Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 110:




Hiện tại trong đầu bọn trẻ con rốt cục suy nghĩ cái gì vậy? Nói kết hôn liền sinh con? Hơn nữa mình còn là con trai.
Chủ yếu là Diêm Hình quên mất lúc trước mang một đống đồ nữ trang cho cậu, không biết giới tính chân thật của Thẩm Bân.
Chấn kinh nửa ngày người nào đó vẫn chưa nói gì, Diêm Hình cho rằng cậu không muốn, đành phải lần nữa mở miệng: "Nếu cô thật sự muốn, cũng không cần nhất thời vội vàng phải không? Chờ thêm một thời gian nữa lại...."
"Em không muốn!" Thẩm Bân không nghe nổi nữa: "Hơn nữa em...anh rất thích trẻ con à?" Lời nói được một nửa cậu vẫn chưa nói ra chuyện mình là nam.
Diêm Hình đương nhiên không quá thích trẻ con, dù sao hắn mới "10 tuổi", nhưng nghĩ đứa nhỏ là do Thẩm Bân "sinh", nói không thích có lẽ đối phương sẽ khổ sở, lập tức gật đầu: "Thích"
Thẩm Bân: "....." Lạnh, bản thân sợ là cả đời cũng không thể sinh nổi làm sao bây giờ? Hơn nữa Diêm Hình hiện tại nói có lẽ cũng giống với ý của hắn khi chưa mất trí nhớ nhỉ?
Thẩm Bân muốn ngồi xổm trong góc vẽ vòng.
Diêm Hình thấy cậu không nói lời nào, lại tiếp tục bổ sung: "Cô yên tâm, sinh mấy đứa cũng không có vấn đề gì, tôi nuôi được."
Thẩm Bân: "...."
Phòng phát sóng trực tiếp cười phát điên, 10 tuổi! Đầu óc 10 tuổi nghĩ tới sinh đứa nhỏ? Nhưng hiện tại trẻ con đúng là thích suy nghĩ vớ vẩn, không, hẳn là nói linh ta linh tinh.
Thẩm Bân nhìn Diêm Hình, thử nói: "Nếu, em nói là nếu, người kết hôn với anh là nam, không thể sinh đứa nhỏ thì làm sao?"
Diêm Hình không rõ nguyên do: "Tôi sẽ không kết hôn với con trai, hai người đàn ông sao có thể kết hôn chứ? Cũng không thể sinh đứa nhỏ." Đồng ngôn vô kỵ.
Thẩm Bân nhìn trời, cảm thấy không còn thuốc chữa.
Diêm Hình nhìn cậu: "Cô làm sao vậy?"
Thẩm Bân: "....Em muốn yên tĩnh."
......
Nội tâm bi thương hồi lâu, Thẩm Bân vẫn ném việc này sang một bên, dù sao hiện tại đầu óc Diêm Hình không bình thường, có lẽ biến trở về thì sẽ tốt lên?
Buổi chiều còn rất nhiều thời gian, cũng không thể lãng phí hết ở trong phòng, nhưng mình đi ra ngoài một mình thì, Thẩm Bân lo lắng để lại Diêm Hình sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liền nói: "Đi vào du thuyền em còn chưa chơi được gì, anh Diêm Hình muốn cùng đi chơi không?"
Đối với đứa trẻ "10 tuổi" mà nói, đúng là lứa tuổi hiếu động, lập tức gật đầu: "Được, chỉ là tôi cũng không quen nơi này lắm, để cô dẫn đường tham quan đi."
Vì thế bọn họ cùng nhau ra ngoài, Diêm Hình tùy tiện gọi một vệ sĩ trên hành lang: "Có biết ai quen thuộc du thuyền không? Sắp xếp dẫn đường một chút."
Vệ sĩ lập tức đi tìm người, sau đó một người phụ nữ phong tình vạn chủng được đưa tới trước mặt Diêm Hình.
