Nữ Phụ Quay Đầu

Chương 3:




3.
Cái ngày mà tôi bị người ta nhận đầu xuống bồn cầu vào năm cấp ba, tôi đã thề rằng, tôi sẽ không chừa thủ đoạn nào để vươn tới cuộc sống mà mình mong muốn. Tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình nữa.
Cho nên tôi chẳng phải là người tốt, từ trước đến nay tôi chưa bao giờ là người tốt cả.
Tôi cố gắng học tập, rèn luyện thể hình, luôn nghĩ cách để thể hiện những mặt tốt nhất của mình ra ngoài, mở rộng mối quan hệ xung quanh.
Tôi không chừa thủ đoạn để bản thân trở nên thật xuất sắc, vô cùng xuất sắc, xuất sắc đến mức mỗi khi có ai nhắc đến tên tôi thì họ sẽ nói: “Lâm Hà ấy à? Sao trên thế giới lại có cô gái giỏi giang đến như vậy chứ.”
Vất vả lắm tôi mới được người nghiêm túc như ba tôi công nhận.
Thầy cô yêu thích, bạn bè ủng hộ.
Tôi cứ ngỡ rằng cuộc sống của tôi sẽ luôn êm đềm như thế, mãi cho đến khi Lâm Kỳ xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.