------------------------------------------
Hứa Thừa Yến đặt chiếc chìa khóa kia vào trong tay Hạ Dương. Hạ Dương nhìn chìa khóa trong lòng bàn tay, bất tri bất giác siết chặt lại rồi nhìn về phía người trước mặt.
Hạ Dương cúi người xuống, phủ thật chặt chăn bông trên người thiếu niên lại: "Anh sẽ cố gắng trở về sớm nhất có thể."
Hứa Thừa Yến ừ một tiếng, thu mình dưới chăn bông, khẽ nhắm mắt lại như thể lại ngủ tiếp. Hạ Dương cũng không quấy rầy thêm nữa, xoay người rời đi.
Hạ Dương đến công ty một chuyến xử lý công việc. Có điều khi ở trong văn phòng Hạ Dương vẫn luôn có chút thất thần, đảo đảo chiếc chìa khóa trong tay thưởng thức. Mãi đến chiều, Hạ Dương mới rời khỏi công ty trở về căn hộ của Hứa Thừa Yến.
Hạ Dương thay dép lê, sau đó đi về phía thiếu niên rồi duỗi tay ra ôm lấy cậu: "Yến Yến."
Hạ Dương gối lên bả vai thiếu niên cảm nhận xúc cảm ấm áp trong lòng ngực, đáy lòng thoáng chốc trở nên an tâm. Loại cảm giác tan tầm trở về nhìn thấy có người đang đợi mình thật sự là quá tốt đẹp.
Hạ Dương trầm mặc, ôm thiếu niên không buông tay. Hứa Thừa Yến vỗ vỗ bả vai nam nhân, lúc lơ đãng ngẩng đầu lên liền chú ý tới ở cửa còn có một người khác... Thư ký còn đứng ngoài cửa ra vào, trong tay xách theo một chiếc vali hành lý.
Vẻ mặt thư ký thập phần trấn định, cũng không có nhìn loạn xung quanh mà giả bộ không nhìn thấy gì rồi đặt vali dựa vào tường. Mãi đến khi Hạ Dương buông tay ra, thư ký mới lên tiếng nhắc nhở: "Hạ tổng, tôi để hành lý ở đây."
Thư ký hết nhiệm vụ cũng xoay người rời đi.
Hứa Thừa Yến nhìn nhìn chiếc vali đặt ở ven tường kia: "Anh đây là..."
"Giường trong phòng quá thoải mái, anh sẽ ở thêm mấy ngày nữa." Hạ Dương mặt không đổi sắc giải thích.
Nói xong, Hạ Dương liền đứng dậy cầm vali đi vào phòng để quần áo, sau đó cất hết quần áo vào. Mà Hạ Dương cũng chỉ mang theo quần áo, còn một số vật dụng cần thiết hàng ngày thì phải mua lại lần nữa.
Thế nên đến tối, sau khi ăn xong hai người cùng nhau ra ngoài tản bộ rồi thuận tiện đến siêu thị một chuyến. Hứa Thừa Yến dạo một vòng quanh siêu thị, Hạ Dương thì đẩy xe ở bên cạnh. Ngoại trừ mua một số đồ dùng sinh hoạt, Hứa Thừa Yến còn mua thêm một ít đồ ăn vặt.
Tuy nhiên, khi cả hai chuẩn bị tính tiền thì Hạ Dương đột nhiên chú ý tới cái gì đó liền nói: "Đợi đã."
Còn Hạ Dương vẫn nghiêm túc đứng đó đánh giá các loại bαo ƈαo sυ trên kệ để hàng, sau đó quay sang cậu hỏi: "Em muốn mua không?"
Hứa Thừa Yến hơi cúi đầu, nhất thời không mở miệng. Giờ cậu cũng đã mời Hạ Dương vào ở trong nhà rồi, có lên giường hay không cũng rất bình thường.
Cuối cùng, Hứa Thừa Yến đành đáp: "Mua đi."
