Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Chương 78:




Edit: Kuro
Beta: Ka
Trong liên minh Vân Thiên bắt đầu lan truyền một tin ——
Có người nói Ân dược sĩ cầu hôn Trương đội trưởng, hai người muốn chính thức ở cùng một nhà.
Lời đồn truyền ra có mắt có mũi, nói là chi đội Lôi Đình lần này được ngũ trạm Thanh Đồng giúp đỡ thu được thành phố Tất Lộc, khi nào quay về liên minh nhận thưởng là lúc hai người kết hôn.
Có người suy luận rằng, 95% lời đồn cuối cùng đều sẽ được chứng minh là sự thật.
Vì vậy mà lúc Trương Tri Âm dẫn dắt đoàn đội cùng ngũ trạm Thanh Đồng thu được thành phố Tất Lộc, thời điểm trở lại trụ sở liên minh, đó là lí do mà câu hỏi đầu tiên người nào thấy hắn cũng hỏi là: “Trương đội trưởng, Ân dược sĩ không đi cùng cậu sao?”
Ban đầu Trương Tri Âm há mồn không nói được gì, sau đó càng trả lời càng quen, thống nhất trả lời: “Anh ấy còn có chút việc bận”
Vốn là buổi chiều trước trận chiến cuối ở thành phố Tất Lộc Ân Niệm còn ở với hắn, sau đó Ân Niệm đột nhiên ấp úng mà nói mình có chút việc, tạm biệt rồi quay về tổng bộ, để lại hắn một mình rồi dùng dị năng không gian chạy mất. Trương Tri Âm cũng chỉ có thể dùng lý do tương tự trả lời người nào hỏi tới.
Người hỏi sẽ lộ ra ánh mắt ngầm hiều ý, ánh mắt kia ý là: Có việc bận? Là vội vàng chuẩn bị việc kết hôn đi?
Tin đồn không phải tự nhiên mà có.
Tất cả mọi người cho rằng hai người muốn tổ chức kết hôn là có lý do.
Ba tháng trước Ân dược sĩ đột nhiên đưa một số lượng lớn tinh thạch cho liên minh tổng bộ, sau đó ra ngoài trụ sở chọn một mảnh đất, xây nhà ở. Tận thế không cần sĩ diện, đối với phần lớn người mà nói, còn sống có lẽ chỉ cần ấm no là được. Nhưng mà dị năng giả hoặc người có năng lực đột phá vẫn có thể hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt trên mọi mặt. Ví dụ như muốn trụ sở liên minh mua cho mình một mảnh đất, không chỉ cần có tinh hạch, mà phải còn có cả thế lực. Ân dược sĩ của Hiệp hội Bạch Mang cư nhiên là hai mặt đầy đủ.
Bây giờ bên trong nhà ở đã trang hoàng xong, đương nhiên tuyên bố rằng chuyện tốt sắp tới.
Trương Tri Âm không hiểu hành động này của Ân Niệm. Tận thế nơi đâu cũng là đất hoang, bọn họ, đặc biệt là Ân Niệm ở nơi này, không sợ bất kỳ tang thi nào, tùy ý chọn ra một chỗ rồi khoanh vùng xung quanh, muốn lớn bao nhiêu thì lớn bấy nhiêu, xây nhà là được rồi, cần gì phải nộp tiền cho Vân Sở. Tuy rằng hắn cũng biết, dựa theo tuyến phát triển của game, đợi đến khi thế lực nhân loại càng lớn mạnh, sẽ xuất hiện một thời điểm bắt đầu buôn bán đất đai, khu vực quanh tổng bộ căn cứ này vẫn là tấc đất tấc vàng. Ví như trong game (Minh Thiên) có hệ thống gia viên, người chơi có thể lựa chọn mua nhà ở những nơi có các trụ sở trọng yếu, khu gần tổng bộ có giá cao nhất.
Nhưng mà hắn hiểu hơn ai hết, Ân Niệm làm như thế, đơn giản là muốn cho người khác biết mà thôi.
Trương Tri Âm luôn luôn cảm thấy được chỉ có thiếu nữ mới lớn thích gióng trống khua chiêng rầm rộ. Sau đó lại phát hiện, đại khái là đã xem phim truyền hình quá nhiều, tâm tư boss nhà hắn cũng giống như một thiếu nữ mới lớn.
Ngược lại Ân Niệm không thiếu tinh hạch, tùy hắn thôi, hắn vui vẻ là tốt rồi. Trương Tri Âm chỉ có thể an ủi mình như thế.
