Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 124:




Sắc mặt Diêm Hình vẫn lạnh lùng như cũ nhìn cô gái trước mắt: "Xin lỗi, ta cùng ngài xưa nay không quen biết, ngài là nữ thần có lẽ cũng không ham mê danh hiệu vương hậu, cho nên vì sao muốn gả cho ta? Huống hồ ta sắp nghênh thú Lâu Lan công chúa."
Diêm Hình nói đến đây, Thẩm Bân ở bên cạnh liền nghiêng đầu đặt lên cánh tay hắn, một bộ vô cùng thân mật, hơn nữa khiêu khích nhìn "nữ thần" trước mặt.
Người ta đã tới đoạt chồng, khiêu khích một chút cũng không quá đáng đúng không? Huống chi đây là thế giới trò chơi, Thẩm Bân không cho rằng thực sự có thần tiên gì đó, nữ nhân này chắc chắn có mờ ám.
Làm "nữ thần", nàng không ngờ bản thân lại bị cự tuyệt, lập tức nói: "Tuy chàng không quen biết ta, nhưng ta biết chàng, chàng là vương giả mọi người mong đợi, chỉ cần có ta trợ giúp, chàng muốn thống nhất thế giới cũng không có vấn đề gì, bảo đảm chàng sẽ có binh lực sung túc, con dân đông đúc."
Lời này vừa nói ra, hai mắt của bá tánh xung quanh lập tức tỏa sáng, nếu có thể, mọi người đều giơ hai tay hai chân tán thành, mọi người đều cho rằng chắc chắn Pharaoh cũng sẽ đồng ý.
Đáng tiếc khuôn mặt của Diêm Hình không hề có chút biến hóa nào, liền đánh vỡ ảo tưởng của mọi người: "Nếu ta muốn thống nhất thiên hạ quốc thái dân an, tuyệt đối không dựa vào người khác để thực hiện, huống hồ ta không thích ngài, cũng sẽ không cười một nữ nhân không rõ lai lịch."
Lời này nói ra có thể tổn thương người bao nhiêu, đại khái chỉ có "nữ thần" trước mắt biết, nhưng Thẩm Bân nghe xong rất sướng, lập tức lộ ra hai lúm đồng tiền như hoa.
Tất cả bá tánh xung quanh đều kinh ngạc nhìn Pharaoh, thậm chí có người bắt đầu dập đầu thỉnh cầu Pharaoh nghênh thú nữ thần, đó chính là nữ thần đấy!
Bị cự tuyệt hoàn toàn như vậy, ánh mắt cô gái lập tức phẫn hận nhìn Thẩm Bân: "Là ngươi?" Ánh mắt nàng lại nhìn Diêm Hình: "Pharaoh chớ có bị người bên cạnh này lừa dối, "nàng" rõ ràng chính là "yêu nữ"!"
Yêu nữ Thẩm Bân: "......" Cậu lập tức không vui: "Này! Dì này, dì không thể bởi vì người khác đẹp hơn mình mà nói ra lời ác ý như vậy chứ?"
Kỳ thực "nữ thần" trước mắt cũng không thua kém Thẩm Bân, nhưng hôm nay Thẩm Bân ăn mặc rất chi là rực rỡ thậm chí còn nổi bật hơn cả hoa thơm cỏ lạ, màu trắng của "nữ thần" dù sao cũng không thể bắt mắt bằng màu đỏ chói mắt.
Hơn nữa Thẩm Bân cũng không nhỏ hơn nàng, gọi một tiếng dì.....cho dù rất không hợp, nhưng rất khiến người khác bị vũ nhục.
"Ngươi!" Nàng sắp tức giận đến nổ tung, hết thảy đều thoát khỏi dự đoán ban đầu, Thẩm Bân ở trong mắt nàng thực sự quá mức bất ngờ, cô gái liền nói: "Pharaoh công chiếm Lâu Lan quốc, quân vương Lâu Lan không cam lòng mới đưa tới yêu nữ là ngươi tới, Pharaoh ngàn vạn đừng để bị "cô ta" lừa!"
