Nữ Hoàng Ai Cập

Chương 24:




Nàng vội nhảy xuống dòng nước. Thật kì lạ! Dòng nước xung quanh nàng trở nên sáng lấp lánh và hiền hòa, trong khi cách đó một mét nước đang chảy rất siết. Nàng bơi, bơi, bơi, cô gắng đến cạnh Izumin thật nhanh bởi người con trai mặc hắc y đó đã đến gần chàng rồi. Cố lên! Chỉ một chút nữa thôi! Nhanh lên nào Xya! Ngay khi nàng chỉ cách Izumin một chút, người đó giơ lưỡi hái lên. Chiếc lưỡi hái sắc nhọn từ từ hạ thấp xuống… từ từ hạ thấp xuống… Xya vội vàng ôm lấy thân hình to lớn đang lạnh dần vì nhiệt độ của nước. Ánh sáng lấp lánh xung quanh người nàng đã tạo một lực đẩy bật chiếc lưỡi hái ra khi nó sắp chạm vào Izumin. Cậu trai lạ mặt ôm lấy bảo bối của mình trong tay, mắt nhìn chằm chằm vào cả hai. Một lúc sau, chàng ta nhún vai bỏ đi. Gặp lại hai ngươi sau!
Izumin đã được Xya đưa lên bờ nhưng vẫn còn mê man, cũng đúng thôi, chàng vừa thoát khỏi tay Tử Thần, làm sao mà khỏe mạnh bình thường được. Xya vội vã thực hiện hô hấp khi nàng thấy mạch đập đang yếu dần. Cố lên Izumin! Hãy trở về đi! Ồ, thật may mắn, Izumin đã hô hấp bình thường. Xya thở phào nhẹ nhõm. Nhưng làn da tái đi lúc nãy cũng đã hồng hào hơn.
- Izumin à! Tỉnh lại đi!
- Izumin! Chàng không tỉnh lại thì em sẽ bỏ đi tiếp đấy…
- Izumin! Em yêu chàng…!
Xya muốn Izumin tỉnh lại ngay bây giờ. Nàng sợ lắm, sao Izumin cứ nằm yên thế này? Hai dòng nước mắt trong suốt như pha lê chảy dài trên khuôn mặt. Izumin à! Xya đang khóc đó, chàng không lau nước mắt cho nàng ư? Chàng không thấy sao? Những giọt nước mắt đó thật xấu xí, chúng che đi đôi mắt màu thạch anh tím quý giá.
Koda đã xử lí xong bọn lính vô phép. Hóa ra bọn chúng tự tiện hành động chứ không làm theo lệnh ai. Chúng khai thế, và chàng cũng mong là vậy. Nhìn Xya gọi Izumin tỉnh dậy, Koda chợt cảm thấy khó chịu. Chợt chàng nghĩ ra một cách. Đành thất lễ vậy nhé!
- Xya à! Em để Izumin nằm xuống đi. Anh sẽ làm hắn tỉnh dậy.
Xya ngạc nhiên. Sao có thể chứ? Không thử sao biết được kết quả, cứ để cho Koda làm cũng đâu mất gì.
Không mất gì sao? Nhìn lại đi Xya, Koda đang đánh Izumin đó. Xya vội vàng chạy tới, đẩy Koda ra. Xya học võ nên nàng rất khỏe, nhưng suy cho cùng nàng chỉ là một cô gái mới lớn, làm sao mà so sánh được với một chàng trai, dù bề ngoài khá là thư sinh nho nhã đi chăng nữa. Koda vẫn dùng tay, dồn thật lực và đấm thật mạnh vào vào ngực Izumin.
- Koda à! Em xin anh! Đừng làm chàng đau nữa… bởi vì em cũng rất đau…!
Koda khựng lại. “Phải rồi. Em yêu hắn. Em không yêu ta. Xin lỗi em, điều quan trọng như vậy mà anh lại quên mất.”
