Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 55: Chỗ Tốt





Tổ hợp giữa đại hổ cùng Y Y rất dọa người, tu sĩ cấp thấp không có kiến thức gì rất dễ dàng bị một Yêu thú có thể mở miệng nói chuyện hù dọa, mà cưỡi đại hổ chạy cũng cực kỳ mê người.
Lần này đi chỗ đóng quân Bích Huyết Tông đường xá xa xôi, Lục Diệp cũng không biết khi nào mới có thể đến, nếu như cưỡi đại hổ mà nói, vậy trên đường có thể tiết kiệm thể lực, thậm chí có thể tu hành.
Đối với hắn mà nói đây là một lựa chọn không tồi, dù sao tu vi của hắn trước mắt còn thấp, muốn lấy tăng lên thực lực làm chủ, bằng mình đi đường thì sẽ không có biện pháp tu hành trên đường, nên lãng phí rất nhiều thời gian.
Hắn vốn không có ý định mang theo một Linh một hổ này, nói cho Y Y ba câu thuyết phục hắn chẳng qua chỉ là từ chối nhã nhặn, vốn định mặc kệ Y Y nói cái gì hắn đều cự tuyệt.
Nhưng bây giờ hắn phát hiện, sau khi Y Y nói một phen lại khiến hắn có chút động tâm!
- Thế nào, thế nào?
Y Y nhìn Lục Diệp, ánh mắt tha thiết, e sợ trong miệng hắn nhảy ra một chữ "không".
- Cũng không phải không được!
Còn không chờ Y Y hoan hô, liền nghe Lục Diệp chuyển đề tài: 
- Thế nhưng chúng ta phải hẹn ước ba điều!
YY không hiểu: 
- Ba điều nào? 
Lục Diệp dựng thẳng một ngón tay: 
- Thứ nhất, mọi việc đều lấy ta làm chủ, nếu có chuyện gì khiến chúng ta ý kiến trái ngược nhau, các ngươi phải nghe lời ta.
Y Y gật đầu: 
- Chuyện này không thành vấn đề.
Đã quyết định đến gia nhập vào Lục Diệp, nàng và đại hổ đã sớm chuẩn bị tâm lý loại chuyện này.
- Thứ hai, có lẽ một số thời điểm ta sẽ để cho các ngươi làm một ít việc, dưới điều kiện tiên quyết trong khả năng của mình thì các ngươi không thể cự tuyệt, đương nhiên ta sẽ không để cho các ngươi đi làm chuyện nguy hiểm đến tính mạng, nếu như xuất hiện loại tình huống này, các ngươi có thể căn cứ vào thế cục mà làm ra phán đoán của mình.

- Được.
- Thứ ba, nếu như một ngày nào đó các ngươi không muốn lưu lại, nói với ta một tiếng, chớ có lặng lẽ rời đi.
- Chắc chắn sẽ không.
Y Y lắc đầu.
- Nếu như những thứ này đều không có vấn đề gì, vậy! Hợp tác vui vẻ? 
Lục Diệp duỗi một tay về phía Y Y.
Y Y nghiêng đầu nhìn hắn, vẻ mặt khó hiểu, nhưng vẫn học theo dáng vẻ của hắn cũng vươn tay ra, Lục Diệp nắm chặt, nhẹ nhàng lắc lắc.
Y Y hiểu ý của hắn, híp mắt cười: 
- Hợp tác vui vẻ! 
Đại hổ ở phía sau nàng cũng gầm lên một tiếng.
Y Y nhảy lên đầu đại hổ, nhìn Lục Diệp nói: 
- Xem như thành ý hợp tác, ta có một chỗ tốt muốn tặng cho ngươi!
- Chỗ tốt?
Lục Diệp lập tức hứng thú.
Một khu vực phụ cận địa bàn của đại hổ sâu trong Thanh Vân Sơn, dưới sự dẫn dắt của nó và Y Y, Lục Diệp đi tới trước một cửa động cực kỳ bí mật.
Cửa động kia có một mảng lớn cỏ dại che khuất, bụi rậm dày đặc, nếu không quen thuộc địa hình mà nói, sẽ rất khó phát hiện cái cửa động này.

- Chính là nơi này?
Lục Diệp thò đầu nhìn về phía cửa động, bên trong tối om, cái gì cũng không nhìn thấy.
- Ừm.
Y Y cùng đại hổ ở trước sau dẫn đường, gọi Lục Diệp đuổi theo.
Lục Diệp bên hông đeo trường đao, tay ấn chuôi đao, chuẩn bị ứng phó tình huống bất ngờ.
Theo lời nói của Y Y, sâu trong sơn động này có một con Yêu thú loài rắn, có một lần nàng cùng đại hổ xâm nhập nơi này, từng chịu thiệt thòi dưới tay Xà Yêu, thế nhưng cũng bởi vậy mà phát hiện ra một bí mật.
Bí mật kia chính là chỗ tốt mà nàng nói muốn tặng cho hắn.
Địa hình sơn động là hướng nghiêng xuống, Lục Diệp cảm giác mình xâm nhập dưới đất ít nhất cách mấy chục trượng, nhưng vẫn không đến cuối như trước, có thể thấy được sơn động này sâu đến mức nào.
Mà đến nơi này, bốn phía lại không cảm thụ được mát mẻ, ngược lại có khí tức sóng nhiệt không ngừng từ phía trước tuôn ra.
Càng đi về phía trước, khí tức làn sóng nhiệt này lại càng nồng đậm.
Y Y đã bắt đầu thở hổn hển, cuối cùng dừng lại: 
- Ta không thể đi sâu hơn nữa.
Dù sao nàng chỉ là Linh thể, hoàn cảnh nóng rực này rất không thân thiện đối với nàng.

