Chương 147: Băng Đế võ hồn, Băng Đế bảo thuật.
Kích thước Cửu Diệp Kiếm Trúc bắt đầu phóng đại, cấp tốc to lớn, sau đó toàn thân quang mang nhấp nháy, phiến ngọc diệp tỏa ra màu bạch ngọc vô cùng xinh đẹp, phát ra một tiếng kiếm minh vang vọng không trung, phiến lá liền rời khỏi thân cây bay vuốt lên cao hóa thành một thanh tiểu kiếm, tiểu kiếm một phân làm hai, hai phân làm bốn cứ thế rất nhanh liền hóa thành vô số tiểu kiếm chí ít không dưới vạn thanh tiểu kiếm.
"Mỹ nhân ta sẽ cho nàng thấy thế nào là bảo thuật cường đại”- Kiếm Vô Song nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi lộ ra vẻ mặt cao ngạo, lên tiếng.
"Kiếm Trúc Bảo Thuật – Thiên Trúc Kiếm Vũ”.
Vạn thanh tiểu kiếm như là nhận được mệnh lệnh, lập tức đồng loạt phát ra một tiếng kiếm minh vang vọng trời đất, vạn thanh tiểu kiếm cấp tốc xoay tròn trên không trung xoắn nát tất cả những gì nó đụng phải, Thiên Trúc Kiếm Vũ khí thế vô thượng lập tức điên cuồng t·ấn c·ông màn phong tỏa của Lôi Chi Triều Tịch.
Màn phong tỏa ban đầu vô cùng cứng rắn nhưng dưới thế công vô cùng điên cuồng của kiếm vũ thì cũng không chịu nổi lập tức vang lên tiếng răng rắc đấy là dấu hiệu rạng nứt vang lên.
Răng rắc!
Tiếng rạng nứt vang lên, ban đầu chỉ là một vết nhỏ nhưng chỉ trong chóc lát vết nứt liền lan rộng, nháy mắt nó đã giăng đầy khắp nơi.
Đùng!
Tiếng nổ lớn vang lên, màng phong tỏa khi đạt đến cực hạng liền ầm vang nổ tung, kình khí bay tán loạn phong bạo quét sạch phạm vi ngàn trượng xung quanh.
Tuy màng phòng hộ bị phá vở nhưng uy lực lại không một tý nào suy giảm mà ngược lại nó càng thêm cuồng bạo, từng tia từng tia lôi điện như là cuồng phong bão vũ từ thiên khung hạ xuống đánh về phía Kiếm Vô Song.
“Hừ, phá cho ta”.
Kiếm Vô Song quát lớn một tiếng, vạn thanh tiêu kiếm lập tức dừng phấc lại, mũi kiếm hướng lên trời cấp tốc phóng lên cao, nhầm mục đích phá vở trung tâm của Lôi Chi Triều Tịch.
Ầm!
Tiếng v·a c·hạm vang lên kình khí phong bạo nổi lên phạm vi mười dặm xung quanh trở thành một mảnh hỗn độn tràng ngập khí tức hủy diệt.
“Hừz, đi c·hết đi”.
Kiếm Vô Song lộ ra sắc mặt dữ tợn cười rằng nhìn về phía Lý Thiên Vũ nói, sau đó vạn thanh tiểu kiếm nhanh chóng hợp lại thành một thanh cự kiếm to lớn bên trong vạn thanh tiểu kiếm như là có quy luật vô cùng nghiêm ngặc xếp chồng lên nhau tạo nên một thanh cự kiếm màu xanh vô cùng mạnh mẻ, khí thế to lớn chém ngang về phía Lý Thiên Vũ.
Xung quanh quan chiến nhìn thấy một màn này liền lộ ra ánh mắt động rung điều rất kh·iếp sợ, Kiếm Vô Song trong lòng cười lạnh hắn liền tưởng tượng dưới một kiếm này hắn liền có thể giải quyết Lý Thiên Vũ, dưới một kiếm này Lý Thiên Vũ chắc chắn sẽ b·ị c·hém ra làm hai còn về mỹ nhân Hàn Tĩnh Chi nhất định sẽ là thịt cá nằm trên thớt, tùy hắn định đoạt. Nghĩ đến đây Kiếm Vô Song liền cười to một tiếng.
"Võ hồn sao? Ta cũng có”.
Lời nói này của Hàn Tĩnh Chi làm cho Kiếm Vô Song giật mình tỉnh ngộ, hắn đã quên Hàn Tĩnh Chi cũng là Thiên Nguyên Cảnh cường giả.
