Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 123:




"Đương nhiên không phải, chúng ta chưa từng tới nơi này bao giờ, còn trong trò chơi, nhưng quá phức tạp, quả nhiên còn khó hơn cả ở thế giới trước." Thẩm Bân nhíu mày nói.
Diêm Hình nhìn quanh bốn phía: "Nhưng tất cả những thứ này quá mức chân thật, tận mắt chứng kiến, tận tay chạm vào, sao có thể là giả?"
Thẩm Bân bất đắc dĩ: "Bởi vì khoa học kỹ thuật của thế giới hiện thực rất phát triển, tạo ra trò chơi trâu bò như vậy đấy, cố gắng khiến người chơi thể nghiệm chân thật nhất mà."
Diêm Hình ngậm miệng lại, không biết suy nghĩ điều gì.
Thẩm Bân nghĩ nghĩ nói: "Không phải anh hiện tại đang mất trí nhớ sao? Chờ anh trở lại thế giới hiện thực là có thể nhớ ra tất cả, hiểu chưa, trừ điều này ra đều là trò chơi."
Diêm Hình vẫn im lặng không nói, Thẩm Bân hơi hơi thở dài một tiếng, cậu biết người đàn ông nhà mình thông minh, không phải là người dễ bị người khác ảnh hưởng, cho nên vô luận mình nói hoa mỹ cỡ nào, có lẽ đối phương cũng sẽ chỉ nửa tin nửa ngờ.
"Dù sao mặc kệ như thế nào cũng phải bảo mệnh trước, những thứ khác đi tới đâu hay tới đó, điều này thì được phải không?" Thẩm Bân chỉ có yêu cầu thấp nhất, đó chính là Diêm Hình còn sống.
Cuối cùng Diêm Hình cũng gật đầu lên tiếng: "Ừ, lúc trước em nói phát sóng trực tiếp là sao? Hay là nói với tôi một chút đi."
Thẩm Bân gọi trong thức hải: "Nhãi con."
Mèo đen: [Chính ngươi có thể mở phát sóng trực tiếp, nghĩ mở ra là được, hơn nữa ta cũng đã chia sẽ cho Diêm Hình, hắn giống như ngươi cũng có quyền hạn mở ra phòng phát sóng trực tiếp.]
Thẩm Bân đem lời mèo đen nói đại khái nói cho Diêm Hình, hai người cùng nhau mở ra phòng phát sóng trực tiếp, lập tức không ngừng có người chào hỏi cùng Diêm Hình, hơn nữa cực kỳ lễ phép.
Diêm Hình không nói chuyện nữa, chậm rãi nghiên cứu hệ thống phát sóng trực tiếp, không biết click vào chỗ nào, mở ra diễn đàn, bên trong có các loại câu hỏi người chơi đưa ra, bên dưới một đống người giải đáp.
Mắt cam hiện tại rất kỳ lạ, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cư nhiên có thể nhìn thấy màn hình mà Diêm Hình đang xem trên diễn đàn phát sóng trực tiếp, vấn đề đầu tiên trên diễn đàn là: Phòng ta có một con quỷ NPC, dường như nó rất có cảm tình với ta, ta rốt cục có nên làm không? Có bao nhiêu phần trăm sẽ ra án mạng? Online chờ, rất khẩn cấp.
Bên dưới trả lời một loạt.
Lầu 1: Làm người phải chính trực! Giúp đỡ những người cần giúp đỡ, NPC tuy là quỷ, nhưng nếu nàng yêu cầu, đương nhiên làm.
Lầu 2: Nửa người dưới của lâu chủ gắn kim cương à? Không gắn kim cương đương nhiên phải làm! Cũng sẽ không làm rơi kim cương!
Lầu 3: Lâu chủ thận trọng nhé, so sánh với mạng sống, đương nhiên lựa chọn cùng chị gái quỷ sung sướng quan trọng hơn ~
Lầu 4: Lâu chủ không có đạo đức, người ta tốt xấu cũng là quỷ, nhớ sau khi sung sướng thì phải chia sẻ với mọi người một chút cảm nhận nhé, tỏ sự tôn trọng với chị gái quỷ.