Vệ sĩ cũng không biết tình trạng của Diêm Hình, cho rằng đối với đàn ông mà nói, không phải đều thích gợi cảm sao? Cho dù bên cạnh hắn đã có Thẩm Bân đáng yêu, đương nhiên sẽ không mắt mù lại đưa một người đáng yêu tới đây nữa.
Người phụ nữ mặc một chiếc váy dài màu đỏ gợi cảm, khi nhìn thấy Diêm Hình, quả thực sáng cả mắt, có thể với được người chủ nhân như này, cả đời mình không cần phải lo.
Sau đó bình tĩnh đánh giá Thẩm Bân một lần, trong lòng hơi so sánh, cô cảm thấy tuy Thẩm Bân đẹp, nhưng hoàn toàn không cùng phong cách giống như mình, có thể cạnh tranh!
Thẩm Bân cũng nhìn người phụ nữ một cái, cúi đầu lơ đãng gợi lên khóe miệng, cũng không biết che đậy tham lam trong mắt một chút, nhân vật nhỏ bé.
"Chào thiếu gia, tôi lên Hồng Vận, để tôi mang thiếu gia tham quan du thuyền ạ." Cô nói.
Diêm Hình không hề nhận ra có chỗ nào không đúng, vẫn câu nói kia, hắn mới "10 tuổi"! Nếu không phải Thẩm Bân nói hai người đã kết hôn, hắn tuyệt đối sẽ không suy nghĩ miên man tới chuyện sinh đứa nhỏ, kỳ thực yêu đương còn chưa có mở ra, sao có thể bị phụ nữ gợi cảm hấp dẫn?
Nếu bắt buộc phải lựa chọn thì, trẻ nhỏ đương nhiên sẽ thích đồ vật đáng yêu, hoặc là ngầu lòi như Ultraman Tiga....
Thẩm Bân đứng bên cạnh không lên tiếng.
Sau đó không khí liền an tĩnh.
Diêm Hình cau mày nhìn về phía Hồng Vận: "Dẫn đường đi."
Hồng Vận: "...." Cho nên không nói với mình lời gì khác sao?
Cô lập tức nở nụ cười, cũng không so đo xấu hổ vừa rồi, đi trước dẫn đường nói: "Du thuyền Giả Dối rất lớn, tôi trước dẫn thiếu gia tham quan mấy chỗ kinh điển nhé, ví dụ như phòng trưng bày, đồ vật bên trong mỗi thứ đều có giá trị xa xỉ."
Mỗi một vật đều liên quan tới một hoặc là nhiều mạng người, đương nhiên giá trị xa xỉ.
Thẩm Bân lại nói tiếp: "Đổi nơi khác đi, anh Diêm Hình lúc trước mang tôi đi xem qua rồi, còn lấy một cái váy đỏ trong phòng trưng bày tặng cho tôi."
Tuy Diêm Hình không nhớ đã đi qua, nhưng nếu Thẩm Bân nói có, vậy đổi đi.
Hồng Vận sững sờ, cô rất quen thuộc phòng trưng bày, liền nói ngay: "Cái váy đỏ trong tủ kính kia?"
Thẩm Bân gật gật đầu.
Hồng Vận không nhịn được: "Đó chính là váy người chết từng mặc." Cô cố ý nói ra những lời này.
Thẩm Bân nhìn cô ta một cái: "Quần áo là mới, chắc cùng kiểu."
Hồng Vận không nhận thua nói: "....Vậy cũng là cùng kiểu với người chết."
Thẩm Bân cười lạnh một tiếng: "Trên người cô mặc còn cùng màu với người chết đấy thôi, vải dệt cũng cùng loại với người chết nữa, ăn qua cơm cũng là người chết lúc còn sống ăn qua đấy."
Hồng Vận: "....."
Diêm Hình cảm giác được Thẩm Bân không vui, mắt lạnh nhìn Hồng Vận: "Dẫn đường đi nơi khác, ít nói nhảm."
Hồng Vận nghẹn họng, cuối cùng cô cũng rõ địa vị của Thẩm Bân ở trong lòng Diêm Hình, lập tức xin lỗi cười: "Thực xin lỗi, tôi sẽ không nói, hay là chúng ta đi quán rượu nhỉ, nơi đó khá nhiều việc thú vị."
