Ông Chủ Nhẫn Tâm Và Người Tình Công Chúa (Ruthless Boss, Royal Mistress)

Chương 8:




Với dục cảm phóng túng của mình, James Black còn nguy hiểm hơn cả trong vai trò ông chủ khi dạy cho nàng một bài học. Hiện giờ chàng có vẻ đã có quyết định của mình, chàng ném mình vào một cuộc tấn công chậm rãi và buông thả. Và Liss sẽ đầu hàng thôi. Làm sao nàng có thể cưỡng lại được sự cám dỗ? Cưỡng lại dục vọng không thể lay chuyển nổi đang ăn mòn, đang thiêu đốt nàng?
Chàng đã trượt tay xuống dưới tấm chăn và vuốt ve ngực nàng. Nàng rùng mình run rẩy trong khi đầu nhũ hoa của nàng cứng lại lần nữa.
- Không khí điều hoà thật khó chịu, chàng thì thầm trong khi kéo chăn trên người nàng lên cao hơn.
Rồi chàng lại tiếp tục mơn trớn một đầu nhũ hoa của nàng.
- James… - Có chuyện gì? Anh đơn giản chỉ định làm em ấm lên một chút thôi, công chúa ạ. Em hoàn toàn căng thẳng và có vẻ bị lạnh…
- Nếu anh tiếp tục, em sẽ làm điều tương tự với anh đấy.
Chàng bật cười trễ miệng và nhìn gợi cảm kinh khủng.
- Anh sẽ rất thích ngồi coi chuyện đó đấy.
- Anh không biết em rồi, nàng nói với chàng với vẻ thách thức.
- Vậy sao, chứng tỏ cho anh thấy em là ai đi, anh cho phép. Nàng quay v ề phía chàng, sát lại gần chàng đến hết mức độ cái ghế ngồi cho phép. Rồi nàng trượt bàn tay vào dưới áo thun của chàng. Nàng đã muốn làm thế từ lúc bọn họ gặp nhau ngày hôm nay rồi. Sau khi đã đặt gan bàn tay lên thân người lực lưỡng của chàng, nàng nhẹ nhàng thám hiểm làn da chàng rồi từ từ nhấm nháp, tận hưởng hơi ấm của chàng. Sau đó, không thể kiềm nén sự nóng lòng của mình, nàng lần theo đám lông mọc dài theo chiều dọc trên thân người chàng, lần xuống về phía thắt lưng quần jeans của chàng. Ngay cả khi nàng chỉ dùng một tay và nàng không nhìn thấy được việc mình đang làm, nàng không gặp khó khăn chút nào trong việc tháo chiếc thắt lưng da ra.
Hơi thở của James trở nên bấn loạn hơn. Tuy v ậy, mặc dù đã rất cố gắng, nhưng nàng không mở được khoá quần của chàng ra thành công. Làn vải quá căng chật trên cái vật cương cứng hết cỡ của chàng. Nàng cũng đành phải vuốt ve chàng qua làn vải. Nàng cảm thấy mình thất vọng kinh khủng – nàng muốn cảm nhận nó trần trụi trong bàn tay nàng. Giá như nàng có thể làm việc này một cách kín đáo, nàng thích ngậm nó trong miệng.
James hẳn đã phải đoán ra những suy nghĩ của nàng, bởi cái nhìn của chàng đã trở nên hơi sốt ruột. Chàng đặt tay mình lên tay nàng, dịu dàng nhưng đủ chắc để giữ tay nàng đứng im.
- Anh không thể để em tiếp tục nữa được, chàng nói với giọng khàn khàn.
- Tại sao?, Liss thì thầm.
Nàng muốn của quý của chàng được thả ra và nàng thấy tiếc nuối vì không được ngắm nhìn nó. Nó quá rắn chắc, quá mạnh mẽ…
- Em biết mình đang làm gì phải không?
- Em nghĩ thế, nàng mỉm cười trả lời. Chàng m ỉm cười lại với nàng. Nụ cười nóng bỏng không tin nổi, chứa đầy dục vọng và không còn chút dấu vết nào của sự giễu cợt hay mỉa mai. Liss cảm thấy mình tan chảy. Chàng đoán được điều đó và lợi dụng nó để kiểm soát lại bản thân.
