Nhất Mộng Nhập Luân

Chương 100: Các Nhân Vật Chính Cấp Bậc





Chương 100: Các nhân vật chính cấp bậc
Không giống như lần đầu có nhiều bỡ ngỡ để Huyết Linh Lộ phân tán quá rộng, ngay Huyết Linh Lộ dược dịch sau khi tiến vào cơ thể Chu Phàm lập tức vận chuyển Hỗn Nguyên Quy Thiên Quyết pháp quyết tiến hành vận chuyển dược dịch tập chung chủ yếu vào chính mình xương cốt.
Hắn biết là tại Luyện Thể cảnh cảnh giới đi được càng xa thì sau này chính mình con đường tương lai sẽ càng mở rộng nhưng mà hắn tạm thời cũng không cần như vậy cố chấp.
Cái hắn cần hiện tại chỉ là đột phá cấp bậc mà thôi.
Có Hỗn Nguyên Quy Thiên Quyết hỗ trợ, hắn cũng không lo sau này chính mình con đường sẽ đi ra ngã rẽ, dù sao thì Hỗn Nguyên Quy Thiên Quyết thế nhưng là thượng giới đỉnh cấp quyết pháp.
Cứ như vậy, Chu Phàm một mực là vận chuyển Hỗn Nguyên Quy Thiên Quyết tiến hành tu luyện.

Thanh Thiên Thế Giới là một cái tu sĩ cá lớn nuốt cá bé thế giới, nó địa vực, hải vực… cực kỳ rộng lớn, mà Thương Huyền Đại Lục chính là Thanh Thiên Thế Giới một mảnh địa vực một trong.
Thanh Thiên Thế Giới bên trong, Cổ Xuyên Đại Lục bên trong.
Tại một nơi nào đó…
Hoá Vũ Thành làm một cái tiểu thành, dân cư đông đúc, giao thương văn hoá cực kỳ phồn thịnh,… mà nơi này không giống như Vũ Thanh Thành như vậy có nhiều tiểu trấn nhưng mà thay vào đó nó lại có mấy cái tiểu thế lực cư trú xung quanh.
Hoá Vũ Thành hướng Đông Nam một khu rừng núi bên trong.
Qoác… Quắc!!~
“Nhanh… Nhanh… đuổi theo gi3t ch3t con chó kia…”
Một chỗ rừng rậm bên trong lúc này vang lên từng đợt hoảng hốt chim kêu cùng từng tiếng tức giận âm thanh.
Chỉ thấy lúc này một đám đông đảo mấy chục người, người mặc thô y quần áo, tay cầm theo đao kiếm không ngừng đuổi theo một cái người.
Mà chạy phía trước bọn hắn thì là một cái ăn mặc kỳ lạ nam tử, người này dáng người khá cao, có chút hơi gầy, khuôn mặt thanh tú, mắt ngọc mày ngài, da trắng,… cực kỳ xinh đẹp, có chút hơi giống con gái, bất quá hắn mồm miệng rất bẩn luôn ưa thích chửi bậy, một đường chạy trốn vừa rồi hắn đã chửi bậy không biết bao nhiêu lần.
“Chó mẹ mày… có ngon thì nhanh nhanh đuổi theo… Bố mày lại sợ chúng mày quá cơ!”
Hắn vừa chạy vừa chửi bậy bên trong một mặt buồn khổ, nỗi khổ không thể chia sẻ cùng ai.

