Nguyên Thủy

Chương 65: Kết thúc.




Chương 65: Kết thúc.
Khí tức áp bách của cường giả Thiên Nguyên Cảnh khiến áo quần toàn thân Lý Thiên Vũ rung chuyển bay phất phới. Chỉ có điều dưới loại áp lực này, trong mắt Lý Thiên Vũ lại có một tia hung tàn chớp động, bàn tay siết chặc, hắn thoáng tụ lực chuẩn bị xuất ra một kích mạnh nhất « Hủy Diệt Thần Quang ».
“Tiểu súc sinh, nhất định là ngươi xuất ra thủ đoạn ti tiện mới có thể g·iết c·hết Khuê Nhi, c·hết đi cho ta!”
Ánh mắt Ô Kha bạo nộ và hung tàn nhìn chằm chằm Lý Thiên Vũ gần trong gang tấc, sát ý trong lòng không thể ngăn chặn trào lên. Trong lòng nổi giận, hắn bây giờ chỉ hận không thể lập tức đem kẻ trước mặt đập thành thịt vụn.
Nhìn một quyền Vương Lôi nện tới, hai mắt Lý Thiên Vũ nhíu lại, dự định xuất ra « Hủy Diệt Thần Quang » tuy thời gian ngắn không thể phát huy ra toàn bộ thực lực nhưng cũng không thể khoanh tay chịu trối a, còn về trông chờ người khác thôi thì chính mình tự thân vận động đi.
“Ô Kha, ngươi dám trước mặt ta ra tay với nhi tử ta, thật sự xem Vũ Ninh Hầu ta không tồn tại sao?”.
Tiếng hét vang vọng khắp nơi, sau đó một đạo thân ảnh phá không vọt tới, chỉ sau một loáng liền trực tiếp xuất hiện trước mặt Lý Thiên Vũ. Hắn trước hết vung tay áo bào một cái, đem Lý Thiên Vũ đẩy lùi, sau đó chân nguyên lực ba động khổng lồ bạo phát ra, một chưởng nện ra, cùng với quyền ảnh của Ô Kha hung hăng va vào nhau.
Ầm!
Quyền chưởng giao nhau, nhất thời, một làn sóng giống như lốc lập tức điên cuồng thổi quét ra. Trên mặt đất, từng đạo khe nứt khổng lồ nhanh chóng lan ra, giống như đại địa chấn vậy.
Thân hình Lý Thiên Vũ rơi xuống đất, chợt mũi chân điểm xuống mặt đất một cái lại lần nữa nhanh chóng lùi lại, lúc này mới có thể hoàn toàn né tránh được làn sóng tràn tới. Sân bãi trong chốc lát liền bạo liệt ra, Ánh mắt Lý Thiên Vũ có chút ngưng trọng, cũng có chút ao ước, lực lượng Thiên Nguyên Cảnh quả nhiên không phải là cường đại, kiếp trước hắn vốn là mạnh hơn như vậy nhưng kiếp này không được a. Nhất định phải nhanh chóng mạnh lên nếu không tánh mạng của mình cũng khó tự chủ.
Ầm ầm!
Trong sân, hai đạo thân ảnh tiếp xúc với nhau, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người vừa mới chạm vào lập tức tách ra. Hai chân của hai người đều kéo lê trên mặt đất, để lại trên đó một đạo dấu vết thật sâu, mặt đất cứng rắn dưới chân bọn họ lúc này yếu ớt giống như đậu hủ vậy.
“Lý Hằng Minh, không ngờ ngươi cũng đã đột phá đến Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong”- Ô Kha trên tay song quyền còn nhẹ rung rung, thoáng nhìn qua Lý Hằng Minh khí thế mạnh mẽ không kém gì mình liền chấn động nói một câu.

