Nữ Vương: Phu Quân Ẩn Thân Mười Năm, Một Kiếm Giết Tiên Đế

Chương 3:




Phòng khách mà Lý Hiên thuê ở trong góc lầu hai, phòng bên đều là thuộc hạ của anh, lối đi lầu hai còn có Thiết Long canh giữ, việc bảo mật rất tốt.
Do vậy Lý Hiên trự tiếp qua bước đến nói: “Lý thúc, đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao lại nôn nóng như vậy?”
“Tiểu tiêu đầu, là thương hội Mẫu Đơn ủy thác, sự tình có chút rắc rối.”
Lý thúc nói đến đây, trịnh trọng lấy trong túi một mẩu giấy đưa cho Lý Hiên.
Lý Hiên cầm lấy xem, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Trên mẩu giẩy viết vật ủy thác là một chiếc xe đá mặt trăng, trong đó có trộn lẫn một viên đá mặt trăng lạnh quý hiếm, tổng giá trị lên đến mười vạn hai trăm lượng bạc.
Con số cao như vậy, Lý Hiên không khỏi nghiêm túc.
Nếu là trước đây, Lý Hiên căn bản không dám tiếp nhận sự ủy thác này, chỉ có thể chọn cách từ chối.
Bảy tầng công lực lại thêm thần lực bẩm sinh, còn có nội hàm cung thần thủ, cho anh càng thêm tự tin.
Có điều những hiểm nguy vẫn tồn tại như cũ, Lý Hiên có chút lưỡng lự, anh nghĩ một lúc rồi nhẹ giọng hỏi: “Thù lao ủy thác là bao nhiêu? Năm phẩn trăm sao?”
“Không, là mười phần trăm, nhưng yêu cầu ngày mai xuất phát, chủ hàng bên đó đang nóng lòng đợi.” Lý thúc nhỏ tiếng nói.
“Mười phần trăm? Một vạn hai lượng bạc!”
Lý Hiên có chút động lòng, thực sự là động lòng rồi, trước đây đều là lấy năm phần trăm tiền hộ tống.
Những người ở tiêu cục Bạch Vân đều liều mạng bên ngoài, thường có thương vong, cũng vất vả kiếm tiền.
Bây giờ có được số tiền cao như vậy, Lý Hiên không lỡ bỏ qua cơ hội.
“Lý thúc, người cứ về nghỉ ngơi trước, con suy nghĩ thêm một chút.” Lý Hiên nghiêm túc nói.
“Ah tiểu tiêu đầu, đúng rồi, đây là bản đồ hộ tống hàng.”
Lý thúc đưa bản đồ lộ trình hộ tống cho Lý Hiên, rồi mới quay về phòng để nghỉ ngơi.
Lý Hiên cầm lấy bản đồ lặng lẽ xem, lường trước những nguy hiểm cho lần vận chuyển này.
“Ta đang ở thành Bạch Dương, mục tiêu của đoàn là đến thành Trấn Bắc, lộ trình mất năm ngày, trên đường đi đã trải qua hai đoạn nguy hiểm, một là sơn khẩu mờ mịt, một là vùng đất tập hợp bày chim lông vàng, miệng núi mênh mang là đội quân ô hợp, đưa cho chúng chút tiền là có thể đi qua, đặc biệt chú ý là loài chim lông vàng.”
Lý Hiên nhíu mày, lãnh địa của loài chim lông vàng này có phạm vi rất lớn, chúng có số lượng rất đông, tính cách tàn bạo, rất thích tấn công loài người, đối phó rất khó khăn.
Vài năm nay, tiêu cục Bạch Vân mỗi lần hộ tống đến thành Trấn Bắc, đều cần phải cẩn thận từng chút một, chỉ cần một chút bất cẩn liền gặp phải sự công kích của chúng.
“Chuẩn bị hương đuổi chim nhiều một chút, làm một chiếc cường cung hơn, có lẽ không phải là vấn đề lớn.”
