Phu Quân Ta Là Đại Ma Vương Tương Lai Làm Sao Bây Giờ?

Chương 70:




Edit: Jess93

Vừa ra khỏi Thiên Lăng Phong, Văn Kiều và Ninh Ngộ Châu liền nhận được Truyền Âm Phù của sư phụ, bảo bọn họ đến Thiên Vân Phong một chuyến.

Thế là hai người vốn định về Tụ Thúy Phong nghỉ ngơi đã thay đổi tuyến đường đến Thiên Vân Phong.

Đi vào đại điện Thiên Vân Phong, phát hiện không chỉ có phu thê tông chủ ở đó, còn có Đại sư tỷ Tần Hồng Đao, Nhị sư huynh Dịch Huyễn cùng Tam sư huynh Thịnh Vân Thâm, vừa nhìn trận thế này liền biết có chuyện quan trọng gì đó.

Nhìn thấy bọn họ, Thịnh Vân Thâm đặc biệt vui mừng nói: "Tiểu sư đệ, tiểu sư muội, các ngươi tới rồi." Nói xong, lại lên tiếng chào hỏi Văn Thỏ Thỏ treo ở trên bờ vai Văn Kiều: "Văn Thỏ Thỏ, đã lâu không gặp, ăn linh đan không?"

Văn Thỏ Thỏ rất cho mặt mũi há miệng tiếp được linh đan hắn ta bắn tới.

Ăn chùa thì ngu sao mà không ăn.

Những người còn lại ánh mắt rơi trên người bọn họ, rất nhanh liền nhìn ra tu vi lúc này của hai người.

Cách lần trước giải độc cho Thịnh Vân Thâm, đã qua hai năm.

Thời gian hai năm này, Ninh Ngộ Châu buông xuống những việc vặt còn lại, nghiêm túc cùng Văn Kiều tu luyện, cố gắng nâng cao tu vi. Bây giờ tu vi Văn Kiều đã là cảnh giới Nguyên Mạch trung kỳ, Ninh Ngộ Châu là cảnh giới Nguyên Vũ trung kỳ, Văn Thỏ Thỏ yêu thú biến dị này đã đạt tới cấp tám hậu kỳ.

Tại Xích Tiêu Tông, đệ tử ngoại môn muốn vào bên trong, nhất định phải tu luyện tới cảnh giới Nguyên Vũ, mới có thể trở thành đệ tử nội môn.

Mặc dù Văn Kiều và Ninh Ngộ Châu là đệ tử thân truyền do tông chủ thu vào, khác hẳn đệ tử bình thường, không bị trói buộc bởi những quy củ kia, nhưng cũng không thể lười biếng. Vì vậy trong thời gian hai năm này, tất cả mọi người đều để bọn họ tu luyện, đem tu vi nâng lên trước, những chuyện khác đều đặt sang một bên, ngay cả Phí Ngọc Bạch cũng không dám tùy tiện đi quấy rầy Ninh Ngộ Châu đang tiềm tu tại Lăng Vân Phong.

Bây giờ thấy tu vi của hai người đều có tiến bộ, phu thê Thịnh Chấn Hải đều hết sức hài lòng.

"Ngộ Châu, A Xúc, ngồi đi." Thịnh Chấn Hải nói.

Hai người hành lễ với các trưởng bối, lại làm lễ với mấy vị sư huynh sư tỷ, mới ngồi xuống.

Thịnh Vân Thâm là người nóng tính, lúc này liền thúc giục nói: "Cha, nương, tiểu sư đệ và tiểu sư muội tới rồi, có chuyện gì thì mau nói nha."

Thịnh Chấn Hải đầu tiên là trừng mắt liếc hắn ta một cái, vuốt chùm râu ngắn dưới cằm nói: "Ngộ Châu, A Xúc, các ngươi nhập môn cũng đã hai năm, dốc lòng tu luyện đến nay, tu vi đã đạt tới yêu cầu lịch luyện thấp nhất của tông môn, đúng lúc bí cảnh Phong Ma mở ra, vi sư muốn để mấy người sư huynh đệ các ngươi đi vào."

"Bí cảnh Phong Ma?" Hai người đều không hiểu.