Thẩm Bân: "...." Người phụ nữ này đúng là biết cho địa điểm.
"Còn chỗ nào khác không? Chúng tôi cũng đi qua quán rượu rồi, hơn nữa anh Diêm Hình lúc ấy nói rất không thích nơi đó." Thẩm Bân hơi mỉm cười nói, một câu cuối cùng đương nhiên là nói lung tung.
"Tôi không thích?" Diêm Hình có chút nghi vấn.
Thẩm Bân gật đầu: "Nơi đó chướng khí mù mịt, đều là rượu, không có gì ăn ngon."
Hồng Vận:"...." Lời này tuyệt đối vô lý, trên du thuyền tương dương với tấc đất tấc vàng, sao có thể có nơi chướng khí mù mịt? Hơn nữa vì sao Diêm Hình lại ghét quán rượu, bản thân hắn lại còn nghi vấn?
Hồng Vân không dám đem suy nghĩ trong lòng nói ra, chỉ có thể âm thầm nghi hoặc.
"Vậy thì đi xem kỳ nhân dị sự?" Hồng Vận nói: "Nơi đó bảo đảm thiếu gia sẽ thích."
Thẩm Bân mở miệng trước: "À? Giới thiệu một chút."
Hồng Vận âm thầm trợn trắng mắt, nghĩ thầm cô bảo tôi giới thiệu tôi liền giới thiệu sao? Cô không lên tiếng.
Sắc mặt Diêm Hình càng ngày càng lạnh: "Bảo cô giới thiệu một chút, sao còn không nói lời nào?"
Hồng Vận: "....." Càng thêm có lỗi mở miệng: "Thực xin lỗi thiếu gia, Hồng Vận chỉ nghe một mình ngài, dù sao cấp dưới nói không thể thay thế thiếu gia."
Cô không biết Thẩm Bân là "nô lệ" được mua về, chỉ cho là cấp dưới.
Diêm Hình sẽ không nghĩ quá nhiều, chỉ nói ra sự thật: "Vị này cũng là chủ nhân, về sau nói chuyện cẩn thận, cũng đừng vô nghĩa."
Hồng Vận: "....." Chấn kinh rồi, cái gì mà vị này cũng là chủ nhân?
Thẩm Bân không cho cô thời gian kinh ngạc bình thản nói: "Bảo cô giới thiệu một chút."
Hồng Vận cho dù không cam lòng cũng phải mở miệng: "Nơi đó người biểu diễn đều có năng lực thần kỳ, mỗi người giống như có ma thuật, nhưng tựa hồ lại không phải ma thuật, tôi không hiểu trong nghề, thiếu gia đi xem là biết."
Thẩm Bân: "Ngực đập vỡ tảng đá lớn gì đó?"
Hồng Vận: "....Không phải, cao cấp hơn nhiều." Trong lời nói thậm chí còn rất khinh miệt.
Thẩm Bân: "Ha ha."
Hồng Vận:"....!" Là người hiện đại ở địa cầu cổ, sao có có thể không biết hai chữ "ha ha" là có ý gì? Cứ cảm giác cả nhà mình đều bị đối phương chửi một trận, lại không thể phản bác được gì, nghẹn khuất.
Ba người dần dần đi từ trên tầng cao nhất, Thẩm Bân liền nghe thấy mèo đen gào to một tiếng trong đầu cậu: "Ký chủ!"
Thẩm Bân run lên một chút, bị thanh âm bất ngờ dọa.
Diêm Hình nhận ra Thẩm Bân khác thường: "Sao thế?"
Thẩm Bân thuận tay giữ chặt Diêm Hình: "Không có việc gì, đi thôi."
Hồng Vận nhìn bàn tay nắm chặt của họ: "...."
"Thất thần gì đó, dẫn đường." Thẩm Bân nói xong liền gào to mèo đen trong thức hải: [Gọi hồn à? Ta hiện tại đang ở tầng 3, ngươi về sau đừng cách ta quá xa, đều tìm không thấy ngươi.]
