Phượng Thiên Đế Thần

Chương 4: Bức thư "cha nương luôn yêu con "




Đêm, tại phòng mình, Liên Y ngồi xếp bằng trên giường, nhẹ nhàng niệm bí quyết cùng dẫn khí đi khắp kinh mạch. Liên Y phát hiện đan điền của nàng đang tích tụ dần từng dòng huyền khí mà không bị tản đi như trước.
Nàng thật vui vẻ, Liên Y biết mình đã giải được độc nhưng mà vẫn lo lắng liệu mình có thể hay không tu luyện. Liên Y vui vẻ, tiếp tục gia tăng hấp thu huyền khí, Huyết Sát ngọc bội sáng lên, giúp huyền khí xung quanh Liên Y nồng đậm gấp bội. Nếu có ai ở đây thì nhất định kinh ngạc lắm vì tất cả huyền khí thường tập trung nhưng mà tu luyện giả chỉ hấp thu được một tia nhỏ yếu hơn nữa sẽ là tia có màu sắc nhất định đại diện cho nguyên tố mà họ tu luyện được.
Mỗi người chỉ có thể tu luyện một loại nguyên tố thôi. Mười năm mới xuất hiện một người song hệ nguyên tố chính là đã được gọi thiên tài rồi, năm mươi năm mới có một người tam hệ nguyên tố được ca tụng kì tài, trăm năm mới có một người tứ hệ nguyên tố làm người ta sợ hãi than yêu nghiệt. Nhưng cả ngàn năm qua, không phải nói là vạn năm qua cũng chưa gặp một kẻ nào tu luyện ngũ hệ chứ đừng nói là thất hệ a.
Đúng vậy, Liên Y chính là hấp thu toàn bộ huyền khí hơn nữa do nàng trải qua cải tạo của Lam tinh thảo phối cùng độc lưu ly mà kinh mạch dẻo dai hơn nhiều nên dù hấp thu tất cả bảy tia huyền khí thì kinh mạch vẫn chấp nhận được áp lực. Bên trong Thiên Huyền giới chỉ, Phong Ngân đang trợn mắt há mồm mà nhìn, hắn cũng nghĩ chủ nhân Thiên Huyền giới chỉ cùng Thiên Sát ngọc bội nhất định là yêu nghiệt, nhưng cũng chỉ nghĩ nàng sẽ là tứ hệ thôi.
Thật không ngờ lại là thất hệ. Thật là yêu nghiệt trong yêu nghiệt. Hơn nữa nàng hấp thu huyền khí không chỉ qua kinh mạch mà còn qua từng lỗ chân lông. Cơ thể có cả vạn lỗ chân lông, một nơi thì rất nhỏ nhưng hấp thu như thế này thì giống như ngàn suối đổ về sông, trăm sông tạo biển lớn. Này thì không phải chỉ nhanh gấp đôi người thường đâu mà phải là gấp mười mấy hai mươi lần a. Hắn nghĩ đến nếu nàng trải qua tẩy kinh phạt tủy thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào nữa. Aiz, người so với người thật tức chết người mà. Phong Ngân trong lòng cảm thán ( tg: mi có phải là người đâu, mi là hổ a. PN: *gầm gừ* ngươi muốn nói gì ? Muốn ta ăn ngươi. Tg: *xách dép*).
Liên Y hoàn toàn không biết những điều này, nàng chỉ cảm thấy tứ chi bách hải tràn ngập huyền khí, thân thể như được gột rửa, tràn đầy lực lượng, mội tế bào điên cuồng hấp thu lực lượng huyền khí. Cả một đêm này Liên Y đắm chìm vào tu luyện, đến khi cảm thấy lực lượng gần như bão hòa nàng liền mở mắt, phun ra một ngụm trọc khí. Dục tốc bất đạt. Nàng hiểu đạo lí này. Cơ thể nàng cần làm quen với một lượng lớn huyền khí. " chúc mừng ngươi đã đạt lục cấp" tiếng Phong Ngân vang lên.