- Khụ… khụ…
Tiếng ho của Izumin khiến Xya mỉm cười rạng rỡ. Chàng tỉnh rồi sao?
- Chàng tỉnh rồi sao Izumin?
- Từ lúc bị tên đó đánh – Izumin chỉ vào Koda, người đang nhìn ra dòng sông để không ai thấy được cảm xúc hiện tại của chàng – Phải rồi Xya, nàng nhớ lại rồi ư?
Xya ôm chàng trong tay, gọi tên chàng. Thật bình yên! Cứ như những sóng gió chưa từng xảy ra vậy. Nếu đây là giấc mơ, xin đừng bao giờ tỉnh lại!
- Em yêu chàng, Izumin!
Just a smile and the rain is gone
Can hardly believe it
There's an angel standing next to me
Reaching for my heart
Just a smile and there's no way back
Can hardly believe it
But there's an angel, she's calling me
Reaching for my heart
I know, that I'll be ok now
This time it's real
(Chỉ một nụ cười và màn mưa biến mất
Thật khó mà tin được
Một thiên thần đang đứng cạnh
Và chạm đến trái tim anh
Chỉ một nụ cười và chẳng thể quay lại nữa
Thật khó mà tin được
Nhưng một thiên thần đang gọi
Và chạm đến trái tim anh
Anh biết rằng mình sẽ ổn ngay thôi
Giờ đây sao mọi sự lại thật đến thế) (*)
Izumin nở một nụ cười hạnh phúc. Dù có là là dối đi chăng nữa thì chàng vẫn rất hạnh phúc. Koda không thể chịu được người con gái mình yêu ở bên một người khác. Nàng sẽ hạnh phúc, Xya à!
- Những cú đánh đó là vì ngươi đã làm Xya khóc rất nhiều. Nếu còn như vậy một lần nữa, ta quyết không nhường Xya cho ngươi.
Nói rồi, chàng tiến về phía con ngựa của mình. Izumin nói lớn để cho chàng nghe thấy:
- Yên tâm đi! Ta sẽ khiến Xya hạnh phúc.
“Mong là vậy!” – Koda thầm nghĩ khi phóng ngựa vút đi. Cuối cùng chàng vẫn không có được người con gái chàng yêu. Là tại vì chàng không có gắng hay tại Xya không có tình cảm với chàng? Chàng không biết nữa. Giờ đây chàng không thiết tha việc gì.
Có một bí mật lớn mà ngay cả Xya cũng không biết, đó là thân phận của chàng. Chàng trai vui vẻ, hòa đồng nhưng rất tinh tế này là hoàng tử của Hi Lạp hùng mạnh. Cũng như Xya, chàng rất thích phiêu lưu, khám phá nên xin phép được tự do trong vòng ba tháng trước khi lên ngôi. Hôm đó, ngày chàng gặp Xya là lúc chàng mới rời khỏi cung điện. Nghe người ta nói hòn đảo Cret rất đẹp và hòa bình, chàng muốn đến thăm. Quả thật nó khiến cho con người ta thư thái vô cùng! Đang đi dạo xung quanh thì chàng thấy một cô gái bị gần chục người vây quanh, nghĩ là bọn thảo khấu nên mới giúp. Khi tỉnh lại, nói chuyện với cô gái đó rất vui khiến chàng thầm nghĩ hẳn đây là một cô bé dễ thương. Sáng hôm sau, nhìn cô ấy chơi cùng bầy chim trong rừng, cả người sáng lấp lánh vởi ánh mặt trời, chàng cứ nghĩ đó là một thiên thần xinh đẹp nhất, trong nhất nhất của thượng đế. Và từ giây phút đó, chàng đã mong cuộc đời mình sẽ có nàng bên cạnh, sẽ xua tan đi những nỗi buồn, mang lại nụ cười trên đôi môi màu anh đào. May mắn thay, với danh nghĩa là ân nhân, chàng được ở bên cạnh nàng một thời gian. Chàng cứ ngỡ sẽ nhanh chóng khiến nàng quên đi chàng trai đã khiến nàng đau khổ và toàn tâm toàn ý yêu chàng, nhưng không, tình cảm của nàng quá mãnh liệt khiến đôi khi chàng chùn bước. Kể cả khi người nàng yêu xuất hiện, chàng vẫn cứ cố gắng ở bên, cố gắng làm nàng vui để đổi lấy một nụ cười, để chàng dần tiến tới trái tim nàng. Và chàng đau đớn khi nhận ra nụ cười hạnh phúc, đôi mắt ấm áp của nàng chỉ hiện diện khi ở bên người đó. Lúc người đó bị rơi xuống nước, nhìn vào đôi mắt màu tím trống rỗng, chàng biết nàng đang nghĩ gì. Yêu là khiến người mình yêu hạnh phúc, Koda à! Chàng tự nhủ như vậy và trả lại Xya cho hắn. Thôi, đã hết rồi. Hãy mỉm cười đi chàng, vì có lẽ từ bây giờ Xya sẽ luôn hạnh phúc.
“Xya à! Ta luôn mong em hạnh phúc. Ta làm mọi việc để em được hạnh phúc”
0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0
Lễ cưới của Izumin và Xya nhanh chóng được diễn ra.
Khoác trên mình bộ lễ phục của Hitaito, Xya thấy thật hạnh phúc. Cuối cùng nàng cũng đã được hạnh phúc bên người mình yêu suốt đời.
- Xya à!
Xya mỉm cười, định ôm lấy koda để cảm ơn thì nhận được cái nhìn sắc như dao của Izumin nên lại thôi. Koda thấy vậy, vòng đôi bàn tay ôm lấy Xya. Trái chàng chàng một lần nữa thổn thức vì Xya. Thật điên rồ! Nàng giờ đã trở thành hoàng tử phi, đã là người của Izumin rồi. Koda thì thầm một điều gì đó vào tai Xya, hôn nhẹ lên má nàng rồi bỏ đi. Một chuỗi hành động khiến cho Izumin căm ghét. Thấy Izumin có vẻ không vui, Xya ôm lấy chàng:
- Izumin của em! Chàng sao vậy?
- Hắn nói gì với nàng? – Giọng Izumin có chút bực tức.
- Hôm nay là ngày vui của chúng ta mà, chàng nhớ chứ? – Xya hôm nhẹ vào môi Izumin – Đừng như vậy!
- A! Tình cảm quá! – Giọng nói châm chọc này là của Asisư. Có lẽ nàng nhớ lại thù cũ chăng? Khi nàng và Raian tâm tình bao giờ cũng bị Xya chen vào vài câu khiến nàng xấu hổ.
- Anh Raian! Chị Asisư! Và mẹ? – Xya ngạc nhiên, ôm lấy người mẹ kính yêu của mình. Nàng cứ ngỡ suốt đời này sẽ không còn cách gặp lại bà chứ. Hai mắt long lanh những giọt nước mắt vui mừng – Sao mẹ lại ở đây?
- Cái con bé này! – Bà Rido lau đi những giọt nước mắt đó – Mẹ cứ tưởng con bảo sẽ không lấy chồng chứ? Nín đ nào Xya! Ai lại khóc vào ngày vui của mình bao giờ - Đoạn bà quay sang nhìn Izumin, khẽ gật đầu – Con là Izumin?
- Dạ… - Chàng vẫn còn bỡ ngỡ. Mẹ của Xya là mẹ của Carol. Mẹ của Carol? Thế chẳng phải đây là nữ thần sông Nil sao?
- Hãy giúp ta chăm sóc con bé này nhé, nó còn trẻ con lắm!
- Vâng thưa mẹ! – Izumin ôm lấy Xya, gật đầu.