Trương Tri Âm ở lại căn cứ tổng bộ ba ngày, thấy Vân Sở, chị đại đội trưởng chi đội Tật Phong, thấy Tang Nhạc, còn Tang Nhạc lặng lẽ dẫn thuộc hạ đi xem nhà ở. Nhà ở có hai tầng, So với nhà của Trương Tri Âm cùng Ân Niệm trong hiện thực lớn hơn một lần, phong cách bố trí lại giống như đúc. Lần đầu đi vào nhìn, Trương Tri Âm cảm thấy như là về nhà, trong lòng cảm thấy thoải mái không ít.
Nhưng vẫn luôn không thấy Ân Niệm.
Chuyện này không phù hợp phong cách của boss, cho dù người khác không biết, bọn họ vẫn hiểu rõ nhau, tùy ý đi tới lui khắp nơi trong nháy mắt đối với Ân Niệm mà nói là chuyện quá đơn giản. Cho dù là xử lý chuyện bên Y dược sĩ, Ân Niệm cũng có thể thừa dịp rãnh rỗi tới gặp mình. Bất kể là hiện thực hay ở thế giới này, hai người đều không tách nhau ra quá mười hai tiếng.Khi Trương Tri Âm đi công tác trong thực tế, Ân Niệm còn chạy tới bên trong điện thoại di động để ở bên cạnh hắn.
Trương Tri Âm biết đến đây thấy căn bản có gì đó không đúng. Hắn thực sự ngồi không yên, dùng phù không gian đem mình truyền tống đến căn cứ Y dược sĩ, ở nơi đó chỉ đụng phải Mông Tạp Lập.
Thiếu nữ khoác áo choàng màu đen, dùng tinh thần lực trả lời nghi vấn của hắn: “Đội trưởng, ngài nói dược sĩ? Ngài ấy đã không quay lại từ rất lâu rồi, chuyện ở đây đều là Lôi Đốn lo liệu. Ngài nếu nhìn thấy dược sĩ, phiền anh hãy bảo ít nhất dược sĩ nên quay về liếc mắt một cái”
Trương Tri Âm lòng như lửa đốt truyền tống quay lại căn cứ tổng bộ, vẫn không có bất cứ tin tức gì của Ân Niệm.
Trong thế giới hiện thực xảy ra chuyện rồi, đây là phản ứng đầu tiên của Trương Tri Âm.
Thế nhưng tốc độ trôi qua thời gian giữa hiện thực so với nơi này là do Ân Niệm xác định, cũng chỉ có Ân Niệm có thể thay đổi, hắn bây giờ chỉ có thể chờ ở đây, chờ quay trở lại hiện thực, tìm hiểu xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mấy người Tang Nhạc cũng cảm thấy có gì đó không ổn, cũng không biết nội tình bên trong, bọn họ trước mắt chỉ có thể nói rằng lần trước Ân Niệm cũng từng biến mất tại căn cứ Phục Hưng, để an ủi Trương Tri Âm.
Trương Tri Âm còn nhớ lúc đó Ân Niệm biện lý do, nói là sử dụng dị năng không gian di chuyển đúng lúc gặp không gian hỗn loạn, bị nhốt ở đó cho nên nhất thời không thoát ra được, đồng thời trong thời gian hỗn loạn đã kích phát được dị năng hệ Hỏa. Lúc đó phản ứng của hắn là Ân boss nhà mình tuyệt đối là chế bừa cộng chỉnh sửa từ những tiểu thuyết huyễn huyễn trên mạng mới có thể nghĩ ra lời giải thích này.
Cho nên hắn biết, không phải là như vậy.
Lần trước cho dù Ân Niệm biến mất, còn có Thương Tư xuất hiện; Thương Tư chết rồi, Y dược sĩ đến… Y luôn luôn dùng nhiều phương thức xuất hiện bên cạnh hắn. Cho dù là Ân Niệm đột nhiên có trò gian mới, ví dụ như “Cho em biết anh quan trọng với em nhường nào” các loại, cũng sẽ không để xảy ra tình huống hắn ủ rũ khổ sở lo lắng như vậy mà vẫn không hiện thân.
Người hắn yêu xảy ra chuyện rồi, mà hắn không thể giúp sức, chỉ có thể chờ đợi trong vô vọng.
