Nữ Vương: Phu Quân Ẩn Thân Mười Năm, Một Kiếm Giết Tiên Đế

Chương 65:




Một hồi lâu sau.
Hạnh Nhi mới hồi phục lại thần trí, sau đó cáo từ một tiếng rồi rời đi trong tuyệt vọng.
Cô phải tìm một nơi thật tốt yên tĩnh một chút, xác nhận bản thân có phải đang bị ảo giác hay không.
Những con yêu thú cao ngạo như vậy, lại quấn bên Lý Hiên, bị đá đi như vậy mà cũng không hề tức giận.
Yêu thú không tiết tháo như vậy, khiến Hạnh Nhi hoài nghi bản thân có phải hoa mắt rồi không, có phải xuất hiện ảo giác rồi không.
Vì vậy cô đi khỏi đó, thất tha thất thểu rời khỏi tiêu cục Bạch Vân.
Sau khi cô đi.
Tần Nguyệt lấy ra chiếc túi đen trên eo, mau chóng đặt xuống bàn, khẽ cười nhìn Lý Hiên.
“Sư tôn, đây là túi đựng đồ vật, không gian rất lớn, có thể bỏ vào rất nhiều đồ vật. Đây là huyết mạch đan, đây là luyện tủy đan, đây là luyện khí đan...”
Tần Nguyệt lấy từ trong chiếc túi đen một đống đồ, đặt đầy lên bàn, đợi lấy hết ra rồi mới chớp mắt nhìn Lý Hiên.
“Sư tôn, đây đều là quà tặng cho người, người xem có thích không ạ”
“Ừm, để ta xem.”
Lý Hiên xem qua những thứ ở trên bàn, đan dược đan dược nào anh cũng không thiếu, đành từ bỏ.
Đương nhiên, trong này cũng có đan dược phẩm chất cao, có đan luyện khí của người tu tiên.
Luyện khí đan có thể gia tăng tốc độ luyện khí của người tu tiên, là đan dược vô cùng quan trọng, mà trong này có đến hai trăm viên, số lượng không hề nhỏ.
Nhưng Lý Hiên lại tập trung vào một quyển sách, một quyển sách được chế tạo từ nguyên liệu đặc biệt, tên cuốn sách là luyện đan đại toàn.
Lý Hiên cầm lấy cuốn sách lật hết trang này đến trang khác xem, xem đến nhập tâm.
Trong cuốn sách này đều là kiến thức đan dược, hơn nữa là kiến thức luyện đan của người tu tiên, bên trong là hai mươi loại đan.
Ví như luyện khí đan trong này, thuộc đan dược tu tiên cấp thấp nhất, còn có tăng khí đan, tụ khí đan, dưỡng khí đan...
Tóm lại hai mươi loại đan dược này, cũng có tác dụng rất nhiều, cũng khiến Lý Hiên đối với thầy luyện đan tu tiên, có sự hiểu rõ hơn.
“Đồ tốt, cuốn sách này ta cần, chiếc túi trữ đồ này ta cũng cần, còn lại em giữ lấy đi vậy.” Lý Hiên lựa chọn hai thứ đồ rồi nói.
“Sư tôn, ở đây còn có đan dược tu tiên, người không cần sao ạ? Rất quan trọng đó ạ.” Tần Nguyệt nghiêm túc hỏi.
“Có cuốn sách này là đủ rồi, đừng quên ta là thầy luyện đan.” Lý Hiên tự tin cười.
“Được ạ.”
Tần Nguyệt thấy Lý Hiên thật sự không cần, chỉ có thể ngoan ngoãn cất những thứ đồ này đi, sau đó nhìn sang Tống Tiểu Mỹ ở bên cạnh.
“Đến con rồi, sư tôn, con cũng chuẩn bị quà tặng người.”
Tống Tiểu Mỹ đổ hết đồ ra, một đống thứ lẻ tẻ, trong đó còn có một cuốn sách rất dày.