- Cậu Izumin! – Giọng nói trầm hết mức khiến Izumin rùng mình – Tôi không thích em gái tôi yêu cậu những đã là duyên số thì không tránh được. Thế nên, tôi mong rằng cậu đừng khiến em gái tôi phải khóc, nếu không… - Raian ngừng nói và giơ ra khẩu súng bạc khi trước đã dùng để bắn Izumin.
- Anh Raian! – Xya gắt. Sao lại nói chuyện đó trong lễ cưới của nàng chứ?
- Được. Ta đồng ý! – Izumin chắc chắn.
I was lost in a lonely place
Could hardly even believe it (yeah)
Holding on to yesterdays
Far, far too long
Now I believe its ok cause
this time it's real
(Anh đã lạc lối trong một nơi hiu quạnh
Thậm chí thật khó mà tin
Bám víu vào ngày hôm qua
Ôi sao như dĩ vãng
Giờ thì anh tin rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp
Lúc này, mọi thứ mới thật làm sao)(*)
Sau khi nói thêm vài câu, gia đình Rido rời đi. Hẳn ai cũng thắc mắc vì không thấy cặp vợ chồng trẻ con Menfuisư – Carol? Chẳng là Carol đã có thai sáu tháng. Cái bụng nàng đã bắt đầu to ra không ngừng. Đó, việc nàng mang theo tiểu bảo bối của Ai Cập đi chơi khắp nơi là việc không thể chấp nhận được nên Menfuisư cấm nàng không được ra khỏi cung nửa bước. Cấm thì cấm thôi, còn làm theo hay không thì không biết…
- Nàng mệt sao Xya?
Izumin lo lắng khi thấy Xya khẽ nhăn mặt. Xya cười nhẹ:
- Không sao… Không khí ồn ào náo nhiệt quá nên em hơi mệt thôi, chàng đừng lo.
- Vậy để ta bảo Mitera đưa nàng về phòng.
- Chàng đừng uống nhiều nhé! Em ghét mùi rượu lắm!
Đoạn Xya lấy ra một viên thạch anh tím vào ly rượu của Izumin, dặn:
- Dù chàng có uống cái gì thì cũng chỉ dùng chiếc cốc có viên thạch anh tím này vào nhé! Em không muốn có chuyện gì xảy ra với chàng đâu. (**)
- Được rồi.
0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0
Đêm tân hôn…..
- Izumin!
Xya đến đỡ Izumin khi chàng bước vào phòng.
- Chàng uống nhiều rượu lắm hả?
Xya bặm môi. Nàng thật sự rất ghét mùi rượu. Điểm này nàng giống với Carol. Có lẽ vì lí do đó mà hầu như chẳng ai thấy mùi rượu ở người Raian dù chỉ thoang thoảng, chàng muốn là thần tượng của hai đứa em gái,như ba chàng, nên luôn cố gắng giữ mình thật hoàn hảo. Raian rất yêu em gái, điều này không cần chứng minh.
Quay lại với Izumin. Chàng chỉ cười trừ:
- Chỉ hôm nay thôi. Ta vui quá mà!
Rồi chàng vòng tay ôm lấy cô vợ bé bỏng. Cảm xúc hiện giờ của họ thật khó diễn tả thành lời. Có thể gọi là hạnh phúc chăng?
- Giờ thì kể cho ta biết tên đó đã nói gì với nàng?
Xya suy nghĩ một hồi lâu. Tên đó là ai? Hôm nay ai cũng đến chúc mừng nàng một hai câu hết. Thật khó hiểu quá đi! À! Nhưng mà nói riêng với nàng thì có Koda thôi.
- Ý chàng là anh Koda hả?
Xya vui mừng khi nghĩ ra. Nhưng điều đó lại được Izumin hiểu theo nghĩa khác:
- Nàng có vẻ rất vui khi gặp hắn?
- Vâng! Em đã rất mong anh ấy đến.
