Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 80:




Diêm Hình duỗi tay vuốt tóc cậu: "Tiểu bảo bối vừa rồi đang nói chuyện với ai?"
Thẩm Bân ghé vào ngực hắn nửa thật nửa giả nói: "Lẩm nhẩm một mình thôi, em sau thế giới trò chơi này là có thể đi tới thế giới hiện thực nhìn một cái, lo lắng đi ra phát hiện anh vợ con thành đàn, nếu như vậy, em sẽ cắt anh." Cậu vừa nói vừa vươn tay bắt lấy cà tím lớn của Diêm Hình.
Diêm Hình: "......" Nghe câu nói trước của người nào đó thật đúng là kinh hỉ, nhưng câu nói sau và động tác....đôi mắt hắn sâu thẳm: "Sẽ không có những người khác, tiểu bảo bối yên tâm đi."
Thẩm Bân cười, chậm rãi rời khỏi vòng ôm của hắn, thuận tiện nhìn xem xung quanh có bạn học nhìn thấy không, sau đó liền bắt đầu nói chính sự: "Người chơi các anh ở trường học là thân phận gì? Có đặc điểm gì không, ví dụ như ở thế giới trước là mất trí nhớ thế giới này thất thân...gì đó?"
Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp: "....." cười thành một đoàn.
Diêm Hình cũng bất đắc dĩ, chỉ là hắn cũng không biểu hiện ra ngoài, tiếp tục vươn tay xoa đầu nhỏ của người nào đó: "Tôi đi vào nơi này chưa gặp người chơi nào khác, thế giới tự động hoàn thiện thân phận của tôi là một giáo viên tiếng Anh."
Thẩm Bân nghi hoặc nói: "Không phải chỉ có một mình anh là người chơi đấy chứ? Này!"
Diêm Hình: "Sẽ không, nhiệm vụ càng ngày càng khó, quy tắc trò chơi có thay đổi, thân phận của người chơi đều bí ẩn, muốn giết chết đối thủ của mình thì phải tự mình đi tìm người chơi, và chúng ta chỉ cần tồn tại ở thế giới này ba ngày."
Thẩm Bân vẫn không hiểu lắm: "Có ý tứ gì?"
Diêm Hình: "Người chơi trong vòng 3 ngày phải điều tra rõ thế giới này đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa phải bảo vệ mạng sống, ba ngày sau tới thời gian sẽ tự động rời khỏi trò chơi, tuy các thế giới trước thời gian cũng không dài, nhưng đã có hạn chế, xem ra Boss nơi này hẳn là vô cùng khó giải quyết."
"Ba ngày...." Thẩm Bân lẩm bẩm: "Em hiểu rồi, Boss ở thế giới này sẽ không có trạng thái bất khả chiến bại khiến chúng ta không hề có sức phản kháng chứ?"
Diêm Hình gật gật đầu: "Tám chín phần mười."
Có câu nói người tồn tại đến cuối cùng mới là người thắng.
Sắc mặt Thẩm Bân lập tức trở nên ngưng trọng, giương mắt nhìn quét một vòng, rất khó tưởng tượng khuôn viên tốt đẹp xa hoa như vậy lại nguy hiểm như thế.
Ọc ọc ~~
Người nào đó còn chưa cảm thán ra tiếng, bụng nhỏ của cậu đã đúng lúc kêu lên, lời định nói lập tức nuốt xuống đổi sang đề tài khác: "Em đói, hơn nữa không có tiền ăn cơm." Cậu nói.
Vừa rồi Diêm Hình vừa lúc cũng phải đi ăn cơm, liền nói: "Cùng đi nhà ăn."
Trường học này cho dù là phú nhị đại cũng không ai khai tiểu táo, bởi vì đồ ăn trong nhà ăn quá nhiều, bình thường, ngon, rẻ, đắt cái gì cũng có, so với đi ra ngoài ăn còn tốt hơn.
Trò chơi chắc chắn sẽ không bạc đãi người chơi, trừ khi là thế giới đó yêu cầu người chơi "chịu đói".