Thế là Hạ Dương cầm vài hộp bαo ƈαo sυ trên giá bỏ vào xe đẩy.
Hứa Thừa Yến nhịn không được hỏi: "Sao anh mua nhiều vậy?"
Hạ Dương: "Anh chưa mang bao giờ nên không biết cái nào tốt hơn, đều thử hết xem sao."
Hứa Thừa Yến im bặt. Mà Hạ Dương còn thuận tay cầm thêm một lọ gel bôi trơn, sau đó mới đi tính tiền.
Mua sắm xong cả hai cùng trở về chung cư. Hứa Thừa Yến đi thu xếp đống đồ ăn vặt, còn Hạ Dương thì cầm bαo ƈαo sυ cùng với gel bôi trơn vào phòng ngủ, cất chúng vào trong ngăn kéo tủ đầu giường.
Có điều đến tối, lúc đi ngủ Hạ Dương cũng không dùng đồ trong ngăn kéo ấy mà chỉ quy củ nằm trên giường, ôm chặt người trong lòng ngực. Thiếu niên trong tay vừa mới tắm xong nên trên người còn vương mùi sữa tắm dễ ngửi, ôm vào rất là thoải mái.
Hạ Dương còn chưa buồn ngủ, mở to mắt nhìn trần nhà, một bàn tay thì đặt sau lưng cậu vỗ vỗ. Hạ Dương nhẹ nhàng vỗ về lưng thiếu niên, lại bất giác sờ đến gáy cậu rồi tiếp tục xoa nhẹ.
Giống như là dỗ dành một chú mèo con vậy, trước tiên vuốt ve sống lưng mèo con rồi sau đó nhẹ nhàng xoa xoa đầu dỗ dành mèo con ngủ. Hứa Thừa Yến cũng yên lặng tựa vào lồng ngực Hạ Dương, coi Hạ Dương như là gối đầu mà tự nhiên nhắm hai mắt lại, hô hấp cũng dần dần đều đặn.
Một đêm ngon giấc. Nhưng đến sáng hôm sau, Hứa Thừa Yến lại bị tiếng điện thoại đánh thức.
"Lại có vấn đề? Người phụ trách là ai?"
"Chi nhánh lại xảy ra chuyện gì?!"
Hứa Thừa Yến đang mơ mơ màng màng ngủ thì nghe thấy âm thanh quát lớn của Hạ Dương. Ngữ khí nam nhân có vẻ nghiêm khắc, đang khiển trách người ở đầu dây bên kia. Hứa Thừa Yến bị đánh thức, nằm trong chăn mở mắt ra nhìn về phía Hạ Dương.
Vẻ mặt Hạ Dương thoạt nhìn trông không tốt lắm, sau khi khiển trách vài câu liền cúp điện thoại. Hạ Dương tùy ý để điện thoại sang một bên, lúc quay lại thì vô tình phát hiện thiếu niên bên cạnh đang mở to mắt.
"Xin lỗi." Hạ Dương nghiêng người giải thích: "Bên chi nhánh xảy ra chút chuyện."
Hứa Thừa Yến ngả vào vòng tay nam nhân, mơ hồ đáp lại.
"Hôm nay anh đến chi nhánh một chuyến." Hạ Dương khẽ cau mày: "Khả năng là lần công tác này phải mất mấy ngày mới trở về được."
"Đi công tác?" Hứa Thừa Yến mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn lên.
Hạ Dương: "Ừ."
Chi nhánh công ty hiện tại xảy ra vấn đề, cần hắn phải tự mình đến đó một chuyến. Mà chi nhánh nằm ở nơi khác, các đợt thị sát cộng với thời gian đi đi lại lại ít nhất cũng phải mất vài ngày. Rõ ràng bọn họ hiện tại rất vất vả mới có cơ hội ở chung, nhưng còn chưa được vài ngày thì hắn đã phải đi công tác.
Hạ Dương nhịn không được cúi đầu hôn lên trán thiếu niên, giải thích: "Gần đây trong công ty xảy ra khá nhiều chuyện."