Hắn liền đưa mắt hiếu kỳ về phía Hàn Tĩnh Chi xem qua, hắn rất muốn biết Hàn Tĩnh Chi là cái dạng gì võ hồn, tất cả những người quan chiến xung quanh cũng vô cùng hiếu kỳ liền đưa ánh mắt tò mò xem qua.
Phía sau lưng Hàn Tĩnh Chi hàn khí cấp tốc phóng đại, dày đặc băng tuyết ngưng tụ lại thành một hư ảnh cao hơn năm mươi trượng, một thân ảnh thon dài, rất nhanh ngưng thực tất cả mọi người liền nhìn ra đây là một hư ảnh của một nhân loại vì hư ảnh đã bắt đầu xuất hiện hai tay, hai chân và sau đó là một khuôn mặt tuy còn rất mơ hồ nhưng lại thoáng cho người ta thấy đấy chắc chắn là một mỹ nhân.
Mái tóc sỏa dài theo gió, thân hình đầy đặng có lồi có lỏm, hứa hẹn sẻ là một thân ảnh động lòng người, rất nhanh khuôn mặt đã hiện rõ không làm người khác phải thất vọng quả thật là một khuôn mặt tuyệt mỹ, xinh đẹp vô cùng cũng có thể nói nhan sắc này có thể liều mạng cùng nhan sắc của Hàn Tĩnh Chi nhân ảnh này đã tuyệt mỹ lại được phối thêm một bộ lam sắc áo bào lại tôn lên vẻ đẹp ma mị của nàng.
Khi nhân ảnh này bạo lộ làm cho toàn trường yên lặng đến lạ thường, tất cả điều ngây dại một là nhan sắc của nàng bên cạnh cũng là quan trọng nhất chính là lai lịch của võ hồn này được Hàn Tĩnh Chi triệu hoán ra.
Tương truyền rằng kỳ thượng cổ khi thiên địa hình thành, thiên đạo liền sản sinh ra thiên địa chi linh, ở cực Bắc nơi giá rét của Thương Nguyên có một bộ tộc tên là Băng Thiên Tuyết Nử nó là một trong những Thiên Địa Chi Linh thuộc tính âm hàn cực hạn được Thiên Đạo ưu ái thiên phú tu luyện đỉnh cấp thiên sinh chính là Thánh cấp cường giả nó cũng chính là bá chủ của Thương Nguyên Giới thời thượng cổ cùng với Long tộc, Phượng tộc nhưng không hiểu vì sao đến nay bộ tộc này đã tuyệt diệt.
Võ hồn nếu như có thể hóa hình thì bên trên vạn thú quyển không có bao nhiêu nhưng với thuộc tính âm hàn cực hạn như thế này chỉ có thể là bài danh thứ 9 Băng Đế, Băng Thiên Tuyết Nữ mà thôi.
Có lẻ đây thật sự là người sở hữu võ hồn có bài danh cao nhất tại Cổ La Bí Cảnh này rồi. Điều này cũng làm cho những người chưa đột phá Thiên Nguyên Cảnh một hi vọng lớn làm bọn họ hết sức chờ mong về cơ duyên võ hồn của mình, nơi này đến cả bài danh thứ 9 Băng Thiên Tuyết Nử và thứ 39 Cửu Diệp Kiếm Trúc cũng đã xuất hiện thì bọn hắn không mong tìm được võ hồn bài danh cao như vậy nhưng vị trí thứ trước 300 cũng làm bọn họ vui mừng rồi.
“Chi Nhi, dùng bảo thuật t·ấn c·ông hắn, còn về Thiên Trúc Kiếm Vũ này huynh có thể cứng rắn chống đở”.
Trong lúc Kiếm Vô Song đang thất thần, Lý Thiên Vũ liền truyền âm về phía Hàn Tĩnh Chi để nàng t·ấn c·ông Kiếm Vô Song nhân lúc hắn đang ngẩn người mà lấy mạng hắn.
Hàn Tĩnh Chi nghe vậy liền nhẹ gật đầu, đưa ánh mắt nhìn về Kiếm Vô Song lộ ra sát khí lẩm liệt, tuy nàng biết Thiên Trúc Kiếm Vũ là một đại bảo thuật của một võ hồn bài danh thứ 39 bên trên vạn thú quyển, nàng lại không biết Lý Thiên Vũ chóng đở bằng cách nào nhưng nàng lại tin tưởng hắn vô điều kiện, hắn nói được là được.
“Băng Đế Bảo Thuật – Băng Diệu Đế Thủ”.