Thẩm Bân thiếu chút nữa tức đến bật cười, lập tức buông cánh tay Diêm Hình ra, vén tay áo nói với nàng: "Có thể tạo ra cột nước ngươi liền tự xưng là nữ thần? Ta lại muốn hỏi một chút, mấy năm gần đây có bao nhiêu đứa trẻ bị hiến tế sông Nin? Sao chỉ có hôm nay ngươi mới tốt tính tới cứu một đứa thế?"
Mỗi năm trẻ em bị hiến tế ít nhất có vài đứa, có đôi khi thu hoạch lương thực không tốt, hoặc là cầu mưa, cũng có khi là quan to quyền quý gặp được chuyện gì đó không hài lòng, mua đồng nam đồng nữ trong dân gian ném vào sông Nin để hiến tế.
Cô gái không thể trả lời vấn đề này, nhưng lập tức liền có bá tánh phụ họa: "Những đứa trẻ được hiến tế đều lên thiên đàng, chắc chắn thần nữ sẽ không bạc đãi những đứa trẻ đó."
Thẩm Bân rất muốn tìm gậy đánh người, nhưng tốt xấu cậu cũng là một "thục nữ", không thể làm như vậy, chỉ có thể mở miệng tấn công: "Vậy sao? Sao ngươi không tự nhảy sông để hiến tế bản thân lên thiên đàng đi? Nào nào nào nhường đường cho ngươi đây" cậu làm ra động tác mời: "Không nhảy sông chính là ngươi không trung với nữ thần, nào có nhảy không?"
Sắc mặt người nọ lập tức đỏ bừng, ấp úng nghẹn họng không nói ra một lời nào.
Thẩm Bân trợn trắng mắt: "Nếu thiên đàng tốt như vậy, các ngươi sao không tập thể nhảy xuống sông?" Cậu đảo mắt nhìn về phía "nữ thần": "Còn nữa, những đứa trẻ đó hiện tại có tốt không, nữ thần phải biết chứ nhỉ? Hay là nhân cơ hội này mang những đứa trẻ bị hiến tế đó tới gặp cha mẹ người thân bọn chúng một chút nhỉ? Nữ thần thần thông quảng đại lại lương thiện hẳn là sẽ không từ chối thỉnh cầu hèn mọn nhỏ bé này của ta chứ nhỉ?"
Một câu cuối cùng Thẩm Bân chỉ đơn thuần là mỉa mai nàng, đứa trẻ đã chết sao còn có thể tái hiện nhân gian, cậu dám đánh cược, nữ nhân trước mắt này cũng không biết sông Nin có tổng cộng bao nhiêu người chết.
Quả nhiên, "nữ thần" khó có thể cãi lại, ngàng trợn mắt giận dữ nhìn Thẩm Bân: "Ta không biết vì sao lại truyền lưu ra cách làm hiến tế trẻ em, những đứa trẻ đó thật sự đã chết, nhưng không có cách nào, ta cũng không thể mỗi ngày canh giữ ở bờ sống chờ đứa bé rơi xuống nước, hôm nay trùng hợp thấy, liền cứu đứa bé kia."
Bá tánh xung quanh nghe được lời này vô cùng kinh ngạc, không ít người thậm chí thất thanh khóc rống lên, dù sao đem chính đứa con của mình nhịn đau ném xuống sông Nin chỉ dựa vào tín ngưỡng kiên định chống đỡ, hiện giờ nữ thần sông Nin tự mình nói hiến tế trẻ con là vô căn cứ, vậy con cái bọn họ....
"Ngươi hôm nay cứu người ta không thể phủ nhận, nhưng là nữ thần nhân từ, nếu hiến tế trẻ nhỏ không có tác dụng, vì sao ngươi không hiện thân sớm một chút? Phải chờ tới nhiều cha mẹ tuyệt vọng như vậy rồi mới xuất hiện?" Thẩm Bân hùng hổ dọa người nói.
Cô gái có thể cảm giác tình thế của mình càng ngày càng bất lợi, đầu óc điên cuồng suy nghĩ: "Bởi vì ta cũng cần trưởng thành, thần....cũng cần trưởng thành, lúc trước pháp lực của ta ít ỏi, vẫn luôn tu luyện, không lâu trước đây mới biết có người dùng trẻ em để hiến tế."