Hứa Thừa Yến gật đầu, cậu cũng hiểu được ý hắn bèn nói: "Vậy anh mau đi đi."
Hạ Dương lại luyến tiếc ôm thêm một lúc mới buông tay ra đứng dậy đi rửa mặt. Hạ Dương đi vào phòng thay đồ, sau đó đứng trước gương sửa sang lại cổ tay áo. Hứa Thừa Yến mặc áo ngủ đi tới, lấy cà vạt bên cạnh qua thắt cho Hạ Dương.
Thắt cà vạt xong, Hứa Thừa Yến tiếp tục vuốt phẳng các nếp gấp nhỏ trên áo vest ra, khi lơ đãng ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt của Hạ Dương, lúc này mới phát hiện hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm mình.
Hứa Thừa Yến cười hỏi: "Sao vậy?"
Hạ Dương giơ tay sờ sờ khuôn mặt thiếu niên: "Anh nghĩ đến trước kia."
Trước kia bọn họ cũng giống như bây giờ, khi hắn ra cửa đi làm, thiếu niên sẽ luôn giúp hắn thắt cà vạt. Hạ Dương nhịn không được cúi đầu ôm lấy mặt thiếu niên trao đổi một nụ hôn sâu.
Sau khi hôn xong, Hạ Dương có chút không nỡ dán vào cọ cọ mặt cậu thêm một lúc nữa mới chịu thu tay về. Hạ Dương tạm biệt rồi xoay người rời đi. Hứa Thừa Yến cũng quay trở lại phòng ngủ, tiếp tục nằm vào trong ổ chăn.
Trên giường còn lưu lại hơi thở quen thuộc của Hạ Dương, Hứa Thừa Yến dịch qua chỗ Hạ Dương đã ngủ rồi nhắm mắt lại. Chỉ là bên cạnh thiếu đi một người thôi mà cả căn hộ đột nhiên trở nên quạnh quẽ.
Hạ Dương đi công tác, Hứa Thừa Yến vẫn sinh hoạt như bình thường, mỗi ngày đều ở trong chung cư. Gần đây cậu đã xin nghỉ phép với người đại diện, không có lịch trình nên có thể thoải mái nghỉ ngơi.
Đúng lúc Tô Đường cùng Lâm Trì Tiêu gần đây cũng có thời gian nên Hứa Thừa Yến dứt khoát hẹn hai người họ cùng nhau đi ăn lẩu. Lúc Hứa Thừa Yến đến phòng riêng của tiệm lẩu thì Tô Đường và Lâm Trì Tiêu đã ở bên trong.
"Chu Chu!" Tô Đường nhìn thấy Hứa Thừa Yến liền có chút kích động: "Mấy tháng rồi không gặp cậu!"
Hứa Thừa Yến cười cười, ngồi xuống đối diện Tô Đường.
Tô Đường quan tâm hỏi: "Gần đây cậu thế nào?"
"Rất tốt." Hứa Thừa Yến gật đầu, hỏi lại: "Còn hai người thì sao?"
Tô Đường quay qua Lâm Trì Tiêu, hai người cùng nhìn nhau cười.
Tô Đường: "Chúng tôi chuẩn bị kết hôn rồi."
Hứa Thừa Yến hơi kinh ngạc, tức khắc quay qua vội hỏi: "Khi nào thế?"
"Phỏng chừng là sang năm đi." Tô Đường cười: "Nợ của tôi gần như đã trả xong hết rồi, sang năm sẽ lui vào hậu trường."
Một năm qua, nhân khí của Tô Đường càng ngày càng cao, tham gia diễn xuất trong một bộ phim truyền hình bạo hỏa nên nợ trong nhà cũng đã nhanh chóng trả hết, giờ dự định chuẩn bị sống một cuộc sống yên bình.
Hứa Thừa Yến vội vàng nói: "Vậy thì em sẽ cho hai người một hồng bao thật lớn."
