Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 153: Nhạc Lộc điện




Hàn Lập đứng tại một thạch đài trên sườn núi Vu Quân sơn, mà ở cuối cái đài rộng hơn mời trượng đó, có một cái động phủ hoàn toàn được trận pháp che dấu - "Nhạc Lộc điện".
"Nhạc Lộc điện" này chính là nơi cất dấu các bộ sách, phương pháp điều chế cùng với các mật thuật liên quan đến việc luyện chế đan dược, pháp khí của Hoàng Phong cốc, cũng là nơi cung cấp các loại công cụ phụ trợ luyện đan, luyện khí cùng một vài nguyên liệu thường dùng, có thể nói là một trong những nơi quan trọng nhất của sơn môn. Bởi vậy nơi này chẳng những cấm chế rất nhiều, trận pháp tầng tầng bao phủ, lại thường xuyên có hơn trăm đệ tử tuần tra đề phòng ở phụ cận, để ngừa ngoại địch xâm lấn. Thậm chí còn có người nói rằng, có một vị sư thúc tổ Kết đan kỳ cũng ở trong điện điện nay quanh năm bế quan tọa trấn, để tránh các đại cao thủ khác xâm nhập nơi đây.
Hàn Lập sau khi đã thu thập hết tất cả các tư liệu liên quan hết vào đầu, thì thản nhiên bước về phía trước.
Hắn mới vừa tới noiư này, đã cảm thấy nhiều ánh mắt cảnh giác từ một nơi bí mật gần đó đánh giá hắn mấy lần, nhưng có thể do thấy Hàn Lập pháp lực tầm thường, cho nên rất nhanh thu liễm lại. Nhưng cho dù như thế, cũng làm cho Hàn Lập thầm giật mình.
Những người này nếu có thể làm cho hắn không cách nào cảm ứng được vị trí, điều này đã nói lên đối phương hoặc là có pháp khí ẩn dấu thân hình cực tốt, hoặc là pháp lực hơn xa hắn, đều là đệ tử tinh anh từ tầng mười hai trở lên. Điều này làm cho Hàn Lập không thể không càng thêm cẩn thận!
Sau khi tiến lên vài bước, hắn ngừng lại. Sau đó thấp giọng niệm vài câu khẩu quyết, rồi đưa tay lên, một đạo hồng quang từ trong tay hắn bay ra, đập vào phía trước có vẻ như trống không.
Kết quả sau khi một trận không gian xao động xảy ra, trước mặt đột nhiên xuất hiện một bức tường ánh sáng lóe hồng quang, ngay sau đó có hai đệ tử mặc đồ đỏ cũng xuất hiện phía sau bức tường ánh sáng.
"Là ngươi phá cấm pháp?" Một gã hồng y đệ tử lạnh lùng nói.
"Tại hạ Hàn Lập, là…"
"Chúng ta không quan tâm ngươi là ai? Nếu chưa đạt đến Trúc Cơ kỳ, vậy khẳng định là có người đảm bảo, đưa tín vật của người bảo đảm ra đi!" Tên đệ tử này không nhịn được cắt ngang lời Hàn Lập giải thích.
Hàn Lập nghe thấy người này nói cũng không chút khách khí, cũng không tức giận, thần sắc tự nhiên từ trong áo lấy ra một cái ngọc phù, sau đó quăng ra trên mặt đất trước mặt.
Lúc này, người hồng y đệ tử lạnh lùng đưa tay điểm lên trên bức tường ánh sáng một cái, một cái lỗ nhỏ xuất hiện.
Mà một gã hồng y đệ tử khác chưa từng mở miệng, đưa tay nhẹ nhàng vẫy một cái, kết quả ngọc phù của Hàn Lập giống như là có cánh, tự động thông qua cái lỗ nhỏ trên bức tường ánh sáng mà bay vào tay hắn.
"Mã sư huynh là người đảm bảo cho ngươi?" Vừa xem miếng ngọc phù người hồng y có chút kinh ngạc mở miệng nói.
