Nữ Vương: Phu Quân Ẩn Thân Mười Năm, Một Kiếm Giết Tiên Đế

Chương 5:




Gào!
Theo lời cảnh tỉnh của Lý thúc, tiếng hú của sói vang thanh khắp vùng.
Một con sói đen cao hơn hai mét, từ trong góc núi lao ra, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm đoàn người.
Miệng sói đen há rộng, để lộ ra những chiếc răng sắc nhọn, thoang thoảng mùi tanh hôi phả ra.
Toàn thân nó thu lại, biểu hiện tư thế tấn công bất cứ lúc nào.
Con sói đen cứ như vậy, dọa đoàn người biến sắc, vội vàng hộ tống chiếc xe chạy về phía trước.
Bởi vì con sói đen là một vật ô nhiễm, là loài dã thú được hình thành từ sức mạnh ô nhiễm không xác định trở thành sinh vật ô nhiễm, thực lực vô cùng mạnh, chỉ riêng việc phòng ngữ đã mạnh đến đáng kinh ngạc.
Quan trọng là con sói đen này phát ra luồng khí không ổn định, dường như đã luyện đến cấp tám rồi, chưa nói gì đến sức mạnh phòng ngự đáng sợ của nó.
Đối diện với sinh vật ô nhiễm cấp tám, Lý thúc chỉ có thể thúc giục mọi người mau chạy, còn anh tay nắm chặt đao, đứng trước mặt con sói ngăn lại.
Vèo!
Sau khi đoàn người đã chạy được vài trăm mét, con sói đen to lớn bắt đầu di chuyển, mang theo mùi tanh hôi xông đến gần Lý thúc.
Con sói đen cao hơn hai mét xông tới, mang theo sát khí bất khuất đáng sợ.
Khí thế như vậy, khiến Lý thúc trong lòng run sợ, toàn thân toát ra cảm giác tuyệt vọng sâu sắc.
Tuy Lý thúc đã luyện đến tầng thứ bảy, là người mạnh nhất trong đội, nhưng tuổi già sức yếu, sức chiến đấu so với cấp sáu chỉ mạnh hơn một chút.
Thực lực như vậy đối mặt với sự tấn công của sinh vật ô nhiễm, quả thực không ngăn nổi, chỉ có thể tuyệt vọng nắm chắc thanh đao, chuẩn bị một trận sống chết.
Bang!
Một âm thanh nặng nề phát ra.
Thân hình con sói đen to lớn bay ngang ra xa, ước chừng cũng phải bay đến hơn mười mét.
Theo đó một bóng người mặc đồ trắng từ không trung bay qua, dùng thanh đao điên cuồng chém con sói đen.
Cảnh tượng đột ngột này khiến Lý thúc lặng người, sau khi xác định rõ bóng người áo trắng này, mặt ông biến sắc, vội lo lắng hét lên.
“Tiểu tiêu đầu, đừng qua đó, sinh vật ô nhiễm này quá mạnh, ngươi mau chạy đi, ở đây có ta kéo dài thời gian!”
Keng!
Lai là một tiếng kim loại va vào nhau.
Theo tiếng động, đoàn người nhìn thấy đao của Lý Hiên và móng vuốt sắc bén của con sói đen va vào nhau, làm tóe lửa, giống như kim loại va vào nhau.
Đoàn người còn chưa kịp nói thêm gì thì tiếng leng keng vẫn vang bên tai không ngừng.
Với sức mạnh phòng ngự của con sói đen, một võ sư bình thường khó có thể khiến nó bị thương.
Vậy nhưng mà.
Mỗi nhát chém của Lý Hiên, đều giống như sức lực của vạn quân, trực tiếp chém vào da thịt của con sói đen, sâu vào máu thịt, để lại những vết thương chi chít.
Con sói đen đau đến mức gào thét điên cuồng, hai mắt đỏ ngầu muốn giết chết Lý Hiên.
Nhưng tốc độ của nó có nhanh đến cỡ nào, trước nhịp đao kỳ dị của Lý Hiên, căn bản không có chút tác dụng nào.
Tất cả đòn tấn công của nó đều không động đến được Lý Hiên, ngược lại sau khi đòn tấn công bị thất bại, bị Lý Hiên chém liên tiếp, bị thương đến không còn sức lực.
Con sói đen phẫn nộ bất lực, càng điên cuồng vung móng vuốt sắc nhọn, nhưng cũng không cách nào động đến được một cọng lông của Lý Hiên.
Trận chiến cứ như vậy diễn ra, đoàn người mở to mắt quán sát, Lý thúc càng ngơ người đứng tại chỗ.
“Chuyện...chuyện gì đang diễn ra đây? Con sói đen ô nhiễm lớn mạnh, bị tiểu tiêu đầu giữ chặt rồi?” Thiết Hổ suy nghĩ mờ hồ nói.
“Tiểu...tiểu tiêu đầu mạnh vậy sao? Đợi đã, khí phát ra từ anh ấy đã là tầng thứ bảy!” Thiết Long cảm thụ được luồng khí huyết của Lý Hiên phát ra trong lúc chiến đấu.
