Loại người như Thương Lang Dương Thiên đã gặp nhiều, muốn nói chuyện một cách bình thường rất khó khăn. Chỉ có đánh cho hắn một trận đến khi không ngồi dậy được nữa, khi đó muốn nói gì cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Nhìn lại, chiến lực của Thương Lang quả thực rất mạnh, đã không thua kém mấy so với Kim Đan sơ kỳ thông thường, để tên này dò đường quả thực là một ý kiến không tệ.
Nếu đã quyết định ra tay, Dương Thiên tất nhiên sẽ không nhiều lời. Đầu lâu khổng lồ xoay tròn, phun ra một cột lửa màu lam về phía Thương Lang. Dựa vào tốc độ của mình, Thương Lang có thể dễ dàng tránh né. Nhưng hắn không hề có ý định đó, trường thương được bao bọc bởi ánh sáng màu vàng đen được Thương Lang dùng lực phóng đi. Linh lực mà nó tỏa ra sắc bén đến mức đem mặt đất bên dưới hình thành từng vết rảnh nhỏ. Đừng xem thường những vết rảnh nhỏ này, đây là động phủ của Thái âm đ*o Nhân, cho dù là nơi tầm thường như nghĩa địa cũng có độ cứng chắc nhất định, không dễ gì lưu lại những dấu vết như vậy.
Thương Lang là Luyện Thể Giả, linh căn thuộc tính Kim- thuộc tính phù nhất với Luyện Thể Giả. Cộng thêm việc hắn là ma tu, sức mạnh bộc phát trong khoảnh khắc thực sự rất đáng sợ. Cột lửa do đầu lâu phun ra bị trường thương nhẹ nhàng đẩy lùi, một đường thẳng tiến đâm thẳng vào đầu lâu rất lớn kia.
Không có tiếng nổ phát ra, khi trường thương còn chưa chạm tới, đầu lâu bất ngờ vỡ tung, biến thành hàng trăm cái đầu lâu nhỏ hơn rồi phóng về phía Thương Lang. Biến cố bất ngờ này khiến Thương Lang có đôi chút ngạc nhiên, bất quá kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng xem như phong phú, tuy kinh mà bất loạn. Thương Lang dùng tốc độ cực nhanh né qua, đồng thời vung quyền vào cái đầu lâu nhỏ ở ngoài cùng.
Đầu lâu giống như một gói chất nổ, vừa chạm vào liền nổ tung. Những chiếc đầu lâu còn lại cũng bị ảnh hưởng theo hiệu ứng dây chuyền, liên tục tạo ra một tràn nổ dài không dứt, tạo thành một biển lửa màu lam che phủ bán một khu vực hơn 20 mét. Thương Lang mượn nhờ lực đẩy của vụ nổ để lùi xa ra. Do chỉ tiếp xúc với một cái đầu lâu ngoài cùng nên hắn không có thương thế gì nghiêm trọng, ngọn lửa màu lam đang cháy trên tay nhanh chóng bị khí vàng đen kia dập tắt.
Thương Lang còn chưa kịp tiến hành phản công, biển lửa màu lam kia lại sôi trào. Nó biến hóa hình dạng, trở thành một con quỷ lửa nhìn không rõ hình dạng, vung tay đấm thẳng vào đầu Thương Lang. Lực đạo bậc này, cộng thêm hỏa diễm quỷ dị kia, nếu để đánh trúng Thương Lang chín phần là lành ít dữ nhiều.
Trường thương vốn đã bay lên cao bất ngờ biến mất, lóe lên một cái liền nằm gọn trong tay Thương Lang. Hai tay hắn nắm chặt, dùng toàn bộ sức lực cơ thể xoay mạnh trường thương. Phảng phất có thể thấy được hư ảnh một con cự thú đang mở to miệng, phun ra một cơn lốc xoáy. Thứ nằm ở trung tâm cơn lốc kia chính là trường thương, dùng khí thế sắc bén va chạm vào nắm đấm lửa.
Hai bên va chạm, cơn lốc xoáy kia trực tiếp đánh tan bàn tay của quỷ lửa rồi đến khuỷu tay, cuối cùng là toàn bộ cánh tay đều biến mất. Quỷ lửa kêu gào đau đớn, đưa tay còn lại muốn nắm chặt cơn lốc xoáy thì cũng bị nó xoắn nát. Lốc xoáy xuyên qua đầu của quỷ lửa, tiếp tục bay thêm một đoạn nữa mới hết lực, trở về nguyên hình là trường thương, rơi xuống đúng vị trí tay của Thương Lang.
Một đòn giao thủ thắng lợi, trên mặt Thương Lang lại không hề có vẻ vui mừng. Mỗi một chiêu hắn đều là dốc toàn lực, không chút giữ lại. Linh lực cùng thể lực đã hao tổn hơn một nữa. Ngược lại, Dương Thiên nhìn như thất thế nhưng khí tức của hắn hoàn toàn ổn định, không hề có chút mệt nhọc nào. Hắn có thể nhìn ra được, nếu không kết thúc trận chiến này trong thời gian ngắn, kẻ phải thất bại chính là hắn.
Chuỗi hạt đầu lâu bay về tay Dương Thiên. Số đầu lâu trên chuỗi hạt đã vỡ nát gần một phần ba, Dương Thiên không khỏi lắc đầu than thở:
- Chỉ là đánh chơi một trận, ngươi cần gì phải mạnh tay như vậy. Đây là pháp bảo công kích duy nhất hiện tại ta có thể sử dụng a.