Xung quanh tất cả những đại tộc thủ lĩnh điều hết sức chấn động, bọn họ tuy cũng là Thiên Nguyên Cảnh cường giả nhưng cũng chỉ là đạt đến hậu kỳ giai đoạn, còn về đỉnh phong chỉ là ao ước mà thôi.
“Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong có phải dễ phá cảnh như vậy?”- Trấn Nam Hầu thì thầm nhẹ kêu.
“Ô Kha, có phải chỉ có Ẩn Sát Môn các ngươi mới được quyền g·iết người. Làm sát thủ đi g·iết người khác thì cũng phải thủ sẳn tâm lý bị phản sát g·iết ngược!”- Lý Hằng Minh cười lạnh lên tiếng.
“Nhiều lời, ta hôm nay bằng mọi giá cũng phải g·iết c·hết tên súc sinh Lý Thiên Vũ này!”- Ô Kha sắc mặt dử tợn lên tiếng.
“Ngươi có thể thử!”.
Lý Hằng Minh bước qua một bước, chắn trước mặt Lý Thiên Vũ bảo hộ hắn và Hàn Tĩnh Chi ở sao, sau đó một cổ sóng Chân nguyên khủng bố tràng ra bên ngoài tạo nên một cơn sóng xung kích mạnh mẽ quét sạch bát phương.
“Ta và ngươi điều là Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong, ngươi nghĩ ta sợ ngươi? Lên trên đánh”- Ô Kha nói xong, trên thân chân nguyên hùng hậu, mạnh mẽ thaots ra bên ngoài giằng co với chân nguyên của Lý Hằng Minh cùng một chổ.
“Các vị, đây là Hoàng cung”.
Hạ Tinh Ngôn hai mắt lóe ra tinh mang, một câu quát lớn như là kinh lôi nổ tung, toàn bộ khí tức Niết Bàn Chi cảnh điều bạo phát ra bên ngoài cùng lúc áp chế về phía Lý Hằng Minh và Ô Kha.
Hạ Tinh Ngôn vừa rồi cũng chấn động một cái, không phải là Lý Hằng Minh và Ô Kha hai người điều đã là Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong, mà là Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ vừa rồi sắc mặt tuy thoáng vẽ ngưng trọng, nhưng lại không một chút sợ hãi hay thất thố nào! Vừa rồi hắn cũng cảm nhận được từ trên thân thể Lý Thiên Vũ phát ra một cổ khí tức nguy hiểm cùng cực, cảm giác này rất là vi diệu như có như không, vừa rồi hẳn là Lý Thiên Vũ có đại sát chiêu nào đó dự định tung ra.
Hạ Tinh Ngôn hắn tin tưởng Lý Thiên Vũ không có khả năng đ·ánh c·hết một Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong cường giả, hắn chỉ nghĩ một chiêu mà Lý Thiên Vũ chuẩn bị chỉ có thể giúp hắn chóng lại một chiêu của Ô Kha mà thôi, kể cả đã thương Ô Kha hắn cùng không nhĩ đến.

Quả thật, vừa rồi Lý Hằng Minh cũng cảm nhận được một chiêu kia, ý nghĩ của hắn cũng không khác gì Hạ Tinh Ngôn. Chỉ là hắn đánh giá cao hơn một chút mà thôi, là Lý Thiên Vũ có thể đã thương Ô Kha.
Một võ giả Huyền Nguyên Cảnh trung kỳ đỉnh phong có thể đã thương một cường giả Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong đó là chuyện khó tin bậc nào? Vì vậy có thể thấy Lý Hằng Minh rất xem trọng Lý Thiên Vũ, đánh giá hắn rất cao.
Ô Kha lúc này bị Lý Hằng Minh cản lại, hắn liền biết rõ ý đồ muốn g·iết Lý Thiên Vũ đã không thể thực hiện, lập tức chỉ có thể hít sâu một hơi. Hắn biết rõ loại chuyện này với hắn có thể đúng có thể sai, thân là một phụ thân đứng trước việc con mình bị g·iết có thể còn chút lý trí nào hay sao?
“Nhưng bệ hạ, Lý Thiên Vũ g·iết con ta”- Ô Kha với giọng đau khổ nói.
“Xin bệ hạ cho ta cùng Lý Hằng Minh một trận sinh tử chiến”.
“Xất xược, đây là hoàng cung không được sầm bậy, các ngươi muốn gì khi rời khỏi Hoàng Thành muốn làm gì thì làm”- Tống thượng thư quát lớn.
“Nhưng...”- Ô Kha không can lòng tiếp tục lên tiếng.
“Tốt, thí luyện đã kết thúc, nhìn theo số lượng yêu đan cũng đã biết kết quả không cần nhiều lời nửa”.
Hạ Tinh Ngôn lập tức chuyển chủ đề không cho Ô Kha có lý do tiếp tục lên tiếng.
Ô Kha biết mình đã có bất kỳ cơ hội nào nửa, đành ôm một bụng tức ánh mắt đáng sợ nhìn về Lý Thiên Vũ, đợi hôm nào có cơ hội lấy mạng súc sinh đó vậy.
“Năm vị trí đầu điều cùng một ban thưởng, cũng không cần tính toán kỹ Lý Thiên Vũ, Hàn Tĩnh Chi, Hắc Diện, Lạc Thiên Phàm, Lý Bạch Nhật năm người các ngươi chính là kẻ có được 5 danh ngạch lần này”.
“Các ngươi có thể rồ đi, sáng sớm ngày mai đến đây cùng ta tiến vào Tẩy Linh Trì. Đó cũng là phần thưởng lần này cho các ngươi, các ngươi trân trọng”.

