Nhục Thân Thành Thánh

Chương 145: Tiểu Tặc





Chương 145: Tiểu tặc
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Hắn tưởng đâu là tên này đến tìm hắn gây sự chứ, nhưng bây giờ người ta tu vi nửa bước Chân Nguyên cảnh, lại hạ thấp tư thái đi xin lỗi một tên võ giả bát trọng như hắn, mặt mũi này dù sao cũng phải cho a!
Nhất Minh tự tin bản thân mình trong đám Tôi Thể cảnh không e ngại bất kỳ người nào, nhưng đối mặt với nửa bước Chân Nguyên mà nói, vẫn là thận trọng một chút mới tốt.
Không ai biết được đám người này hỉ nộ như thế nào, lỡ có ngày đầu của bọn chúng thật sự bị lừa đá trúng, cả đám lên cơn điên cho hắn một vé “phi thăng” miễn phí thì thật sự không hay.
Ta dù sao cũng còn quý trọng tính mệnh của mình lắm a!
Nghe được Nhất Minh không có ý định truy cứu việc này, Phi Minh Tâm thở phào một hơi!
Nhiệm vụ của hắn coi như thành công a!
Hắn còn đang lo sợ thiếu niên này không chịu bỏ qua đây, không ngờ mọi chuyện lại thoải mái như vậy, điều này khiến tảng đá bên trong hắn được bỏ xuống, cảm giác nhẹ nhàng hơn không ít.
Theo như Phi gia điều tra mà nói, vị thiếu niên trước mắt này không những là đệ nhất Tiềm Long bảng, mà còn quen biết với nữ thiên kiêu của Chúc gia.
Biết được điều này, Phi gia gia chủ liền ngay lập tức mang Phi Khánh cho nhốt vào, miễn gây họa về sau, còn ngay lập tức phái người biết nói chuyện tiến đến bồi tội.
Cho nên, Phi Minh Tâm mới có mặt tại đây, mặc dù Phi gia cũng là gia tộc có tiếng tăm tại Nam thành, nhưng so với Chúc gia thì thật sự không đáng nhắc đến.
Dù có như thế nào thì Phi gia bọn hắn cũng không muốn đắc tội Chúc gia a, cho nên sự tình lần này tuyệt đối không thể xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Thấy sự tình làm xong, Phi Minh Tâm cười cười lấy ra một chiếc túi trữ vật đưa cho Nhất Minh: “Đây coi như một chút tài nguyên tu luyện tặng cho Nhất Minh thiếu hiệp, đa tạ thiếu hiệp đã hạ thủ lưu tình.


Nhất Minh nhìn thấy chiếc túi trữ vật liền khoác khoác tay, nói: “Minh Tâm công tử cứ xưng hô huynh đệ với nhau là được, cũng không cần phải đa lễ như thế.
Huống chi, ân oán giữa ta cùng Phi Khánh tên kia cũng coi như là chấm dứt, công tử làm như vậy thật khiến cho ta không biết phải từ chối như thế nào a!”
Nói xong, Nhất Minh cầm lấy chiếc túi thu vào bên trong, một bộ nhanh, gọn, dứt khoát vô cùng, khiến Phi Minh Tâm trợn tròn cả mắt!
Phi Minh Tâm nghe được mấy câu đầu tưởng đâu tên thiếu niên này từ chối ý tốt, điều này khiến hắn đỡ tốn một chút tài nguyên.
Nhưng khi nghe đến câu cuối cùng thì hắn nhất thời ngẩn ngơ, rồi hành động nhanh gọn dứt khoát, không một động tác thừa của Nhất Minh khiến hắn bẻ lái theo không kịp a.
Tên này cũng thật là biết nói chuyện a!
Bẻ lái nhanh như vậy!
“Hahaha!” Phi Minh Tâm cười khan một tiếng, thầm mắng một câu “tiểu tặc”, nhưng bề ngoài liền nở một nụ cười có vẻ vặn vẹo một tí: “Không có việc gì, đây chẳng qua là một chút tài nguyên tu luyện mà thôi, Nhất Minh huynh đệ cầm lấy mang đi tu luyện chính là.