"Ok!" Tô Đường thập phần hào sảng, rót cho Hứa Thừa Yến một ly: "Tôi thấy em trai Giang Lâm cũng sắp kết hôn rồi, còn cậu thì sao? Khi nào thì kết hôn?"
Hứa Thừa Yến nhất thời sửng sốt, hơi cụp mắt xuống vô thức đáp: "Em cũng không biết nữa."
Tô Đường không để ý đến sự khác thường, lại hỏi: "Vậy cậu cùng người yêu cũ thế nào rồi?"
"Vẫn ổn." Hứa Thừa Yến cầm ly đồ uống trong tay nhấp một ngụm.
Tô Đường ngẩng đầu quan sát biểu tình trên mặt Hứa Thừa Yến, hỏi tiếp: "Quay lại với người yêu cũ rồi à?"
"Ừm." Hứa Thừa Yến thừa nhận.
"Tiến triển không tồi nha." Tô Đường híp mắt: "Khi nào thì mang người tới cho chúng tôi xem đây?"
"Đến lúc thì mọi người sẽ gặp được thôi." Hứa Thừa Yến giải thích: "Gần đây anh ấy hơi bận, đang đi công tác."
Tô Đường gật gật đầu, cảm thán: "Đi công tác à..."
Hứa Thừa Yến chậm rãi uống rượu.
Tô Đường thuận miệng hỏi: "Anh ta đi công tác, cậu không lo lắng sao?"
"Lo lắng cái gì?" Hứa Thừa Yến nhìn sang.
"Lo lắng bạn trai cậu có thể bị người nào khác câu dẫn hay không a..." Tô Đường nhớ lại vị bạn trai kia của Hứa Thừa Yến.
Tô Đường và Hạ Dương đã gặp qua vài lần, cô cũng rất có ấn tượng với gương mặt kia. Tuy rằng Tô Đường không biết Hạ Dương chính là gia chủ Hạ gia nhưng cô vẫn có thể nhìn ra địa vị thân phận của Hạ Dương nhất định không tầm thường, khí thế trên người rất mạnh mẽ, vừa nhìn liền biết là loại người thuộc tầng lớp thượng lưu chân chính cao không với tới.
Vì thế Tô Đường nhân cơ hội nói: "Cậu phải nắm chặt thời cơ, đừng bỏ lỡ... Nhỡ anh ta bị tiểu yêu tinh khác cướp mất thì làm sao?"
"Nếu như bị cướp mất thì từ bỏ thôi."
Hứa Thừa Yến cũng không quá để tâm chuyện này ở trong lòng, tiếp tục ăn lẩu. Sau khi kết thúc buổi liên hoan, Hứa Thừa Yến trở về chung cư. Mùi lẩu ám vào khắp người nên Hứa Thừa Yến bèn đi tắm rồi nằm lên giường chơi điện thoại.
Hứa Thừa Yến nhìn lướt qua danh sách tin nhắn, lịch sử trò chuyện vẫn còn dừng ở đêm qua, Hạ Dương gửi tới một cái định vị. Mấy ngày nay Hạ Dương đi công tác, buổi tối bọn họ đều sẽ gửi định vị của mình cho nhau.
Hứa Thừa Yến theo thói quen gửi định vị qua, sau đó mở weibo lướt xem. Trên weibo phần lớn đều đều là mấy tin tức bát quái về gia thế hào môn bí mật của các minh tinh, các loại dưa cũng có rất nhiều. Hứa Thừa Yến dạo một vòng, lúc vừa định chuẩn bị thoát khỏi giao diện thì đột nhiên nhìn thấy một tin nóng mới nhất...
【 Gia chủ Hạ gia xuất hiện tại buổi đấu giá! Hư hư thực thực chuyện người bạn gái bên cạnh! 】
Hứa Thừa Yến nhìn thấy tin nóng này liền hơi nheo mắt lại.
---------------------------------------------------
Chớt Hạ tổng rồi😗