Thịnh Vân Thâm là người sảng khoái vì vậy liền giải thích cho bọn họ: "Bí cảnh Phong Ma là một bí cảnh được ba tông bốn môn năm tộc dùng cho đệ tử lịch luyện, nghe nói tại mấy vạn năm trước, trên đại lục từng xuất hiện một ma đầu lợi hại dẫn dắt vô số tà ma làm hại đại lục, người tu luyện chính đạo phải hi sinh một lão tổ cảnh giới Nguyên Thánh mới có thể giết chết đối phương.."

Trải qua một phen giới thiệu của hắn ta, Văn Kiều và Ninh Ngộ Châu nhanh chóng biết rõ sự tồn tại của bí cảnh Phong Ma.

Hóa ra bí cảnh đó cũng không phải tên là bí cảnh Phong Ma, mà là một bí cảnh có tài nguyên phong phú lưu lại từ thời thượng cổ, nó từng là nơi đệ tử của các thế lực trên Thánh Vũ đại lục liên hợp lịch luyện và so tài.

Mà ở mấy vạn năm trước, đột nhiên một tên ma đầu thực lực cực mạnh xuất thế, toàn bộ Thánh Vũ đại lục sinh linh đồ thán, nhấc lên một trận đại chiến giữa người tu luyện chính đạo và tà ma trên toàn bộ đại lục.

Trận chiến này kéo dài suốt trăm năm, đến khi hi sinh một người tu luyện cảnh giới Nguyên Thánh duy nhất tại Thánh Vũ đại lục mới kết thúc, cũng phong ấn thi thể tà ma và mấy chục vạn tùy tùng của hắn ta tại bí cảnh thời thượng cổ kia.

Trận chiến này không chỉ khiến Thánh Vũ đại lục nguyên khí đại thượng, đồng thời cũng tổn thất một cái bí cảnh thời thượng cổ.

Dù tà ma kia đã chết, thi thể lại không phân hủy không thay đổi, mặc kệ dùng loại phương pháp nào, đều không có cách nào tiêu diệt.

Trừ điều đó ra, thi thể tà ma phát ra một loại sương mù giống như tử khí, cũng gọi là ma khí và tử khí, hai loại khí không sạch sẽ này ăn mòn và làm ô nhiễm linh khí thiên địa của Thánh Vũ đại lục, sau khi vô số người tu luyện bất cẩn hít vào trong cơ thể, suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma.

Dưới sự bất đắc dĩ, mười mấy người tu luyện cảnh giới Nguyên Đế chỉ có thể phong ấn thi thể ma đầu kia trong bí cảnh thời thượng cổ, dùng nó ngăn cách với đại lục.

Đây cũng là quyết định rơi vào đường cùng của người tu luyện Thánh Vũ đại lục.

Những bí cảnh khác đều không có không gian phong ấn mạnh hơn bí cảnh thời thượng cổ kia, có thể ngăn cách ảnh hưởng của thi thể tà ma đối với đại lục, mặc dù mọi người không nguyện ý từ bỏ tài nguyên quý giá của bí cảnh thời thượng cổ, nhưng dưới tình huống lúc đó, thật sự không có biện pháp.

Dần dà, mọi người liền gọi bí cảnh thời thượng cổ phong ấn thi thể ma đầu và mấy chục vạn tà ma tùy tùng kia là bí cảnh Phong Ma.

Vốn cho rằng đã giải quyết xong việc này, lại chưa từng nghĩ tới sau mấy vạn năm, đột nhiên có một ngày, người tu luyện cấp cao của Thánh Vũ đại lục phát hiện rào chắn không gian bí cảnh Phong Ma bắt đầu buông lỏng.

Lúc ấy các tông môn đều phái người tu luyện cấp cao đi vào dò xét, không ngờ tra xét như vậy, lại là giật nảy cả mình.

Hóa ra năm đó đám tiền bối Thánh Vũ đại lục phong ấn thi thể ma đầu và tùy tùng của hắn ta trong bí cảnh, sau đó bí cảnh hoàn cảnh bị thay đổi bởi ma khí và tử khí phát ra từ thi thể ma đầu, đã biến thành một Ma Vực giả tương tự như Ma Vực, chỉ có vài chỗ lẻ tẻ bởi vì địa hình đặc biệt, có cấm chế tự nhiên ngăn cách, mới có thể giữ lại linh khí, trở thành một vùng đất sạch sẽ.