Hắn biết nàng yêu nghiệt nhưng trong một đêm từ kẻ không có huyền khí mà đạt lục cấp như thế là hắn thấy lần đầu a. Liên Y cũng rất kinh ngạc không ngờ mình lại đạt lục cấp " cảm ơn ngươi Phong Ngân " Liên Y cười vui vẻ. "Nhưng ngươi cứ tu luyện như thế không được, cấp bậc không được củng cố a." Tiếng Phong Ngân vang lên lần nữa. Hắn đối nàng có tán thưởng, chờ mong lại thấy nàng tự mò mẫm sẽ rất cực khổ, trên con đường tu luyện gian khổ này nàng sẽ chẳng biết làm thế nào. Thôi thì hắn làm người tốt, hướng dẫn nàng vậy . Hắn vĩ đại a. ( tg: đồ tự kỉ . PN: hử * liếc mắt * . tg: *xách dép* )
Nghe Phong Ngân nói thế, Liên Y liền trầm tư, nàng đúng là không chỉ hấp thu huyền khí như vậy, vì dù có tăng cấp nhưng nền móng không vững chắc thì nàng tăng cấp vô dụng. " ta phải làm sao a? " Liên Y hỏi Phong Ngân. Dù là thiên tài trong y học nhưng tu luyện thì nàng là kẻ mù chữ, nàng chỉ biết chút ít lưu trong trí nhớ tiểu Liên Y a. " ngươi phải luyện thể a. Tu luyện giả thân thể yếu ớt là sai lầm a, chỉ cần luyện tập thì cũng có thể cường hóa thân thể. Với ngươi không phải có cuồng long bí quyết hay sao, phải tu luyện cho tốt.
Hổ tộc chúng ta cường hãn nhưng so lực lượng thì long tộc là bậc thầy a. Dù ngươi luyện cũng không thể thành long nhưng ít nhất sẽ có một phần nhỏ bé lực lượng của long. Đối với nhân loại đã là vô giá a. " Phong Ngân chậm rãi nói. " chỉ thế là được ? " Liên Y chớp mắt. " hừ, ngu ngốc, tất nhiên là không. Ngươi phải chiến đấu a, chỉ trải qua chiến đấu ngươi mới có thể trưởng thành."
Phong Ngân hừ một cái. " lại nói, nếu ngươi không tới tiên thiên thì đừng mong luyện đan dù là đan dược thấp cấp a" Phong Ngân bồi thêm một câu. Hắn tin đây là động lực mạnh nhất đối với Liên Y. Xem cách nàng nâng niu đan phương cẩn thận thì hắn biết nàng yêu y thuật chứ không phải là ham mê tiền tài những đan phương đó mang lại.
Mỗi đan phương ấy đều là đan phương thất truyền từ lâu. Một cái nếu xuất hiện thí sẽ mang chấn động đại lục a. Huống chi ở đây có hơn trăm cái. Hắn nhớ không lầm là 176 cái. (Trước đây rảnh, không ngủ, không tu luyện hắn đếm đan phương giết thì giờ a ).
Nghe Phong Ngân nói, Liên Y mới nhớ ra, chỉ khi lên tới tiên thiên nàng mới được luyện đan a. Mà để luyện được đan dược phẩm chất cùng cấp bậc càng cao thì thực lực phải càng cao mới mới được a.
Suy nghĩ một hồi, Liên Y quyết định tới ngọn núi ngoại thành để tu luyện.
Ở đó vừa có ma thú cấp thấp cho nàng luyện tập vừa là nơi luyện thể rất tốt. " Phong Ngân đa tạ ngươi chỉ bảo, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cứ nói, ta sẽ báo đáp a" " hừ, ngươi yếu như vậy thì giúp cái gì. Nhưng mà nếu ngươi nói vậy thì khi chém giết ma thú ngươi có thể cho ta ma tinh không? " Phong Ngân cố làm vẻ không sao cả nói."
Được a, nhưng ngươi lấy nó làm gì ? " " ta là bạch ngân phi hổ vương có huyết thống thuần chủng gần nhất với Bạch Hổ Thần quân nên dù có linh hồn thì vẫn có thể khôi phục bản thể, với điều kiện là phải hấp thu đủ ma tinh a". " ra vậy, được toàn bộ cho ngươi. Ta cũng đâu hấp thu ma tinh được đâu. " Liên Y kinh ngạc nói. Phong Ngân có thể khôi phục bản thể vậy thì nàng sẽ toàn lực giúp hắn a. " ngươi không luyến tiếc ? Ma tinh bán cũng được tiền lắm nha " giọng trầm trầm của Phong Ngân vang lên. " hì, ta sẽ cố gắng tới tiên thiên rồi học luyện đan, bán đan dược lất tiền a " Liên Y cười vui vẻ nghĩ về tương lai tốt đẹp.
