Nhân Tâm Như Xà

Chương 2:




Cuối cùng không biết muộn cỡ nào mới mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp đi.
Nhưng trong mơ lại toàn là cảnh con rắn hổ mang kia bơi vùng vẫy trong bình thủy tinh. Tôi dường như lại đứng trước bàn, con rắn kia bơi rất lâu, nước rượu và dược liệu bắn tung tóe, như thể thế nào cũng không bơi ra được. Nó đột ngột dừng lại, quay đầu nhìn tôi chằm chằm. Mắt rắn ở giữa lớp vảy đen giống như phát ra ánh sáng u ám màu hổ phách.
Nó hả họng một chút, nhổ ra tim rắn màu đỏ tươi, thân rắn từ từ uốn khúc tích sức, dường như sắp bổ nhào về phía tôi.
Sau đó hình như tôi liền biến thành một cái bình rượu, bị con hổ mang toàn thân đen nhánh đó quấn chặt lấy. Thậm chí còn có thể cảm nhận được cảm giác nhoi nhói lúc miếng vảy thô cứng cạ vào cơ thể tôi…
Tôi bị dọa cho giật mình tỉnh dậy, lại phát hiện bên ngoài mặt trời đã lên cao rồi, tiếng chuông điện thoại vẫn đang reo.
May mà bây giờ tôi làm việc ở nhà, nếu không như trước đây phải họp sớm, tôi sẽ bị cấp trên mắng chết.
Lữ Phúc Châu đã không còn ở trên giường nữa, nâng chăn lên, toàn là mùi thuốc rượu và mùi tanh nồng.
Đêm qua mệt quá, còn chưa kịp tắm, nên tôi vội lôi khăn bông đi tắm.
Nhưng vừa đẩy cửa nhà tắm, tôi liền nhìn thấy ba chồng và một cô gái ngồi trong bồn tắm, tụm lại thành một cục, cười hihi nói gì đó.
Lúc đó cả người tôi ngây ra…
Cô gái đó còn ghét bỏ lườm tôi, quyến rũ thúc ba chồng tôi một cú: “Yo, trong nhà còn có người hả?”
“Con dâu anh.” Ba chồng cũng có hơi ngượng ngùng, nhưng chỉ ho hai tiếng, nhìn tôi không nói chuyện, giống như đang đợi tôi rời khỏi.
Cô gái kia cười haha, làm bộ làm tịch véo ba chồng một cái: “Có phải anh ỷ con trai không ở nhà không, bản thân có sức mạnh của con trai, chơi trò loạn luân à!”
Bộ dạng của cô ta, vừa nhìn liền biết chính là gái ngành.
Cô ta quan sát tôi từ trên xuống dưới, ngạo nghễ nói: “Dưới lớp khăn tắm quần áo cũng không mặc, tối qua có phải anh nhân lúc cô ta ngủ, vào phòng giúp con trai anh hoàn thành bài tập không!”
Đối với loại người này, tôi lười tiếp lời.
Tôi dứt khoát quấn khăn tắm lên người, nhìn chằm chằm cô gái rõ ràng có lai lịch bất chính kia, hỏi ba chồng: “Lữ Phúc Châu có biết không?”
Ông ấy góa vợ lúc còn trẻ, tối qua uống nhiều rượu ra ngoài tìm người giải quyết nhu cầu, tôi có thể thông cảm. Nhưng mang người về nhà tôi, rõ ràng biết tôi ở nhà, còn không mặc quần áo chỉnh tề ân ái trong phòng tắm. Quá đáng hơn là còn để người phụ nữ đó nói mấy lời đê tiện.
“Tao là cha, nó là con, nó quản được tao chắc?” Ba chồng lập tức giận đỏ cả mặt, trừng tôi nói “Lúc đầu tiền mua căn nhà này là tiền tao bỏ ra! Sao, mày không ở được à?”
Người phụ nữ kia cười haha vịn vào cánh tay ba chồng, giả vờ kéo ông ta: “Đừng nói nữa, nếu như nổi nóng lên là ghim em đấy!”
Đây là thêm dầu vào lửa, tôi chỉ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đi mất.
Hồi đó mua nhà kết hôn, ba chồng sợ Lữ Phúc Châu cúi đầu ở nhà tôi, quả thật đã cho 100 ngàn. Nhưng năm ngoái ông ấy nói muốn xây nhà ở quê, Lữ Phúc Châu nói trong nhà chỉ có một đứa con trai là anh ấy, nhà này cũng là xây cho anh ấy thôi, cả đời ba anh khó khăn, vì vậy chúng tôi nên bỏ tiền ra.
Tôi nghĩ cũng xem như là đạo lý, liền đưa hết tiền tiết kiệm cho anh.
Kết quả bây giờ thì hay rồi, nhà ở quê tôi chưa ở, nhà này ba chồng còn nói là của ông ta!
Tôi trở lại phòng ngủ, tắm qua loa trong phòng tắm nhỏ, để bản thân bình tĩnh lại, vừa mặc quần áo vừa nghĩ xem phải nói thế nào. Tôi gọi điện cho Lữ Phúc Châu, bảo anh ấy về giải quyết chuyện ph óng đãng của ba anh ấy.
Trong lúc gọi điện thoại, tôi luôn cảm thấy cả phòng ngủ đều là mùi thuốc rượu.
Điện thoại reo từng hồi, nhưng Lữ Phúc Châu không bắt máy. Vào lúc tôi tức đến muốn ném điện thoại lên giường thì điện thoại kết nối được. Có tạp âm xào xạc, tiếng anh ấy cũng có chút khàn, chỉ bảo tôi đừng lo lắng, anh ấy sẽ giúp tôi giải quyết cô gái đó.
_____________________________
Chắc bà kia nói bậy bạ gì chứ chị gái chưa c ởi đồ tắm đâu mọi người ạ ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.