“Công lực cấp bảy sao? Tiểu tiêu đầu đã luyện được lên cấp bảy rồi sao? Tôi vẫn còn nghĩ là mới cấp sáu thôi.” Lục Tử không tin tròn mắt nhìn.
“Chưa phải vấn đề quan trọng, mà quan trọng là công lực cấp bảy của tiểu tiêu đầu đã trấn áp được con sói cấp tám, mà còn dễ dàng khiến con sói bị thương, sức mạnh này quả thực quá mạnh rồi.”
Đoàn người kinh hãi quan sát trận chiến trước mắt, nhìn Lý Hiên phóng khoáng sử dụng thanh đao, khiến con sói bị chém nhiều nhát.
Xử lý xong con sói đen tàn bạo, khiến mọi người tròn mắt nhìn, Lý hiên như biến thành tảng đá bất động.
Phù!
Thanh đao sắc bén đâm vào cổ của con sói đen, vết chém ngang với sức mạnh tạo một vết thương sâu trên cổ con sói đen,
Vết thương rất lớn, con sói đen hung tàn đau đớn muốn gào thét, nhưng cổ họng bị đứt đoạn, nó đến thở cũng gặp khó khăn.
Phù!
Ánh đao sắc lạnh lại một lần nữa lóe qua, giống như một ánh sáng bạc trong không trung lướt qua, theo ánh đao, cổ con sói đen đứt đoạn, máu tươi chảy ròng ròng.
Con sói đên bị mất đầu lắc lư, cuối cùng ngã xuống vũng máu tươi, tắt thở.
“Sinh vật ô nhiễm, vẫn là có chút khó đối phó.”
Lý Hiên vẩy máu tươi trên thanh đao, quay đầu nhìn Lục Tử sở trường mổ xẻ.
“Lục Tử, xử lý con sói này đi, lột da, xem xem có Tinh Hạch không.”
“Dạ! Tiểu tiêu đầu.”
Lục Tử nghe theo lời Lý Hiên, lập tức đang thừ người ra tỉnh táo trở lại, liền lon ton qua xử lý thi thể con sói.”
Mọi người xung quanh cũng dần dần hồi phục trở lại, nhìn con sói vừa bị giết, lại nhìn Lý Hiên không một chút tổn thất, hay bị thương nào, trong ánh mắt của mọi người đều phức tạp.
Luyện thành công tầng thứ bảy chỉ mới mười bảy tuổi, thực lực như vậy ở thành Bạch Vân, cũng là tài năng xuất chúng trong những thiên tài.
Quan trọng là tiểu tiêu đầu có thể lật ngược tình thế giết chết con sói đen cấp tám, thực lực như vậy thật khiến người ta bàng hoàng.
“Tiểu tiêu đầu, không ngờ anh đã đạt đến tầng công lực cấp bảy, quả là hậu sinh khả úy.”
Nghĩ tới bản thân phải mát một năm mới có thể luyện đến tầng thứ bảy, đã không còn hi vọng có thể cao hơn được nữa, Lý thúc liền cảm thấy có chút chạnh lòng.
“Tiểu tiêu đầu, em...em...”
Từ xa truyền tới giọng của Lục Tử, ngữ khí lắp bắp, dường như có lời khó nói.
“Sao thế Lục Tử?”
Lý Hiên quay đầu nhìn, phát hiện Lục Tử cầm đao, sắc mặt chuyển đỏ đứng yên tại chỗ.
“Tiểu tiêu đầu, em không thể chặt được xác sói đen.” Lục Tử buồn bã nói.
“Không chém được sao?”
Mọi người nghe đến đây đều sửng sốt, Thiết Long, Thiết Hổ đồng thời nói:
“Ngươi không phải có công lực cấp sáu sao? Sao lại không thể chặt được xác một con sói đen chứ? Sức phòng ngự của sinh vật ô nhiễm khi còn sống rất mạnh, chết rồi đã giảm mạnh, người chẳng lẽ không thể chặt được sao?”
“Thực sự là chặt không được, không tin thì ngươi thử xem.” Lục Tử cười khổ, cảm thấy bản thân thật vô dụng.
“Tôi thử xem.”
Thiết Long lập tức chạy tới, dơ đao lên chém xác sói đen, thử tách lớp lông.
Nhưng điều khiến anh ta kinh ngạc là, khi đao chặt xác sói, giống như chặt trên lớp da dày của con trâu già mười năm, vậy mà cũng không khiến nó có chút thương tích nào.
Cảnh này khiến Thiết Long trợn tròn mắt, anh ta không phục mà tiếp tục chặt, nhưng chặt mười nhát rồi mà vẫn chưa thể lột được chút da nào, chỉ có thể chặt được vài sợi lông.
Lần này Thiết Long bàng hoàng nhìn xác sói đen vẫn còn nguyên vẹn.
“Tôi thử xem, sức tôi rất mạnh.”
Thiết Hổ thế chất cường tráng, sức lực rất mạnh, anh ta đến bên xác sói đen, hai tay dơ cao thanh đao, dùng toàn lực mà vung đao chặt, ra sức chém xuống xác sói đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.