Lý Hiên tính toán lực chiến đấu của đôi bên, trong lòng có đến tám phần sẽ hoàn thành quá trình hộ tống, quyết định tiếp nhận lần vận chuyển này.
Chủ yếu là do một vạn hai lượng là con số quá hấp dẫn, nhiều tiền như vậy có thể giúp anh mua được nhiều khí huyết đan, luyện công đan hơn, đến lúc đó cũng có thể nuôi dạy Tần Nguyệt tốt hơn.
Chờ đến khi thể lực Tần Nguyệt được nâng cao, Lý Hiên mới có thể càng mạnh hơn, chuyện tốt như vậy Lý Hiên vẫn là không thể từ bỏ được.
Trong lòng đã đưa ra quyết định, Lý Hiên gọi Thiết Long tới, sai anh ta đi mua cung và tên Huyền Kim, còn cả hương đuổi chim, rồi mới quay về phòng của mình.
Kẹt!
Vào trong phòng Lý Hiên tiện tay đóng cửa lại, đang định nói điều gì đó, đột nhiên đứng trước mặt là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn.
Cô bé vẫn còn ướt tóc, mặc một chiếc váy nhỏ màu xanh, chân đeo một đôi giày thêu hoa, đôi mắt thuần khiết không mang chút tạp niệm nào.
Cô bé này không phải ai khác mà chính là Tần Nguyệt.
“Sư tôn.” Tần Nguyệt nhỏ nhẹ nói.
“Ah, thật đáng yêu.”
Lý Hiên bước tới xoa xoa cái đầu bé nhỏ của Tần Nguyệt, phát hiện bên má trái nhẵn mịn trắng trẻo, giống như ngọc bích.
Nhược điểm quan trọng là vết bớt bên má trái, làm hỏng hình tượng của toàn gương mặt, thêm vào đó là cơ thể gầy gò, nhìn như rất yếu ớt.
Ọc ọc ọc!
Tiếng bụng kêu ọc ọc truyền tới, Lý hiên nghe thấy, nhìn qua khuôn mặt bé nhỏ đang khó xử của Tần Nguyệt, liền cười nói.
“Đồ ăn có người sắp xếp rồi, một lát nữa sẽ mang tới thôi.”
“Dạ dạ, con biết rồi sư tôn.” Tần Nguyệt liền gật gật chiếc đầu nhỏ của mình.
“Đúng rồi, đây là bình khí huyết đơn, mỗi ngày dùng một viên, sẽ giúp ích rất nhiều cho việc vận khí.”
Lý Hiên lấy ra một bình sứ nhỏ màu trắng đưa cho Tần Nguyệt, giọng ấm áp căn dặn.
“Cám ơn sư tôn.”
Tần Nguyệt cẩn thận nâng niu chiếc bình nhỏ, tò mò quan sát chiếc bình nhỏ được trang khắc tinh xảo, giống như một con mèo con tò mò.
Quan sát được ít phút.
Tần Nguyệt lấy từ chiếc bình sứ nhỏ một viên đơn màu hồng nhạt, chầm chậm nuốt, sau đó vừa chơi với chiếc bình sứ, vừa đứng vận khí.
“Cái này...”
Lý Hiên thấy cảnh này liền sững sờ, toàn thân lại một lần nữa bị đả kích.
Vận chuyển khí huyết là chuyện rất nghiêm cẩn, phải tập trung toàn bộ tinh thần để vận khí, hầu hết đều phải khoanh chân ngồi, tìm một nơi yên tĩnh chầm chậm vận khí.
Nhưng giờ thì hay rồi, Tần Nguyệt đứng mà vận khí, thậm chí còn không ảnh hưởng đến việc chơi với chiêc bình sứ.
Điều này khiến Lý Hiên rất đỗi kinh ngạc, đặc biệt nhìn Tần Nguyệt vừa tu luyện, vừa đi đi lại lại, hoàn toàn không bị bất cứ thứ gì ảnh hưởng.