Không chỉ có như thế, những tùy tùng của ma đầu ở trong loại hoàn cảnh này sinh sôi tu luyện, thực lực của bọn hắn càng ngày càng mạnh, tà ma cũng càng ngày càng nhiều, nếu bỏ mặc, chỉ sợ có một ngày nào đó, những tên tà ma này sẽ có thành tựu, lần nữa sinh ra một ma đầu có thực lực mạnh mẽ, đột phá phong ấn không gian của bí cảnh Phong Ma, lần nữa đi vào Thánh Vũ đại lục tàn sát bừa bãi.

Mặc dù cách trận đại chiến kia đã được mấy vạn năm, nhưng có thể nhìn thấy hậu quả từ tư liệu các tông các phái lưu lại về trận đại chiến khốc liệt kia, vô số người tu luyện ưu tú ngã xuống, một nửa địa bàn trung ương đại lục bị mất, thậm chí ngay cả người tu luyện cảnh giới Nguyên Thánh duy nhất của đại lục cũng vì vậy mà ngã xuống.

Nếu thật sự để những tà ma đó đột phá phong ấn ra ngoài, hậu quả khó mà lường được.

Thế là các tông môn liền phái người tu luyện cấp cao tiến vào bí cảnh Phong Ma, giết toàn bộ đám tà ma đã có thành tựu kia, còn lại một ít tà ma nhỏ không có thành tựu thì trốn vào sâu trong bí cảnh, nơi phong ấn thi thể ma đầu. Bởi vì chỗ đó ma khí và tử khí quá mạnh, đám người tu luyện không cách nào tới gần, chỉ có thể không cam lòng từ bỏ.

Nhưng tà ma chưa diệt trừ hết, sớm muộn có một ngày bọn nó vẫn sẽ dựa vào hoàn cảnh trong bí cảnh Phong Ma tiếp tục lớn mạnh, ngóc đầu trở lại, vấn đề vẫn không thể giải quyết.

Các thế lực cao tầng lần nữa tập hợp cùng nhau thương lượng cách giải quyết, cuối cùng thương lượng ra một kết quả: Cách mười năm, mở ra bí cảnh Phong Ma, để cho đệ tử tinh anh của các môn các phái tiến vào bí cảnh Phong Ma chém giết tà ma.

Về sau, bí cảnh Phong Ma lần nữa biến thành nơi đệ tử ba tông bốn môn năm tộc liên hợp lịch luyện và so tài, săn giết tà ma, môn phái nào thu hoạch Ma Linh Châu nhiều nhất sẽ chiến thắng.

Bí cảnh Phong Ma ngoại trừ dùng để lịch luyện, còn để lại vô số tài nguyên hiếm có.

Mặc dù bí cảnh Phong Ma đã biến thành một Ma Vực giả, nhưng bên trong vẫn có rất nhiều nơi sạch sẽ chưa bị ô nhiễm, trong đó có không ít tài nguyên tu luyện.

Hiểu rõ chuyện lịch luyện về bí cảnh Phong Ma, Văn Kiều hỏi: "Sư phụ, hiện tại phu quân mới tới cảnh giới Nguyên Vũ, có thể vào không?"

Đám người nghe được vấn đề của nàng, cũng nhịn không được trong lòng se lại.

Câu hỏi này thật sự rất thực tế, bởi vậy cũng có thể thấy được tiểu cô nương vẫn như cũ giữ gìn phu quân của nàng nhất.

"Đệ tử có tu vi cảnh giới Nguyên Vũ trở lên đều có thể đi vào." Thịnh Chấn Hải nói, "Lần này sẽ do Nhị sư huynh mang mấy người các ngươi đi vào."

"Đại sư tỷ thì sao?" Văn Kiều lại hỏi.

Tần Hồng Đao đáng tiếc nói: "Các phái có quy củ, người tu luyện cảnh giới Nguyên Tông trở trên không được đi vào."

Cho nên, người tu luyện có thể đi vào bí cảnh Phong Ma lịch luyện, tu vi trên cảnh giới Nguyên Vũ, dưới cảnh giới Nguyên Tông.

Quyết định như vậy cũng có nguyên nhân, người tu luyện tu hành tới cảnh giới Nguyên Vũ, khó khăn lắm mới bước vào con đường tu luyện, mà trên cảnh giới Nguyên Tông, đã thuộc về người tu luyện cấp cao, tiến vào bí cảnh Phong Ma đã mất phần lớn tác dụng.