Cho nên hiện tại trong thẻ của Diêm Hình có rất nhiều tiền, Thẩm –quen thói tiêu xài phung phí – Bân sau khi tiến vào nhà ăn liền chọn chọn món ăn, mỗi món cậu thích đều vài miếng, nhưng mỗi thứ lại ăn không nhiều lắm.
Diêm Hình vốn dĩ không kén ăn, thấy số lượng món ăn người nào đó gọi, căn bản không mở miệng gọi thêm, Thẩm Bân còn nghi hoặc nhìn hắn: "Anh không ăn à?"
Diêm Hình mặt vô biểu tình: "Không đói."
Thẩm Bân gật gật đầu, căn bản không nghi ngờ gì, đồ ăn bày lên liền bắt đầu.
Diêm Hình ngồi ở một bên nhìn người nào đó, cũng là người đã ở chung một thời gian rât dài, hắn sao có thể không hiểu biết Thẩm Bân? Tên nhóc này vừa đói liền cảm giác bản thân có thể ăn cả một con trâu, trên thực tế rất nhanh liền bỏ gánh.
Quả nhiên, còn chưa qua bao lâu, người nào đó liền khó xử mở miệng: "Anh thật sự không ăn sao? Em hình như không ăn được nữa, có muốn ăn giúp em một chút không?"
Diêm Hình gật gật đầu: "Được."
Thẩm Bân vui vẻ, chủ động giúp Diêm Hình lấy bát đũa, Diêm Hình vốn dĩ muốn tự mình động thủ, thấy cậu ân cần như vậy cũng không từ chối, hơn nữa kỳ thực Diêm Hình cũng chưa ăn cơm trưa.
Tốc độ ăn của Diêm Hình rất nhanh, nhưng động tác vẫn ưu nhã, cử chỉ vừa phải, rõ ràng từ nhỏ đã được tiếp thu giáo dục về lễ nghi rất tốt.
Tuy nhiên hắn cũng không cứng nhắc, tốt xấu cũng là một đại tướng quân bảo vệ biên giới Tinh Không giới, khi ở cùng cấp dưới sẽ không chú ý quá nhiều, ngược lại thoải mái một chút, cho nên lúc này nhất cử nhất động của hắn cũng coi như thoải mái.
Người nào đó "dạ dày chim nhỏ" buông bát đũa, hạnh phúc nhìn chăm chú vào Diêm Hình ăn gì đó, nghĩ nghĩ đề tài nói chuyện: "Lúc trước anh chỉ cần mất trí nhớ liền giống như thay đổi thành một người khác là sao? Cảm giác không giống anh, lúc ấy em còn có chút sợ hãi anh là giả ấy."
Diêm Hình: "......"
Thẩm Bân: "Làm sao vậy? Rất khó trả lời sao?"
Diêm Hình thở dài một tiếng trong lòng, hắn đã quen lấy lạnh nhạt đối xử với tất cả mọi việc, sau khi thích Thẩm Bân nội tâm không biết đã mất khống chế bao nhiêu lần, nhưng đều bị Diêm Hình áp chế lại, cứ cảm giác biểu hiện mừng rỡ như điên liền không giống hắn, sẽ vô cũng kỳ quái.
Giống như trước lúc Diêm Thương gặp được Yến Trì, ánh mắt nhìn về phía Diêm Hình tràn đầy khắc nghiệt, mỗi lần gặp mặt cũng đều nhìn chằm chằm hắn với vẻ mặt u ám trong chốc lát, vừa mở miệng liền tan rã trong không vui.
Nhưng hiện tại thì sao? Diêm Hình nhìn thoáng qua em trai nhà mình bất chợt liền cười ngây ngô, giống như bị thần kinh.
Còn khuôn mặt u ám kia, tuy rằng thỉnh thoảng sẽ ảm đạm một chút, nhưng đại đa số đều rất....damdang.
Hoàn toàn thay đổi một con người, nếu không phải Diêm Hình từ nhỏ lớn lên cùng Diêm Thương, có lẽ sẽ cho rằng đứa em trai ngốc này bị ám sát rồi đánh tráo.