Hắn gọi Tạ Tiền Đình năm nay 27 tuổi, sinh thời hắn cũng không phải là người nơi này mà là ở một cái thế giới khác, nơi đó gọi là Trái Đất, mà hắn thì là suất sinh ở Việt Nam.
Hắn bản thân nghề nghiệp là làm vận động viên Ma-ra-ong, đã nhiều lần thi thố giải thế giới đạt được rất nhiều các loại khác nhau danh hiệu… chỉ là đột nhiên hắn không hiểu tự nhiên bị chuyển đến nơi này.
Do không quen thuộc thế sự, hắn chẳng may đắc tội với một vài người, cho nên mới bị đám người kia đuổi giết.
Ngỡ ngàng bật ngửa sau đó, hắn mới hiểu được chính mình đã bị xuyên không đến một cái khác thế giới, qua tìm hiểu, hắn biết được thế giới này là một cái tu sĩ thế giới, giống như trong tiểu thuyết truyền hình mà hắn đã từng được xem trên TV.
Bất quá, nếu như giống trên TV thì hẳn là phải có hệ thống, công pháp hay cái gì hộ đạo giả các loại giống như thế… Đằng này hắn vừa mới xuyên không sang một cái liền bị đuổi giết.
Đây là cái gì cách chơi…??!
“Con mẹ nó…”
Giận không nhịn được Tạ Tiền Đình chửi lớn lên một câu.
Qoắc… Qoác!!~
Đám người phía sau đuổi theo nghe thấy lời này cũng là một mặt xanh xám, tức xanh mật.
Lại chửi!
Con mẹ nó lại chửi!
Hỗn đản a!
Cái này tiểu tử chẳng những có thể chửi thành thần mà còn rất có thể chạy.
Bọn hắn mấy chục người đều làm Linh Cảnh cường giả nhưng không thế nào đuổi kịp tiểu tử này.
“Đuổi theo cho ta… giết bằng được con chó này…”
Đám người phía sau tức giận gầm thét.
So với đám người Tạ Tiền Đình càng thêm tức giận.
Ting! Ting! Ting!
Đúng lúc này, Tạ Tiền Đình trong đầu đột ngột xuất hiện ba tiếng ting ting
Đang lúc tức giận lại nghe lấy lời này, Tạ Tiền Đình không khỏi sửng sốt.
“Thật… Thật có hệ thống!”
Cầu được ước thấy bên trong, Tạ Tiền Đình chỉ thấy có có chỗ nào không đúng.
Đỉnh cấp hệ thống, cái này được liền đúng rồi!
Còn Trêu Thiên Chọc Địa – cái này là cái gì…?
Suy tư bên trong, Tạ Tiền Đình chỉ thấy sáng loáng sắc trời lúc này đột nhiên trở lên âm u.
Ngẩng đầu lên mới thấy trời cao bên trên lúc này đột ngột xuất hiện một cái to lớn vật thể.
Vật thể này rất lớn, dài rộng đến mấy ngàn mét tử trên trời rơi xuống che mất cả một khoảng trời.
Oanh… Ầm Ầm Ầm!!~
To lớn vật thể giống như lưu tinh tại Tạ Tiền Đình phía sau lưng ầm ầm rơi xuống mang theo kinh khủng gió lốc cuốn theo xung quanh cát bụi sỏi đá bay lên tứ tung ngũ hành, mà Tạ Tiền Đình cũng bởi vì cái này kinh khủng gió lốc mà bị hất văng ra một đoạn thật xa.
Cốp!
Bụp…Bụp!!~
Từng viên đá to như nắm tay không ngừng rơi tại Tạ Tiền Đình trên thân làm hắn đau như chết cha chết mẹ.
“Cái quỷ gì thế?”
Ting!
>

Gặp phải tình cảnh này cũng không phải chỉ có Tạ Tiền Đình một người, mà là rất nhiều người, rất nhiều nơi đều có xuất hiện.
Thanh Thiên Thế Giới bên trong, Đồ Huyền Đại Lục bên trong một chỗ nào đó…

Thanh Thiên Thế Giới bên trong, Thanh Nguyên Đại Lục bên trong…

Thiên Ma Đại Lục bên trong…
“Ha ha ha… Cuối cùng bổn tọa cũng thức tỉnh… Có Thiên Ma Chú Ngữ trong tay, ti tiện chủng tộc chờ chết đi.


Hạ Long Hải Vực bên trong một tòa Hải Đảo.
“Mẹ ơi có MA…!”
Một ngôi miếu rách bên trong, một cái quần áo rách nát ăn mày thiếu niên lúc này hét lên nhìn về phía trước mặt mình ba cái pho tượng phật sợ hãi nói… mặc dù trước mặt hắn chẳng có ai.
Miếu rách bên ngoài có mấy cái bẩn thỉu ăn mày lúc này bởi vì thiếu niên tiếng hét mà giật mình chửi lớn.
“Tiểu tử… mẹ ngươi bị thần kinh phải không?”
“Fuk… Yu.