Sau khi Văn Kiều hỏi rõ, liền không nhiều lời nữa.

Thịnh Chấn Hải thấy tiểu cô nương không nói lời nào, trong lòng âm thầm lau mồ hôi, luôn lo lắng tiểu đồ đệ vừa ngay thẳng vừa ngoan ngoãn này sẽ hỏi ra cái gì khiến cho lòng người nghẹn khuất.

Trở thành là thầy trò được hai năm, Thịnh Chấn Hải đã thăm dò rõ ràng tính cách hai người đồ đệ này, tiểu đồ đệ A Xúc ngoan nhất mềm mại nhất cũng nghe lời nhất, nhưng bắt đầu ngay thẳng lên, nói đến người ta trừng to mắt. Còn Ninh Ngộ Châu, ngoại trừ tu vi chậm chạp, biểu hiện ở những mặt khác quá mức yêu nghiệt, khiến cho người ta không dám trêu chọc hắn mà chẳng hiểu vì sao, cũng không dám làm chủ thay hắn, chỉ có thể âm thầm lấy lòng hắn.

Vì vậy, mặc dù tiểu đồ đệ có đôi khi nói chuyện trực tiếp đến mức khiến người ta á khẩu, nhưng Thịnh Chấn Hải vẫn thích tìm tiểu đồ đệ thương lượng hơn.

"Một tháng sau xuất phát đến bí cảnh Phong Ma, trong thời gian một tháng này sẽ để cho các ngươi chuẩn bị." Thịnh Chấn Hải nói, quay đầu nói với Tần Hồng Đao bọn họ: "Các ngươi cẩn thận nói một số điều cần chú ý khi tiến vào bí cảnh Phong Ma cho Ngộ Châu và A Xúc biết, cùng đồ vật cần phải chuẩn bị, đến lúc đó tới nhà kho Thiên Vân Phong mà lấy."

"Vâng, sư phụ."

Mấy người sư huynh đệ rời khỏi Thiên Vân Phong, theo thói quen đến Tuyết Đao Phong liên hoan.

Mấy năm nay trên đỉnh Tuyết Đao Phong chôn rất nhiều linh rượu, những linh rượu này là Tần Hồng Đao cất giữ, mỗi lần ra ngoài lịch luyện, nếu như gặp được linh rượu ngon, sẽ mua về, sau đó chôn trên đỉnh Tuyết Đao Phong, nếu các sư đệ sư muội muốn uống liền tự mình đi đào, đào được linh rượu gì, toàn dựa vào vận khí của mình.

Loại chuyện giống như tìm bảo vật này rất được Thịnh Vân Thâm và Văn Kiều thích, mỗi lần tới đều muốn đi đào linh rượu.

Lúc Văn Kiều và Thịnh Vân Thâm đến đỉnh núi, liền bắt đầu đào linh rượu.

Trong đó tốc độ nhanh nhất chính là Văn Thỏ Thỏ, dù sao con thỏ có tiếng biết đào hang nha, một vuốt thỏ một vò linh rượu.

"Văn Thỏ Thỏ, đừng đào nhanh như vậy, chừa cho chúng ta một ít!" Thịnh Vân Thâm kêu thảm.

Hai người một thỏ đào mười mấy vò linh rượu, bên cạnh còn có các loại món ăn ngon, một đám người ngồi cùng một chỗ vừa ăn vừa nói chuyện.

"Bên trong bí cảnh Phong Ma nhiều nhất là ma khí và tử khí, hai loại đồ vật này người tu luyện chúng ta không có cách nào hấp thu, cũng không thể hấp thu, nếu không sẽ tổn thương kinh mạch, ô nhiễm thân thể, hậu quả khó mà lường được. Nếu ở nơi đó trải qua chiến đấu hung hiểm, không cách nào kịp thời bổ sung linh lực, hậu quả có thể nghĩ."

"Vì vậy đầu tiên các ngươi phải chuẩn bị đồ vật có thể bổ sung linh khí, mặc kệ là linh đan hay là linh khí đều được. Tiếp theo, các ngươi phải chuẩn bị một tấm bản đồ về bí cảnh Phong Ma, tốt nhất ghi lại nơi phân bố các Tinh địa.."