Lý Hiên đại khái lướt qua đống đồ, lắc đầu thất vọng: “Đáng tiếc không có Dung Tâm Quả, thôi vậy, có sách cũng tốt rồi.”
Lý Hiên cầm lấy cuốn sách, tên sách là Phong ấn đại toàn, cũng là một cuốn sách phong ấn của người tu tiên.
Lý Hiên xem qua cũng thấy vui hơn, không kìm được mà xem kỹ càng hơn.
Bên cạnh đó.
Trong mắt Tần Nguyệt lóe lên một chút nghiêm túc, vừa mới nghe thấy Lý Hiên muốn Dung Tâm Quả, trong lòng Tần Nguyệt đã âm thầm ghi nhớ, thề rằng nhất định mau chóng tìm được Dung Tâm Quả.
“Các em về đi, mang theo hai con yêu thú này, ta xem sách một chút, cuốn sách này không tồi.” Lý Hiên cầm lấy Phong ấn đại toàn rồi nói.
“Sư tôn, tiểu mèo đen có huyết mạch đặc biệt, sau này tiềm lực rất lớn, con muốn tặng cho sư tôn.” Tần Nguyệt nói ra suy nghĩ của mình.
“Không cần đâu, ta không thích vật nuôi, hơn nữa nanh dài của mèo quá xấu, gấu thì quá đen rồi.”
Lý Hiên lắc đầu từ chối, chủ yếu là quá xấu, hơn nữa trong sách có một môn phong ấn Thiên Hỏa, thu hút sự hứng thú sâu sắc của anh, anh muốn mau chóng nghiên cứu.
“Vậy được ạ, vậy bọn con về đây ạ.”
Tần Nguyệt thấy Lý Hiên không thích vật nuôi, chỉ có thể từ bỏ, nhưng trong lòng quyết định, phải mau chóng giúp sư tôn tìm ra được Dung Tâm Quả, cho dù bỏ ra bao nhiêu đi chăng nữa.
Cứ như vậy.
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ mang theo hai con yêu thú rời đi, trước khi đi còn cẩn thận đóng cửa lại, không muốn có người làm phiền Lý Hiên.
Trong phòng.
Lý Hiên nghiêm túc xem Phong ấn đại toàn, đọc phần giới thiệu của phong ấn Thiên Hỏa, trong mắt lóe lên sự vui mừng.
“Phong ấn Thiên Hỏa so với phong ấn Liệt Diệm càng mạnh hơn, chỉ cần một mồi Thiên Hỏa thôi, mà thành Hắc Mã cũng vừa hay có một đám Thiên Hỏa.”
Lý Hiên vui mừng khôn tả, lúc trước phân thân tại thành Hắc Mã truyền tin tới, cuộc bán đấu giá ở đó có thứ tốt đem ra đấu giá.
Trong đó có một viên linh thạch, khiến cho Lý Hiên hứng thú.
Anh liền phái phân thân, dự định đấu giá linh thạch đó, hiện giờ xem ra một đám Thiên Hỏa đó càng quan trọng hơn.
Chỉ cần có được đám Thiên Hỏa đó, thì có thể hoàn toàn trấn áp được khu sương trắng rồi, không cần lo lắng xảy ra chuyện nữa.
Nghĩ đến đây, Lý Hiên khai triển Thượng Đế Thị Giác, quan sát khu sương trắng ngoài thành.
“Thiên Hỏa nhất định phải lấy được, vậy viên linh thạch đó nếu như có thể lấy được thì càng tốt rồi, trong phần miêu tả trên Thiên Hỏa pháp trận có nói, dùng linh thạch trợ giúp thi triển pháp trận, có thể giảm được sự hao phí lớn.
Đương nhiên, nếu không lấy được cũng không sao, có phân thân ở đó, cũng không lãng phí đến mấy trăm phân thân, thành Bạch Vân cái khác thì không nhiều, nhưng phân thân thì nhiều, cũng có đến hàng ngàn phân thân.”
Lý Hiên không để tâm tiêu hao mất phân thân, càng để tâm đến việc muốn hoàn toàn trấn áp được khu sương trắng chỉ một lần và vĩnh viễn.
