... Cút ngay cho ta!

Đoàn trưởng Huyết Đao toàn bộ tinh lực đều tập trung vào thần bí ma pháp sư trước mắt, nằm mơ cũng không ngờ, lại có người có thể vô thanh vô tức lẻn đến bên cạnh mình, thoải mái đâm rách một thân đấu khí cùng chiến bào phòng hộ và xé rách cơ thể mình.

Mà đợi tới lúc hắn phát hiện nguy hiểm, muốn phản ứng, đã không còn kịp rồi.

Chủy thủ đen thui kia như là có thể chém đứt vạn vật, dễ dàng từ phía sau đâm chuẩn xác tới trái tim của hắn.

Mà người nắm đằng chuôi chủy thủy, là một thân ảnh gầy yếu thấp bé.

- Không...

Đoàn trưởng Huyết Đao dong binh đoàn gầm lên giận dữ, vận chuyển một tia đấu khí lực lượng cuối cùng trên người, phản thủ một chưởng, đem người đánh lén đánh bay, mà động tác này, cũng làm cho vết thương trên người hắn càng thêm nghiêm trọng, máu tươi từ phía sau lưng phun ra ngoài. Chủy thủ dị hình đâm vào thân thể của hắn có lực tàn phá kinh khủng, lưu lại một vết thương trí mệnh.

- Khụ khụ khụ... Khụ khụ... Đê tiện... Ngươi....

Huyết Đao đoàn trưởng cố giãy dụa, cước bộ lảo đảo, đã muốn không đứng nổi nữa rồi.

- Đê tiện... Ha ha ha ha, như vậy là đê tiện?

Tôn Phi vẫn ở trên tượng đá thân hình một cái lóe ra, xuất hiện ở cách trước người Huyết Đao đoàn trưởng mười thước, từng bước một đi tới, khóe môi nhếch lên nụ cười khinh thường:

- Sao ta lại cảm thấy chưa đủ đê tiện nhỉ? Lão tử thật muốn cho ngươi nếm đủ một trăm loại tàn nhẫn hành hạ tàn nhẫn nhất, giết ngươi đủ một trăm lần. Đáng tiếc là ngươi chỉ có một cái mạng đê tiện này... Sao, ngươi còn muốn giống như một võ sĩ chết trong tay lão tử? Ta nhổ vào! Ngươi —— không —— xứng!!

- Ôi Ôi... Ngươi... Ngươi rốt cuộc là... Là ai?

Huyết Đao đoàn trường tràn ngập không cam lòng.

Ánh mắt hắn đã bắt đầu biến thành màu đen, nếu không phải người trước mắt toàn thân hừng hực trong ngọn lửa, nói không chừng lúc này ngay cả thân ảnh của đối phương hắn cũng không thấy được... Trước khi chết, hắn nhất định phải biết, mình rốt cuộc là chết ở trong tay ai.

- Ta là...

Tôn Phi đi đến bên cạnh hắn, giống như là lão bằng hữu thì thầm bên tai hắn.

- Ngươi... Là... Hương...

Huyết Đao đoàn trưởng mở to hai mắt, trong con mắt đã tràn ngập rung động.

- Biết ta là ai rồi, an tâm mà chết đi!

Tôn Phi lại bước thêm một bước, tay trái nắm lấy chủy thủ sau lưng Huyết Đao đoàn trưởng, nhổ lấy, một vòi máu phọt ra, sau đó tay kia nắm lấy mái tóc dài, chủy thủ màu đen trong tay lóe lên một tia hồ quang, vèo một tiếng, đem đầu nhân vật nắm giữ thế lực đen tối hoành hành hơn mười năm chém xuống.

- Huyết Đao cúi đầu, hôm nay không ai có thể còn sống rời đi, a ha ha ha ha!

Hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, thân ảnh đeo mặc nạ ác ma như ẩn như hiện, tay trái nắm thanh chủy thủ kì dị, tay phải giơ cao thủ cấp Huyết Đao đoàn trưởng, cất tiếng cười lanh lảnh như ác ma truyền từ địa ngục tới, toàn thân tản ra sát khí.

Một màn đáng sợ này, trực tiếp khiến mấy ngàn dong binh Huyết Đao đang gắng gượng cứu hỏa hỏng mất.

- A a a, đoàn trưởng bị giết rồi...

- Đoàn trưởng chết rồi! Đoàn trưởng chết rồi!!!

- Xong rồi, Huyết Đao dong binh đoàn xong rồi, ác ma, hắn nhất định là ác ma từ địa ngục lên đòi nợ!

- Chạy mau, chúng ta xong rồi, mọi người chạy mau!