Diêm Hình biết Diêm Thương là bởi vì yêu Yến Trì mới biến thành như vậy, cho nên yêu một người thật sẽ trở nên ngốc nghếch sao? Nghĩ như vậy một chút Diêm Hình càng thêm chú ý bản thân, cho dù trái tim có đập nhanh hơn, sắc mặt cũng không lộ ra ngoài.
Tuy có rất nhiều lần thiếu chút nữa không kiềm chế được, hắn muốn mỉm cười với Thẩm Bân, nhưng lại lo lắng lộ ra loại tươi cười như Diêm Thương, không chỉ không tốt đẹp mà còn rất dọa người, để lại hình tượng chán ghét cho Thẩm Bân thì không xong.
Tóm lại, kỳ thực Diêm Hình khi rơi vào tình yêu say đắm sẽ phạm phải một sai lầm mà mọi người đều sẽ phạm phải, đó chính là nghĩ quá nhiều, cho nên có yêu Thẩm Bân cũng thời khắc chú ý khống chế khuôn mặt của mình.
Còn vì sao khi mất trí nhớ lại thay đổi? Diêm Hình vốn dĩ chính là một người có năng lực khống chế rất mạnh, hai lần mất trí nhớ đều ở thời kỳ dân quốc, khi đó không giống như hiện tại, cô dâu hắn cưới về còn không phải là người của hắn sao, nhanh chóng quyết định, chặt chẽ cột vào bên người.
Hơn nữa lần đầu tiên trước khi ở thời kỳ dân quốc đầu tiên, Diêm Hình còn lo mình thích phải NPC, căn bản không thể ở bên nhau, lúc ấy áp lực còn lớn hơn, sau khi mất trí nhớ cho rằng có thể cùng Thẩm Bân vĩnh viễn ở bên nhau, sâu trong đáy lòng muốn chiếm đoạt đối phương.
Nhưng trí nhớ vừa khôi phục, không chỉ lo lắng Thẩm Bân tức giận hành động của mình, còn cảm thấy bản thân cũng quá mất mặt! Tuy cũng không chán ghét cảm giác ngay lúc đó.
Nói tóm lại chính là có chút thẹn thùng....
Vì thế sau khi Diêm Hình khôi phục trí nhớ lập tức lại biến trở về bộ dáng người đàn ông trầm ổn ít khi nói cười, ý đồ tạo hình tượng với người nào đó, nhìn đi, tôi còn là người đàn ông đẹp trai trầm ổn kia....
Lúc này nếu Thẩm Bân hỏi, Diêm Hình liền giải thích một chút, đương nhiên không thể nói mình thẹn thùng được, chỉ nói khi đó hắn quên hết thảy, có lẽ chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh lúc ấy không biết sao lại thay đổi tính tình.
Thẩm Bân từ đầu tới cuối cũng không nghĩ gì nhiều, cậu mới đầu dán Diêm Hình là vì mặt hắn, nếu không thì vì sao? Mình là NPC đối phương là người, kỳ thực cậu càng phòng bị hơn, sau này mới dần dần thích, cho nên hiện tại cậu nghe Diêm Hình giải thích cũng không đi sâu tìm tòi.
"Chính là thế giới trước anh cười rất đẹp, hiện tại có thể cười một chút không?" Thẩm Bân cười tủm tỉm nói.
Diêm Hình: "....." Vành tai có chút đỏ, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra, như này đã đại biểu hắn rất thẹn thùng, giơ tay hơi hơi ngăn lại tầm mắt người nào đó: "Ở đây nhiều người." Tìm lấy cái cớ, nếu không hắn sẽ càng thẹn thùng.
Thẩm Bân gật gật đầu: "Cũng phải, vậy buổi tối khi chỉ có hai chúng ta anh cười cho em xem nhé? Cho một mình em xem."
Diêm Hình: "...Ừ"
Bữa cơm này có chút kỳ quái, xung quanh thường thường toát ra "bong bóng màu hông" mờ nhạt, Thẩm Bân cho dù có vô tâm cũng nhận ra một chút, tuy không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác rất tốt.