Sau khi Hạ Tinh Ngôn chuyển chủ đề, Tống thượng thư cũng nhân cơ hội lần này định ra năm danh ngạch. Sau khi dmah ngạch ra phần thưởng đã quyết thì Lý Thiên Vũ đám người cũng từ biệt mà rời đi.
...
“Tốt lắm, các vị đoạn thiên chiến lần này kết quả đã có!”
Lúc này, ánh mắt Hạ Tinh Ngôn cũng nhìn về phía mọi người, rồi sau đó ánh mắt của hắn dừng lại trên người Lý Thiên Vũ một chút, trong mắt có chút vẻ kỳ quái. Lúc trước Ô Kha ra tay với Lý Thiên Vũ, hắn rõ ràng nhìn thấy trong mắt Lý Thiên Vũ không có chút gì bối rối. Đối mặt với cường giả Thiên Nguyên Cảnh mà còn có thể trấn định như thế, kẻ này quả thật không phải loại người tầm thường.
“Ngày mai, chúng ta sẽ liên thủ mở ra Thánh Linh Đàm. Năm người các ngươi có tư cách đi vào trong đó, đây là lần phần thưởng mà các ngươi xứng đáng có được”.
...
Hôm sau, khi ánh rạng đông nhô lên từ phía chân trời, chiếu rọi Hoàng Thành, thành thị phồn hoa nhất Đại Mạc lập tức trong khoảnh khắc bộc phát ra sức sống kinh người. Các loại thanh ầm ĩ hội tụ cùng một chỗ, sau đó xông thẳng lên trời.
Mấy ngày gần đây, chủ đề trong Hoàng Thành đều liên quan đến đoạn thiên chiến lần này. Đối với việc tỷ thí của lớp trẻ tuổi trong toàn bộ Đại Mạc, gần như mọi người đều ôm hứng thú và hiếu kỳ rất lớn. Bọn họ quả thật rất muốn biết, trong số đông đảo thiên tài tụ tập này đến tột cùng ai có thể thuận lợi giành được danh ngạch tham gia di chỉ Đoạn Thiên Tông xuất thế.
Mà mặc dù nói cuộc thí luyện lần này là tổ chức trong Hoàng cung, thế nhưng điều này hiển nhiên không thể giấu diếm được tất cả mọi người, bởi vậy ngay ngày tiếp theo của cuộc chiến chấm dứt, cả Hoàng Thành đều biết được kết quả cuối cùng. Mà kết quả này khiến cho mọi người cảm thấy kinh dị nhất, không thể nghi ngờ chính là Vũ Ninh Thành, lần này Vũ Ninh Thành mang đến năm người nhưng lại có năm người đoạt được danh ngạch kia.
Năm người bên trong danh khí cao chỉ có hai người chính là Hạ Thiên Phàm và Lý Bạch Nhật bọn họ từ lâu đã vang danh toàn bộ Đại Mạc, hai người có được Địa cấp pháp ấn tương lai tiền đồ là vô hạng lượng, bên trong ba người Lý Thiên Vũ, Hàn Tĩnh Chi và Hắc Diện thần bí kia, kể cả tên của họ cũng mới lần đầu được nhắc đến điều này sao có thể không khiến bọn họ mở rộng tầm mắt được?
Điều khiến cho mọi người càng thêm chấn động chính là hai trong số lục đại thiên tài mà toàn bộ Đại Mạc công nhận đ·ã c·hết bên trong cuộc thí luyện lần này, Man Thiết lại c·hết trong miệng yêu thú, còn về Ô Khuê lại không phải Lý Thiên Vũ một chiêu chi địch, còn có cả mỹ nhân Hàn Tĩnh Chi luôn đi theo Lý Thiên Vũ như là hình với bóng thực lực cũng không tầm thường.
Lần này nếu như lại sắp xếp thứ hạng của những cường giả trẻ tuổi trong Đại Mạc Vương Triều này, xếp ba hạng đầu chắc chắn có một suất của Lý Thiên Vũ.
Mà lúc cả Hoàng Thành đang xôn xao vì kết quả của cuộc chiến này thì đám người Lý Thiên Vũ lại lần nữa tiến vào Hoàng cung từ sớm, hơn nữa dưới sự dẫn dắt của Hạ Tinh Ngôn, đi đến chỗ sâu nhất trong Hoàng cung.
Vị trí của đám người Lý Thiên Vũ chính là một mảnh rừng rậm nguyên sơ cực kỳ bao la. Mà lúc này, cách phía trước bọn hắn không xa có một tế đàn, trên tế đàn đầy phù văn kỳ lạ, trong mơ hồ có một năng lượng ba động cường đại từ trong đó phát tán ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.