......
Một loạt câu trả lời hạ lưu nối đuôi nhau, lúc trước Thẩm Bân căn bản không biết ngoạn ý này cư nhiên còn có diễn đàn? Lúc này cũng thò qua xem, sau đó liền cùng Diêm Hình cùng nhau: "......" vô ngữ.
Diêm Hình thuận tay đống phòng phát sóng trực tiếp: "Hiện tại chúng ta phải đi tìm manh mối mà em nói sao?"
Thẩm Bân còn chưa phản ứng lại, đề tài thay đổi quá nhanh, cậu chỉ có thể lung tung gật đầu.
Diêm Hình dẫn đầu ra cửa: "Vậy đi thôi."
Thẩm Bân lập tức theo sau: "Vì sao anh bỗng nhiên muốn đi tìm manh mối? Là tin tưởng lời em nói sao?"
Diêm Hình lạnh lùng nói: "Tôi còn chưa nghĩ ra mọi việc, trước mắt mới chỉ có thể đi tới đâu hay tới đó, không bằng tìm xem manh mối."
Được rồi, Thẩm Bân cũng không bắt buộc: "Lục Thập và lớp trưởng còn chưa biết thế nào, có lẽ cũng giống như chúng ta nhỉ? Có muốn đi tìm bọn họ không?"
Bỗng nhiên Diêm Hình dừng bước, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Thẩm Bân, người nào đó bị nhìn chằm chằm có chút không biết là sợ hay là gì, sởn tóc gáy nói: "Sao lại nhìn em như vậy?"
Diêm Hình: "Tôi không thích hai người kia, dựa theo cách nói của Lục Thập, hắn luôn là người không làm gì mà lại đạt được thắng lợi lớn nhất, chẳng lẽ phải chờ sau khi tôi chến hắn liền có được tất cả sao? Kể cả em?"
Thẩm Bân: "......" Cậu không hiểu ba chữ cuối cùng cho lắm, có lẽ không phải như mình nghĩ đấy chứ?
"Còn lớp trưởng mà em nói, hắn vốn dĩ đã bị uy hiếp muốn lấy mạng chúng ta, nhưng năng lực có hạn không giết được tôi, ai biết có phải hắn trước tiên nói ra trùng tộc gì đó để khiến ta thả lỏng cảnh giác? Cách tốt nhất là mọi người đừng có liên quan nữa, cho dù là một trò chơi, có nhiều cach đi." Diêm Hình nói.
Sau khi nghe xong Thẩm Bân nhíu mày thật sâu: "Có lẽ anh nghĩ quá nhiều rồi? Lớp trưởng thật không phải người xấu, ở thế giới trước em và cậu ta có liên quan, còn có ơn với cậu ta, hơn nữa Lục Thập....anh lúc trước như vậy là nghĩ em và cậu ta có loại quan hệ này sao?"
Câu cuối cùng Thẩm Bân nói ra, trên mặt đều là dáng vẻ không vui.
Diêm Hình lập tức thề thốt phủ nhận: "Không phải....tôi chỉ là....quên hết mọi thứ mà thôi, không tin tưởng một ai cả, người duy nhất có thể tin và nhớ rõ chỉ có em, thậm chí cũng chỉ nhớ rõ tên em, những điều khác toàn bộ trống không."
Được rồi, Thẩm Bân tỏ vẻ lý giải: "Vậy....."
"Vậy cũng phải cách xa bọn họ" Diêm Hình chặn đứng lời Thảm Bân nói: "Em có ơn đối với lớp trưởng kia, nhưng có hiểu biết gì về hắn ta không? Dù sao tôi không nhớ rõ hắn, tôi vẫn sẽ đề phòng hắn và Lục Thập, cho nên tốt nhân không nên tiếp cận bọn họ." Những lời này cơ hồ xem như nói ra tiếng lòng, đáng tiếc Thẩm Bân vẫn chưa get đến trọng điểm.