Cũng có thể nói, chỉ cần khí huyết dồi dào, Tần Nguyệt có thể tự mình vận khí cả ngày, vẫn không ảnh hưởng đến những việc khác.
Kết quả như vậy, lại lần nữa khiến Lý Hiên nhận thức được tầm quan trọng của thiên chất.
“Tuyệt phẩm trời ban thật sự đáng sợ, chúng ta tu luyện cần toàn tâm toàn ý ngồi khoanh chân, một ngày tu luyện tám tiếng đã không dễ dàng gì rồi. Vậy mà Tần Nguyệt có thể tu luyện suốt hai mươi bốn giờ không ngừng nghỉ, vẫn không ảnh hưởng đến việc cô ấy đang làm, sự khác biệt lớn đến vậy khiến người khác khó có thể tưởng tượng đươc.
Ánh mắt Lý Hiên có phần phức tập, trong lòng thầm nghĩ, rất hi vọng khả năng thiên bẩm của bản thân có thể đạt được đến độ tuyệt phẩm.
[Ding! Đệ tử của ngươi đã thành công đạt được sức mạnh tầng đầu tiên, người nhận được phần thưởng sức mạnh: Lưu Vân Bộ và giác ngộ Lưu Vân Bộ.]
Theo tiếng máy vang lên, Lý Hiên xuất hiện một lượng lớn kiến thức và giác ngộ, đều liên quan đến kiến thức của Lưu Vân Bộ.
Khi đã hấp thụ xong kiến thức, Lý Hiên hai chân ấm dần lên, cảm nhận bản thân có thể di chuyển một loại nhịp bước chiến đấu đặc biệt, bổng bềnh giống như một chiếc thuyền trên mây.
Có điều Lý Hiên cũng không quá để ý đến phần thưởng, mà ánh mắt đầy sự phức tạp quan sát Tần Nguyệt.
Bởi vì Tần Nguyệt đã đạt được tầng luyện công đầu tiên, tốc độ như vậy quả thật nhanh như điện.
Năm xưa Lý Hiên phải mất đến một tháng mới đạt được, mà Thiết Long, Thiết Hổ phải mất đến hai tháng, người tư chất đần độn cũng phải mất một đến hai năm mới có thể đạt được tầng thứ nhất.
Khác biệt quá lớn này lại lần nữa khiến Lý Hiên ý thức được tầm quan trọng của thiên chất, trong lòng lại càng khao khát thiên chất của bản thân có thể đạt được sự vượt trội.
Bên ngoài.
Trong hành lang.
Thiết Long mang chiếc cung có sức mạnh vừa mua và một trăm mũi tên trên lưng, chậm rãi bước lên lấu hai, vừa đúng lúc gặp Lý thúc.
“Thiết Long, người mua cung làm gì vậy? Định học cung thuật sao?” Lý thúc ngờ vực hỏi.
“Là tiểu tiêu đầu kêu con đi mua, có thể tiểu tiêu đầu muốn học cung thuật.” Thiết Long thật thà nói.
“Tiểu tiêu đầu? Đợi đã, đây là cung Huyền Kim, dùng loại cường cung này để học sao? Không thể nào.” Lý thúc biểu lộ thần sắc nghi ngờ.
“Lý thúc, cung Huyền Kim không thể dùng để học sao?” Thiết Long còn hơi lơ mơ.
“Cung Huyền Kim không đơn giản chỉ là một loại cường cung, cần phải có sức mạnh rất lớn, đến ta luyện đến bảy phần công lực cũng chưa chắc có thể mở được, người xem.”
Lý thúc cầm cung Huyền Kim, dùng toàn bộ sức lực kéo, nhưng mệt đến mức mồ hôi chảy khắp trán cũng không kéo nổi.
Nhìn tình cảnh này Thiết Long rất kinh ngạc, liền hỏi: “Thật là một cây cung lợi hại, kỳ lạ, tiểu tiêu đầu rõ ràng công lực mới đến tấng thứ sau, sao lại bảo con đi mua cây cường cung này?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.