Trương Tri Âm ngồi trong ngôi nhà Ân Niệm đã trang trí tỉ mỉ, hai tay nắm chặt, móng tay cắm vào da thịt, sống một ngày mà bằng một năm.
Đám người Tiểu Kim cùng A Không lo lắng nên chờ ở bên ngoài, cũng không dám nói một chữ. Giống như lúc trước, “cái người kia”, trở thành một đề tài không thể nói. Nhưng lần này, là thật, tương lai còn chưa biết thế nào.
___________________
Rốt cục đợi đến khi tỉnh lại trong hiện thực Trương Tri Âm mong đợi sẽ có kỳ tích xảy ra.
Ví như cái người kia nằm bên cạnh hắn, ôm hắn, sau đó ngồi dậy, nhẹ nhàng đặt xuống một cái hôn, nghiêm mặt, một bên hành động tràn ngập yêu thương một bên mặt bình tĩnh nói “Tri Âm, chào buổi sáng”
Giống như thường ngày hắn vẫn luôn làm như vậy.
Nhưng không.
Trương Tri Âm mở mắt ra, giống như không muốn đối mặt nhắm chặt mắt lại. Giường đệm bên cạnh trống rỗng, không khí đều lộ ra một cảm giác hiu quạnh.
Dưới giường còn đặt song song hai đôi dép lê cùng kiểu, thế nhưng cái người kia lại không thấy tăm hơi.
Trương Tri Âm xoa đầu, miễn cưỡng tự mình xuống giường. Trước tiên gọi điện thoại cho đồng nghiệp của Ân Niệm tại 123 ngôn tình, xác nhận Ân Niệm không đi làm, xin nghỉ cho hắn. Liền gọi điện thoại cho công ty của mình xin nghỉ. Biểu cảm của hắn rất bình tĩnh, giống như đây cùng lắm chỉ là chuyện quá mức bình thường mà thôi.
Buồng tắm, nhà bếp, phòng khách, tất cả mọi thứ đều thành đôi thành cặp; mở ti vi, mình nhất định sẽ không xem đài Tiểu Bình Quả. Tất cả những thứ này với lúc nãy nói chuyện với đồng nghiệm Ân Niệm về Ân Niệm, mọi thứ trong trí nhớ đều nhắc nhở hắn, hắn đã từng trải qua tất cả, cảm nhận được tất cả không phải là một giấc mơ.
Ân Niệm không phải do hắn tưởng tượng ra. Là thực sự tồn tại, là người yêu của hắn, là người nhà của hắn.
Âm thanh trong ti vi huyên náo khiến suy nghĩ của hắn dần dần bình tĩnh lại, nhìn khay trà bằng thủy tinh trước mặt, Trương Tri Âm mới phát hiện mình vành mắt mình không biết từ lúc nào đã đỏ ửng.
Đột nhiên, một tiếng “Gào gừ” truyền đến, không biết mèo trốn ở đâu chạy ra, lanh lợi vùi bên chân Trương Tri Âm.
Theo sát phía sau là người máy khay tròn quét nhà độc nhất mà Ân Niệm nhà hắn cải tạo, vẫn như cũ không biết mệt mỏi hô khẩu hiệu:
“Tôi vâng mệnh ngài Ân Niệm cùng ngài Trương Tri Âm phục vụ tận sức khiến gia đình sạch sẽ gọn gàng hài hòa Tiểu Xuẩn số một, mục tiêu của hôm nay vẫn là: Ngăn nắp, không nhiễm một hạt bụi!”
“Ngài Trương Tri Âm thân ái, ngài đối với sự phục vụ của Tiểu Xuẩn có hài lòng không? Nếu nói hài lòng, nhất định phải nhớ ngài Ân Niệm yêu ngài nha”
Trương Tri Âm dần dần bình tĩnh lại, cầm điện thoại di động lên bấm một dãy số không thể quen thuộc hơn.
Đối phương rất nhanh liền nhấc máy.
Trương Tri Âm ổn định tâm tình của mình, cố gắng bình tĩnh dùng ngữ điệu bình thường nói: “Đại Ất sao? Tớ muốn hỏi cậu một vài chuyện, chính là YN427 lần trước cậu nhắc tới”
Giọng nói Đại Ất có vẻ hơi hoang mang luống cuống: “Tri Âm…Tớ đang muốn tìm cậu”
“Tớ nhờ cậu, nhất định phải giúp tớ một chuyện…”
Beta: 殷 念, 你 在 哪? (Ọ Ọ)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.