------------------------------------------------
Hứa Thừa Yến không nói gì, cảm nhận được hơi nóng phả vào mặt khẽ nghiêng đầu sang một bên, có vẻ như có chút kháng cự.
Hạ Dương cũng nhận ra sự khẩn trương của thiếu niên vì thế vươn tay ra vuốt ve sườn mặt cậu, thấp giọng trấn an: "Cho dù em của trước kia hay hiện tại anh đều thích hết."
Hạ Dương nhích sát lại gần dán chóp mũi vào chóp mũi cậu cọ cọ, một bàn tay cũng lại lần nữa duỗi xuống sờ vào hạ thân thiếu niên, sau đó nhẹ nhàng vén vạt áo sơ mi lên. Hứa Thừa Yến nhắm mắt lại, hô hấp cũng có chút hỗn loạn, đôi tay bất tri bất giác đặt lên vai nam nhân. Cậu vừa mới bị Hạ Dương tuốt qua một lần rồi nên thân thể hiện tại còn rất mẫn cảm, không chịu nổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ nữa.
"Hửm?" Hạ Dương ngẩng đầu lên.
"Không đủ điểm."
Hạ Dương nhíu mày: "Anh nợ trước, sau đó anh mua cá vàng bù lại cho em."
Hứa Thừa Yến nhịn không được bật cười một tiếng: "Anh nợ vài ngàn điểm rồi, có thêm bao nhiêu cá vàng cũng không đủ đâu."
"Vậy anh lại mua thêm một bể cá lớn." Hạ Dương cúi đầu dụi dụi vào cần cổ thiếu niên, còn nói thêm: "Lần ứng trước này, anh sẽ chứng minh ngay đây."
Vừa nói xong, một bàn tay của Hạ Dương liền nhanh chóng thò vào bên trong chuẩn bị làm cho cậu một lần nữa. Bất quá Hứa Thừa Yến đã kịp thời bắt lấy cổ tay Hạ Dương ngăn cản động tác của hắn lại. Hạ Dương hơi sửng sốt, sau đó mới nhận ra ý tứ của cậu là cự tuyệt chuyện này.
Nói xong, Hạ Dương liền thu tay về rồi sửa sang lại quần áo trên người thiếu niên cho gọn gàng.
"Em nghỉ ngơi cho tốt đi." Hạ Dương cúi người xuống nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cậu.
Hạ Dương nằm bên cạnh ôm lấy thiếu niên vào lòng, bàn tay vươn ra sau lưng cậu định vỗ về dỗ dành bạn nhỏ này ngủ. Hứa Thừa Yến vẫn còn mở to mắt dựa vào lồng ngực Hạ Dương, hoàn toàn không có chút buồn ngủ nào.
Hai người dựa vào nhau rất gần, Hứa Thừa Yến còn cảm giác được đùi của mình đụng vào thứ gì đó, lập tức cậu nhận ra phản ứng của Hạ Dương vẫn còn chưa giảm xuống. Hứa Thừa Yến có chút xuất thần, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Qua hồi lâu sau, Hứa Thừa Yến nhẹ giọng gọi: "Hạ Dương."
Hạ Dương tùy ý đáp lại, bàn tay phía sau lưng cậu vẫn tiếp tục vỗ vỗ. Mà Hứa Thừa Yến dường như cũng đưa ra quyết định gì đó, khẽ nhúc nhích cơ thể.
Hứa Thừa Yến không trả lời, chỉ chuyển động cổ tay vươn về phía Hạ Dương sờ vào quần tây của hắn. Ngay sau đó, tiếng tháo khóa kim loại trên thắt lưng vang lên, khóa kéo bị mở ra. Một bàn tay của thiếu niên lúc này chậm rãi duỗi vào.
Hạ Dương cúi đầu nhìn người trong lòng, nháy mắt cũng hiểu được ý của cậu là gì, thanh âm khẽ khàn khàn: "Yến Yến, không cần phải quan tâm chuyện này đâu."
"Vẫn là để em giúp làm anh một chút đi." Hứa Thừa Yến còn hơi có chút không được tự nhiên, dùng tay tuốt cho hắn.