Mèo đen: [Không xa! Ta không thể đi lên tầng 3, hơn nữa tầng 3 có gì đó ngăn cản chúng ta liên hệ, đáng sợ, như là năng lượng thế giới này quấy phá? Không rõ ràng lắm.]
Thẩm Bân cùng Diêm Hình và Hồng Vận tiếp tục yên lặng cất bước, người nào đó bất động thanh sắc hỏi mèo đen: [Ngươi nói tầng 3 có nguy hiểm? Đúng rồi Diêm Hình hiện tại 10 tuổi, không còn 5 tuổi.]
Sau đó Thẩm Bân kể lại đại khái sự tình xảy ra lúc trước cho mèo đen.
Mèo đen im lặng thật lâu sau mới mở miệng: [Chẳng lẽ thế giới trò chơi lần này là đám người quyền quý hưởng thụ thú vui giết người sao? Những quái vật đó là chuyện như thế nào?]
Thẩm Bân nghĩ nghĩ: [Không phải đứa bé trai lúc trước nói đám quái vật là nô lệ chết đi biến thành sao? Rất đơn giản, người chết đi oán niệm rất nặng, biến thành quái vật trở về trả thù thôi, nhưng không ngờ ông Diêm Hình hiền lành như vậy cư nhiên là chủ nhân của du thuyền này, cuối cùng đám quái vật sẽ không xé xác ông ấy, thế giới này sẽ kết thúc nhỉ?]
Mèo đen: [.....Sao ta có cảm giác ngươi đã thấu hiểu hết chuyện của thế giới này vậy?]
Thẩm Bân: [Đúng vậy, ta đã nghĩ kỹ rồi, chắc chắn có thể lấy điểm cao nhất, nhưng không biết vì sao cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, cho nên mới muốn đi ra nhìn xem, đề phòng vạn nhất.]
Mèo đen trầm ngâm một lát: [Đề nghị ngươi nhìn nhiều chút, lấy chỉ số thông minh của ngươi đã có thể tìm ra nhanh như vậy, chắc chắn có mờ ám.]
Thẩm Bân nổi giận: [Ngươi có ý gì! Phỉ phui!]
Mèo đen không lên tiếng nữa, ba người Thẩm Bân cũng đã tới mục đích, nơi này giống như nơi chuyên môn biểu diễn, ở giữa là sân khấu, xung quanh có các loại chỗ ngồi thoải mái tinh xảo.
Thẩm Bân lôi kéo Diêm Hình lập tức đi tới ghế tình nhân, hai người sát bên nhau, trước mặt còn có đĩa trái cây, điểm tâm tinh xảo.
Hồng Vận dừng ở phía sau: "....." Cô lựa chọn chỗ bên phải Diêm Hình, nhưng ghế tình nhân và ghế đơn còn cách nhau tay vịn.
Thẩm Bân thấy một màn như vậy sung sướng trong lòng, trực tiếp ôm lấy cánh tay Diêm Hình dựa vào vai hắn.
Người nào đó không hề chú ý tới mặt Diêm Hình tuy vô biểu tình nhưng vành tai đã lặng lẽ đỏ.
Tiết mục ở nơi này khác với quán rượu, nơi này ban ngày vẫn luôn có người biểu diễn, chỉ thấy trên sân khấu một người đàn ông cao gầy đi ra, ngũ quan hắn có chút kỳ quái, miệng quá rộng, hai mắt sáng ngời hữu thần, nhìn thì có vẻ tỉnh táo, Thẩm Bân lại cảm thấy rất không ổn.
Giống như....giống như gã không nhìn thấy dưới sân khấu có người, giống như một con rối gỗ bị giật dây hướng thế nhân mỉm cười.
Sau đó Thẩm Bân liền hiểu ra vì sao, bởi vì trên sân khấu lại xuất hiện một người, người nọ chính là người trong quán rượu lúc trước bị Diêm Hình ném bánh kem vào mặt và bị vũ nữ vặn gãy cổ.....anh trai Diêm Hình?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.