Nhưng nếu Diêm Hình đã nói ra như vậy, đương nhiên người đàn ông của mình quan trọng hơn, việc chính hiện tại là tìm manh mối thông quan, Thẩm Bân gật đầu nói: "Được rồi, ngoại trừ thông quan và hai chúng ta an toàn ra, những thứ khác không cần quá mức rối rắm, vẫn là câu nói kia, chờ anh có thể nhở ra hết thảy, cái gì cũng không phải vấn đề."
Diêm Hình nghe xong tựa hồ tâm tình hơi hoãn, để người hầu dẫn hắn và Thẩm Bân tuần tra xung quanh, thuận tiện còn hỏi thăm từ người hầu gần đây có xảy ra việc gì đặc biệt không?
Người hầu đương nhiên không dám giấu giếm điều gì,thậm chí cho rằng "Pharaoh" nghe được chuyện gì mới cố ý hỏi hắn, đại não lập tức vận động.
Thật sự gần vua như gần hổ, là người hầu thân cận nhất hắn biết Pharaoh tàn bạo, bất cứ một cái gì không hợp ý đều sẽ giết người.
"Thưa Pharaoh,trước đó không lâu sống Nin có dị động, đồn đãi có người kinh động nữ thần sông Nin, mấy ngày gần đây có rất nhiều bá tánh dùng dê bò hiến tế cho nữ thần." Người hầu nói.
"Sông Nin?" Thẩm Bân nghĩ nghĩ nói: "Anh Diêm Hình, hay là chúng ta đi xem?"
Người hầu cả kinh, nghĩ thầm vị "công chúa" Lâu Lan mới tới này lá thật to gan, cư nhiên dám nói chuyện với Pharaoh như vậy.
Diêm Hình: "Được, dẫn đường."
Người hầu: "......Vâng." Hắn có chút hoảng hốt, Pharaoh không phải là bị vẻ đẹp của " Lâu Lan công chúa " mê hoặc chứ? Quả nhiên anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Ban ngày ban mặt, xung quanh sông Nin có không ít bá tánh, nhưng xung quanh Pharaoh chắc chắn càng nhiều người đi theo, bá tánh thấy sôi nổi quỳ xuống, dê bò muốn hiến tế trong tay cũng đặt xuống dưới, lập tức bốn phía vô cùng an tĩnh.
Nhưng ở nơi xa lại có tiếng trẻ con khóc, Thẩm Bân bỗng nhiên ngẩng đầu: "Đứa bé rơi xuống sông? Cứu người!"
Người hầu bên cạnh lập tức trả lời: "Công chúa không cần sốt ruột, hẳn là hiến tế, không cần lo lắng."
Lấy trẻ con ném xuống sống để hiến tế, mẹ nó, này còn không lo lắng được sao?
Thẩm Bân còn chưa lên tiếng tiếp, Diêm Hình liền sắc bén nói: "Cứu người! Không có sự cho phép của ta, về sau ai dám dùng trẻ con để hiến tế, ta ném cả nhà chúng xuống sông Nin!"
Bá tánh xung quanh kinh ngạc nhìn Diêm Hình, đám thị vệ nghe được Pharaoh phân phó lập tức muốn đi cứu đứa nhỏ, nhưng có lẽ là vấn đề thời gian, đứa bé đã bị chìm xuống, căn bản không biết đi đâu mà vớt.
Trong lòng Thẩm Bân trầm xuống, vươn tay nắm chặt ống tay áo Diêm Hình, Diêm Hình nhẫn nhịn mới khắc chế xúc động đem người bên cạnh ôm vào lòng.
Trực giác nói cho hắn làm như vậy cũng không sao, nhưng người đàn ông đã quên tất cả luôn có rất nhiều băn khoăn.
Ngay sau đó, song Nin nổi lên dị biến, một cột nước cao tận trời đem đứa bé kia lên bờ, giọng nói yếu ớt của đứa trẻ trở nên vang dội, như thể còn sống.
Cùng xuất hiện theo cột nước còn có một cô gái mặc váy trắng, nàng đứng ở phía trên cột nước, giống như nữ thần giáng thế.