Tịnh địa chính là không gian chưa bị ảnh hưởng bởi ma khí và tử khí bên trong bí cảnh Phong Ma, có cấm chế ngăn cách, không bị ma khí và tử khí bên ngoài ô nhiễm, có lớn có nhỏ, là nơi người tu luyện có thể thả lỏng nghỉ ngơi.

"Cuối cùng, nếu như có đồ vật gì có thể trừ tà độ ách, hoặc là tinh lọc ma khí và tử khí, vậy thì càng tốt hơn. Nghe nói Quy Nhất Tông từng luyện ra mấy loại linh khí phòng ngự có thể để cho người tu luyện ngăn cách ma khí, nhưng đáng tiếc vật kia không dễ luyện chế, chúng ta cũng không mua được."

Nói đến đây, Tần Hồng Đao thở dài, lo lắng nhìn các sư đệ sư muội.

Các sư đệ sư muội tựa như linh thảo bình thường trong đất dáng dấp xanh tươi mọng nước, thật sự lo lắng sau khi ra ngoài liền trở nên ủ rũ rồi.

Ba tông tại Thánh Vũ đại lục đặt ngang nhau, Thanh Vân Tông thiên về luyện đan, Quy Nhất Tông thiên về luyện khí, Xích Tiêu Tông vũ lực xếp thứ nhất, đều có ưu điểm, cũng có khuyết điểm riêng của mình.

Mỗi lần tiến vào bí cảnh Phong Ma, đệ tử Thanh Vân Tông có rất nhiều linh đan bổ sung linh khí, Quy Nhất Tông có thể dùng linh khí phòng ngự, chỉ có đệ tử Xích Tiêu Tông là thật sự liều mạng, dù sao trên người bọn họ không có nhiều linh đan, linh khí, ngoại trừ liều mạng còn có thể làm sao bây giờ?

Cũng bởi vì đệ tử Xích Tiêu Tông phấn đấu hết sức, vũ lực của Xích Tiêu Tông mới vượt trội hơn hai tông còn lại.

Đương nhiên, đây chỉ là tình huống của ba tông, còn bốn môn và năm tộc kia, cũng không ít người am hiểu từng phương diện về đan phù khí trận.

Tần Hồng Đao làm hết phận sự nói rõ tình huống và những điều cần phải chú ý bên trong bí cảnh Phong Ma với hai tiểu sư đệ tiểu sư muội: ".. Tóm lại, các ngươi chỉ cần cố gắng sống sót trở về là được rồi, gặp được kẻ không có mắt, không cần cố kỵ, trực tiếp đánh, đánh tới khi nào phục mới thôi."

Dù sao bí cảnh cũng phong bế, xảy ra chuyện gì ai biết? Trong đó có rất nhiều không gian thao tác.

Văn Kiều ngoan ngoãn đáp một tiếng.

Ninh Ngộ Châu cười nói: "Sư tỷ, ta đã biết phải chuẩn bị như thế nào."

Ninh Ngộ Châu xưa nay là người có lòng tính toán trước, sau khi nghe hắn nói xong Tần Hồng Đao liền không quan tâm nữa, tiếp tục cùng bọn họ uống rượu ăn thịt với nhau.

Sau buổi liên hoan, Văn Kiều và Ninh Ngộ Châu liền về Tụ Thúy Phong, chuẩn bị cho chuyến xuất hành vào một tháng sau.

Ninh Ngộ Châu lại trở nên bận rộn. Văn Kiều phát hiện Ninh Ngộ Châu đã tự mình ôm lấy mọi việc cần chuẩn bị cho chuyến đi này, nàng căn bản không nhúng tay vào được, trở nên không có việc gì, thế là liền đi thu xếp không gian, thúc đẩy linh thảo sinh trưởng, trợ thủ cho hắn.

** *

Chớp mắt đã qua một tháng.

Vào ngày xuất phát, tất cả đệ tử phải đi bí cảnh Phong Ma tập hợp trên quảng trường trước cửa tông môn.

Lần này, tổng cộng có năm mươi đệ tử nội môn được Xích Tiêu Tông phái đi bí cảnh Phong Ma, đều là đệ tử tinh anh mỗi phong.

Bởi vì lịch luyện trong bí cảnh Phong Ma có tính nguy hiểm khá lớn, từ trước tới nay các thế lực chỉ phái đệ tử tinh anh tiến vào, số lượng không nhiều lắm, thời gian trong vòng nửa tháng.

