Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1086: Bạch đại sư (Thượng)




Mười tám màu!!
Thiên địa biến sắc, gió ngừng thổ, mây trời tan biến, ngay sau đó bầu trời xuất hiện từng đám mây đen xoay tròn giống như thiên kiếp giáng lâm.
Lúc này vô số cường giả trong thành Khôi Hoàng oanh động, bọn họ cảm nhận được tính mạng bản thân run rẩy, toàn bộ tâm thần cũng chấn động rất mạnh, ngay sau đó tiếng kinh hô bao phủ cả thành Khôi Hoàng.
- Đó là...
- Mười tám màu!
Hồng Trần Nữ đang ở trong quân đoàn Cự Quỷ cũng bị ánh lửa trên không trung thành Khôi Hoàng làm rung động, thần thức quét qua, sau đó nàng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, tâm thần nàng như bị sét đánh, nàng không thể tin vào mắt mình.
Thời khắc này trong hoàng cung, trong Thiên Sư điện, Đại Thiên Sư mở mắt ra như bao quát nhân gian nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Người được Minh Hoàng lựa chọn lại luyện ra hỏa diễm mười tám màu, người này không đơn giản, hắn là Bạch Tiểu Thuần sao?
- Minh Hoàng ah, rốt cuộc ngươi có ý gì?
Hồi lâu, Đại Thiên Sư thì thào sau đó nhắm mắt lại.
Thời điểm phong vân vần vũ khắp bốn phía, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, thể lực và tu vi tiêu hao quá lớn, thân thể hắn thoát lực, biển lửa một trượng biến thành mười tám màu thu nhỏ cực nhanh, nó chỉ duy trì ba giây sau đó lập tức biến mất...
Biển lửa mười tám màu như phù dung sớm nở tối tàn, nháy mắt biến mất!
Vào lúc biển lửa biến mất, Bạch Tiểu Thuần phun một ngụm máu tươi và té xuống đất, hắn lảo đảo lui ra sau vài bước, những người chung quanh im lặng nhìn hắn, bọn họ vô cùng tiếc nuối quan sát Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt bọn họ nóng bỏng, tôn kính, tất cả mọi người, kể cả những thị vệ đều ôm quyền cúi đầu trước Bạch Tiểu Thuần!
Cho dù Bạch Tiểu Thuần thất bại, tuy bại mà vinh.
Dù sao cũng là mười tám mà, cũng là thần hỏa chỉ có Luyện Hồn Sư Địa phẩm mới luyện ra được, Bạch Tiểu Thuần đi ra con đường luyện hỏa mới, cấu tứ độc đáo, đánh vỡ giam cầm của những cách điều chế từ tiền nhân.
Trở thành, nửa bước Địa phẩm!!
Cho dù biển lửa mười tám màu chỉ duy trì ba giây nhưung chỉ có một tia cũng kinh thiên động địa, nổ vang thế gian, có ai nói trước Bạo Hạo hôm nay chỉ có thể luyện ra một tia hỏa diễm mười tám màu, tương lai một ngày nào đó sẽ không luyện ra hỏa diễm mười tám màu chính thức, trở thành Luyện Hồn Sư Địa phẩm thứ tư của Man Hoang, là nhân vật truyền kỳ!
Người bốn phía đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, tâm tình bọn họ kích động không thôi, từng nhìn thấy hỏa diễm mười tám màu, cho dù chỉ một tia nhưng nó cũng là...
Hỏa diễm mười tám màu!
Phải biết rằng cả Man Hoang hiếm có người gặp được hỏa diễm mười tám màu, đối với tuyệt đại đa số hồn tu mà nói, hỏa diễm mười tám màu chính là tồn tại trong truyền thuyết, là thứ chỉ nghe và nói mà thôi, bọn họ chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy vật thần thánh đó.
Hiện tại bọn họ đã được nhìn thấy.
Bọn họ đã được thỏa mãn nguyện vọng, tự nhiên cũng được mọi người ghi nhớ trong lòng, sợ rằng cả đời cũng khó quên.
Hồn Bạch Hạo đứng ở xa nhìn thấy cảnh này và kích động không nhỏ, tuy hắn đã khởi dòng mới, tư chất luyện hỏa kinh diễm tuyệt luân nhưng chỉ là tư chất mà thôi, tất cả tài năng của hắn đều tập trung vào luyện hỏa, đối với tu luyện tư chất thì rất tốt, hắn hiểu nếu không có sư tôn, cho dù lý luận của hắn thực hiện được nhưng hắn không thể hoàn thành.