Bá tánh xung quanh vô cùng thượng đạo, lập tức quỳ rạp xuống đất, các loại lễ bái nữ thần sông Nin, nhưng Diêm Hình và Thẩm Bân lại đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức spam đậu xanh, bọn họ nhận ra, đây không phải là cô gái mặc đồ trắng xuất hiện trong kim tự tháp khi mọi người ngủ hết rồi sao? Sao lại biến thành nữ thần song Nin?
Nữ thần từ trong bọt sóng đưa lên bờ, nàng bước từng bước về phía Diêm Hình và Thẩm Bân đang bị thị vệ bao vây xung quanh, ánh mắt lại chỉ nhìn chằm chằm vào Diêm Hình, đôi mắt sáng ngời động lòng người.
Thẩm Bân nhận ra ánh mắt nàng, trong lòng lập tức lộp bộp một chút, đậu xanh rau má, cậu vốn dĩ chỉ giữ chặt cánh tay Diêm Hình, lúc này lập tức vòng chặt áp sát người hắn.
Diêm Hình ngây người, suy nghĩ có nên nhẹ nhàng đẩy cậu ra không, nhưng thấy người nào đó vẻ mặt bất thường đang chăm chú nhìn vào cô gái bỗng nhiên xuất hiện, liền lại mặc kệ động tác của cậu.
Bá tánh xung quanh vẫn quỳ như cũ, dáng người nữ thần sông Nin cao gầy trắng nõn, khuôn mặt tự nhiên vô cùng xinh đẹp, nàng nhìn hành động thân mật của hai người trước mắt, ánh mắt thoáng qua nguy hiểm không thể nhận ra, nhưng cuối cùng cũng không làm gì, chỉ tiếp tục liếc mắt đưa tình nhìn Diêm Hình.
Sắc mặt Diêm Hình vẫn lạnh băng, không hề bị ảnh hưởng, khi đối phương đi tới trước mặt, Diêm Hình mới mở lời nói trước: "Các hạ là nữ thần sông Nin sao? Không biết vì sao hôm nay lại hiện thân tại đây?"
Cô gái trước mặt lộ ra một nụ cười động lòng người, môi đỏ khẽ mở: "Đương nhiên là tới tìm chàng, Pharaoh của ta." Một nét quyến rũ tự nhiên, người khác chỉ cần không mù đều biết nàng có ý gì, lập tức vui mừng quá đỗi.
Nguyên nhân bá tánh vui vẻ là vì, chỉ cần Pharaoh cưới nữ thần sông Nin, đó chính là nữ thần! Tự nhiên có thể phù hộ mọi người mưa thuận gió hòa quốc thái dân an gì đó.
Nhưng Diêm Hình không có suy nghĩ kia, hắn vẫn lạnh lùng nói: "Ngài và ta cũng không quen biết, tìm ta là vì chuyện gì?"
Sắc mặt nữ thần rất xấu hổ, nàng không tin người đàn ông trước mắt không nghe ra ý tứ trong lời nói của mình, nhưng ngay sau đó vẫn giữ nụ cười nói: "Pharaoh chí cao vô thượng, ta là nữ thần sông Nin, ta có thể hô mưa gọi gió, thậm chí khởi tử hồi sinh, ta.....muốn làm vương hậu của chàng." Dịu dàng động lòng người.
Ánh mắt của Thâm Bân đã hoàn toàn trở nên lạnh lùng, sở dĩ tới bây giờ cậu chưa nói gì là vì muốn nhìn một chút xem Diêm Hình làm thế nào, thế giới trước hắn nói thích trẻ con, có phải hắn thật sự khá thích nữ giới hay không? Trước mắt còn là "nữ thần", nói là phong hoa tuyệt đại cũng không quá, Diêm Hình có thể ngăn cản được dụ hoặc sao?
Nếu không ngăn cản được bọn họ thật sự thành thân, dù sao cũng từng yêu nhau một hồi, Thẩm Bân vẫn sẽ lựa chọn cứu Diêm Hình, nhưng sau khi kết thúc về lại thế giới hiện thực, lối đi của hai người sẽ khác nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.