Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 115: Suy luận (2)




Kiến tạo một căn cứ và xây dựng hệ thống phòng thủ vững chắc trước các Venger, sau đó thành lập một đội ngũ chuyên hoạt động ở ngoài để cứu người.
Vì tình trạng hiện tại của thế giới này không khác gì một cái địa ngục thu nhỏ, cho nên lòng người sẽ dễ dàng lung lạc hơn nhiều, ít nhất Thanh Vũ nghĩ là thế, trong thời khắc nguy hiểm, một người xuất hiện và cứu họ, chỉ dẫn cho họ một con đường hướng tới ánh sáng, một kịch bản hoàn hảo.
Ngoài các mục đích trên, Thanh Vũ cho rằng bấy nhiêu đó không đủ để Giáo Đình bốc lên nguy hiểm khi tham gia vào thế giới này.
Nguyên nhân là, Thanh Vũ không thể trở về khi chưa kích hoạt Thế Giới Thông Đạo, lúc đó hai thế giới đã liên thông, nếu không có ai phòng thủ ở đây thì các Venger sẽ thông qua đó mà đi đến Giáo Đình mất.
Điều thứ hai, Thanh Vũ suy đoán, Hệ Thống ban phát nhiệm vụ dựa trên những sự kiện mà Thanh Vũ bị cuốn vào, ngay từ lúc đầu đã là như vậy, cho nên việc tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều, Thanh Vũ muốn tạo ra một hiệu ứng, hay một điều kiện nào đó để kích hoạt Hệ Thống ban phát nhiệm vụ.
Những phần thưởng to lớn từ nhiệm vụ đủ để Thanh Vũ mạo hiểm.
“Đầu tiên chúng ta phải vạch ra con đường rời khỏi nơi đây trước đã.” Thanh Vũ tiếp tục nói.
“Theo như lời của Lilith, căn cứ Treis đang sở hữu là một khu quân sự, cho nên bọn họ sẽ sở hữu một số lượng vũ khí lớn, cho dù chúng ta mạnh mẽ cũng không thể chống trả nổi hàng ngàn viên đạn bắn vào cùng lúc đâu.”
Mỗi tu sĩ đều có thể chống đỡ các đòn tấn công bằng vòng phòng hộ linh lực, một kỹ năng mà tu sĩ có thể học được một cách dễ dàng.
Nhưng tác dụng của nó rất lớn khi đỡ lấy các đòn tấn công ở diện rộng, nhưng đối với các viên đạn thì khác, ở một diện tích của vòng phòng hộ không thể nào chống đối được sức mạnh tập trung ở một điểm của viên đạn.
Vòng phòng hộ sẽ bị xuyên qua một cách dễ dàng, kế đến thứ bị xuyên qua là thân thể.
“Các vũ khí nóng mà Treis sở hữu có thể tiêu diệt các người tiến hóa bậc hai dễ dàng.” Lilith nói.
“Được rồi, lần này chúng ta sẽ cướp lấy tinh thể biến dị từ trong tay Treis và rời khỏi đó men theo đường này.”
“Đây là một đoạn đường dẫn đến thành phố Nikasa, bên cạnh Nikasa là một khu vực đồng bằng có diện tích khá lớn, tôi nghĩ rằng nơi đó sẽ có một tụ điểm của những người còn sống sót.”
“Các tụ điểm người sống sót được tạo nên bởi những người bình thường, tình hình trị an tệ, không có đủ lương thực, sức phòng thủ của chúng rất yếu, nhưng được cái là số lượng người sống sót rất nhiều, tuy nhiên, đó cũng là một nơi mà các Venger thường kéo đàn đến để săn mồi.” Linda giải thích thêm.
“Nisaka là một thành phố nhỏ, cho nên số lượng Venger mạnh mẽ không nhiều, rất thích hợp để xây dựng một căn cứ.” Mặc Hàn gật đầu.
“Hơn nữa, đây là một vùng đồng bằng, chúng ta có thể dễ dàng tạo nên một hệ thống phòng thủ để tiêu diệt các Venger tấn công.”
Đương nhiên, hệ thống phòng thủ mà Mặc Hàn nói không phải là những bức tường kim loại có lính canh cầm súng để bắn các Venger, mà là một hệ thống phòng thủ của Tu Chân Thế Giới, có vẻ như chúng có thể khắc chế các Venger chỉ có thân thể mạnh mẽ.
“Mặc Hàn, Thiên Hà, Lưu Úc hãy bảo vệ Lilith đến khu vực này, ta sẽ cùng Linda tham gia cướp lấy tinh thể biến dị và sau đó hội họp với các ngươi.” Thanh Vũ quyết định.
“Vâng.” Ba người nghiêm túc đáp.
“Tại sao anh lại giúp chúng tôi nhiều đến vậy?” Lilith bỗng nhiên hỏi.
“Đương nhiên là để báo ơn rồi, và nói không chừng tôi có thể thuyết phục được hai cô gia nhập vào Giáo Đình đấy.” Thanh Vũ nở nụ cười nói.
“Vậy à!?” Lilith gật đầu rồi trở về phòng của cô ta.
“Linda, nếu cô cảm thấy chuyện này quá nguy hiểm thì hãy đi cùng họ.” Thanh Vũ quay đầu sang Linda rồi nói.