Hàn Tĩnh Chi thanh âm vang lên, sau đó hàn khí xung quanh Băng Thiên Tuyết Nữ trở nên dày đặc, Băng Thiên Tuyết Nữ một ngón tay chỉ về phía Kiếm Vô Song, làm cho không gian xung quanh Kiếm Vô Song chấn động kịch liệt lập tức xuất hiện hơn mười cái lổ nhỏ không gian, từ trong hơn mười cây băng thứ đâm ra đâm xuyên người hắn, tuy đâm xuyên người nhưng không làm hắn tổn thương gì chỉ là hắn lúc này đã bị băng phong. Đóng băng nhục thể, chân nguyên, huyết mạch, ngũ quan lục giác và cả võ hồn cũng đều bị băng phong.
Xung quanh băng thứ nhiệt độ nhanh chóng hạ xuống, làm cho xung quanh thành một mảnh băng tuyết dày đặc, hoa tuyết bay tán loạn.
Kinh khủng hàn khí làm cho phái dưới sơn phong, cổ lâm lập tức băng hóa, kể cả không gian xung quanh cũng vang lên tiếng răng rắc của không gian đóng băng, khí thế vô lượng dị tượng kinh khủng làm cho sơn băng địa liệt đóng băng vạn dặm.
Hàn khí tạo thành bạo phong tuyết quét sạch xung quanh phạm vi mười dặm, làm nơi này trở nên một mảnh băng tuyết bao trùm lạnh giá vô cùng.
Băng Thiên Tuyết Nữ chầm chậm năng bàn tay mình lên cao, phía dưới chân Kiếm Vô Song đồng dạng có một bàn tay cực lớn chầm chậm đưa lên, nhìn thì chậm nhưng thực tế tốc độ của nó nhanh đến cực điểm.
Ầm!
Bàn tay to lớn khi còn cách Kiếm Vô Song không quá mười trượng liền nấm bàn tay lại, một t·iếng n·ổ lớn vang lên, dưới một kích Băng Diệu Đế Thủ này, nó liền bỏ qua toàn bộ phòng ngự trực tiếp t·ấn c·ông lên nhục thể tạo nên tổn thương chưa từng có.
Một tiếng kinh thiên bạo hưởng, chấn động phạm vi ngàn dặm, lập tức, to lớn bạo tạc hủy diệt phương viên mấy trăm dặm không gian.
Phốc!
Hàn Tĩnh Chi tiếp tục ngưng tụ một thanh Băng Cực Thánh Kiếm cách không chém một kiếm về phía Kiếm Vô Song, v·a c·hạm mạnh. Theo t·iếng n·ổ vang lên, ba động cuồng bạo trong khoảnh khắc tràn ra, từng cỗ ba động càn quét ra có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Sương mù tại bên trong quảng trường khuếch tán ra, mọi người xung quanh vội vàng tránh lui. Bọn hắn đều biết rõ nếu như bị cuốn vào trong luồng ba động đó thì e rằng ngay cả cường giả Thiên Nguyên Cảnh cũng sẽ m·ất m·ạng thôi.
Ầm!
Sương mù khuếch tán, nhưng còn không đợi mọi người nhìn thấy kết quả thì một đạo thân ảnh chật vật từ trên cao rơi xuống, thân hình xẹt qua không trung v·a c·hạm mạnh xuống mặt đất, những mảnh đất đá cũng bị trực tiếp chấn thành vô số đá vụn, từng đạo khe nứt giống như thiểm điện tràn ra.
Ánh mắt của mọi người gần như vừa nhìn thấy đạo thân ảnh chật vật rơi từ trên cao xuống thì đồng tử đều co rút lại. Bởi vì người chật vật đó chính là Kiếm Vô Song, một màn này cũng khiến cho đám người bộc phát từng trận xôn xao.
Hàn Tĩnh Chi một kích liền đánh lui Kiếm Vô Song nhưng nàng lại không mấy hưng phấn chỉ vì trước mắt nàng chính là Thiên Trúc Kiếm Vũ của Kiếm Vô Song, tuy hắn liền b·ị đ·ánh âm vào lòng đất nhưng Thiên Trúc Kiếm Vũ lại mãy may không bị ảnh hưởng, khí thế vẫn rất hung hãn gào thét t·ấn c·ông về phía nàng.
Vừa rồi kinh khủng bạo hưởng làm cho mọi người chú ý, đặc biệt là sự cường đại mạnh mẻ đến khí tin của Băng Đế võ hồn mà không ai để ý đến bảo thuật đã đánh ra của Kiếm Vô Song, đến khi bên đây dị tượng đột khởi mọi người mới đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn qua.
Kiếm Vô Song một kiếm chém qua, kiếm khí phong tỏa thiên địa, kiếm thế uy thế vô lượng mạnh mẻ tuyệt luân ẩn chứa khó mà hình dung lực lượng kinh khủng, cuồn cuộn Chân Nguyên, kiếm khí ba động, quét ngang phương viên mấy ngàn dặm.