“…”
Đám người nhìn vào miếu rách bên trong thấy thiếu niên kia một mặt sợ hãi nhìn lấy hư không không ngừng run rẩy cũng là tức giận.
Mẹ nó cái này thằng quỷ dạo này cứ như là bị điên, thỉnh thoảng lại bất thình lình hét lên một tiếng làm bọn hắn giật mình không chịu được, mỗi lần như vậy bọn hắn vẫn phải quay ra chửi nhỏ một tiếng.
Bất quá chuyện này diễn ra nhiều lần đối với bọn hắn cũng là dần dần quen thuộc… chốc chốc giật mình một cái, lại quay ra chửi một cái, xong xuôi lại quay ra làm cái gì làm cái ấy.
Ăn mày a… thoải mái đi.
Trái với đám người ngoài kia một mặt tức giận, thiếu niên này lại tương đối sợ hãi.
Hắn đoạn thời gian gần đây thi thoảng không hiểu tự nhiên ngủ gật, sau đó lại không hiểu nhìn thấy một cái toàn thân toả ra lấp lánh kim quang thân ảnh nhảy ra hù hắn một cái, làm hắn nhỏ bé trái tim không nhịn được mà thoi thóp đập.
Giống như lần này…
“Ngươi… Ngươi… Ngươi là người nào? Làm sao lại xuất hiện trong người ta?”
Tuổi trẻ ăn mày thiếu niên sợ hãi lắp bắp mở miệng, cánh tay run rẩy chỉ về phía trước một đạo chói mắt lấp lánh kim quang.
“Thiếu niên, ngươi bình tĩnh một chút, ta…”
Phía trước lấp lánh kim quang lúc này mở miệng, chỉ là chưa để hắn nói xong, ăn mày thiếu niên lập tức nhảy vào hắn miệng ngồi.
“Bình… Bình ngươi con khỉ a! Nói… ngươi là từ đâu tới ma quỷ.


“Ta…”
“Ta, ngươi cái con khỉ a!”
Ăn mày thiếu niên giống như rất gấp, một mực nhảy vào cái kia lấp lánh kim quang người miệng ngồi xuống.
Hỗn đản… tiểu tử này là chó a, lão tử lời còn chưa nói xong đâu, cho ngươi sắc mặt tốt liền tưởng rằng lão tử sợ ngươi không bằng.
Đối với tình trạng này, cái kia lấp lánh kim quang giống như là rất tức giận, lập tức trên người hắn một cỗ giống như Thiên Hàng Thần Uy lúc này hướng ăn mày thiếu niên áp tới.
Chưa hết…
Lấp lánh kim quang bên trong, một đầu giống như vàng ròng cánh tay lúc này thò ra hướng ăn mày thiếu niên trấn áp tới.
Oanh!!~
Giống như Thiên Hàng Thần Uy uy áp cùng vàng ròng bàn tay cùng lúc áp tại ăn mày thiếu niên trên thân làm hắn hai mắt trợn trắng, mồm miệng màu mồm máu mũi phè phè phun giống như máy nước hở van.
Cái quỷ gì…
Ăn mày thiếu niên một mặt mộng bức…
Quân tử động khẩu không động thủ a, làm sao chưa nói chuẩn bị liền đánh tới rồi.
Bị đánh đau, ăn mày thiếu niên lúc này lập tức quỳ xuống hướng cái kia lấp lánh quang mang sợ hãi bái lạy.
“Hu hu hu…Ông nội… Hu hu hu… Ông nội con sai rồi…huhu…
Ông nội ngài đại nhân đại đức… hu hu…
Ông nội ở trên nhận con một lạy.

Ừm!
Nhìn thấy cảnh này, lấp lánh kim quang bên trong người lúc này cũng là sửng sốt.
Quả nhiên là cầm tinh con chó a.
Chưa ăn đòn còn chưa biết điều, ăn đòn xong liền ăn vạ.
“Ư hừm!!”
Hắng giọng một tiếng, lấp lánh kim quang bên trong thu lại chính mình uy áp cùng vàng ròng cánh tay.
Hắn lúc này hỏi: “Tiểu tử, ngươi tên là gì? Trả lời thành thật… nếu không hừ hừ…”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.