Thịnh Chấn Hải đứng trước quảng trường, nhìn xem đệ tử tất cả các đỉnh núi, những đệ tử này tu vi có cao có thấp, tu vi cao nhất chính là Dịch Huyễn và Đại sư huynh Phong Như Kiếm của Thiên Kiếm Phong, lần này cũng do hai người dẫn dắt đám đệ tử này cùng nhau tiến vào bí cảnh Phong Ma lịch luyện.

Thịnh Chấn Hải theo thường lệ nói vài câu cổ vũ, lúc chuẩn bị để bọn hắn xuất phát, đột nhiên đệ tử Thiên Linh Phong vội vàng chạy tới.

Thiên Linh Phong đều là một đám luyện đan sư yếu đuối, xưa nay sẽ không tham gia loại lịch luyện nguy hiểm này, nhìn thấy đệ tử Thiên Linh Phong xuất hiện, tất cả mọi người có chút khó hiểu.

Đệ tử Thiên Linh Phong đi tới trước mặt Ninh Ngộ Châu và Văn Kiều, đưa một cái túi đựng đồ lên: "Ninh sư đệ, tiểu sư muội, nghe nói các ngươi muốn đi bí cảnh Phong Ma lịch luyện, đây là linh đan phong chủ chúng ta chuẩn bị cho các ngươi."

Văn Kiều: ".. Không cần."

"Cần, đây là tấm lòng thành của phong chủ chúng ta, các ngươi nhất định phải mang theo toàn bộ nha." Đệ tử Thiên Linh Phong nói, không đợi bọn họ từ chối, một phen nhét vào trong tay Văn Kiều, vội vàng nhảy đi giống như con thỏ.

Tại sao lại kín đáo đưa cho Văn Kiều?

Đương nhiên là tiểu sư muội này vừa ngoan ngoãn vừa mềm mại, nhìn dễ nói chuyện hơn vị luyện đan sư Ninh Ngộ Châu cùng phong chủ bọn hắn xưng huynh gọi đệ này -- các sư huynh đệ Thiên Vân Phong yên lặng không nói lời nào, gắt gao giấu diếm hành vi bưu hãn một quyền có thể đánh nát Không Minh Thạch của tiểu sư muội, giữ gìn hình tượng mềm mại đáng yêu bên ngoài của tiểu sư muội.

Trong lòng đám đệ tử Xích Tiêu Tông đều có một giấc mộng về tiểu sư muội, Văn Kiều xuất hiện thỏa mãn ảo tưởng của bọn họ đối với tiểu sư muội, cho nên không cần nói ra những sự thật kia khiến bọn hắn vỡ mộng.

Các đệ tử của tất cả đỉnh núi hâm mộ nhìn Ninh Ngộ Châu và Văn Kiều, sao bọn họ lại không có mệnh tốt như vậy, được phong chủ Thiên Linh Phong để ở trong lòng chứ?

Thịnh Chấn Hải ho nhẹ một tiếng, nói ra: "Được rồi, lên đường đi."

Nói xong, ông ta ném ra một chiếc phi thuyền, là linh khí phi hành cấp thiên, sau đó để chư vị đệ tử đi lên, liền hướng bí cảnh Phong Ma mà đi.

Lần này tiến về bí cảnh Phong Ma, ngoại trừ tông chủ, còn có ba vị phong chủ, theo thứ tự là Thiên Kiếm Phong, Thiên Khí Phong, Thiên Trận Phong, ba vị phong chủ này là đại diện của Xích Tiêu Tông, đến lúc đó cùng đại diện của các môn phái chủ trì trận lịch luyện trong bí cảnh Phong Ma lần này.

Sau năm ngày, phi thuyền đến bí cảnh Phong Ma.

Bí cảnh Phong Ma ở một nơi cực kỳ hoang vắng tại phía bắc, phóng tầm mắt nhìn tới, cát đá nhấp nhô lộ ra trong gió rét, bão cát khô rát quất vào mặt.

Nghe nói mấy vạn năm trước, nơi đây từng là vùng đất linh thảo um tùm, cũng là nơi có rất nhiều yêu tu sinh sống, sau này bởi vì trận đại chiến của vị lão tổ cảnh giới Nguyên Thánh và tên ma đầu kia, tà ma phơi thây nơi đây, ma khí và tử khí ô nhiễm, mới có thể biến thành cảnh tượng không có một ngọn cỏ như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.