Thương Lang không bị lời nói của Dương Thiên đả động. Nhìn bộ dạng điềm tĩnh của tên này, hắn chỉ có một pháp bảo công kích duy nhất mới là lạ. Quan trọng hơn, Dương Thiên nói đây là một trận đánh chơi khiến Thương Lang có chút tức giận. Thử nghĩ, ngươi dùng toàn lực ứng chiến, đối thủ chỉ xem đó là một trò đùa, cho dù có giỏi giữ bình tĩnh đến mấy cũng khó tránh khỏi tức giận.
Thương Lang nâng cao trường thương, trầm giọng:
- Ngươi rất mạnh, là kẻ mạnh nhất trong tầng lớp tu sĩ đồng cấp mà ta từng được gặp. Cho nên, ngươi xứng đáng được chết dưới một chiêu này của ta. Nhớ kỹ, thứ giết ngươi gọi là Lang Ảnh Phá.
Thương Lang vừa dứt lời, đám đông lập tức ồ lên. Đối với những người còn mơ hồ không nhớ ra được Thương Lang là ai thì lúc này đều đã rõ ràng. Bọn hắn có thể không nhớ tên Thương Lang, nhưng Lang Ảnh Phá thì không thể không biết. Thương Lang, xếp hạng thứ 239 trên bảng truy nã của Ma Thần Cung, nổi danh với một chiêu Lang Ảnh Phá, từng vượt cấp chém giết Kim Đan kỳ.
Đừng nhìn thứ hạng của hắn chỉ là 239 mà xem thường. Để lọt vào bảng truy nã của Ma Thần Cung đều là những nhân vật sừng sỏ của Ma Vực. 200 thứ hạng đầu tiên đều là những kẻ có tu vị từ Hợp Thể kỳ trở lên. Từ 201 trở đi mới là của những tên tuyệt thế thiên tài. Nếu nói đúng, Thương Lang phải xếp hạng thứ 39, đây cũng không phải vì Thương Lang yếu hơn 38 tên đứng trước. Hắn vẫn một mực áp chế tu vị ở Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong để chờ Thái Âm Động Phủ mở ra. Chờ đến khi hắn kết đan thành công, đạt đến Kim Đan kỳ, chắc chắn sẽ nằm trong top 20. Có vài kẻ nhìn qua Dương Thiên với ánh mắt thương hại. Người này cũng xem như một thiên tài, có thể ép Thương Lang sử dụng đến Lang Ảnh Phá. Đáng tiếc, cũng chỉ đến mức này mà thôi. Thứ mà một tên Kim Đan kỳ cũng phải bị miễu sát, không ai tin một tên Trúc Cơ hậu kỳ như Dương Thiên có thể đón đỡ được.
Bỏ qua những ánh nhìn thương hại kia, Dương Thiên cau mày nhìn Thương Lang, bộ dạng khó hiểu:
- Nếu ta chết đi làm sao có thể nhớ một chiêu này của ngươi? Ài, vẫn là ta thắng, ngươi bại, hai ta cùng sống, ngươi thay ta thăm dò nghĩa địa, đây mới là kết quả tốt nhất a.
Thương Lang không đáp lại, lúc này tất cả tâm trí của hắn đều đang đặt lên trường thương. Tất cả linh lực trong cơ thể hội tụ, có thể trong thấy hư ảnh một con sói đang gào thét. Tất cả những người có mặt ở đây lúc này đều chú ý vào trường thương trên tay Thương Lang, không ai phát hiện Dương Thiên đang âm thầm ném ra ba quả cầu nhỏ màu đen, lặng lẽ rơi trên mặt đất rồi lăn đến gần Thương Lang.
Thời gian tụ lực của Lang Ảnh Phá rất ngắn, chưa đến 3 giây liền hoàn thành. Chỉ thấy bên ngoài trường thương lúc này là một con cự lang màu vàng đen do lực lượng của Thương Lang ngưng tụ đang gào thét, bộ dạng như đang muốn lập tức ăn tươi nuốt sống Dương Thiên. Thương Lang ngẩn đầu lên, giọng nói mệt mỏi nhưng vẫn rất cao ngạo:
- Ngươi còn có di ngôn gì hay không?
Dương Thiên nhún vai:
- Người chết mới cần di ngôn, ta đương nhiên không cần.
- Ngươi rất biết cách chọc tức người khác. Đáng tiếc, nó sẽ không giúp gì cho ngươi trong tình huống này, chịu chết đi.
Thương Lang hét lớn, trường thương trong tay hắn lao vút đi. Cự lang màu vàng đen bốn chân đạp không, dùng tốc độ cực nhanh bay về phía Dương Thiên, miệng há to như đang muốn nuốt chửng lấy hắn.
Đúng lúc này, mặt đất dưới chân Thương Lang đột nhiên phát ra ba tiếng nổ lớn. Thương Lang sau khi dùng xong một chiêu Lang Ảnh Phá toàn thân đã vô lực, không cách nào tránh né, trực tiếp bị cuốn vào trong vụ nổ. Uy lực của ba quả Tích Lịch Đạn ở tầm gần như vậy, cho dù Thương Lang có là Luyện Thể Giả cũng sẽ không dễ chịu.
Ở phía bên kia, cự lang màu vàng không vì Thương Lang bị tấn công mà suy yếu. Nó vẫn dùng khí thế mạnh mẽ lao đến. Dương Thiên vung tay ném ra một khối cầu màu xanh, sau đó ném thuẫn bài về phía trước mặt. Thuẫn bài biến lớn, đem Dương Thiên toàn bộ ngăn cách với cự lang màu vàng đen.
Phá Đan Châu chui thẳng vào miệng cự lang, sau đó bộc phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa. Cho dù đã có thuẫn bài chống đỡ, Dương Thiên vẫn bị cuốn vào bên trong vụ nổ do nó gây ra. Ánh sáng rực rỡ khiến tất cả chăm chú ngước nhìn, bọn hắn muốn biết kết quả cuối cùng của trận chiến này.