Nhục Thân Thành Thánh

Chương 215: Vẫn Lạc Cầu Đánh Giá Cầu Đề Cử





Chương 215: Vẫn lạc (cầu đánh giá, cầu đề cử)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Tiền Bưu một bên đang lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, đánh cũng đánh không lại, lui cũng lùi không xong, các tu sĩ còn lại của Đông Thiên Thành cũng không khá hơn là bao nhiêu.
Lữ Thanh cũng đang cật lực lấy một địch hai, nhưng tình huống có chút khác biệt là, Lữ Thanh không hề rơi vào hạ phong chút nào, hai tên Huyết Ma Đường tu sĩ hợp lực lại mới có thể đánh ngang tay với hắn, điều này khiến một đám Huyết Ma Đường tu sĩ kinh ngạc không thôi.
Nhưng cũng chỉ kinh ngạc một chút mà thôi, nếu trường kỳ đánh tiếp, bọn họ chắc chắn sẽ chiếm thượng phong ngay lập tức, chân nguyên của một người làm sao có thể so với hai người cho được, mặc dù nồng độ chân nguyên khác biệt giúp Lữ Thanh không rơi vào hạ phong, nhưng số lượng chân nguyên thì không có nhiều như vậy.
Một mảnh trên không trung, hai phe đang lẫn nhau công phạt, vô số thuật pháp bay tứ tung trên không, thỉnh thoảng có thuật pháp lạc hướng rơi xuống đại địa bên dưới, khiến một đám võ giả bên dưới kêu gào không thôi, nhưng cho dù vậy, võ giả bên dưới cũng không có rút lui ý nghĩ, chiến công trước mắt ai lại bỏ qua cơ chứ!
Cả đám đang lúc chiến đấu kịch liệt thời điểm, một cỗ ba động từ một phương hướng ngự không bay đến, nhìn thấy thân ảnh này, một tên Huyết Ma Đường tu sĩ đỏ mắt không thôi, hắn gầm lên một tiếng!
“Là ngươi!”
“Bốn Chín Bảy, ngươi biết hắn?” Bốn Tám Tám vừa phát động thế công đánh thẳng vào Tiền Bưu vừa quay sang đồng bạn kế bên hỏi.
“Đương nhiên là biết, hắn chính là tên đã ngăn chặn ta trên đường.

” Bốn Chín Bảy cũng không có giấu diếm cái gì, ngay lúc hắn trên đường chạy đi cứu viện Bốn Chín Một thời điểm, liền đã bị tên này ngăn chặn đường đi, đẫn đến một đồng bạn bị người cho giết.
Người này không phải Nhị Hổ trại trại chủ Cao Kiến Thành thì còn ai vào đây.
“Vậy ngươi đi tiếp đãi hắn đi, một tên vừa mới đột phá, đừng làm ta thất vọng!” Bốn Tám Tám gật gật đầu phân phó một tiếng, sau đó, hắn tiếp tục hướng về phía Tiền Bưu một chưởng đánh tới.
Nhìn thấy có người chạy tới, Tiền Bưu thở dài ra một hơi, mặc dù không phải viện binh của Thương Minh Thành, nhưng có người này giúp đỡ một chút, một đối một hắn cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Tiếp theo một chưởng vỗ ra, hai chưởng bao phủ gần tám trượng giữa không trung ầm vang va chạm, lực lượng dư ba khuếch tán mà ra, cả hai đều lẫn nhau lui lại một bước, cân sức ngang tài a!
Một bên khác, Cao Kiến Thành vừa ngự không bay tới liền có người chạy đến tiếp đãi hắn, mười mấy đạo thuật pháp phô thiên cái địa ầm ầm mà tới, hắn cũng không có suy nghĩ cái gì, toàn lực ngăn chặn thuật pháp đánh tới, một tên Huyết Ma Đường tu sĩ mà thôi, hơn nữa lại còn là đối thủ cũ, làm sao có thể để thua cho được.
Nhìn chung tổng thể mà nói, tại cao tầng chiến lực, Huyết Ma Đường một phương đang cưỡi trên đầu Đông Thiên Thành tu sĩ mà đánh, điều này khiến cả đám xanh mặt không thôi.
Ở bên dưới.
Nhất Minh vừa hóa duyên vừa quan sát chiến cuộc ở trên không, mặc dù không có nhìn rõ cho lắm, nhưng rất nhiều người lấy một địch hai, lâm vào tình cảnh liên tục bại lui khiến hắn ngưng trọng không thôi.