Cô nàng vui vẻ nói ra suy nghĩ của mình mà không để ý đến Izumin đang không vui. Khi chú ý thấy vậy thì nàng vòng tay ôm chặt lấy chàng:
- Em rất muốn nhận được lời chúc phúc của anh ấy. Với em, Koda như một người anh hiền từ, luôn quan tâm, chăm sóc và hiểu mọi suy nghĩ của em. Rất có thể em đã yêu anh ấy nếu khi ấy chàng không đến Ai Cập – Nàng đùa.
- Nàng yêu hắn hơn yêu ta? – Izumin nói, giọng nghiêm túc.
- Ôi Izumin của em! Lúc đó anh ấy còn muốn làm người đỡ đầu cho con chúng ta sau này đấy! Anh ấy cũng gửi lời chúc mừng chàng.
- Ta không đồng ý.
- Nhưng em đã đồng ý với anh ấy, còn hứa tên con chúng ta sẽ để anh ấy đặt.
- Cái gì?
- Đó là tất cả những gì em có thể làm để cám ơn anh ấy. Em yêu chàng! – Xya đột nhiên nói, hoàn toàn không ăn khớp với chuyện họ đang nhắc tới.
- Ta cũng vậy! – Izumin hôn nhẹ lên đôi môi màu anh đào – Mãi mãi là như vậy!
Đêm tân hôn hạnh phúc. Đám người hầu ở ngoài vui vẻ chuyện trò, về sự thay đổi của hoàng tử, về cô dâu Xya và cả về tiểu chủ nhân tương lai của họ nữa….
I never knew that love could fell so good
Like once in a lifetime
You change my world
I lay my love on you
You make me feel brand new
Show me all your love, and walk right through
As I lay my love on you
(Anh chẳng bao giờ biết rằng tình yêu lại tuyệt đến thế
Như một lần trong đời
Em đến và thay đổi thế giới anh
Anh đặt cả tình yêu này nơi em
Em khiến anh cảm thấy thật mới mẻ
Bày tỏ cho anh tình yêu, và bước qua mọi gian khó
Khi anh đặt tình này nơi em)
Khi đó, trên bầu trời màu đen huyền bí…
- Vậy là cái giá phải trả kết thúc rồi sao?
Thần Trí Tuệ hỏi mĩ nhân mặc y phục màu tím nhạt đang trầm ngâm.
- Phải – Mĩ nhân đó, hay chính là thần Số Phận trả lời – Nhưng câu chuyện chưa kết thúc được đâu.
- Nghĩa là sao? Ý cậu là… những đứa con của họ sao?
- Thiên cơ bất khả lộ - Nàng mỉm cười.
- Thôi, tớ không quan tâm. Thuốc đâu?
Thần Trí Tuệ xòe tay ra. Thả vào tay bạn một viên thuốc, thần Số phận dặn:
- Chỉ một ngay thôi đấy. Đừng làm cho Đại Thiên Thần nổi giận!
- Được rồi mà – Thần ôm lấy bạn, thì thầm – Cám ơn cậu nhiều lắm!
- Đi đi! Ai bảo tôi mắc nợ các người làm gì.
Vậy là tất cả đều có được hạnh phúc của mình. Nhưng như thần Số Phận đã tiên đoán: câu chuyện chưa kết thúc. Cánh cửa này đóng vào cũng là lúc cánh cửa khác mở ra.
I lay my love on you
It's all I wanna do
Everytime I breathe I feel brand new
You open up my heart
Show me all your love, and walk right through
As I lay my love on you
(Anh dành hết tình cảm cho em
Đó là điều anh muốn
Mỗi nhịp thở, anh lại có cảm giác hoàn toàn mới
Em đã mở rộng trái tim anh
Chỉ cho anh thấy tình yêu, và bước qua mọi khó khăn
Khi anh dành tình yêu này cho em)(*)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.