Nghỉ trưa khoảng hai tiếng, Thẩm Bân vẫn không có chỗ nào để đi, còn mày Diêm Hình có nhà ở, nếu không người nào đó vào buổi tối có lẽ chỉ có thể cùng mèo đen tìm một góc ngồi xổm, thật thảm.
Tiền lương của giáo viên trường học quý tộc không thấp, nơi ở của mỗi người đều là căn hộ nhỏ độc lập, tuy căn hộ không quá lớn, nhưng cái gì cần có đều có.
Thẩm Bân đi theo Diêm Hình trở về, vào cửa liền đổi giày, sau đó bò lên người Diêm Hình hỏi: "Có áo ngủ của em không?"
Đáp án chắc chắn là không có, nhưng không sao, cậu có thể mặc áo sơ mi của Diêm Hình, thuận tiện đi phòng tắm để tắm, bước ra với đôi chân trắng, không chút khách khí bò lên trên giường của Diêm Hình.
Bất kỳ một nơi tư mật nào trên người cậu cũng không kiêng dè Diêm Hình, dù sao hai người cũng coi như vợ chồng già phải không? Lăn lộn thành hình chữ X ở trên giường, nói thật, động tác này mỗi người làm ra hiệu quả không giống nhau.
Người béo lăn thì giống như quả cầu, đứa nhỏ đáng yêu thì muốn xoa nắn, mà Thẩm Bân thì, ánh mắt Diêm Hình đứng bên cạnh lập tức trở nên tối sầm.
Sau đó không bao lâu, Thẩm Bân đã bị đè ở trên giường "xoa nắn" một lần, không thâm nhập quá sâu, dù sao buổi chiều còn phải đi học, hơn nữa nếu thế giới này nguy hiểm, tốt nhất nên nên giữ gìn thể lực, ít làm vài việc cầm thú.
......
Diêm Hình là người chơi giống như Thẩm Bân đều vừa mới tới trường học này, nếu Thẩm Bân có công năng tự động bổ sung, thì Diêm Hình lại càng có, hắn là giáo viên tiếng Anh trước đó không lâu mới nhận lời mời tới thực tập, muốn trở thành chính thức có lẽ phải dạy học ở trường một hai tháng.
Cho nên hắn sẽ không có cơ hội trở thành chính thức.
Sau đó, Diêm Hình hỏi Thẩm Bân nhiệm vụ cần mấy bộ nữ trang v.v, hắn sẽ hỗ trợ chú ý tới quần áo, chờ thảo luận rõ ràng xong mới đi học.
Tiết học đầu tiên buổi chiều là tiếng Anh, Thẩm Bân đi vào lớp học trước, Diêm Hình phải sau khi chuông vào học vang lên mới tới, hai người bảo trì khoảng cách, đã thương lượng làm ra vẻ có quen biết nhưng lại không quá thân thiết.
Buổi sáng người nào đó sở dĩ chưa gặp Diêm Hình là bởi vì bốn tiết học thì hai tiết văn hai tiết toát.
Chuông vào học vừa mới vang lên, Thẩm Bân đã ngồi ở chỗ của mình được hai phút, đang quan sát xung quanh, giương mắt nhìn liền thấy có người đi lên bảng đen viết gì đó?
Đó là một nam sinh, diện mạo không mấy nổi bật, viết chữ lại rất đẹp, có điều chữ viết có chút nữ tính.
Đừng hỏi vì sao Thẩm Bân lại cảm thấy nữ tính, vì chữ viết của nam sinh và nữ sinh không giống nhau, cái gọi là chữ giống như người vẫn là có đạo lý.
Nhưng chắc chắn Thẩm Bân sẽ không đi truy cứu chữ viết của nam sinh kia như thế nào, chủ yếu là nội dung quái dị.
Chữ viết trên bảng đen như này: [Nói thật: Điền Điềm và Lý Mẫn là bạn thân của nhau, Điền Điềm phải hỏi Lý Mẫn một câu hỏi, trước khi tan học nếu trả lời được thì Lý Mẫn thắng, không trả lời được thì Điền Điềm thắng, người thua phải chịu trừng phạt nha ~]
Đúng, một chữ "nha" cuối câu còn mang theo "~", càng giống chữ của con gái viết có phải không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.