Trong biển lửa truyền tới một mảnh tiếng kêu kinh sợ, dong binh Huyết Đao hoàn toàn mất đi dũng khí phản kháng, tan đàn xẻ nghé. Thế cục phát triển đến một bước này, Huyết Đao bị diệt đã là chuyện không thể vãn hồi, mà tới lúc này Thiết Huyết doanh cùng sở trị an vẫn không có người xuât hiện, viện binh từ Fren gia tộc càng không thấy mặt, cái này đã đủ nói rõ vấn đề, Huyết Đao đắc tội người không nên đắc tội.

- Huyết Đao dong binh đoàn, bị ném bỏ!

...

Huyết Đao dong binh đoàn, còn có lục đại chiến tướng!

Trong đó độc nhãn cuồng mãng đã bị Tôn Phi bắt, giờ phút này bị trói trên tầng 6 tửu lâu, sắc mặt tái nhợt tuyệt vọng nhìn tổng bộ Huyết Đao bị biển lửa thôn phệ, đoàn trưởng bị chém chết, đồng đội ngày xưa chạy trối chết như chó nhà có tang... Thẳng đến lúc này, hắn mới sợ, chính thức sợ, nhưng hắn đã không có cơ hội hối hận, bởi một thánh đấu sĩ Hương Ba canh chừng hắn phía sau đã nhấc tay một đao chém xuống, sau đó nhấc thi thể không đầu của hắn ném tới biển lửa xa xa.

(Trâu thế o_0, tít ở tửu lâu ném tới chỗ kia)

Còn lại ngũ đại chiến tướng, lúc này đều có tâm cơ, có người mang theo một đám tâm phúc của mình, ôm vàng bạc tài vật từ một con đường bí mật chạu trối chết, có người thì nghiến răng nghiến lợi lao tới kho chứa bảo tích cóp bao năm của Huyết Đao, lại có người chọn báo thù...

- Ngươi giết đoàn trưởng, ta muốn giết ngươi báo thù cho ngài!

Trong ngọn lửa một đạo thân ảnh đột nhiên chui ra, trên người hắn quần áo cùng chiến giáp đều đã bị thiêu rụi cùng làn da, hiển nhiên là đã nấp một thời gian, muốn đánh lén Tôn Phi một kích trí mạng... Người này, đích thật là một hán tử rắn rỏi...

Đáng tiếc, hắn trung nghĩa, dùng sai địa phương rồi.

Tôn Phi không có chút động dung, trên mặt vẫn là vẻ lãnh khốc như cũ, kỹ năng pháp sư Thuấn Gian khởi động, thuấn di đến sau lưng đối thủ, sau đó phóng ra liên tiếp Hỏa Đạn, cùng lúc đối thủ luống cuống né tránh mà dùng chủy thủ xẹt qua cổ họng hắn...

Phanh!

Thi thể ngã trên mặt đất.

Vèo!

Tôn Phi đem chủy thủ trong tay ném đi ra ngoài, xa xa một thân ảnh gầy gò thấp bé vội tiếp lấy.

- Con lần này biểu hiện chưa được, sau khi một kích đắc thủ sau, bất luận chết sống, phải lập tức trốn đi, vừa rồi lúc con đâm tới người đối thủ sao lại dừng lại? Bị đối thủ bắt lấy cơ hội, phản đòn... Hừ, may mà hắn bị ta hoàn toàn kiềm chế, lại bị thương, nếu không giờ phút này con còn sống đứng đây được không?

Tôn Phi nhìn đối phương, chậm rãi nói.

- Sư phụ, con nhớ rồi.

Thân ảnh nhỏ gầy này, chính là đại đệ tử của Tôn Phi, Filippo Inzaghi.

Inzaghi thực lực không cao, nhưng thiên phú dị năng tiềm hành thuật thật sự là cao minh, có thể vô thanh vô tức nấp trong không gian, coi như là Tôn Phi, lúc bất cẩn cũng không thể phát hiện. Thời gian này Tôn Phi dốc lòng chỉ bảo, Inzaghi càng thêm nắm chắc thiên phú của mình, mà vì rèn luyện hắn trở thành một sát thủ hợp cách, hôm nay Tôn Phi để hắn lén lút tới chiến trường, hơn nữa khổ tâm sáng tạo cơ hội, dùng sức một mình chế trụ tâm thần của Huyết Đao đoàn trưởng, mới khiến Inzaghi Cát lợi dụng thiên phú ẩn thân một kích đắc thủ. Đương nhiên, một phần công lao cũng phải kể đến chủy thủ trong tay Inzaghi, chính là được rèn từ ác ma di cốt cùng hắc thiết tinh, có thể so với thần binh lợi khí, mới khiến hắn dễ dàng xuyên qua hai lớp phòng ngự đánh lén thành công.

- Thích khách, chính là phải biết nắm giữ thời cơ. Con nhất định phải nhớ những lời này, cố gắng trở thành một đại tông sư trong nắm bắt cơ hội, lúc đó con sẽ trở thành đệ nhất thích khách tung hoành trong thiên hạ.

- Vâng, thưa sư phụ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.