Nhẹ nhàng, chàng cầm hai bàn tay nàng bằng một tay và kéo nàng về phía chàng, đến mức mà nàng thấy mình gần như đang ngồi trên ghế của chàng. Chàng đặt nàng ngồi theo cách khiến một vai và phần lưng trên của nàng dựa lên bả vai cơ bắp của chàng, để cả hai bọn họ ngồi quay nhìn ra phía cửa sổ. Rồi, dưới tấm chăn, chàng trượt những ngón tay xuống phần thân trên của nàng và xoay tròn đỉnh nhũ hoa của nàng với ngón cái và ngón trỏ. Cùng lúc đó, chàng hôn lên cổ nàng. Liss nhắm mắt và buông thả mình vào trong những cái vuốt ve mơn trớn của chàng. Nàng ham muốn chàng, với cả cơ thể mình, với cả tâm hồn mình.
James biết điều đó. Chàng trượt tay xuống bụng nàng và dễ dàng chà tay luồn vào trong quần nàng rồi tới quần lót của nàng. Bọn họ không hôn nhau nữa, để không thu hút sự chú ý của những hành khách khác. Tay chàng chuyển động theo cách gần như không nhận thấy được, với những cái vuốt ve nhỏ bé nhất mà nàng khẽ nhấc hông chào đón.
Tay còn lại của chàng luôn cầm giữ chặt hai tay nàng. Liss cảm thấy mình gắn chặt với chàng, hoàn toàn khuất phục dục cảm mà bọn họ đang chia xẻ. James dẫn dắt điệu nhảy và nàng hoàn toàn thả mình đi theo chàng. Không có bất kỳ lối thoát nào khác cả – nàng chỉ có thể để những khoái cảm rạo rực giăng rộng ra trên cơ thể mình.
Bỗng nhiên, nàng cảm thấy mình bị nghẹt thở bởi một tình cảm không thể tránh được. Nàng muốn chống lại, kiểm soát lại một chút dục vọng đang thiêu đốt nàng, kiểm soát James một chút.
Nàng khép đùi lại. - Em không định để mình lên đỉnh trong một cái máy bay đâu, giữa những hành khách nữa, nàng nói với giọng nghèn nghẹt.
- Không ư? Chàng đáp lại trong khi vẫn áp mặt lên cổ nàng. Nhưng mà em cũng sắp thế rồi…
Hơi thở của chàng mơn man tai nàng. Liss lại nhắm mắt, kìm nén những tiếng rên rỉ đã trào lên bờ môi nàng. Làm sao nàng lại có thể ham muốn dữ dội người đàn ông này đến thế?
- Em đúng là được sinh ra để dành cho khoái cảm… Một âm sắc trong giọng nói của chàng khiến nàng hoàn toàn đông cứng lại. Nàng thật sự sẽ buông thả mình vào trong khoái cảm ở trong chiếc máy bay này, giữa những hành khách này sao? Chàng có cho nàng là một phụ nữ dễ dãi không? Còn chàng? Chàng thế nào chứ?
- James. Dừng lại đi. Chàng tuân lời nàng ngay lập tức. Chàng hẳn đã phải nhận ra dấu hiệu đông cứng trong giọng nói của nàng và rút tay ra khỏi quần lót của nàng. Liss quay lại phía chàng và thấy chàng hơi nhăn trán.
- Còn tôi thì lại cho em là một phụ nữ buông thả cơ đấy, chàng nói. Một người theo chủ nghĩa hoan lạc. Sẵn sàng tìm đến khoái cảm mỗi khi có dịp.
Liss tách xa khỏi chàng nhiều nhất có thể. - Em không hoàn toàn như những gì anh nghĩ, James ạ, nàng nói trong khi cố mỉm cười với sự dửng dưng. Với em, việc đó phải diễn ra ở đúng nơi, đúng thời điểm.
Nàng ngừng lại một giây trước khi nói thêm :
- Và với đúng người.
- Đúng người, đúng thời điểm, chàng tán thành với giọng mỉa mai rõ ràng.
