Nhiệm Vụ Làm Yêu

Chương 9: Câu truyện mà Trần Thanh Bích phải đi tới làm nhiệm vụ




“ Khụ khụ…” Trần Thanh Bích khó khăn ho nhẹ mấy tiếng để lấy lại sự tỉnh táo, đôi chân khép chặt, cảm giác được phía dưới có dòng chất nhờn đang rò rỉ ra, cô ngượng chín mặt lấy tay che khuất biểu cảm.
Trong lúc xem truyện mà bản thân lại có phản ứng, khát khao được lấp đầy thật sự là khiến Trần Thanh Bích chưa bao giờ ham muốn chuyện nam nữ muốn kiếm cái lỗ nào mà chui xuống.
Nhìn cuốn truyện còn khá dày cô phát sầu. Bàn tay cứ giở ra rồi lại khép vô.
“ Phù! Trần Thanh Bích mày làm được mà. Cố lên!”
Sau một hồi đấu tranh cô quyết định xem lướt, chỉ tập chung những khúc quan trọng trong câu truyện.
Nữ chính trong truyện sau khi từ chối ý muốn chịu trách nhiệm của cậu thiếu niên Nguyên Lập Đức thì liền về nhà thay đồ đi đến công ty làm ca hai nhưng khi cô ấy bước vào phòng thì bị một nhóm người lạ mặt khống chế.
Trần Thanh Bích xem đến đây thì liền nhíu mày, tinh thần bắt đầu căng thẳng không dám bỏ sót bất cứ tình tiết nào.
Trích dẫn câu truyện mà Trần Thanh Bích phải đi tới làm nhiệm vụ:
Cô nhìn đám thanh niên mặt mày đều thuộc loại khiến con gái phải sái cổ nhìn mà nghi ngờ, hoang mang, kéo cao chiếc áo thun, tay có chút run chỉ chỉ vào một người lạ mặt nói:
“ Các người là ai? “
“…”
“ Các người muốn gì?”
“ …”
“ Mẹ nó! Đừng nói là cả đám các người muốn… muốn…”
Lần này thì có một tên thanh niên trong nhóm ngiêng đầu, đôi mắt tia trước ngực cô, hứng thú cười nói:
“ Bọn tôi muốn…muốn…?”
Cô lập tức dùng hai tay che ngực nói:
“ Các người không được manh động. Tôi… tôi là gái nhà lành đó. Các người muốn kiếm gái thì đến Bar, trại gà…”
Trong khi cô đang nói thì nước nhờn từ âm động hòa với nước tinh trắng đục chảy dài xuống bắp chân khiến câu nói mạnh miệng từ từ nhỏ lại và tắt hẳn.
Chàng trai tóc nâu trong mắt lóe lên tia âm u, miệng khẽ nhếch:
“ Gái nhà lành?”
F***. Cô âm thầm giơ ngón tay trỏ lên, trong lòng hò hét đã nguy còn gặp thằng xui. Mẹ*** ! Đám người này muốn gì? Cô không nghĩ là đẹp trai cỡ họ còn thiếu gái hiến thân chơi đùa.
Khẽ đưa tay làm động tác nhỏ, vuốt mái tóc nâu, chân dài bước tới trước mặt cô, trong khi người còn đang mở to mắt nhìn thì hắn đã đưa những ngón tay ma quái luồn vô trong áo thun cô mà xoa bóp bộ ngực đầy dấu hôn đỏ, tay còn lại thì không nói một tiếng mà tiến thẳng hai ngón vô âm đ*o còn ẩm ướt mà khuấy động, móc lên điểm G khiến cô không thể không bật ra âm thanh rên rĩ dâm đãng như khi khát khao đàn ông như lúc nãy. Hài lòng hắn liền rút tay ra cảm nhận được sự co bóp, siết chặt nơi ấy, nụ cười càng thêm ý vị.
Khi thấy chất nhờn bóng bẩy dính đầy trên hai ngón tay hắn liền dùng tay kia xé rách chiếc áo vướng víu, sau đó dùng hai ngón tay ma quỷ ấy mà vẽ vòng tròn xung quanh nhũ hoa.
Cơn xao động trong người cô không ngừng tăng cao, âm động liên tục tiết ra nước nhờn, bàn tay yếu ớt chống cự, miệng vừa rên rỉ vừa phản đối:
“ Kh…ông! Không… đ…ược…”
Chàng trai tóc nâu nâng cằm cô lên nói:
“ Nếu cô đã muốn thì tôi chiều. Là cô nói *được* đấy!”
Cô lập tức lắc đầu, trong mắt tràn ngập dục vọng và sợ hãi nói:
“ Không… được mà!”
Một câu “ không được mà” lại bị dị vật cứng ngắc va chạm mạnh vào mu thịt khiến cô bị ngắt tiếng một chút thành ra càng như thêm đồng ý với câu nói của tên thanh niên tóc nâu này.
“ Tôi nghe rõ. Cô không cần khẳng định thêm lần nữa.”
Dùng bàn tay gỡ thắt lưng, giải phóng dương v*t cực đại ra khỏi vướng mắc hắn liền tụt quần cô xuống đầu gối. Tay nắm thằng em nhắm chuẩn xác vào nơi âm đ*o nhầy nhụa.
“ Aaaa! Đau quá! Tên khốn!” Cô bừng tỉnh, ra sức đánh đập người trước mặt.
Chỉ sau hai lần ra sức hắn liền nhíu mày, phát hiện ra vấn đề, lập tức ngồi khụy một chân xuống, dùng hai ngón tay banh mép thịt cô ra, ngón tay khều khều lông đen và nước nhờn ra, ánh mắt sắc bén quan sát cấu tạo của âm động.
Cô bị kích thích không nhẹ khi bị một người đàn ông đẹp trai chăm chú nhìn nơi đó nhưng cô biết mình ăn không tiêu nên cố gắng đưa tay che lại nơi đó, miệng ráng nói rõ:
“ Tôi bị bệnh hẹp đường sinh dục. Anh “vĩ đại” như vậy tôi không thể. Thật đó!”
Cô thấy hắn thả tay ra từ từ đứng lên quay người đi, nghĩ có thể thoát một kiếp nhưng không ngờ người thanh niên đó lại nói với đám người một câu:
“ Đưa Gel bôi trơn cho tôi.”
Khi nghe câu đó cô quả thật như bị sét đánh mà mở trừng mắt, trân trân nhìn bóng lưng cao to ấy rồi ánh mắt xuống xuống thấy cặp mông hữu lực đó, bất ngờ hắn lại quay đầu, vật bự khủng khiếp, còn muốn to hơn bắp tay cô, gân guốc cứng rắn liền đập vào mắt, làm cô muốn đui mù.
“ Trời ạ! Anh…a…nh muốn nhét nó vô… vô là đều không thể…anh tha cho tôi đi…” Cô sợ hãi mà nước mắt ngắn dài trào ra. Bị đâm một cái là không biết xuyên tới đâu. Khủng bố quá! Chết mất!
Mặc cô có van xin cỡ nào thì thanh niên tóc nâu vẫn ung dung thoa thuốc đều, bàn tay ráng nới lỏng âm động chật hẹp. Ba ngón, bón ngón, sau đó hắn cũng chịu không nỗi cảm giác thít chặt, ấm nóng đó mà cầm dương v*t đẩy mạnh vào.
“ Ọt!”
Chỉ mới vô được một phần ba mà cô đã thấy khó thở, đau đến trắng cả mặt, bàn tay ra sức cào cấu lên vai hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.