Vì vậy anh giao chỉ lệnh cho phân thân, để phân thân toàn lực lấy được đám Thiên Hỏa đó, cho dù từ bỏ linh thạch cũng phải lấy được đám Thiên Hỏa đó.
[Ding! Phân thân số 1 của người mang theo một trăm phân thân, chôn sống tộc chuột, thành công cứu được ba mươi đứa trẻ, có được danh hiệu: Khang Sát Giả.]
[Ding! Đệ tử của ngươi Lục Trường Sinh, có được bảo vật trời đất Chung Nhũ Thạch, liên tiếp đột phá hai cấp, phần thưởng của ngươi: Khả năng ẩn nấp, triệu hoán người đá.]
[Ding! Khả năng ẩn nấp: Có thể tùy ý kiểm soát che giấu dao động khí tức, khí huyết, linh lực của bản thân.]
[Ding! Triệu hoán người đá: Triệu hồi người đá có thể chiến đấu thay bản thân, chỉ cần có thổ nhưỡng, người đá có thể tự chữa cơ thể của bản thân vô giới hạn, sức chịu đựng và chiến đấu có thể so với tông sư luyện thể.]
“Sức chiến đấu và chịu đựng so ngang với tông sư luyện thể sao? Mạnh vậy sao!”
Lý Hiên vui mừng khôn tả, hoàn toàn không ngờ bản thân lại có thể thu được năng lực tốt như vậy, giống như hổ mọc thêm cánh vậy.
Cần biết rằng, phân thân của anh có thể kế thừa tài năng này, tuy chỉ có thể kế thừa một phần, nhưng cũng vẫn có thể giúp anh mạnh hơn.
Nghĩ đến điểm này, Lý Hiên không chút do dự truyền lại cho tất cả phân thân.
Tại thành Hắc Mã.
Tại nơi đấu giá Hắc Mã.
“Chúc mừng khách quý số giáp tử, có được vật đấu giá số 30, một viên linh thạch.” Chủ phiên đấu giá lên tiếng, vang vọng trong khu đấu giá.
Phân thân số 100 nghe thấy câu này, cau mày nhìn số giáp tử ở khu khách quý trên lầu hai, sau đó nén cảm xúc trong lòng lại.
“Thiên Hỏa càng quan trọng hơn, linh thạch bị người ra giá cao hơn mua mất, thì cứ để họ mua đi, không sao cả.”
Phân thân số 100 thầm nhủ, cùng lúc tiếp nhận năng lực mới đến từ Lý Hiên.
Tại khu khách quý số giáp tử.
Có tiếng gõ cửa, thị nữ mang linh thạch đến khu khách quý.
“Thật là niềm vui bất ngờ, vậy mà có thể lấy được một viên linh thạch nguyên vẹn ở chỗ này, rất tốt.”
Vị tu tiên Chu Hằng gật đầu hài lòng, cầm lấy linh thạch xem đi xem lại.
Đường Khả Nhi ở bên cạnh lai nhìn xuống dưới lầu, nhìn phân thân đang đội nón và khăn che mặt.
“Em đang nhìn gì vậy? Là hắn sao, vừa nãy người này còn muốn tranh linh thạch với ta, hại ta tiêu hao không ít tiền, thật là đen đủi.” Chu Hằng bực bội nói.
“Người này dường như là thầy phong ấn, người xem khăn che mặt của anh ta, có hoa văn phong ấn, giống như khăn che mặt phong ấn khí tức.” Đường Khả Nhi nghiêm túc nói.
“Thầy phong ấn? Có lẽ là một thầy phong ấn khí huyết thôi, nếu như là thầy phong ấn trong những người tu tiên, sao có thể chỉ vì một viên linh thạch, bán mạng hét giá được.” Chu Hằng không để tâm nói.
“Quả thực có thể là thầy phong ấn khí huyết, khiến ta nghĩ đến chuyện phong ấn ở ngoài thành Bạch Vân, cũng không biết vị tông sư đó có còn sống hay không.”
.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.