Nếu như viện quân không tới kịp thời mà nói, Đông Thiên Thành một phương hẳn là không chịu đựng được bao lâu, chỉ cần nhìn vào thế công của hai bên liền biết, Huyết Ma Đường tu sĩ liên tục cường thế, lực ép Đông Thiên Thành tu sĩ không cách nào ngóc đầu lên được.
Có thể nói, bọn hắn hiện tại chỉ đang chờ chết mà thôi, một khi chân nguyên không còn, đó chính là tử kỳ của bọn họ.
Oanh!
Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, Nhất Minh nương theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh từ giữa không trung rơi xuống, mặc dù không biết người này là ai, nhưng theo trang phục nhìn lại, chính là Đông Thiên Thành tu sĩ không thể nghi ngờ!
"Ngươi dám!" một tiếng quát chói tai vang lên, chỉ thấy một tên Đông Thiên Thành tu sĩ dường như phát cuồng một dạng, liên miên chưởng lực ầm ầm mà tới, nhưng hầu hết đều bị ngăn chặn hầu như không còn.
Đây chính là chuyện không có cách nào, quân số của phe mình hoàn toàn không bằng đối phương, mặc dù có Thành Chủ tại đây nhưng vị này cũng trọng thương không nhẹ chút nào, trong thời gian ngắn e rằng không cách nào tái chiến cho được.
Giờ khắc này đã có một người nằm xuống, Nhất Minh biết rằng không lâu sau đó liền sẽ có người thứ hai, người thứ ba,!.
nhưng cho dù là vậy, ta cũng không có cách nào a, tu vi của ta vẫn là quá kém, không cách nào tác động vào cao tầng chiến lực cho được.

“Nếu đã như vậy, đành phải thiệt thòi cho các ngươi rồi a!” Nhất Minh thu hồi một cái túi trữ vật trên người thi thể, ánh mắt quét qua từng đám huyết chúng bên dưới, sắc mặt không chút biến hóa nào.
Hắn lập tức lấy ra hai viên linh thạch bỏ vào trong miệng, trường đao nắm chặt trong tay, hai chân dẫm một cái, một tiếng ầm vang nổ tung, bụi mù bốc lên bốn phía, thân hình lao thẳng vào giữa chiến trường bên dưới một đao từ trên cao bổ xuống, một tiếng ầm vang nổ tung, xung quanh năm trượng đại địa lập tức rạn ra từng đạo vết nứt.
Một cỗ hỏa khí nương theo trường đao rơi xuống chấn động một mảnh chiến trường, nhất thời, nhiệt khí bao phủ ba trượng phương viên không ngừng lưu động xung quanh Nhất Minh, khiến một đám huyết chúng hét thảm không thôi.
Cả người Nhất Minh có huyết khí bao bọc, trên người ẩn ẩn có làn khói mỏng bốc lên, linh khí xung quanh ba trượng tựa như bị thiêu cháy đồng dạng, bất cứ người nào đứng trong phạm vi đều cảm giác được cơ thể của chính mình đang bị đốt cháy không sai biệt lắm.
Đây là do Nhất Minh vận chuyển linh khí thông qua Thập Nhất mạch đến cực hạn, linh lực bên trong cơ thể tựa như bị thiêu đốt đồng dạng, lực lượng bộc phát đi ra khiến ba trượng xung quanh cũng bị ảnh hưởng theo, nhưng cũng chính vì điều này mà tốc độ tiêu hao cũng vô cùng khủng bố.
Nếu không phải có linh thạch cùng giọt tí tách hỗ trợ, hắn không cách nào phát động Thập Nhất mạch đến cực hạn trong thời gian lâu như vậy.
“Huyết Đao!” một tên Huyết Ma Đường võ giả nhìn thấy thiếu niên một tay một đao liền kinh hô một tiếng, đây là ý nghĩ đầu tiên của hắn khi nhìn thấy thiếu niên này, không vì cái gì, chỉ vì mỗi đao vung ra đều có máu tươi tung toé trên đó.
Hắn không thể tưởng tượng được, cứ tưởng đâu tên này đã chạy trốn rồi chứ, không ngờ lại giết ngược trở về, mà còn có vẻ lợi hại hơn trước rất nhiều, tình hình này có vẻ không tốt lắm a!
Nhất Minh vừa gia nhập vào bên trong liền có võ giả nhận ra, Huyết Ma Đường một phương liên tiếp lui về phía sau, nhìn thấy tên này tựa như nhìn thấy một tên ma đầu một dạng, đao trên tay của hắn không hề bỏ qua bất cứ người nào.