Phong Ngân không nói gì nhưng ý cười hiện lên trong mắt. Xem ra những ngày sau của hắn sẽ rất thú vị a.
Nghĩ là làm, Liên Y liền ra ngoài, mở cửa nàng gặp Lưu thẩm đang quét lá rụng trong sân. " tiểu thư sớm, ngài đợi ta mang nước rửa mặt cho ngài" thấy Liên Y, Lưu thẩm lên tiếng. " ân, Lâm thẩm ở đâu vậy ?" Liên Y gật đầu , hỏi. " tiểu thư, nàng ấy đang làm điểm tâm. Một lát sẽ mang tới cho ngài a." " được, đúng rồi, Lưu Thương vào Tử Tinh học viện rồi sao ?" Liên Y nhớ là mấy hôm trước Lưu thẩm và Lưu thúc mang Lưu Thương tham gia khảo hạch a. " tạ tiểu thư quan tâm, tiểu tử kia đậu vào hệ thủy của Tử tinh học viện. Hiện đang học lớp trung cấp" Lưu thẩm cười nói, mang theo tự hào của người mẹ.
Lớp trung cấp dành cho người có huyền khí cao cấp và tiên thiên. Lưu Thương hiện đã là thất cấp đỉnh phong rồi. Với người thường như họ thì ở tuổi 12 mà đã đạt được như vậy đã rất tốt. "Tốt, chúc mừng thẩm " Liên Y cười cười. Như nhớ ra điều gì, Lưu thẩm ngượng ngùng nói " tiểu thư, ta không..." " được rồi , không sao a, ta không để ý a " Liên Y xua tay, nàng biết Lưu thẩm nghĩ gì a. Một dòng nước ấm xẹt qua, nàng biết họ quan tâm nàng, mấy năm qua đều chiếu cố nành. Dù mọi người khinh bỉ nàng họ vẫn đứng về phía nàng a. " thẩm lấy nước cho ta, nhân tiện nói Lâm thẩm tới gặp ta nha " Liên Y nói với Lưu thẩm rồi vào phòng.
Nàng đóng cửa, tâm niệm vừa động đã ở trước mặt Phong Ngân " Phong Ngân ngươi có biết ta thuộc hệ nào không?" Liên Y hỏi. " hừ ngươi tự mình xem đi." Phong Ngân nói. Liên Y liền xếp bằng, tĩnh tâm nhìn vào thức hải. Nàng từ đem qua đã phát hiện ra khả năng nội thị mà thường phải từ tiên thiên mởi làm được. Chăm chú nhìn vào thức hải Liên Y liền giật mình kinh hãi.
Nàng biết người thường chỉ có một màu huyền khí đại diện cho hệ huyền khí nguời đó tu luyện, thiên tài thì là song hệ cả đại lục có vài ngàn, kì tài là tam hệ cả đại lục chỉ có vài trăm, mà yêu nghiệt như cha nàng tứ hệ thì chỉ đếm chưa hết một bàn tay. Thế mà bây giờ nàng thấy gì a, trong thức hải là bảy dải huyền khí vần vũ, cô đọng. Bảy a. Có đỏ rực - hỏa hệ, màu lam thăm thẳm - thủy hệ, vàng kim chói lọi - kim hệ, nâu vàng - thổ hệ, màu xanh mát mẻ - mộc hệ, trong suốt - phong hệ, tử sắc bá đạo - lôi hệ. Trời ạ. Nàng là thiên tài a. Ha ha ha. " Phong Ngân ta là thất hệ a, ha ha ha " Liên Y mở mắt chạy tới bên Phong Ngân khoe khoang. " hừ ngu ngốc "
Phong Ngân không thèm nhìn Liên Y, hắn mới không thèm công nhận là hắn ghen tị với nàng a. Liên Y vui vẻ ra khỏi không gian Huyền Thiên giới chỉ. Ở trong đó cả canh giờ mà bên ngoài chưa tới một khắc. " tiểu thư, ngài rửa mặt rồi ăn sáng a " tiếng Lâm thẩm vang lên bên ngoài. Mở cửa cho Lâm thẩm, Liên Y cười vui vẻ. " tiểu thư qua rửa mặt ..." đang nói thì bà thấy nụ cười vui vẻ trên mặt Liên Y liền sửng sốt. Đã bao lâu nàng không thấy tiểu thư vui vẻ như vậy.