“Vậy tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh!” Nhất Minh nở nụ cười hòa ái nói.
Nhìn thấy sự tình giải quyết xong, Phi Minh Tâm cũng không có dây dưa cái gì, liền cáo từ hướng về phía nhiệm vụ trụ đi đến.
Nhất Minh nhìn thấy bóng lưng của tên thanh niên này rời đi xa cũng không còn quan tâm đến, ánh mắt nhìn về phía Chúc gia tỷ muội, giờ khắc này hai nàng mới bắt đầu đi đến.
“Vừa rồi nhìn thấy Nhất Minh huynh có việc trong người, cho nên mới không làm phiền, hắn không có gây bất lợi gì cho ngươi chứ?” Chúc Tình mỉm cười giải thích một câu.

Nàng thân là Chúc gia nhi nữ, bản thân lại đứng hàng Tiềm Long bảng ba mươi vị trí đầu, có lý nào lại không biết công tử của Phi gia đâu chứ.
Nhất Minh lắc lắc đầu, cười nói: “Không có việc gì, Chúc cô nương đã xem qua nhiệm vụ rồi chứ?”
“Ta đã xem qua rồi, ta nhận nhiệm vụ diệt trừ đám Huyết Ma Đường kia, xem ra chúng ta có cùng mục tiêu rồi a!” Chúc Tình gật gật đầu sắc mặt có chút ửng hồng nói.
Chúc Thanh Hà đứng kế bên nghe vậy liền bực bội trong người, nàng rất muốn cùng tỷ tỷ ra bên ngoài, nhưng phụ thân lại không cho nàng ra khỏi thành a!
Nhất Minh cũng nhìn thấy cô nàng này tâm tình có chút kỳ lạ, nhưng hắn cũng không có hỏi nhiều, liền nhìn về phía Chúc Tình cười nói:
“Nếu đã vậy thì chúng ta có thể cùng nhau tiến về Đông Nam đạo a, trước kia ta đã có hẹn với vài vị bằng hữu, nếu Chúc cô nương không ngại có thể đi cùng.

Chúc Tình nghe nói lời này cũng không khỏi do dự một chút, nàng dù sao cũng là mới quen tên này, bây giờ lại cùng người ta ra ngoài hành tẩu, cái này có được coi là dễ dãi quá không nha!
Nhất Minh nhìn thấy nàng không có trả lời ngay liền cười cười nói: “Chúc cô nương cũng không cần quyết định sớm, nếu như cô nương muốn đi cùng thì ba ngày sau lúc mặt trời mọc, tại cổng thành Nam đến gặp chúng ta.

Chúc Tình gật gật đầu: “Được, ta sẽ cân nhắc, nếu đến lúc đó Nhất Minh huynh vẫn không thấy ta thì cứ việc lên đường trước, chúng ta tại Đông Nam đạo gặp cũng không muộn.

“Được!” Nhất Minh gật đầu một cái, sau đó nhớ ra cái gì mở miệng nói: “À đúng rồi, Chúc cô nương biết nơi nào bán mặt nạ không?”
“Mặt nạ?” Chúc Tình lộ ra vẻ nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy, ta cần tìm một chiếc mặt nạ che giấu một chút, dù sao thì gương mặt này của ta cũng được rất nhiều người chú ý, điều này khiến ta hành động hơi khó một chút!”
Nhất Minh thở dài một tiếng, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, nói.

Chúc Tình nghe được lời giải thích này liền cười khanh khách một tiếng, mở miệng nói: “Theo ta nhớ thì Nam thành có một gian cửa hàng bán rất nhiều vật phẩm hỗn tạp, ta không biết bên trong có bán mặt nạ hay không, nhưng dù sao thì tại Nam thành này chỉ có một gian như thế.

