Nữ Vương: Phu Quân Ẩn Thân Mười Năm, Một Kiếm Giết Tiên Đế

Chương 34:




[Tên]: Tống Tiểu Mỹ
[Tư chất]: Tuyệt phẩm
[Huyết mạch]: Tộc mèo
[Số mệnh]: Người phối ngẫu thiên mệnh, sau này là một trong năm đại hộ vệ.
[Gợi ý]: Phù hợp tiêu chuẩn nhận đồ đệ.
...
“Thiên mệnh phối ngẫu, một trong năm đại hộ vệ, cũng có thể nói, ít nhất vẫn còn bốn người phối ngẫu có thể nhận làm đệ tử.”
Trong lòng Lý Hiên thầm nhủ, hứng thú biến thành vô cùng vui mừng, cảm thấy tương lai sáng lạn.
Cũng cần biết.
Lúc trước anh chỉ thu được có hai đệ tử, đã đã có được rất nhiều thứ tốt.
Nếu như có thể thu nhận thêm năm đệ tử nữa, cho dù là phối ngẫu, cũng có thể thu được rất nhiều lợi ích.
Nghĩ đến đây, Lý Hiên nóng lòng nhìn Tống Tiểu Mỹ.
Lúc này Tống Tiểu Mỹ đang đứng nhìn sơn cốc, nhìn về những bóng người dày đặc phía trên sơn cốc.
Những người này đều mang theo cung tên, giống như sĩ binh có kỷ luật nghiêm minh.
Quan trọng là bọn họ đều nghe theo lệnh của ân nhân, khiến Tống Tiểu Mỹ ngạc nhiên, cô quay đầu qua nhìn Lý Hiên, cảm kích nói.
“Cảm ơn ân nhân đã cứu mạng, không biết ân nhân nên gọi thế nào? Tôi sẽ báo đáp ân nhân, đúng rồi, tôi là Tống Tiểu Mỹ.”
“Ta là Lý Hiên, ân nhân cách xưng hô này thật kỳ cục, nếu như cô nguyện ý, có thể gọi ta là sư tôn.” Lý Hiên khẽ cười.
“Hả! Sư tôn?”
Tống Tiểu Mỹ có chút sững người, lập tức phản ứng lại, ân nhân muốn thu nhận ta làm đệ tử.
Làm đệ tử của Lý Hiên, cô không hề gạt đi, dẫu sao cũng là ơn cứu mạng.
Thấy dáng vẻ anh tuấn của Lý Hiên, nghĩ đến bản thân lúc nguy cấp nhất, Lý Hiên như thần binh giáng thế, lúc xuất hiện rất đẹp trai.
Không biết làm sao, Tống Tiểu Mỹ có chút không muốn gọi Lý Hiên là sư tôn, càng muốn làm bạn với Lý Hiên.
“Sao vậy? Không muốn bái ta làm sư sao?” Lý Hiên nghi hoặc hỏi.
“Không phải...chỉ là...”
Tống Tiểu Mỹ không nói ra nguyên nhân, đặc biệt nhìn ánh mắt Lý Hiên đầy mong đợi, nghĩ đến mạng của bản thân là do Lý Hiên cứu, Tống Tiểu Mỹ trầm lặng hồi lâu nói.
“Tống Tiểu Mỹ bái kiến sư tôn!”
[Ding! Ngươi thành công thu nhận một tài năng tuyệt phẩm làm đệ tử, phần thưởng: Năng lực tăng lên một cấp.]
[Ding! Đệ tử ngươi vì là thiên mệnh phối ngẫu, phần thưởng bổ sung: Công lực tăng thêm một bậc.]
Ding!
Tên: Lý Hiên
Thể chất: Cấp chín
Tư chất: Cực phẩm
Thiên chất: Bản Năng Chiến Đấu, Tự Hồi Phục Nhanh, Thượng Đế Thị Giác, Luyện Kiếm Vô Song, Huyết Phân Thân, Thần Lực Thiên Phú, Cảm Thức, Ưng Nhãn
Năng lực: Hội Họa Thần Kỳ, Bậc Thầy Phong Ấn Khí Huyết, Tinh Thần Kiếm Pháp, Thần Cung Thủ, Đao Pháp Cuồng Phong, Lưu Vân Bộ, Đầu Bếp Thần Kỳ
Đệ tử: Tần Nguyệt, Lục Trường Sinh, Tống Tiểu Mỹ
...
Thiên chất vậy mà đã đạt tới cấp cực phẩm, quá tốt rồi.”
Lý Hiên thấy tư chất cực phẩm, trong mắt rực sáng, cảm thấy bản thân không không vô ích.
Cần hiểu rõ để nâng lên được cấp độ cực phẩm rất khó, nhiều người đã phải trải qua rất nhiều gian khổ để tìm bảo vật trời đất, muốn nâng cao tư chất của bản thân, đáng tiếc đều không thành công.
Tư chất không đủ, nên rất nhiều người bị mắc kẹt, thậm chí có thể mắc kẹt đến mấy mươi năm, nên họ không thể nào nâng cao được.
Mà người có tư chất tốt, không những tốc độ tu luyện nhanh, giới hạn cũng lớn hơn, khiến rất nhiều người tư chất kém cảm thấy không công bằng, đáng tiếc bọn họ cũng không có cách nào khac, chỉ có thể ngưỡng mộ những người đó.
Lý Hiên lúc trước tư chất chỉ ở mức trung phẩm, rất ngưỡng mộ người có tư chất tốt, hiện giờ tư chất của anh đã đạt đến hàng cực phẩm, anh cuối cùng cũng không cần ngưỡng mộ người khác nữa.