Rồi chàng mỉm cười nhìn nàng với sự quả quyết. - Em sẽ như thế nào? Nhắm mắt lại và sẽ để tôi nhìn em chìm đắm trong sự ngây ngất sao?
- Anh đang tự hỏi mình sẽ ngồi xem loại biểu diễn nào ư?, Liss đáp trả, cảm thấy mình thất vọng kinh khủng.
- Những màn biểu diễn không khiến anh quan tâm. Và tất cả những chuyện hoang đường xoay quanh cuộc sống của một cô công chúa thời nay cũng thế. Cái khiến anh quan tâm chính là cái gì ẩn giấu dưới tất cả chuyện đó.
- Và nếu anh phát hiện ra chẳng có gì cả thì sao?
Mắt họ gặp nhau, rung lên vì dục vọng và bắt họ phải đối mặt thẳng thắn với nhau.
- Anh từ chối nghĩ về tình huống có thể xảy ra đó, chàng chậm rãi trả lời. Sau đó, chàng trượt tay m ình xuống dưới lớp che phủ và tới đặt lên ngực nàng. Chàng ấn gan bàn tay lên ngực trái của nàng. Bàn tay chàng to và mạnh mẽ và Liss hiểu rằng James đang nắm tim nàng trong lòng bàn tay mình. Suy nghĩ đó thật kinh khủng.
- Anh thích nghĩ là có những thứ gì đó mà em chưa cho ai xem hết hơn.
- Thật là…, nàng bật cười nói trong khi cố đẩy tay chàng ra. Anh thật rất lãng mạn.
Trên hết, nàng không muốn chàng cảm nhận được tim nàng đang đập dữ dội. - Không, công chúa, chàng đáp lại khi bỏ tay mình ra. Anh không lãng mạn đâu. Anh đã nói với em quan điểm đối với phụ nữ của anh là gì rồi. Vậy nên, đừng có ảo tưởng về anh. Em đã làm thế đủ trong những lĩnh vực khác của đời sống rồi.
Như vậy, James đã sẵn sàng thách thức nàng, mà không để nàng được đặt câu hỏi về điều đó? Nàng muốn làm việc tương tự với chàng
– khám phá cái gì đang ẩn giấu dưới bề mặt của chàng. Chắc chắn chàng thông minh, quyến rũ và thượng lưu, nhưng chàng cũng đang bảo vệ mình dưới một lớp vỏ thép che đậy con người thật của chàng. Liss thực sự muốn hiểu tại sao chàng lại giữ gìn bản thân dè dặt đến vậy. Nhưng chàng sẽ không để nàng làm thế. Vậy tại sao nàng lại phải cho chàng cái mà chàng từ chối cho nàng chứ?
Chàng ham muốn nàng. Nhưng cùng lúc đó chàng lại không muốn ham muốn nàng. Và cho dù Liss bị thuyết phục rằng một cuộc phiêu lưu tình ái với chàng là một ý tưởng tồi tệ, nàng cũng không hiểu được tại sao James lại có thái độ ngập ngừng. Tại sao chàng lại từ chối buông thả bản thân vào khi chàng cũng muốn nàng mãnh liệt đến vậy?
Hi ện giờ, nàng đã mất hết mọi hơi ấm và nàng đang thực sự thấy lạnh. Đoán ra được điều đó, chàng trải tấm chăn của chính mình lên tấm chăn của nàng.
- Em cần phải nghỉ ngơi đi, chàng nói. Ngài mai, một buổi tiệc kéo dài đang đợi em đó. H ọ đến Aristos từ sáng sớm. James đi thẳng đến những buổi hẹn của chàng với những người làm chiến dịch quảng bá, còn Liss thì đi đến nơi tổ chức buổi tiệc. Nàng cần phải kiểm tra xem tất cả những chỉ thị của mình có được tuân thủ không.
Nàng r ất hài lòng khi nhìn thấy công ty cung cấp đồ ăn đã ở trong bếp rồi. Tất cả thực phẩm đã được mang đến và đội ngũ nhân viên đang kiểm tra thử lại lần cuối, theo những chỉ thị mà nàng đã gửi đến.