Thẩm Bân cười nhạo một tiếng: "Cho nên làm nữ thần sông Nin, có người nhảy sông ngươi cũng không biết? Còn dám nói mình thần thông quảng đại, ngươi hiện tại có thể khiến mọi người đều giàu có ngay được không? Hay là ở cửa mỗi nhà mỗi hộ biến ra vài mẫu lương thực chứng minh một chút xem nào?"
Cô gái trước mắt muốn phát điên, đây là vấn đề người bình thường có thể nói ra sao? Còn biến vài mẫu lương thực cho từng nhà!
"Sao rồi, không biến được? Cho nên ngươi dựa vào cái gì nói ngươi là nữ thần mà không phải yêu quái? Cho dù vừa rồi cứu một người, sao không thể coi như ngươi đang thể hiện cho người khác xem? Dù sao lúc trước cũng không thấy ngươi cứu đứa trẻ nào khác." Thẩm Bân nói.
Đều là cáo già ngàn năm, đừng có giả vờ ngây thơ được không? Biết thời buổi này bị bôi nhọ thành yêu quái ma nữ gì đó sẽ chịu trừng phạt như nào không? Bị thiêu chết!
Cho nên đối phương đã muốn khiến mình chết, có chuyện gì mà Thẩm Bân không làm được chứ?
Cô gái trước mắt hít sâu một hơi: "Ta là nữ thần sông Nin, vô luận ngươi nói thế nào thì điều này cũng không thay đổi, ta chỉ muốn dùng lực lượng của mình khiến người ở nơi này càng tốt hơn mà thôi, Pharaoh, chàng thật sự muốn cực tuyệt ta sao?"
Cho dù vừa rồi Thẩm Bân nói nhiều như vậy, người xung quanh vẫn hi vọng Diêm Hình cưới "nữ thần" trước mắt như cũ, chỉ là không lớn mật nói ra như lúc trước mà thôi.
Sắc mặt Diêm Hình từ đầu đến cuối cũng chưa biến hóa, giống như người ngoài cuộc lạnh nhạt nhìn hết thảy, cho dù đến lúc này cũng chỉ lạnh lùng nói ra ba chữ: "Không hứng thú."
"Nữ thần" siết chặt nắm tay, giống như phải dùng thật nhiều sức mới có thể khống chế bản thân không phát tác, săc mặt lập tức tái nhợt rất nhiều.
Thẩm Bân cảm thấy nữ nhân trước mắt chắc chắn có liên quan tới manh mối trò chơi lần này, nhưng dù sao cũng là tình địch, phải xử lý nhé thế nào đây?
"Nếu là "nữ thần", tóm lại khác với với người phàm, nếu giáng thế, không bằng để chúng ta thể hiện một chút lễ nghĩa của người chủ nhà, chiêu đãi một phen, không biết "nữ thần" cảm thấy sao?" Thẩm Bân nói.
Cậu bỗng nhiên có chút hối hận vừa rồi chửi quá tàn nhẫn, chỉ sợ đối phương không cho chút mặt mũi nào, nhưng thật sự chỉ có một chút chút mà thôi, dù sao đối phương mơ ước người đàn ông nhà mình.
Kết quả tuy ánh mắt " nữ thần" nhìn Thẩm Bân vô cùng căm hận, nhưng vẫn đồng ý: "Tự nhiên có thể." Nàng còn muốn tiếp cận Diêm Hình, trước mắt còn không phải là cơ hội tốt sao.
Diêm Hình vẫn chưa phản đối, đại khái biết việc Thẩm Bân mời có ý gì, cứ như vậy một đám người mênh mông cuồn cuộn tới, lại mênh mông cuồn cuộn đi, hơn nữa còn mang về một vị "nữ thần".
Dù sao giao thông của thế giới này không thuận lợi, nếu tới tới lui lui như vậy sẽ mất cả ngày, Thẩm Bân và Diêm Hình cùng ngồi trên một cái kiệu để người nâng, nữ thần một mình một người ngồi ở phía sau, đi sau một chút.
