Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan

Chương 11: Sông Nuôi Xác (5)




3☆
Gã tài xế giật phắt lấy cái lồng, mở cửa xe lao vọt ra ngoài, rút từ thắt lưng ra một con dao găm rồi lôi con gà trống ra, tay giữ lấy đầu, phạt một nhát đứt rời cần cổ.
  Máu từ cổ phun ra thành vòi, mình gà rơi phịch xuống đất, hai cánh đập phành phạch, hai chân đạp loạn xạ, toàn thân co giật dữ dội, máu vẫn bắn ra loang lổ sau đó thì nằm bất động. Chứng kiến cảnh tượng tàn nhẫn này, rất nhiều du khách nước ngoài kinh hoàng bưng chặt lấy mắt.
   Và lúc này, chuyện khó tưởng tượng nhất đã xảy ra.
   Cái đầu gà trong tay gã tài xế vẫn dáo dác ngó nghiêng khắp phía, chốc chốc lại há mỏ kêu lên "cục cục". Thân gà lại đứng dậy, bước từng bước vững chãi. Cảnh tượng ma quái đã khiến tất cả du khách bàng hoàng chết lặng, quên cả la hét, đờ đẫn đứng nhìn.

   Gã tài xế cầm cái đầu gà quệt máu vào mắt hai người gỗ, sau đó lại quệt túi bụi lên xe. Hai tay và mình mẩy gã bê bết máu gà trông rất rùng rợn. Còn cái thân gà không đầu cứ lững thững đi vào rừng cây. Chiếc xe từ từ ổn định trở lại, những tiếng "lộc cộc" cũng từ từ biến mất, chỉ còn lại mùi máu tanh lòm sặc sụa trong không khí.
   Cô nhân viên phục vụ tỏ ra rất kích động, mở cửa xe đi tới trước mặt gã tài xế, chỉ vào chúng tôi trên xe, lại chỉ vào cánh rừng cách đó không xa, hai tay khua khoắng loạn xạ. Gã tài xế nhìn chúng tôi bằng ánh mắt âm u, nhếch miệng cười, nói vài câu gì đó với nhân viên phục vụ. Cô ta có vẻ đã bình tĩnh lại nhưng ánh mắt lại trở nên đờ đẫn giống hệt đám du khách trên xe, cứ đứng ngây ra như khúc gỗ.
   Bắt đầu tưg giây phút đó, Jack không nói thêm lời nào nữa, chỉ rít thuốc liên hồi và còn dúi vào tay tôi một điếu.
   Tôi cũng thuộc dạng nghiện thuốc nhưng lại chẳng mấy thích thú mùi vị của thuốc lá ngoại. Hơn nữa, thuốc mà Jack phả ra lại có một thứ mùi quái lạ rất khó diễn tả, lại đang ở trong hoàn cảnh thế này đúng là chả có hứng thú gì mà hút nên tôi tiên tay cài luôn điếu thuốc lên vành tai.
   Cô nhân viên phục vụ quay trở lại lên xe, cơ thể ngay đuỗn, dáng đi nặng nề như vịt bầu. Cô không nói năng gì mà chỉ đưa mắt nhìn khắp lượt mọi người.
   "Bắt chước bộ dạng của toàn bộ hành khách!" Jack hạ giọng thì thào.
   Vừa nãy tôi cứ ngỡ các du khách do kinh hãi quá mức nên mới trở nên đờ đẫn. Giờ nghe Jack nói vậy, tôi mới thấy đúng là rất bất thường, dường như tất cả mọi người đều đã mất đi ý thức. Không kịp nghĩ ngợi nhiều, tôi cũng ngồi đực ra, cố gắng để ánh mắt trở nên đờ đẫn nhưng tim tôi cứ đập thình thịch khiến hơi thở như không theo kịp, mỗi lúc một dồn dập.
   Cô nhân viên tuôn ra một tràn những âm thanh đều đều rỉ rả nghe cứ như tụng kinh.

   Vừa dứt lời, đám hành khách liền đờ đẫn đứng dậy bước xuống xe, dáng đi cứng nhắc giống hệt cô ta.
   Còn gã tài xế không biết đã biến mất từ lúc nào.
   "Đừng sợ, có tôi đây!" Jack cũng đứng dậy. "Họ bị điều khiển rồi! Xuống xe theo họ!"
   "Chuyện gì thế?" Tôi vô cùng kinh hãi, không biết sẽ còn phải đối mặt với những chuyện quái quỷ gì. Giờ chỉ còn có tôi và Jack là tỉnh táo. Nỗi căng thẳng khủng khiếo đã phá vỡ giới hạn tâm lý của tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy thà tôi mất hồn như mấy ônh Tây kia cho xong, chí ít họ cũng không phải gồng mình lên gánh chịu nỗi kinh hoàng đang bóp nghẹt lấy cơ thể.
   Đôi lúc, không biết gì còn nhẹ nhõm hơn nhiều so với gì cũng biết.
   Jack vẫn phì phèo điếu thuốc, đầu thuốc lập lòe trong khói thuốc chờn vờn, không phải màu đỏ thường thấy mà xanh lét âm u...

   "Chúng ta đã gặp cổ xác, gần đây có lẽ có một con sông nuôi xác."
   Cổ xác? Sông nuôi xác?
--------------------------------------------------
Anh đẹp trai hay chị đẹp gái luôn là nhân vật xuất hiện vào lúc nhân vật chính bế cmn tắc dù bất kể là trong truyện kinh dị hay truyện ngôn tình.
Cơ mà sì poi cho các bạn biết anh Jack tóc vàng, mắt xanh đẹp lồng lộn sắp ngỏm củ tỏi rồi..... hehehe do mình có tò mò quá nên lỡ đọc hết chương I rồi mới đăng😆😆😆



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.