Có điều động tác của cậu có chút vụng về, đây cũng là lần đầu tiên cậu dùng tay giúp Hạ Dương như vậy. Bởi vì trước kia mỗi khi Hạ Dương cảm thấy muốn làm đều trực tiếp làm. Hứa Thừa Yến tiếp tục dùng tay làm cho hắn, Hạ Dương nhịn không được ôm chặt người trong lòng ngực hơn nữa.
Hạ Dương cúi đầu nhìn chăm chú vào thiếu niên. Hứa Thừa Yến cũng nhận ra tầm mắt của hắn bèn ngẩng đầu lên, khẽ nhíu mày nói: "Đừng nhìn em nữa, nhắm mắt lại."
Hạ Dương cười nhẹ một tiếng, đáp ứng: "Được."
Hứa Thừa Yến nhìn chằm chằm Hạ Dương đến khi Hạ Dương nhắm mắt lại, lúc này mới thoáng thả lỏng. Cậu tiếp tục tựa vào lồng ngực nam nhân, động tác trên tay cũng không hề ngừng lại. Chỉ là tiết tấu của cậu tương đối chậm, vậy nên đối với Hạ Dương mà nói đây ngược lại là một loại tra tấn.
Hạ Dương thực sự nhịn không được nữa, thở nhẹ một tiếng mở mắt ra, lật người một cái đè thiếu niên xuống dưới thân rồi mạnh mẽ hôn lên. Động tác Hạ Dương tương đối thô bạo, lý trí đã có chút mất khống chế. Môi lưỡi hòa quyện vào nhau, Hứa Thừa Yến bị hôn đến thở không nổi, động tác trên tay cũng ngừng lại.
Hạ Dương nắm lấy cái tay kia tiếp tục đặt xuống dưới hạ thân, trầm giọng dụ dỗ: "Tiếp tục."
Trong phòng lại lần nữa vang lên tiếng hôn môi ướŧ áŧ, còn không có dấu hiệu tạm ngưng làm cho bầu không khí càng ngày càng ái muội. Hạ Dương trầm luân trong bờ môi ngọt ngào của thiếu niên không chịu rời đi dù chỉ một phút.
Đến khi mọi chuyện đều xong xuôi thì cả hai đã ướt đẫm mồ hôi. Hứa Thừa Yến tựa vào người nam nhân thở hổn hển còn chưa kịp bình tĩnh, kế tiếp lại nhịn không được hướng về chỗ cổ Hạ Dương ngửi lấy mùi hương mát lạnh quen thuộc, chóp mũi cũng vô thức khẽ cọ cọ.
Vui thích đi qua, thân thể theo bản năng khát cầu sự thân mật cùng âu yếm, loại cảm giác trầm luân này quả thực làm cho người ta không thể không mê muội. Hạ Dương cũng phối hợp với động tác của thiếu niên, lại thường cúi đầu xuống trao nhau một nụ hôn nhẹ.
Dần dần, hô hấp hai người cũng ổn định lại. Hạ Dương thoáng đứng dậy lại lấy khăn giấy qua lau tay cho thiếu niên. Hứa Thừa Yến đã không còn sức lực gì, cứ thế lười biếng dựa vào lồng ngực Hạ Dương không buồn nhúc nhích.
Hạ Dương lau tay cho cậu xong lơ đãng cúi đầu xuống thì bắt gặp ánh mắt của thiếu niên. Lúc này đôi mắt thiếu niên vô cùng sáng ngời, như cất giấu một ngôi sao trong đó vậy, đuôi mắt phiếm hồng đẹp cực kỳ. Hạ Dương bị cặp mắt kia hấp dẫn, vì thế lại cúi xuống hôn lên khóe mắt cậu lần nữa.
Hôn mắt xong, Hạ Dương lại tiếp tục hôn lên sườn mặt rồi đến đôi môi hồng nhuận. Hạ Dương như là hôn nghiện rồi vậy, không ngừng rải rác hôn lên khắp khuôn mặt cậu. Hôn mặt còn chưa đủ, Hạ Dương lại tiếp tục hôn lên cổ rồi đến xương quai xanh.
Hứa Thừa Yến bị hôn vào cổ thì hơi ngứa ngáy, vì thế cúi đầu tránh đi: "Đừng hôn nữa, sẽ để lại dấu đấy."