"Đích thật là Mã sư bá đã cấp cho tại hạ tín vật này" Hàn Lập thành thật hồi đáp. Nhưng trong lòng lại thấy hoảng sợ, hai gã hồng y này tuổi chưa cao, mà đã là Trúc cơ kỳ cao thủ, điều này làm cho hắn kinh hãi không nhỏ!
Phải biết rằng tại tu tiên phái, không phải lấy nhập môn sớm hay muộn để nói về tư cách, mà đều là xem cảnh giới nông sâu đến đâu mà phân thân phận. Dù sao con đường tu tiên thì ai cũng có thể trở thành thầy!
"Là vị Mã sư huynh cả ngày si mê luyện đan sao?" Vị hồng y đệ tử ở bên cạnh, cũng cảm thấy ngạc nhiên.
"Cũng không phải là không thể, hắn có thể đảm bảo cho người này? Thật khiến cho người ta giật mình! Ngươi không phải là thân truyền đệ tử hoặc là con cháu gì của hắn đấy chứ?" Người hồng y sau khi cầm ngọc phù xác nhận mấy lần, nổi lên chút ít hiếu kỳ.
"Không phải, vãn bối chỉ là thay thế cho Mã sư bá trông coi dược viên mà thôi, nhưng vì cái tín vật này, đệ tử cũng đã phải đáp ứng trông coi miễn phí dược viên một năm!" Hàn Lập lúc này không dám chậm trễ, vội vàng cung kính đáp, nhưng trên mặt cũng thể hiện ra bộ dáng cười khổ.
Những lời này của hắn nói là hết sức chính xác.
Nhưng thật ra ngay từ đầu, Hàn Lập khi có chủ ý về cách điều chế, liền nghĩ ngay đến vị Mã sư bá này. Bởi vì lão đầu này có nhiều dược thảo như vậy, khẳng định là đối với luyện đan rất thích nghiên cứu, cách điều chế đan dược trong tay nhất định là không thiếu! Cho nên Hàn Lập mấy tháng trước, thừa dịp lúc lão đầu tới nhận dược liệu, đã làm như vô tình thoáng hỏi một câu.
Kết quả làm cho Hàn Lập mắt choáng váng chính là, lão đầu vừa nghe nói thế, lập tức lắc đầu quầy quậy, nói cái gì cũng không đồng ý. Dựa theo vị Mã sư bá này nói, cách điều chế trong tay hắn đều là do vị đại sư luyện đan như hắn kinh nghiệm qua vô số lần thất bại mới có được, làm sao có thể tùy tiện đưa cho người khác, chuyện này tuyệt đối là không thể!
Nhưng khi Hàn Lập cố gắng giải thích, hắn chỉ cần tìm hiểu cách điều chế nguyên thủy chưa bị thay đổi, thì lão đầu trợn mắt, không kiên nhẫn dứt khoát bảo Hàn Lập tự đi tới Nhạc Lộc điện mà tìm, cần gì phải làm phiền hắn như vậy! Cứ như vậy, Hàn Lập không thể làm gì khác hơn là lấy một năm tiền lương, đổi lấy tín vật bảo đảm của lão đầu, mới có chuyến đi đến Nhạc Lộc điện hôm nay.
"Ha ha! Thì ra là như vậy, ta còn tưởng rằng Mã sư huynh đột nhiên sửa lại tính tình!" Hai gã hồng y sau khi nghe nói nhìn nhau cười, vị cầm trong tay ngọc phù vừa cười hì hì vừa nói.
"Được rồi, ngươi vào đi!"
Hai gã hồng y đồng thời đánh ra một đạo pháp quyết lên trên vách, kết quả trên vách mở ra một thông đạo, vừa đủ để cho một người đi vào.
Hàn Lập thấy vậy không chút chần chờ, lập tức thân hình chợt lóe, người đã tiến vào bên trong.
Bất quá tình hình phía sau bức vách, làm cho hắn rất là kinh ngạc.