Không đầy nửa nén nhang, Nhất Minh dẫn đầu một đám võ giả cường công một đám huyết chúng, chiến cuộc bỗng dưng thay đổi, ban đầu do Huyết Ma Đường một phương làm chủ, giờ khắc này liền bỗng dưng đổi ngược, Nhất Minh một tay một đao dẫn đầu phía trước, trường đao vung vẫy, mỗi nơi đi qua đều là gió tanh mưa máu rủ xuống, tràn diện phải nói nghiền ép đến cực điểm!
Ầm ầm!
Hai hơi về sau, Nhất Minh bỗng dưng cảm giác được một bên có linh khí dị động, rõ ràng có một cỗ khí tức vô cùng không đúng, nương theo ánh mắt nhìn lại, từ một bên trong chiến trường, có một cỗ khí tức đang dần dần kéo lên, thân thể của người này cũng đang từ từ bay bổng lên cao, khí tức trên người cũng từ từ dâng lên.
“Hắn đột phá!” một tên võ giả lập tức hét to một tiếng, điều này khiến cả đám đều quay đầu nhìn lại, một bên vô cùng kinh hỉ, một bên thì lại ngưng trọng không thôi, không cần nói cũng biết, người đột phá chính là Huyết Ma Đường một phương.
“Các huynh đệ chạy a!” có người kinh hô một tiếng, không nói hai lời lập tức quay người liền chạy.
Cả đám nhìn thấy cảnh này cũng chạy tán tác không thôi, nói đùa cái gì, người ta đột phá cảnh giới, cho dù có ngàn tên như mình cũng không cách nào ngăn nổi.
Ngay cả cao tầng chiến lực cũng nhịn không được nhìn về phía dưới, Huyết Ma Đường một phương cười gằn không thôi, còn Đông Thiên Thành tu sĩ thì khóc không ra nước mắt!
"Mẹ của ta! Tình thế có cần phải tuyệt vọng đến như vậy hay không!"
Bọn hắn hiện giờ còn không có cách nào lo thân của mình, làm sao có thể cứu một đám võ giả bên dưới cho được, giờ chỉ còn cách cầu nguyện mà thôi!
Nhìn thấy cảnh này, thân thể Nhất Minh lập tức dừng lại, nhìn về phía thân ảnh trước mặt hắn ngưng trọng không thôi, nếu như để cho tên này hoàn tất đột phá mà nói, chính mình e rằng phải gặp rắc rối lớn rồi!
Nghĩ như vậy, trong sự chứng kiến của một đám tu sĩ phía trên cùng võ giả bên dưới, hai chân Nhất Minh dẫm một cái, trường đao trong tay lóe lên từng trận quang mang, cả người hướng thẳng về tên Huyết Ma Đường đang đột phá lao tới!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.