Đội ngũ cắm hoa cũng đang hối hả làm việc. Liss nhìn họ làm việc với sự hài lòng. Bản thân toà nhà đã gây ấn tượng mạnh. Không có lý do gì để buổi tiệc này không tuyệt đối thành công được cả.
Cuối cùng đến chiều, nàng mặc quần áo kỹ càng nhưng nhanh chóng. Nàng không thể kìm sự hưng phấn sôi sục khi nghĩ về những niềm vui mà buổi tiệc sẽ có thể mang lại cho nàng. Nếu tất cả mọi thứ diễn ra như nàng đã dự đoán trước, James sẽ phải kinh ngạc thán phục trước kết quả những nỗ lực của nàng.
Ngay khi cu ộc chiêu đãi kết thúc, nàng sẽ xứng đáng được thưởng một chút, không phải sao? Về mặt nghề nghiệp, nàng sẽ hoàn thành xong công việc này, vậy nên nàng sẽ có thể coi như chàng không còn là ông chủ của nàng nữa. Và không có nhân viên nào khác ở Sydney sẽ có mặt ở đây cả. Sẽ không có ai biết chuyện đó được cả…
Liss dừng lại trước cánh cửa hai lớp to đùng. Chưa bao giờ nàng lại đến một buổi dạ tiệc sớm thế này, nhưng vì nàng là chủ bữa tiệc, nàng phải ở đây để đón tiếp các vị khách mời của mình. Nàng phủi thẳng lớp vải trên hông. Nàng đã chọn bộ màu đen – cổ điển và thanh lịch. Một bộ đầm được thiết kế bởi một trong những nhà tạo mẫu ưa thích của nàng, quyến rũ và đằm thắm, và nàng đã giữ nó cho một dịp chính xác như lần này.
Khi nàng đi vào, James nhìn thấy nàng ngay tức khắc. Bọn họ nhìn nhau trong một giây và lực hút điện trường giữa họ rung lên. Hơi nóng xâm chiếm cả cơ thể nàng, mãnh liệt đến nỗi Liss muốn kéo chàng vào trong phòng ngủ của mình ngay lập tức. Không ai, thực sự không một ai mặc bộ lễ phục smocking như James Black.
- Xin chào, công chúa, chàng chào nàng mà không hề mỉm cười.
Liss hiểu rằng chàng đang nhắc nàng là bọn họ đang không ở một mình và giám đốc của toà nhà, lẫn tất cả nhân viên đang quan sát họ.
- Tôi xin chúc mừng cô, toà nhà trang trí thật tuyệt vời, vị giám đốc khen ngợi nàng. Liss mỉm cười và lịch sự cảm ơn ông ta. Nhưng tại sao James lại không khen ngợi nàng gì hết? Chàng đứng cạnh nàng ở đó, im lặng, trong khi những vị khách bắt đầu đến.
Hoàn toàn b ối rối bởi sự có mặt của chàng, nàng đón tiếp những con người khác nhau với cùng một kiểu máy móc tự động. Nàng trả lời các câu hỏi của những vị khách mời một cách bình tĩnh, xử lý mọi việc sao cho tất cả diễn ra tốt nhất có thể.
Nh ững người phục vụ đặt đầy các ly cao dài (CT : loại ly gọi là flute, chuyên dùng để uống sâm panh) ở một đài phun nước mà nàng đã cho đặt ở đó và nó đang chảy rượu sâm banh ra không ngừng – loại rượu đến từ hầm rượu Pha Lê nổi tiếng. Căn phòng rộng lớn đã thơm nức mùi hoa lan, loại hoa mà Liss đã đặc biệt nhập về. Được bó thành những bó lớn, chúng mang tới, điểm xuyết một ấn tượng ngoại lai, tất cả làm nên một bầu không khí xa hoa, tinh tế.
Liss không thể ngăn mình thỉnh thoảng lại liếc sang James, đoán già đoán non những phản ứng của chàng. Nàng thấy chàng đang dùng trứng cá muối, được đặt trong những chiếc cốc sứ nhỏ để trên những tấm khăn lót diềm vàng tuyệt đẹp. Chàng không ăn tiếp nữa và quan sát các vị khách đang choán đầy vào căn phòng, trước khi liếc nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình.