Những năm qua số lần tiểu thư cười rất ít, lại mỗi lần chỉ là cười nhạt, xa cách. Tiểu thư thay đổi rồi. Thấy Lâm thẩm liền thất thần, Liên Y sờ mặt " Lâm thẩm mặt ta có nhọ hả " "a, không không " Lâm thẩm xua tay. Liên Y nhìn Lâm thẩm nghi hoặc, rồi đi rửa mặt sau đó ngồi ào bàn ăn điểm tâm. Tay nghề của Lâm thẩm luôn tốt a. Liên Y ăn vui vẻ.
Hôm nay tâm trạng nàng đặc biệt tốt a. " tiểu thư, ngài tìm ta có chuyện gì vậy " thấy nàng ăn xong, Lâm thẩm liền hỏi. Mấy hôm nay tiểu thư ít ra ngoài, lại nói nhiều cười nhiều hơn. Tiểu thư không thể tu luyện. Nên nàng chỉ mong tiểu thư cứ bình bình đạm đạm vui vẻ mà sống, sau đó gả cho một người yêu thương nàng là tốt rồi. Nếu không gả thì bọn họ sẽ bảo vệ nàng đến khi chết. "Lâm thẩm , ta muốn ra ngoài 1 tháng.
Thẩm chuẩn bị giúp ta một ít đồ ăn cùng vật dụng bình thường được không?" Liên Y nhàn nhạt nói với Lâm thẩm. Nàng nói nhẹ nhàng nhưng vào tai Lâm thẩm lại giống như pháo nổ oanh oanh. " tiểu thư, ngài định đi đâu a, sao lại đi một tháng, tiểu thư ngài lại không có huyền khí ra ngoài sẽ rất nguy hiểm a. " nàng sợ hãi rồi. Tiểu thư muốn đi đâu a. Tiểu thư gần đây kì quái thì cũng thôi đi nhưng hồ nháo muốn ra ngoài thế này thì không được. " tiểu . . ."
Lâm thẩm đang định khuyên nhủ thì trợn mắt kinh ngạc, há hốc miệng đến có thể vừa một quả trứng gà a. Nàng thấy trên tay tiểu thư là một ngọn lửa huyền khí đang nhảy nhót. Đúng là hỏa nguyên tố a. " tiểu thư, ngài, ngài . . ." Lâm thẩm hỉ cực mà khóc, lắp bắp không nói nên lời. Tiểu thư có thể tu luyện, tiểu thư không phải phế vật. Thật tốt quá. Những kẻ đó sẽ chẳng thể đánh đổ được vị trí của tiểu thư. " tiểu thư, ngài chờ một chút, ta lấy thứ này cho ngài "
Lâm thẩm như nhớ ra điều gì liên hấp tấp chạy đi. Một lát nàng cầm một chiếc hộp gấm tinh xảo tới " tiểu thư, đây là thiếu gia và thiếu phu nhân đưa cho ta nói khi nào ngài tu luyện được thì sẽ đưa cho ngài. Nếu ngài không thể thì không cần đưa cho ngài. Nay ngài đã tu luyện được nên ta lấy nó tới ". " cha nương ta để lại sao ?" Liên Y run run hỏi, lúc này nàng cũng không khống chế được cảm xúc. Run run mở ra hộp gấm, bên trong đặt công pháp và vũ kĩ, thật kì lạ là đặt bảy quyển công pháp, bảy quyển vũ kĩ mà lại ứng với bảy nguyên tố của nàng.
Nhấc hết mấy quyển sách qua một bên, Liên Y thật kích động khi thấy đáy hộp là một phong thư. Hít thật sâu một hơi, nàng thật cẩn thận mở thư. Đọc hết bức thư, từng giọt, từng giọt nước mất của Liên Y cứ thi nhau rơi xuống. " Lâm thẩm, thẩm ra ngoài đi. Ta muốn ở một mình. " Liên Y gục đầu nói. Lâm thẩm mấp máy môi muốn nói lại thôi, nhìn Liên Y rồi bước chân ra ngoài, đóng cửa phòng cho Liên Y. Liên Y lại nhẹ nhàng cẩn trọng cầm bức thư đọc lại một lần nữa như sợ bỏ sót chữ nào.