Do ở bên ngoài vị bức vách ánh sáng màu đỏ ngăn cản, cho nên Hàn Lập nhìn không rõ cảnh tượng bên trong, nhưng hiện giờ sau khi tiến vào, trước mắt xuất hiện một cái vách núi, ngoại trừ có một cái trận pháp nho nhỏ ra, thì cái gì cũng không có! Làm cho Hàn Lập buồn bực vô cùng.
"Ngọc phù này cầm lại đi, sau này mỗi lần tới đây vẫn phải kiểm tra theo lệ, đây là quy củ nơi này" Sau khi thu hồi pháp quyết ở trên quách, người kiểm tra tín vật đưa ngọc phù trả lại cho Hàn Lập.
"Đa tạ hai vị sư thúc!" Hàn Lập thu lại ánh mắt đánh giá chung quanh, tận lực làm ra vẻ cung kính hữu lễ, hy vọng lưu lại ấn tượng tốt cho hai người này, dù sao sau này cũng phải thường lui tới nới đây.
"Ừm, theo ta đến đây!"
Hiển nhiên tâm tư của Hàn Lập cũng không uổng phí, hai người thần sắc ôn hòa đi không ít. Dù sao người có thể tới nơi này, đại bộ phận đều là đệ tử ngang hàng với họ, tự nhiên sẽ không đa lễ giống như Hàn Lập, làm cho hai người bọn hắn đối với Hàn Lập có không ít hảo cảm.
"Bất quá, Hàn sư điệt! Ngươi sao lại muốn đến Nhạc Lộc điện này chứ! Phải biết rằng, bất luận khai lô luyện đan hay là khai đỉnh luyện khí, đều ít nhất là phải tới Trúc Cơ kỳ thì mới được, hiện tại cũng còn quá sớm!" Một gã hồng y tùy ý hỏi, lúc này bọn họ đang dẫn Hàn Lập đi hướng tới trận pháp hình tròn.
"Vãn bối chỉ là từ chỗ Mã sư bá nghe thấy rất nhiều chuyện về luyện đan, hơn nữa trông coi dược viên cũng có không ít nguyên liệu, cho nên muốn tới đây tìm vận khí, xem thử có cách điều chế nào thích hợp, luyện một chút đan dược tinh tiến công lực, dù sao tư chất của sư điệt thật sự không tốt, cho nên cần có sự hỗ trợ của ngoại lực" Hàn Lập nội dung trả lời nửa thật nửa giả, cố ý đi chậm hơn nửa bước so với hai người.
"Như vậy sao! Bất quá sư điệt hy vọng cũng không phải quá lớn, sau khi đi vào đây ngươi sẽ rõ ràng ý tứ của ta" Một vị khác lắc nhẹ đầu, cũng không xem trọng mục đích chuyến đi này của Hàn Lập.
Lúc này ba người đã đi tới trước trận pháp hình tròn, sau đó một vị hồng y ra dấu bảo Hàn Lập đứng ở giữa trận pháp, mà hai người hắn phân biệt đứng ở hai bên trái phải của trận pháp.
"Vốn muốn sử dụng Truyền tống trận, phải thu một khối linh thạch cấp thấp, bất quá chúng ta xem ra sư điệt cũng là lần đầu tiên đến, cho nên lần này miễn thu. Nhưng lần sau, sẽ hoàn toàn sự vào quy củ" Một người cười nói.
Mới vừa nói xong, hai người rất thuần thục phân biệt hướng trên trận pháp đánh ra một đạo hồng quang, sau đó mấy khối linh thạch vây quanh tòa trận pháp sáng lên.
Không đợi Hàn Lập nói lợi tạ ơn tới hai người, đột nhiên cảm giác được một trận thiên toàn địa chuyển, cảnh vật chung quanh cũng mơ hồ hẳn đi. Tiếp theo trước mắt tia sáng chợt lóe, Hàn Lập đã đi tới một đại sảnh xa lạ, dưới chân cũng đang đứng trên một tòa Truyền tống trận giống như vừa rồi như đúc.
Đây là Truyền tống trận hay nghe nói tới, thật sự là kỳ diệu! Hàn Lập trong lòng sợ hãi than không thôi, sau khi đợi người đưa mình tới đây biến mất, mới đánh giá đại sảnh chung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.