Lục Diệp giật mình: 
- Lần trước ngươi bị thương chính là do tới nơi này? 
Y Y gật đầu: 
- Thứ đó chỉ có ở đây.
Hổ Phách sẽ đi vào cùng ngươi, thực lực của Xà Yêu kia cũng không quá mạnh, có nó phối hợp với ngươi chắc là có thể bắt được.
- Vậy ngươi chờ ở chỗ này.
Lục Diệp khẽ gật đầu, tiếp tục cùng đại hổ lên đường.
Lại đi về phía trước một hồi lâu, Lục Diệp hoài nghi chỉ sợ mình đã xâm nhập vào chỗ trăm trượng dưới lòng đất, khí tức nóng rực ở đây nồng đậm đến cực điểm, Lục Diệp thúc dục linh lực hộ thân nhưng vẫn cảm thấy nóng bức khó đỡ, về phần đại hổ lại đang thè lưỡi, tinh thần uể oải suy sụp, thoạt nhìn giống như chó say nắng.
Một lát sau, rốt cuộc cũng đi đến cuối cùng.
Đó là một động quật rộng rãi dưới lòng đất, không gian không tính là nhỏ, Lục Diệp đứng ở cửa động, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một con rắn lớn chiếm cứ sâu trong hang động, thân thể con rắn lớn kia chỉ sợ đã to bằng đùi hắn, không biết dài đến mức nào, nó ngẩng cao đầu, hô hấp thổ nạp với một gốc cây nhỏ cao chừng nửa người.
Toàn thân cây nhỏ đỏ lên, giống như bàn ủi nung đỏ, trên cây kết ra hai trái cây to bằng nắm tay của trẻ sơ sinh, toàn bộ hang động tràn ngập mùi thơm ngát.
Phá Chướng Quả! Đây chính là chỗ tốt Y Y nói lúc trước.
Nếu là đồ vật bình thường, lấy giá trị bản thân Lục Diệp bây giờ chưa chắc có thể đánh động hắn, nhưng Phá Chướng Quả không giống, đồ chơi này có tác dụng quá lớn đối với tu sĩ trùng kích bích chướng linh khiếu, có thể nói chỉ cần linh khiếu còn chưa mở ra toàn bộ, liền sẽ luôn luôn có tác dụng.
Lục Diệp từng dùng Phá Chướng Quả một lần, có thể thăng tiến Linh Khê cảnh toàn bộ đều dựa vào quả kia, cho nên Y Y vừa nói, hắn liền lập tức hứng thú.
Y Y lần trước cho hắn Phá Chướng Quả, chính là cướp đi từ nơi này, nàng là linh thể nên có thể tới vô ảnh đi vô tung, tuy Xà Yêu chiếm lấy nơi này, nhưng không thể phòng bị nàng.
Nhưng hoàn cảnh nơi này có nguy hại thật lớn đối với nàng, lần trước nếu không phải vì không có cách nào thì Y Y sẽ không mạo hiểm tới nơi này.

Cuối cùng mặc dù lấy được quả, nhưng Y Y cũng suy yếu rất nhiều ngày mới khôi phục lại.
Nàng cùng đại hổ vốn có chút ân oán với Xà Yêu, lúc trước do thực lực không đủ nên không có biện pháp báo thù, hiện giờ có chỗ dựa vững chắc như Lục Diệp, hơn nữa lại sắp rời đi, Y Y đương nhiên có thù báo thù, có oán báo oán.
Đồng thời còn có thể làm cho Lục Diệp nhận được hai quả Phá Chướng, làm sâu sắc thêm tình cảm của nhau, cũng khiến quan hệ hợp tác của hai người càng thêm vững chắc, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Xà Yêu xoay người, dùng thân rắn che lấp, vây quả Phá Chướng Thụ ở giữa, đầu rắn ngẩng lên cao cao thổ nạp, mắt thường có thể thấy được linh khí màu lửa đỏ tràn vào trong miệng mũi nó, thoạt nhìn giống như đang tu luyện.
Hai vị khách không mời đã làm phiền nó.
Theo tiếng gầm rống giận của đại hổ, Xà Yêu lập tức ngẩng đầu, lưỡi rắn thổ nạp.
Đại hổ đã như gió mạnh nhào tới, nhưng mà ngay sau đó Xà Yêu liền bắn ra, miệng rắn mở ra, cắn một phát vào cổ đại hổ.
Đại hổ bị đau, gầm gừ ra tiếng, đồng dạng há miệng cắn vào bụng rắn, nhưng mà thực lực lẫn nhau chênh lệch, đại hổ bị nó cắn máu tươi chảy đầm đìa, mà nó lại không bị thương.
Bên ngoài thân Xà Yêu có Yêu lực màu lửa đỏ tràn ngập, hình thành nhất trọng phòng hộ làm cho đại hổ khó có thể cắn xuyên qua.
Một lần đối mặt, đại hổ uy phong lẫm liệt liền chịu thiệt thòi lớn, hơn nữa thân rắn dài mấy trượng kia còn thuận thế quấn quanh, trong nháy mắt quấn nó thành bánh chưng.
Thuấn sát! Mặc dù cùng là Yêu thú, nhưng thực lực của nhau chênh lệch không nhỏ.
Cũng may còn có Lục Diệp, khi đại hổ nhào tới, hắn liền mượn thân hình đại hổ ẩn nấp, đột tiến lên trên.
Giờ phút này hai con hung vật đang triền đấu, chính là thời cơ tốt để ra tay.
Đồng thời trường đao ra khỏi vỏ, Lục Diệp thúc dục linh lực gia tăng linh văn Phong Duệ trên trường đao, trong phút chốc, ánh đao sáng như tuyết lóe ra, máu tươi bắn tung tóe.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.