" gửi tiểu Y Nhi của cha.
Điều đầu tiên cha muốn nói là cha và nương rất yêu con.
Khi con cầm trên tay bức thư này là khi hai nửa linh hồn của con hợp nhất. Cha nói điều này con có lẽ sẽ kinh hãi nhưng đó là sự thật. Khi kẻ thù đuổi giết , con chỉ được một tuổi, chúng hạ độc khắp nơi và cả nhà ba người chúng ta đều trúng độc. Ta và nương con không thể giải được độc của con nên ta quyết định dùng cấm pháp mang một nửa linh hồn con đến một thế giới khác. Thời gian ở đó nhanh gấp đôi nơi này. Ta cùng nương con dùng toàn bộ công lực bảo vệ linh hồn con an toàn tới đó. Còn một nửa linh hồn cùng thân thể vẫn tại nơi này. Chỉ khi tới thời điểm một trong hai phần linh hồn gặp nguy hiểm thì chúng tự tìm nhau dung hợp thì con mới có thể có khả năng tu luyện. Dù khả năng đó rất nhỏ bé. Chúng ta không thể giải được độc của con nên đã đem Thiên Sát ngọc bội cho con, nó sẽ giúp con giảm bớt thống khổ. . ."
Bức thư rất dài, rất dài, Liên Y đọc một lần lại một lần. Thì ra là nàng không phải cô nhi, chưa khi nào là cô nhi. Là cha nương muốn bảo vệ nàng nên mới thế. Không ai hiểu cảm giác sống 20 năm không có người thân sẽ như thế nào. Có chuyện vui hay buồn thì cũng một mình. Liên Y từng rất hâm mộ những gia đình hạnh phúc tay nắm tay đi chơi, đi ăn. Những ngày đoàn viên, các bạn trong kí túc đều vui vẻ về nhà, còn nàng thì không biết về đâu. . . Thì ra đều không phải, tất cả là do cha nương bảo vệ nàng. Nàng có cha nương, có thân nhân, có người yêu thương. Hơn nữa đúng là họ không chết. Họ còn sống. Cha nàng không nói họ ở đâu, không nói chuyện xảy ra như thế nào, nhưng kẻ thù của nàng là Thánh môn. Nàng nhất định tu luyện thật tốt nhất định có ngày san bằng Thánh môn. Sát khí hiện lên trong mắt Liên Y. Phong Ngân trong giới chỉ cảm nhận được sát ý của Liên Y liền nói " cha nương ngươi nói với ngươi chuyện này là để ngươi không còn bóng ma ngăn cản tu luyện chứ không phải để ngươi đâm đầu vào trả thù làm sai lệch con đường tu luyện. Với lại cha ngươi cũng đã nói phải đạt tới huyền tôn thì mới có thể gây ảnh hưởng đến Thánh môn. Huyền tôn ngươi có biết đó là cảnh giới gì không ? Ngay cả thời kì đỉnh phong của ta ở nghìn năm trước cũng chưa thể đạt tới. Ngươi tốt nhất nên dứt bỏ mấy suy nghĩ không thực tế kia mà tập trung tu luyện đi. " giọng Phong Ngân nhàn nhạt như gáo nước lạnh dội lên sát ý ngùn ngụt của Liên Y. Nàng đúng là phải tu luyện, tu luyện a.
"Phong Ngân, mong ngươi có thể giúp ta. " Liên Y kiên định nói với Phong Ngân. " ngươi khẳng định muốn tiếp nhận huấn luyện của ta ?" " đúng " Liên Y gật đầu. " Sẽ rất thống khổ, ngươi có thể sẽ chết, ngươi vẫn muốn ?" Phong Ngân ánh mắt lạnh lẽo hỏi. "Ta muốn mạnh mẽ " Liên Y muốn mạnh mẽ, nếu không thể vượt qua huấn luyện thì nàng cũng sẽ chết. Nàng muốn gặp cha nương vậy thì nàng phải cố gắng. Thống khổ mấy cũng chịu được. Chết trong huấn luyện hay chết vì bị kẻ thù giết thì cũng là chết thôi. " vậy được, ngươi chuẩn bị đi " Phong Ngân nhàn nhạt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.