Một cảm giác hài lòng tràn ngập trong nàng. Tất cả bọn họ đều đang ở đây, những người nổi tiếng nhất ở Aristos cũng như những nhân vật của giới chính trị. Tất cả đã có mặt và tham dự vào cái sẽ trở thành buổi chiêu đãi của năm. Đồ trang điểm thật không thể tin nổi, đồ nữ trang óng ánh lấp lánh phản chiếu. Liss mỉm cười và nói chuyện phiếm với người này người kia. Đây là một thắng lợi thực sự, ngay từ khi bắt đầu buổi tiệc. Nàng đã thành công. Một sự choáng váng tuyệt vời ngự trị trong nàng – được tăng cường thêm bởi sự có mặt của James.
Một giờ sau, khi chàng đứng cạnh cửa, chàng nháy nàng một cử chỉ kín đáo để bảo nàng theo chàng. Nàng đi về phía chàng và kìm nén một cơn rùng mình run rẩy và đi theo chàng trong hành lang, về phía một trong những căn phòng họp nhỏ.
- Em nghĩ buổi tiệc diễn ra thế nào?, chàng hỏi nàng ngay khi họ đã vào trong.
Liss mỉm cười với chàng trong khi nàng nghe thấy chàng đóng cánh cửa lại sau lưng họ.
- Thật tuyệt diệu, anh không nghĩ thế sao?, nàng nói trong khi quay về phía chàng.
Ngay lúc đó, nàng cảm thấy nụ cười của mình đông cứng lại trên môi. Chàng đang nhìn nàng với vẻ khắc nghiệt trong đáy mắt.
- Có gì sao? Có gì không ổn sao?
- Em không nghĩ là nó thiếu gì đó sao? Không. Nàng không thấy có gì có thể là thiếu cả. Đồ ăn ngon tuyệt, rượu vang thượng hạng, những con người tuyệt vời – chàng đang ám chỉ gì chứ?
- Tại sao chúng ta đã phải tổ chức buổi dạ tiệc này hả công chúa?
Liss không hề thích cái cách chàng gọi nàng là công chúa một chút nào.
- Để khai trương khách sạn, nàng trả lời.
- Trên thực tế. Để đẩy mạnh quảng bá, phải khôn ?
- Vâng.
Và sự quảng bá thật tuyệt vời. Tất cả mọi người có thể thấy khách sạn này tuyệt diệu như thế nào.
- Vậy còn thiếu gì chứ?
Nàng chẳng thấy thiếu gì cả.
- Thế em làm gì với các phương tiện truyền thông hả công chúa? Những nhiếp ảnh gia. Những nhà báo. Những người bên truyền hình.
Ồ… - Vui chơi và bận rộn theo kiểu em là không đủ, Liss ạ. Tôi điều khiển một doanh nghiệp, hãy hình dung xem. Tôi muốn sự kiện này xuất hiện trên báo chí và tivi của cả thế giới. Tôi đã nói với em điều này rồi, em không nhớ sao?
Thực tế. Bây giờ tâm trí nàng mới nhớ lại điều đó.
- Em đã không nghĩ đến việc sắp đặt cho báo chí đến phải không?
Cảm thấy quá đau khổ để có thể nói nên lời, Liss cố khẽ lắc đầu. Nàng đã dự kiến mọi thứ. Tất cả ngoại trừ… - Em đã nghĩ bọn họ sẽ đến phải không – rằng các phương tiện truyền thông từ bốn phương trời sẽ đổ về đây chỉ bởi vì chính em là người đã tổ chức phải không? Được thôi, rất tiếc, công chúa ạ, lần này em không được mãn nguyện với những bức ảnh của các thợ săn ảnh chụp em trong những bộ đồ ngông cuồng lố lăng được rồi.
Những lời nói của chàng đã đâm sâu vào tim nàng.
- Tôi không thể tin nổi là em đã làm hỏng mọi thứ, chàng lại nói tiếp. Em đã nghĩ gì chứ, khỉ thật!
Đến chàng. Nàng đã nghĩ đến chàng.