“Vậy thì làm phiền Chúc cô nương chỉ đường, tại hạ sẽ tự mình đi đến đó xem một chút.
” Nhất Minh chắp tay không được đành cúi người một chút, nói.
“A, Nhất Minh huynh không cần như thế, cứ đi theo ta là được, gian cửa hàng này không có biển hiệu cho nên cũng rất khó để nhận biết.
” Chúc Tình khoác khoác tay, vội vàng nói.
Chúc Thanh Hà đứng một bên nghe hai người nói sẽ đi đến gian cửa hàng khác hai mắt không khỏi tỏa ánh sáng.
Nàng tựa như nắng hạn gặp phải cơn mưa đồng dạng, nơi này ngoại trừ một gian đại sảnh rộng rãi thì không còn thứ gì thú vị.
Nảy giờ nàng ở trong đây chờ khiến nàng buồn chán muốn chết a, bây giờ nghe được phải đi đến một gian cửa hàng hỗn tạp gì đó, khiến nàng hứng thú không thôi.
“Tỷ tỷ mau mau đi a!” Chúc Thanh Hà nhảy nhảy nhót nhót vọt ra ngoài, ngữ khí vui vẻ nói.
Chúc Tình nhìn thấy tiểu muội của mình một bộ kích động khiến nàng cũng vui vẻ theo, Nhất Minh theo sau hai tỷ muội này tiến về gian cửa hàng tiến đến.
Trên đường đi phải trải qua rất nhiều con đường nhỏ, không thể không nói, đại lộ đã vô cùng náo nhiệt rồi, hiện giờ bên trong những con đường nhỏ này lại càng náo nhiệt hơn rất nhiều.
Mặc dù gọi là con đường nhỏ, nhưng so với bình thường đường đi vẫn là rất rộng lớn.

Xung quanh những đường nhỏ này đều có những gian cửa hàng nho nhỏ bày trí các loại đồ ăn, rượu cùng những vật phẩm khác.
“Công tử, cô nương mua bánh tét không? Bánh tét vừa mới ra lò cực kỳ thơm ngon a!”
“Công tử thử một chút rượu Quế Hoa của gia đình chúng ta đi a, rượu này chúng ta tự thân cất vô cùng thơm đó nha!”
“Tiểu cô nương này trông xinh đẹp như vậy có muốn thử một chút kẹo thú này không, cô nương muốn ta tạo hình dáng gì liền có hình dáng đó, kẹo này cực kỳ thơm ngon a!”
“! ” vô số tiếng reo hò kêu gọi khiến Chúc Thanh Hà muốn hoa cả mắt!
Nàng không ngờ trên đường này lại nhiều món ăn ngon như vậy, trước giờ nàng chưa từng đi qua đường này a.
“Cái này… cái này… còn cái này nữa… ta đều muốn, làm phiền gói lại tất cả cho ta!” Chúc Thanh Hà tay không ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ, hai mắt phát sáng không cách nào che giấu được sự thèm muốn trong lòng.
“Nhất Minh ca ca, làm ơn trả tiền giúp muội nha!” Chúc Thanh Hà chạy đến Nhất Minh lung la lung lay cánh tay, nói.
Nhất Minh nhìn lấy một màn này trong lòng cũng rất là thoải mái: “Được, Chúc cô nương muốn ăn uống cái gì cứ lấy là được, ta không có gì ngoài tiền a, hắc hắc!”
Hắn vừa có một bút linh thạch từ tên Phi Minh Tâm kia, mặc dù 100 khối hạ phẩm đối với hắn không tu luyện được bao lâu, nhưng đối với một võ giả mà nói, đây chính là một bút khổng lồ a!
Trước đó hắn tu luyện còn lại hơn 300 khối, hiện giờ có thêm 100 khối, tổng cộng hiện tại đang giữ trong người khoảng chừng 420 khối linh thạch.
420 khối linh thạch.
Vẫn là quá nghèo a!
“Sau này muốn mua một khối tinh thạch mà nói, cần chí ít 1000 khối linh thạch, đây là cỡ nào số lượng!”
Nhất Minh lắc lắc đầu thở dài một cái!
Con đường tu luyện vẫn là cần rất nhiều tài nguyên a!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.