“Không sao, nguy hiểm gì mà tôi chưa từng gặp phải chứ? Huống chi có một người mạnh mẽ như anh bảo vệ tôi nữa.” Linda cười nói.
“Tôi mệt rồi, chúc anh ngủ ngon~~!” Linda vươn người ra đằng sau một cái rồi quay về phòng.
Ngay từ đầu, Thanh Vũ đã có một câu hỏi, một người có bản tính không xấu như hai cô lại muốn cướp lấy thành quả từ mồ hôi xương máu của kẻ khác, chuyện này không hợp lí.
Cho nên Thanh Vũ đã suy đoán dựa theo các cảm xúc mà Lilith và Linda thể hiện ra, mỗi khi họ nhắc tới Treis đều có một chút khó chịu và chán ghét.
Có vẻ như Treis là một người không tốt! Đây là phán đoán một chiều của Thanh Vũ.
Đôi khi con người cần phải tự tìm cho mình một lý do thuyết phục chính mình để có động lực làm một việc gì đó.
Thanh Vũ không phải một người tốt. Bởi hắn không nghĩ đến chuyện tìm ra cách cứu chữa các Venger như những nhân vật chính trong một bộ truyện nào đó mà họ biết chắc rằng họ đang làm một chuyện vô ích.
Thanh Vũ không phải người xấu, khi đến thế giới này, hắn đã quyết định dùng hết tất cả sức lực mà hắn có thể để cứu lấy các nhân loại đang dãy dụa để sinh tồn.
Ngay từ khi bắt đầu, Thanh Vũ đã không nghĩ hắn là một thánh nhân hay chúa cứu thể có thể cứu tất cả mà không cần ai phải báo đáp, hắn chỉ là một con người bình thường sở hữu một chút may mắn, và hắn dùng nó để cứu lấy những người đang chìm trong bể khổ trước mắt, ẩn sau việc đó là một mục đích ích kỷ của Thanh Vũ.
Trở nên mạnh mẽ, dùng hết tất cả những gì Thanh Vũ có để tạo điều kiện cho Giáo Đình phát triển.
Một khởi đầu mới tại một thế giới không mới, một trách nhiệm nặng nề đã đeo bám lấy Thanh Vũ, ít ra thì Thanh Vũ đã tìm được một ý nghĩa của cuộc đời hắn.
Thanh Vũ muốn chứng minh rằng, trong thế giới tăm tối mà ngay cả ánh sáng của Mặt Trời cũng không thể xua tan bóng đêm, đâu đó ở nơi đó, có một bông hoa đang nở và tự chiếu sáng mình bằng tâm hồn trong sáng.
“Những ngày tiếp theo sẽ càng khó khăn đây!” Vứt đi những ý nghĩ trong đầu, Thanh Vũ cười nhạt rồi bước vào phòng ngủ.
Ba người Mặc Hàn nhìn thấy Thanh Vũ đã rời khỏi, bọn họ cũng lần lượt về phòng.
Lấy ra hàng ngàn viên hạ phẩm linh thạch đặt xung quanh, Thanh Vũ bắt đầu tu luyện.
Căn nhà này đã được rãi bột phấn dùng để che dấu mùi và một cái trận pháp đơn giản được tạo bởi Mặc Hàn có tác dụng ẩn nấp, các loài sinh vật biến dị không có tinh thần lực mạnh đều không cảm nhận được sự hiện diện của con người từ trong căn nhà.
Một đêm bình yên đã trôi qua, ánh sáng dịu nhẹ của Mặt Trời cần cù từ từ xé toang đi màn đêm, một ngày mới lại tới.
Sau khi ăn một buổi sáng khá thịnh soạn bằng các nguyên liệu được mua từ Hệ Thống.
Thanh Vũ dự định sẽ tu luyện tiếp trong khi chờ đợi dấu hiệu ở thành phố, thời gian hồi của Danh Hiệu chưa đến, Thanh Vũ không hi vọng rằng Treis có khả năng cảm ứng đặc biệt và ra lệnh tấn công ngay lúc này.
Mặc Hàn muốn ra ngoài tìm một số sinh vật biến dị và Venger để đánh giá khả năng chiến đấu và năng lực của bọn chúng, một kẻ địch mà bọn họ sẽ phải chiến đấu cùng trong thời gian dài, việc tìm hiểu về bọn chúng là chuyện cần phải làm.
Sau khi tang lễ của Không Bá Hưng, Không Thiên Hà có vẻ trầm mặc và ít nói, ngoài những thời gian xử lí việc của Không Vũ quốc vùng Không Yên, toàn bộ thời gian còn lại, Không Thiên Hà dùng nó để tu luyện về Thánh Kỵ Sĩ.
Lưu Úc không có khả năng gì nổi trội ngoài cái thiên tính cần cù của hắn, cho nên cảnh giới của Lưu Úc vẫn tăng đều, bây giờ đã đạt đến Trúc Cơ trung kỳ.
Cả ba người có chung một điểm là họ đã nhận ra, Thế Giới này là một bảo tàng có thể biến một người bình thường thành một Thiên Tài, ví dụ như tinh thể biến dị làm cho họ thức tỉnh năng lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.