Nông Gia Tiểu Nương Tử

Chương 85:




"Mạn Mạn, cháu không phải là thương đệ đệ cháu nhất sao, cứ nấu giúp hắn đi, cũng chỉ mất vài phút, để nãi nãi nhóm lửa giúp cho." Lý Minh Hà thấy cháu trai bảo bối của mình như vậy mà đau lòng.
"Nãi nãi, để cháu tự nấu là được, người cứ ăn cơm đi ạ." Lúc này Diệp Hiệu Mạn cũng không tiện từ chối nữa.
"Đứa bé kia rất tốt, tại sao Mạn Mạn của chúng ta lại đối với người ta kém như vậy chứ?" Lý Minh Hà lẩm bẩm với Trương Giai Giai.
Mình đối xử không tốt với hắn sao? Diệp Hiểu Mạn suy nghĩ lại. Hình như hôm nay mình có chút quá đáng, hắn chính kim chủ của thôn, cũng là nguồn thu nhập chính của các nàng, nói cho cùng thì nhà nàng sống tốt như hiện tại cũng có một phần của hắn, thôi thì nàng ăn chút thiệt thòi vậy, chịu thiệt chút rồi bổ sung sau!
Nhờ lời nói của Lý Minh Hà mà Diệp Hiểu Mạn lần đầu tiên nấu cho Triệu Tử Thần một bát hoành thánh.
Truyện được edit by Phương Phương.
Triệu Tử Thần có chút giật giật mũi, ân có đồ ngon, không biết lần này là cái gì?
Diệp Trung Căn và Diệp Vĩnh Hâm cũng ngửi được mùi hương quen thuộc kia, trong lòng cũng có chút chờ mong. Nói thật, sau khi ăn quen đồ ăn do Mạn Mạn nấu, bây giờ ăn đồ ăn do bà nương nhà mình nấu lại có chút không quen.
Tiểu Bao Tử sau khi thấy tỷ tỷ nấu xong liền vui vẻ chạy về phòng khách: "Thúc thúc xinh đẹp, thúc thúc xinh đẹp, ta đã bảo tỷ tỷ ta nấu hoành thánh ngon cho ngươi."
Hoành thành? Chưa từng nghe qua, xem ra đây lại là món ăn mới. VÍ thế hắn liền không so đo việc đứa nhỏ này gọi hắn là thúc thúc xinh đẹp.
Diệp Hiểu Mạn đầu tiên là cho đệ đệ bưng một bát ra trước.
Ngửi mùi hương kia khiến cho miệng Triệu Tử Thần tràn ngập nước miếng. Chỉ thấy đó là một bát nước canh, bên trên trôi nổi một chút hành thái, nhìn kỹ thì thấy bên trong nước canh có vật không xác định. Rất nhanh Diệp Hiểu Mạn cũng mang một bát ra cho Triệu Tử Thần, trong lòng nói thấm, tiện nghi cho ngươi. Sau khi trở về, nàng suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra một cuộc sinh ý cho các biểu ca, biểu tỷ, ngày hôm nay để cho hắn quyết định đi.
Triệu Tử Thần nhìn vào bát của mình, sau đó lấy cái thìa nhẹ nhàng khuấy một chút, đập vào mắt chính là hương thơm hành và thịt hòa quyện với nhau, nhìn kỹ thì vật bên trong là một miếng mỏng như da, cho một miếng vào miệng. Ân, bên trong là thịt và hành, thơm quá, ăn rất ngon.
"Cảm ơn ngươi, Mạn nha đầu." Mã chưởng quầy rất vui vì hôm nay hắn đã không xấu hổ mà đi theo, bây giờ hắn có thể tưởng tượng được ra việc làm ăn tiếp theo của tửu lâu sẽ lại rất nhộn nhịp, phát đạt.
"Ăn ngon, ăn ngon lắm." Triệu Tử Thần và Mã chưởng quầy không nhịn được mà khen ngợi.
"Đương nhiên, đồ do tỷ tỷ ta nấu đều là món ngon, về sau người nào cưới được tỷ ấy phải có phúc khí lắm đó." Tiểu Bao Tử nói như người lớn, sau đó nghĩ lại. Không đúng, nếu như tỷ tỷ gả đi, vậy không phải là nhóc không ăn được các món ngon do tỷ tỷ nấu rồi sao. Nghĩ đến đây, nhóc liền trừng mắt với Triệu Tử Thần một cái, không được, nhóc phải bảo nương học, đợi bao giờ nương học xong các món ngon của tỷ tỷ thì mới được để cho tỷ tỷ gả đi.
Truyện được edit by Phương Phương.
Triệu Tử Thần nhận ra được sự bài xích của Tiểu Bao Tử. Không thể nào, nhóc coi hắn thành cái gì rồi? Có điều cái này cũng coi như một ý kiến hay. Suy nghĩ kỹ thì nha đầu kia lớn lên cũng được, mặc dù mình có lớn tuổi hơn nàng một chút, thế nhưng được cái gia cảnh của hắn tốt. Chủ yếu chính là cưới nàng về liền có thể đem mấy ý nghĩ cổ quái của nàng đều lấy về.
Triệu Tử Thần càng nghĩ càng cảm thấy khả thi.
"Ngáp!" Diệp Hiểu Mạn sờ mũi một cái, là ai đang đánh chủ ý xấu lên nàng sao? Nàng không nghĩ tới bởi vì lời nói của Tiểu Bánh Bao đã mang đến cho nàng rắc rối lớn.
Không biết ăn xong có được thêm nữa không nhỉ? Triệu Tử Thần vô thức mà tăng nhanh tốc độ ăn.
Diệp Trung Căn và Diệp Vĩnh Hâm thấy vậy mà trong lòng ao ước, Mạn Mạn nha đầu này sao lại không mang cho bọn họ một bát vậy chứ.
Bọn họ không biết rằng buổi sáng cũng chỉ còn thừa bấy nhiêu thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.