Tuy kiệu được làm từ vàng, nhưng bốn phía đều là lụa trắng, nữ thần có thể nhìn thấy rõ ràng nhất cử nhất động của Diêm Hình và Thẩm Bân.
Vốn dĩ Thẩm Bân còn coi như thành thật, nhưng cảm nhận được ánh mắt sáng quắc phía sau, đơn giản liền sáp lại gần người Diêm Hình.
Người nào đó cứng đờ cả người, dù sao hắn đã quên hết thảy cùng Thẩm Bân, mới vừa rồi bị khoác tay đã vô cùng khắc chế, hiện tại cũng cảm nhận được ánh mắt "thần nữ" đánh giá ở phía sau, nên không tiện làm gì với Thẩm Bân, chỉ có thể nói: "Phụ nữ, phải tự trọng."
Thẩm Bân: "?"
Thẩm Bân: "......"
Thiếu chút nữa cậu tưởng mình nghe nhầm.
Tên đàn ông chó má, lúc trước ở trên giường anh cũng không nói như vậy!
Thẩm Bân càng không buông tay nói: "Quan hệ của chúng ta vốn dĩ không bình thường, lúc anh hôn em em còn chưa nói đàn ông phải tự trọng đâu!"
Diêm Hình: "......" Hắn không biết thì ra quan hệ của hai người đã tới giai đoạn hôn nhau? Còn may Thẩm Bân biết thẹn thùng, dùng hôn để thay thế sự thật hai người đã sớm lăn qua bao nhiêu cái giường, nếu không chắc chắn Diêm Hình sẽ càng thêm khiếp sợ, nói không chừng cũng sẽ đỏ mặt.
Cho nên, Diêm Hình tùy ý để cho cậu khoác tay, hơi hơi quay mặt đi, khuôn mặt tuy vẫn lạnh lùng, nhưng sâu trong đáy mắt cư nhiên để lộ ra một chút xíu ngượng ngùng.
Đáng tiếc một màn này không có người nào có thể phát hiện, càng không có người nào thấy.
Đúng như mèo đen giải thích lúc trước, ở thế giới này, Diêm Hình quên hết tất cả mọi thứ, giống như uống canh Mạnh bà, bởi vì tinh thần lực của hắn bị áp chế hoàn toàn, nếu không không cẩn thận hắn bộc phát sẽ chết ngay tại chỗ.
Thứ tinh thần lực hư vô mờ mịt này rốt cuộc nên giải thích như thế nào đây? Vì sao Diêm Hình mất đi tinh thần lực lại khác xa với lúc trước mất trí nhớ như vậy?
Ví dụ như ở thời kỳ dân quốc lúc trước, Diêm Hình trong tiềm thức vẫn biết mình và Thẩm Bân có tình cảm gì đó, cho nên có thể quang minh chính đại áp đảo Thẩm Bân.
Nhưng hiện tại thì khác, tinh thần lực vốn là một bộ phận trong đầu óc của hắn, Diêm Hình không trực tiếp ngu si đã là vạn hạnh rồi, lúc này đừng thấy hắn vẫn có thể đánh mười người như cũ mà nhầm, đó là thân thể khỏe mạnh, với đầu óc hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Hắn giống như một cái máy tính bị ngắt mạng, máy tính vẫn mới tinh, vẫn có thể tiếp tục phát những bộ phim đã tải về sẵn, nhưng nếu người bảo hắn chiếu một bộ phim mới online thử xem? Không thể thực hiện được.
Cho nên khi hắn và Thẩm Bân thân mật như vậy, hắn cư nhiên có loại cảm giác bản thân bị trêu chọc....nhưng hắn cũng không ghét bị Thẩm Bân đụng vào, điều này rất kỳ lạ, cho dù quên hết tất cả hắn cũng biết bản thân không thích người khác động vào mới phải.
Diêm Hình nghĩ thầm, có lẽ đúng như lời Thẩm Bân nói, lúc trước bọn họ rất thân mật nhỉ, thậm chí tới giai đoạn hôn môi.
Ánh mắt Diêm Hình lặng lẽ dời lên cánh môi màu hồng nhạt của Thẩm Bân, hình như rất mềm thì phải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.