Hạ Dương cũng nghĩ đến ngày mai cậu còn phải quay phim nên đành phải khắc chế lại: "Được rồi, không hôn nữa."
Hạ Dương duỗi tay ra xoa xoa cái ót cậu. Thiếu niên trong lòng ngực yên lặng giống như một chú mèo con bám người vậy, so với Tiểu Ôn còn dính người hơn.
Hạ Dương cúi đầu hôn lên tóc thiếu niên, dỗ dành: "Em mau ngủ đi."
"Ừm." Hứa Thừa Yến đáp lại rồi dựa vào lồng ngực nam nhân, dần dần nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.
Hạ Dương còn chưa ngủ, bàn tay vẫn tiếp tục vỗ vỗ sau lưng cậu giống như dỗ dành một cậu nhóc vậy. Qua vài phút sau nhận thấy được hô hấp của thiếu niên đã trở nên vững vàng hơn, Hạ Dương thoáng cúi đầu nhìn lại thì thấy người trong lòng mình đã ngủ say rồi.
Hạ Dương nhìn chằm chằm dáng vẻ đang say ngủ của thiếu niên, vẫn không khỏi kìm lòng không đậu mà tiếp tục kề sát lại gần hôn hôn khuôn mặt thiếu niên rồi xuống cần cổ xinh đẹp. Vì thế đến sáng hôm sau, khi Hứa Thừa Yến tỉnh dậy thì phát hiện trên cổ của mình rải rác đầy dấu hickey.
Hứa Thừa Yến chau mày nhìn vào gương hồi lâu, dấu vết trên cổ và xương quai xanh đều không che giấu được.
"Hạ Dương." Hứa Thừa Yến nhíu mày nhìn nam nhân bên cạnh: "Ngày hôm qua em đã nói với anh là không được để lại dấu mà."
Hạ Dương cũng chú ý tới dấu vết mập mờ trên cổ thiếu niên không khỏi lâm vào trầm mặc.
"Hôm nay em còn phải đóng phim, nhiều dấu hôn như vậy anh bảo em phải ra ngoài như thế nào?" Hứa Thừa Yến chỉ chỉ vào dấu hôn trên cổ mình.
Dấu vết trên cổ vô cùng rõ ràng, còn dày đặc nữa, không biết tối hôm qua hắn đã hôn bao lâu mà làm ra kết quả như vậy được.
"Xin lỗi." Hạ Dương xin lỗi: "Nhất thời anh không nhịn được."
"Sao mỗi lần em ra ngoài anh đều để lại nhiều dấu như vậy chứ..." Hứa Thừa Yến nhíu mày, cầm lấy cọ trang điểm trên bàn chuẩn bị che nó đi.
Rõ ràng ngày hôm qua cậu đã đặc biệt nhắc nhở không được để lại dấu, thế mà Hạ Dương vẫn để lại.
Hạ Dương ở bên cạnh thấy cậu trang điểm che nó đi bèn tiếp tục nhận lỗi: "Lần sau anh sẽ chú ý."
"Không có lần sau." Hứa Thừa Yến che xong thì đi ra bên ngoài lấy cuốn sổ nhật ký trên bàn rồi viết lên.
【 Để lại dấu vết - 100】
Hạ Dương đi tới, cũng thấy được việc cậu trừ điểm bèn hỏi: "Sao lại trừ nhiều vậy?"
Hứa Thừa Yến: "Ngày hôm qua em đã nhắc anh rồi, nhưng anh không chịu nghe."
Hạ Dương cầm lấy cuốn sổ nhật ký kia cẩn thận nghiên cứu một chút. Từ khi viết nhật ký đến giờ thì tổng cộng cũng chỉ tăng thêm mười một điểm, nhưng hiện tại đã bị trừ hai trăm điểm.
Hạ Dương lại nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện bên ngoài nắng đã lên rồi bèn nói với thiếu niên: "Hôm nay nắng lên rồi, em thêm điểm đi."
Hứa Thừa Yến cũng quay sang thì thấy bên ngoài nắng đã lên đẹp. Nhưng vì chuyện để lại dấu hôn nên cậu cũng không có tâm tình gì liền lắc đầu: "Không có tâm trạng."