- Khi tôi yêu cầu em làm gì đó, hãy làm nó một cách chuẩn xác.
Liss đã cố thử. Thật sự cố thử rồi, nhưng…
- Tất cả là lỗi của tôi, chàng nói.
Hiện giờ, chàng đang nói về chính mình hơn là về nàng. - Đáng nhẽ tôi không bao giờ nên giao phó việc này cho em. Đáng nhẽ tôi không bao giờ nên nghĩ, dù chỉ một giây thôi, là em sẽ làm được.
Liss không có gì để nói về chuyện này hết. Chàng để tay lên thái dương, như thể chàng đang cố kìm nén cơn cáu giận của mình. Nàng muốn chàng gào thét lên hơn, nhưng chàng không có vẻ sẽ làm như vậy. Chàng quá có năng khiếu kìm giữ những cảm xúc của mình.
Nàng cảm thấy mình bị tổn thương khủng khiếp. Nàng vẫn đứng bất động, không có khả năng nhúc nhích, không có khả năng hít thở một cách bình thường. Và nàng không tìm thấy bất cứ giải pháp nào để khắc phục tình cảnh.
- Rượu sâm banh rất ngon, cuối cùng chàng nói với giọng cùng quẫn tột độ. Và những đồ trang trí trên khăn lót đặt trứng cá muối cavia, chúng được làm bằng gì vậy?
- Bằng vàng. Bằng lá vàng ròng dát mỏng , nàng trả lời với giọng không chắc chắn lắm.
- Nói tôi nghe, chàng nói với giọng có vẻ không hề lạc quan chút nào.
Rõ ràng, ác mộng có vẻ vẫn còn tiếp tục kéo dài…
- Bao nhiêu?, chàng nhấn mạnh hỏi, như thể điều đó là hiển nhiên vậy.
- Xin lỗi?
- Buổi tiệc này tôi phải trả bao nhiêu?
- Ờ thì… Liss không muốn thú nhận với chàng là nàng vẫn còn chưa nhận được tất cả các hoá đơn. Thực ra, nàng không hề để ý chút xíu nào đến tổng chi phí của buổi chiêu đãi.
- Ít nhất em phải biết ngân quỹ của buổi tiệc đang ở tình trạng nào chứ?
Ngân quỹ? Ồ, phải. James đề cập đến cái hồ sơ đó. Nàng không thực sự lưu tâm đến nó.
- Em không…
- Em không gì cơ? Suy tính sao?
Làm sao chàng có thể tỏ ra bất công như thế? Trong khi nàng đã chỉ làm có việc đó – suy tính về buổi dạ tiệc…
- Anh đã chỉ nói là anh muốn gây ấn tượng mạnh mẽ.
- Trong đầu em chẳng có gì hết, phải không công chúa? Em là một Marie Antoinette hiện đại – hoàn toàn ngây thơ.
- James, em… - May mắn là anh có cách vượt qua khủng hoảng, chàng nói trong khi nhìn nàng với cặp mắt lạnh lùng. Em thực sự cần phải trưởng thành, Liss ạ.
Nàng c ắn mạnh vào lưỡi. Nàng đã từng nghe chính xác những lời này. Từ cha nàng, từ các anh của nàng. Nhưng lần này thì khác. Nàng sẽ không bật khóc. Không đời nào. Nàng sẽ giữ bình tĩnh như một người chuyên nghiệp và nàng sẽ bật khóc nức nở sau.
James đang rất nghi êm túc và nàng biết rằng tất cả đã chấm dứt. Nàng cảm thấy mình thảm hại khủng khiếp. Nàng đã quên mất rằng – mình thực sự vô dụng.
- Em rất tiếc, James ạ. Không nói một lời, chàng rọi tới nàng một cái nhìn không thương xót. Không có ánh nhìn tha thứ nào trong cặp mắt u tối và cứng rắn của chàng. Cũng không còn dấu vết của sự ham muốn.
Bất thình lình, chàng quay người đi ra khỏi phòng. (CT: Marie Antoinette: hoàng hậu nước Pháp, nổi tiếng về ăn chơi phung phí, bị lên máy chém vào thời Cách Mạng Pháp, cuối thế kỷ XVIII)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.