Hắn có thể nhìn thấy một thứ trên người sư tôn mà người khác hiếm có, cho dù có cũng không phải rát mạnh, đó là... Chấp nhất!!
Hắn không cảm thấy phong thái của mình bị sư tôn che đậy, với hắn mà nói chỉ cần sư tôn tỏa hào quang vạn trượng, mình có thể trợ giúp cũng là chuyện vui vẻ lắm rồi.
Hắn không có dã tâm lớn, dục vọng của hắn khá nhỏ, khi hắn còn sống chỉ quan tâm thân tình, hôm nay phục sinh thành hồn vẫn quan tâm thân tình, với hắn mà nói Bạch Tiểu Thuần là sư tôn, cũng là thân nhân của hắn.
Trong đám người còn có một người cảm thấy tâm tình phức tạp, người này chính là Trần Mạn Dao, nàng yên lặng nhìn Bạch Tiểu Thuần, nội tâm vốn đã có tám phần xác định thân phận Bạch Tiểu Thuần nhưng nàng lại do dự.
Nàng biết rõ Bạch Tiểu Thuần am hiểu luyện dược nhưng luyện dược và luyện hỏa là hai hệ thống khác nhau, người trước mắt có tư chất luyện hỏa quá ựu tú, nàng càng không dám trọng điệp hai người với nhau.
- Hắn thật là Bạch Tiểu Thuần sao...
Trần Mạn Dao trầm mặc chần chờ.
Lúc này mọi người đang suy nghĩ khác nhau, mọi người cũng nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cũng thở sâu áp chế tu vi phập phồng, trước kia luyện chế hỏa diễm mười tám màu đã tiêu hao hết tâm thần, lúc này hắn cảm giác mệt mỏi như sóng thần bao phủ đầu óc, cho dù thân thể hắn cường đại nhưng vẫn đau đớn không nhỏ.
Cảnh giới Dung Hỏa cũng biến mất, thần trí hắn cũng tỉnh táo lại, nhớ tới mình đang tỷ thí, nhớ tới chính mình làm tất cả rất dễ dàng, Bạch Tiểu Thuần mở to mắt và ngây ngốc...
- Ta... Ta... Ta làm gì?
Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn nhìn thấy mọi người chung quanh dùng ánh mắt sùng kính nhìn mình, Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, đột nhiên hắn kích động không nhỏ.
- Ta luyện ra hỏa diễm mười tám màu, trời ơi!
Bạch Tiểu Thuần phấn chấn và hít thở thật sâu, chắp tay sau lưng, hất càm lên, suy nghĩ mình đang được vạn chúng chú mục nên phải làm ra phong thái cao nhân, trong đầu của hắn không ngừng suy nghĩ, không chờ hắn nghĩ nên khoe khoang như thế nào, bỗng nhiên Chu Hoành đứng trong đám thiên kiêu chung quanh dùng ánh mắt âm trầm bất định nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn lập tức quát lớn.
- Bạch Hạo, cuộc tỷ thí này ngươi phá hư Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào đang luyện hỏa thủ thắng, là ngươi làm trái quy định, cho nên... Ngươi thua!
Đôi mắt Chu Hoành lóe sáng, hắn nói chém đinh căặt sắt.
Lúc này mọi người chung quanh nghe xong liền nhớ lúc này là cuộc tỷ thí giữa Bạch Tiểu Thuần và Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm, mà dựa theo đạo lý, Chu Hoành nói không sai... Tất cả mọi người do dự.
Nội tâm Chu Hoành cũng tâm thần bất định, càng có đắng chát, cho dù như thế nào hắn cũng không ngờ Bạch Tiểu Thuần lại biểu hiện kinh diễm như thế, lại khai sáng khơi dòng, thậm chí còn luyện ra hỏa diễm mười ám màu.
Hắn có thể tưởng tượng, trong cuộc sống ngày sau, nếu mình muốn gây phiền toái với Bạch Tiểu Thuần sẽ gặp độ khó cực lớn, trừ phi những quyền quý này tự mình ra tay mới có thể.
Nhưng mà nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần hung hãn trong Luyện Hồn Hồ, cho dù là Chu Hoành cũng khiếp sợ, cho nên hắn phải cầm lấy điểm này, dù thời điểm không thích hợp cũng phải chứng thực.
Dù sao dựa theo quy tắc tỷ thí thì Bạch Tiểu Thuần làm sai trước!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.