"Thêm điểm." Hạ Dương đưa bút qua cho cậu, thái độ thực kiên trì.
"Không thêm." Hứa Thừa Yến khẽ thở dài một tiếng, còn nói thêm: "Đã trừ hai trăm điểm rồi."
Hứa Thừa Yến nhớ lại lúc trước, không nhanh không chậm nói: "Trước kia anh còn ứng trước vài lần nữa, cộng lại cũng đã vài ngàn mà anh cũng có bù lại được gì đâu."
Hạ Dương: "Bây giờ anh đi mua cá vàng ngay."
"Thôi bỏ đi." Hứa Thừa Yến lắc lắc đầu: "Trừ 200 điểm, hôm nay không nói nữa."
"Yến Yến." Hạ Dương bước lên trước muốn giải thích thêm nữa.
Hứa Thừa Yến cũng lập tức lên tiếng: "Em không thích để lại dấu trong lúc làm việc."
Hứa Thừa Yến nhớ lại chuyện trước đây: "Trước kia dấu vết anh để lại, đồng nghiệp của em đều thấy được."
Lúc trước khi cậu còn ở cùng Hạ Dương thì Hạ Dương rất thích để lại dấu hôn. Hơn nữa, góc độ Hạ Dương để lại dấu hôn còn rất xảo quyệt, phía trước cổ có dấu hôn thì mặt bên cũng không buông tha, có đôi khi chính cậu cũng không phát hiện, vẫn là sau khi ra ngoài bị đồng nghiệp nhắc nhở mới để ý đến.
Mà lúc đó cậu còn chưa biết gì về trang điểm, mỗi lần hắn để lại dấu hôn cậu đều dùng cổ áo che kín lại, hơn nữa cậu còn phải làm việc nên dấu hôn làm cho cậu rất bối rối. Nhưng thời điểm ấy cậu còn thích Hạ Dương, cái gì cũng đều nghe theo hắn nên cũng không dám nói cho hắn biết.
"Hôm nay giữ khoảng cách đi, đừng nói chuyện nữa." Hứa Thừa Yến nói: "Quan hệ hiện tại của chúng ta... Nếu bị người khác nhìn ra thì vẫn không tốt lắm."
Hạ Dương nghe vậy không khỏi nhíu nhíu mày, nhưng cũng không phản bác gì. Hứa Thừa Yến đi thay quần áo rồi xách ba lô lên chuẩn bị đi tới đoàn làm phim.
Sau khi đến đoàn phim, Hứa Thừa Yến đi vào phòng hóa trang. Lúc cậu vào thì Cố Niệm cũng có ở bên trong. Cố Niệm đã trang điểm xong rồi, đang ngồi xem kịch bản.
Hứa Thừa Yến tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm hai mắt nghỉ ngơi. Cố Niệm ở một bên quan sát Hứa Thừa Yến, đột nhiên chú ý tới dấu vết che khuyết điểm trên cổ cậu. Lớp kem che khuyết điểm trên cổ thực thô ráp, có vẻ như là vội vàng tô lên như muốn cố gắng che đi thứ gì đó.
Cố Niệm hơi rũ mắt xuống, sau đó cười nói với Hứa Thừa Yến: "Tần Chu lão sư, đạo diễn vừa mới nói 5 giờ chiều chúng ta sẽ hoàn thành công việc, sau đó tiếp đón ông chủ đi ăn tối."
Hứa Thừa Yến vẫn như cũ nhắm hai mắt, tùy ý đáp lại. Sau khi trang điểm xong, cậu và Cố Niệm cùng nhau đi tới phim trường. Khí cả hai vừa tới thì thấy đạo diễn và Hạ Dương đang đứng cùng nhau.
Đạo diễn đang nhiệt tình nói gì đó với Hạ Dương, sau khi thấy Hứa Thừa Yến và Cố Niệm liền vẫy vẫy tay nói: "Mau mau lại đây, đưa ông chủ đi tham quan một chút!"
Bước chân Hứa Thừa Yến ngừng lại, không đi qua.
Nhưng Cố Niệm nghe vậy thì rất hăng hái bước tới: "Để em đưa Hạ tổng đi tham quan."
---------------------------------------------
Các nàng đợi đi, sau này Hạ tổng còn bị trừ điểm dài dài🤣