Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen

Chương 74: Tâm Trạng Không Được Tự Nhiên





“Chính vì nguyên nhân này nên Ma cung vẫn không thể xử lý Dịch nhân ma một cách thỏa đáng.” Nói xong, Hoa Linh Cơ uống một hớp nước, làm dịu cơn khát khô.
Nàng cúi đầu uống nước, lại len lén ngước mắt lên quan sát vẻ mặt của Sở Huyền Dịch đang ngồi trước mặt.
Hai mắt hắn hơi híp lại, khóe miệng mơ hồ hơi cong lên, cả khuôn mặt toát lên vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, vừa nhìn đã biết tâm trạng hắn không được tốt.
Hoa Linh Cơ thấy thế thì thu hồi ánh mắt.
Trong khoảng thời gian ngắn nàng không biết nên nói gì, đành phải siết chặt cái chén, hận không thể vùi cả mặt vào trong.
Sở Huyền Dịch cười lạnh, nói: “Ta biết ngay sẽ như vậy mà.”
Không đợi nàng kinh ngạc nói tiếp, hắn đã bổ sung: “Một nhân ma Đại Thừa viên mãn, đương nhiên sẽ quan trọng hơn tên phản bội Ma cung như ta.
Danh dự của Ma cung cái gì chứ, chẳng qua là mượn cớ mà thôi.”
“Không phải đâu, không phải, huynh hiểu lầm rồi! Sao có thể quan trọng hơn huynh được.
Huynh là thiếu chủ Ma cung, để tìm huynh về, có gì mà Ma tôn không bỏ được đâu?” Vừa thấy hắn hiển lầm, Hoa Linh Cơ vội giải thích: “Nhưng dù sao phụ thân huynh cũng là Ma tôn, nhất định phải cân nhắc đại cục.
Hơn nữa, đến giờ hắn vẫn chưa nói sẽ bao che cho Dịch nhân ma mà, huynh đừng nóng.”
“Ồ, cân nhắc đại cục?” Sở Huyền Dịch rũ mắt nhìn nàng: “Muội đúng là biết giải thích cho yêu ma.”
Hoa Linh Cơ ngẩn ra: “Ta…”

Trong lòng nàng bỗng cảm thấy không vui, không nói chuyện nữa, không thèm để ý đến hắn.
Nàng im lặng một hồi rồi nói: “Ma cung đưa ra sắp xếp khác, chính là huynh về Ma cung trước, tự tay xử lý Dịch nhân ma.
Như vậy là Dịch nhân ma chết theo quy củ Ma giới, không liên quan đến Nhân giới, cũng không tổn hại danh dự Ma cung.”
Nàng vừa dứt lời, Sở Huyền Dịch lập tức nói: “Giả dối.”
Hoa Linh Cơ muốn nói lại thôi.
Nàng suy nghĩ một lúc: “Sao lại là giả dối? Huynh về Ma cung nắm quyền, lẽ nào không thể xử lý Dịch nhân ma sao?”
“Muội nghĩ quá đơn giản rồi.
Sau khi ta quay về Ma cung…”
Sở Huyền Dịch không nói nhiều, chỉ phất tay một cái, ý bảo Hoa Linh Cơ rời đi đi.
Đây là lần đầu tiên Hoa Linh Cơ bị hắn chủ động tiễn khách.
Nhưng thấy nói chuyện với nhau cũng không được vui vẻ thuận lợi lắm nên lúc rời đi, nàng vô cùng tủi thân và tức giận.
Nàng hiểu, hiện tại có lẽ Ma cung đang đề phòng Sở Huyền Dịch giờ trò lừa bịp không trở về, cho nên bắt chẹt chuyện Dịch nhân ma, nhưng nànglại không hiểu sao Sở Huyền Dịch cũng lo Ma cung sẽ giở trò.
Rõ ràng lúc trước hắn đã nói sẽ quay về Ma cung nắm quyền, có thể che chở cho nàng, hiện tại lại tiết lộ sau khi quay về Ma cung sẽ không thể đắc thế, ngay cả sống chết của một Dịch nhân ma cũng không quyết định được…
Đúng là mâu thuẫn!
Sau khi Hoa Linh Cơ truyền đạt thái độ kiên quyết của Sở Huyền Dịch cho Phong Ma Bình, không lâu sau, mối liên hệ giữa Ma cung và Sở Huyền Dịch cũng trở nên bế tắc.
Nhìn bề ngoài, Trình Tiên môn gió yên biển lặng, Ma cung im hơi lặng tiếng.
Nhưng Phong Ma Bình lại nói cho nàng biết, ngày càng có nhiều yêu ma dưới trướng Mạnh Đoàn tới gần Trình Tiên môn, lấy thế bao vây tông môn.
Xem ra, Ma cung muốn dùng biện pháp mạnh rồi.
Hoa Linh Cơ nói thật với Sở Huyền Dịch, sắc mặt hắn càng thêm lạnh lùng, ánh mắt nhìn nàng cũng không còn dịu dàng nữa, nhưng hắn không nói thêm bất kỳ dự định nào để xoa dịu tình hình.
Hơn nữa, kể từ lần trước chủ động tiễn khách, Sở Huyền Dịch vẫn không chủ động đi tìm nàng.
Mỗi lần nàng ôm tâm trạng thấp thỏm đi tìm hắn, vừa mở miệng hắn đã hỏi chuyện Dịch nhân ma, hoàn toàn không đoái hoài đến những lời trấn an và đề nghị của nàng, làm nàng lần nào cũng rời đi trong tức giận, oán giận mấy câu “Thiếu chủ thật vô tình” với Phong Ma Bình.
“Cần người thì vui vẻ, không cần nữa thì trở mặt! Có phải hắn thấy ta vô dụng nên mới lộ bộ mặt thật, không thèm để ý đến ta không?”
Đối mặt với Hoa Linh Cơ đang đau lòng, Phong Ma Bình rất thương tiếc, an ủi: “Nha Nữ, dù gì thiếu chủ cũng là yêu ma, đây là chuyện rất bình thường.

Hơn nữa, dù sao ngươi cũng là thuộc hạ của tôn chủ, thiếu chủ đề phòng ngươi cũng nên thôi.”
Hoa Linh Cơ: …
Càng khó chịu hơn!
Nhưng nàng không tin!
Trước đây hắn đã từng nói, chờ hắn trở về Ma cung, sẽ che chở cho nàng!
Cho nên thiếu chủ không đề phòng nàng, chỉ là hiện tại nàng không giúp được gì, mà hắn đang sứt đầu mẻ trán, đương nhiên sẽ khó cho nàng sắc mặt tốt thôi.
… Chắc chắn là vậy.
Yêu ma đang âm thầm rục rịch, không tránh được tra xét đề phòng của các đệ tử Trình Tiên môn.
Toàn tông môn đều tràn ngập bầu không khí căng thẳng.
Một ngày nọ, Hoa Linh Cơ được Hành Nguyên Chân nhân gọi tới.
Trong bầu không khí căng thẳng của tông môn, Hành Nguyên Chân nhân trông vẫn khỏe khoắn, hai mắt sáng láng.
Hoa Linh Cơ quy củ hành lễ: “Bái kiến sư tôn!”
“Linh Cơ, gần đây tu luyện thế nào?”
“Hồi bẩm sư tôn, đồ nhi khắc khổ chăm chỉ tu luyện, Nhị sư tỷ nói con luyện ba năm nữa là có thể Trúc Cơ!”
“Tốt lắm!”
Hành Nguyên Chân nhân nở nụ cười hài lòng, lúc Hoa Linh Cơ cũng không nhịn được cười theo thì bỗng nghe ông ấy nói: “Vi sư có thể giúp ngươi rút ngắn thời hạn này xuống còn ba ngày.
Ngươi có bằng lòng nhận không?”
Trong phút chốc, Hoa Linh Cơ còn tưởng mình nghe nhầm!
“Ba, ba ngày?! Con con con ba ngày là có thể Trúc Cơ!? Vì sao?”
Nàng kích động xoay quanh Hành Nguyên Chân nhân: “Sư tôn, con đương nhiên bằng lòng chấp nhận rồi, con đâu phải đồ ngốc.”

Hành Nguyên Chân nhân bị nàng xoay quanh chọc cười, giơ tay cản nàng lại, giải thích: “Ngươi thiên tư thông tuệ, chỉ là bắt đầu tu hành quá muộn, mới dẫn đến tu vi bị tụt lại phía sau.
Rút ngắn ba năm, không tính là chiều hư ngươi, ngược lại là giúp ngươi sớm tin tiến, không trì hoãn gân cốt trẻ trung này.”
Hoa Linh Cơ vừa mừng vừa sợ: “Hóa ra còn có cách nói này, đúng là quá tốt rồi! Vậy thì sư tôn, làm sao mới có thể mau chóng đề cao tu vi của con?”
“Vi sư sẽ bày trận làm pháp, rót thêm linh lực cho ngươi.
Dùng ba ngày, linh lực quán đỉnh, gột rửa linh đài ảm đạm, mở rộng kinh mạch, củng cố linh căn.”
Hoa Linh Cơ vui vẻ đến điên, nghe đã thấy rất lợi hại, lại còn thoải mái.
“Sư tôn, xin ngài bắt đầu cái này… À, đồ nhi đi thông báo cho các sư huynh sư tỷ một tiếng, tránh cho bọn họ lo đồ nhi ham chơi mất tích.”
“Đi đi.”
Rời khỏi Hướng Đạo Uyển, Hoa Linh Cơ vội nói với Phong Ma Bình biết, mình sẽ bế quan ba ngày với Hành Nguyên Chân nhân, nhờ Phong Ma Bình ổn định Ma cung, đừng gây ra rắc rối gì.
Phong Ma Bình bình tĩnh đồng ý, Hoa Linh Cơ cũng không lo lắng.
Dù sao gần đây nàng cũng bị vướng ở chỗ này, nếu có thể xoay chuyển, nàng không sợ trì hoãn ba ngày.
Thấy Hoa Linh Cơ chỉ thông báo tình hình cho Y Duyệt sư tỷ, rồi định đi tới Hướng Đạo Uyển, Phong Ma Bình nghi hoặc: “Nha Nữ, ngươi không thông báo cho thiếu chủ sao?”
“Y Duyệt sư tỷ sẽ nói cho hắn biết.
Hơn nữa…” Hoa Linh Cơ đen mặt, bĩu môi: “Ta không báo hắn biết cũng chẳng sao, dù sao thì trừ tin tức của Dịch nhân ma ra, hắn cũng không tới tìm ta, nào có thèm để ý ta đi đâu làm gì.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.