Hơn nữa thực lực cấp tám nâng lên cấp chín, không những anh càng mạnh, mà những phân thân cũng trở nên mạnh hơn một chút, toàn thể thực lực đều bùng nổ biến hóa.
Lý Hiên tâm trạng sảng khoái nhìn Tống Tiểu Mỹ, khuôn mặt tươi cười nói.
“Tốt tốt tốt, từ ngày hôm nay em là tam đồ đệ của ta rồi, đi thôi, theo ta quay về gặp đại sư tỷ của em.”
“Cám ơn sư tôn, nhưng con là tộc mèo, đang bị tộc chuột truy giết, dựa vào huyết mạch truy tung thuật, bọn chúng rất nhanh có thể tìm được con,
Con đường sống duy nhất, là tiến vào núi Thập Vạn.” Tống Tiểu Mỹ giải thích.
“Đừng lo, anh có cách, em ngồi xuống đi.”
Lý Hiên cười tự tin, lấy ra một ngọc phù phong ấn trong túi, bố trí xung quanh Tống Tiểu Mỹ, hình thành một trận pháp phong ấn thần kỳ.
Tiếp sau đó Lý Hiên dùng dao nhỏ cắt vào lòng bàn tay, lập tức giọt máu đỏ thẫm rơi xuống, bắt đầu từ ngọc phù trong phong ấn.
Trong phút chốc, ánh sáng màu máu bắt đầu lóe lên, theo ngọc phù từng cái sáng lên, bao phủ hoàn toàn Tống Tiểu Mỹ.
Một chữ “Phong” to to xuất hiện giữa không trung, rơi xuống Tống Tiểu Mỹ.
“Đừng sợ, hãy mở lòng.”
Lý Hiên thấy Tống Tiểu Mỹ có chút sợ hãi, liền vỗ an cô.
Theo lời vỗ về của Lý Hiên, Tống Tiểu Mỹ cũng đã bình ổn, cuối cùng trong phong ấn khí huyết, hoàn toàn quay về bình lặng.
“Phù! Được rồi, xong rồi, em thử cẩn thận cảm nhận sức mạnh khí huyết của bản thân xem sao.” Lý Hiên khẽ cười.
“Được rồi sư tôn.”
Tống Tiểu Mỹ mở đôi mắt to tuyệt đẹp, cẩn thận cảm nhận tình trạng của bản thân, phát hiện sức mạnh huyết thống của bản thân đã hoàn toàn giảm rồi.
Thậm chí bản thân cô khi dùng truy tung thuật, cũng không tìm ra bản thân nữa.
Kết quả như vậy, khiến Tống Tiểu Mỹ vô cùng ngạc nhiên, đôi mắt to đẹp kinh ngạc nhìn Lý Hiên, trong con ngươi xinh đẹp lộ vẻ khó tin.
“Sư tôn, khí tức huyết mạch của con không phát ra nữa, cũng không còn phải lo lắng bị truy giết nữa, quá tốt rồi, cảm ơn sư tôn!”
Tống Tiểu Mỹ vui mừng nói, nhanh chạy về bên cạnh Lý Hiên, cảm kích nhìn anh.
Thấy tay trái của Lý Hiên còn vết máu, Tống Tiểu Mỹ không ngờ sư tôn vì cô mà cắt lòng bàn tay, lập tức cảm động không ngớt.
“Sư tôn, người nhắm mắt lại đi.” Tống Tiểu Mỹ mắt ngại ngùng nói.
“Nhắm mắt? Được thôi.”
Lý Hiên ngờ vực không hiểu, tuy nhiên tò mò vì sao, nhưng vẫn nhắm mắt.
Rất nhanh, Lý Hiên cảm thấy vết thương trên tay trái của bản thân, dường như có gì đó mềm mịn chạm vào, sự đau nhức của miệng vết thương trên tay trái cũng biến mất, không đau nữa.
“Sư tôn, xong rồi.”
Tống Tiểu Mỹ nhỏ nhẹ yếu ớt nói, âm thanh rất nhỏ, giống như một con mèo con vậy.
Lý Hiên chầm chậm mở mắt, nhìn vết cắt trên tay đã lành hẳn rồi, rồi lại nhìn Tống Tiểu Mỹ đỏ ửng mặt, lập tức có chút không biết nên nói gì.
“Khụ khụ, đi, chúng ta về thôi.” Lý Hiên chỉ có thể chuyển chủ đề.
“Dạ.”
Trong lòng Tống Tiểu Mỹ cũng có chút bối rối, cảm thấy bản thân vừa nãy quá kích động rồi.
Thêm việc Lý Hiên dáng vẻ anh tuấn, cô không khỏi làm vậy, tuy nhiên rất rụt rè, nhưng cô không hối hận.
“Đúng rồi.”
Lý Hiên quay đầu nhìn đôi tai của Tống Tiểu Mỹ, không khỏi hỏi: “Tai của em không cách nào biến lại được sao?”
“Có thể ạ.”
Tống Tiểu Mỹ gật đầu, đôi tai lông mềm của cô khẽ nhúc nhích, rất nhanh biết thanh một đôi tai nhỏ trắng trẻo, nhìn rất trong sáng mượt mà.
Không chỉ là đôi tai nhỏ, đến bàn tay nhỏ trắng trẻo cũng duỗi ra, nhưng móng tay sắc nhọn từ từ thu lại, hồi phục dáng vẻ ban đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.