Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 945:




Chương 945

Đôi mát hẹp dài lạnh như băng nói: “Đây là chuyện của tôi và cô ấy. Hứa Thần Nhất, tình cảm của tôi đối với cô ấy không cần một người ngoài như cậu nhận xét, cũng không cần giải thích với cậu? Tô Lương Mặc nói xong bèn cúp điện thoại Reng~ reng~ reng Tô Lương Mặc cầm điện thoại, tức giận nhấn nghe: “Không có việc gì thì bớt gọi đi. Không phải ai cũng có tư cách nói chuyện với tôi!”

Đối phương hoàn toàn không để ý đến lời nói gần như là khó nghe của anh mà chỉ nhanh chóng nói: “Tôi chưa nói à, tôi có thể cứu cô ấy. Tôi có biện pháp cứu cô ấy”

Ánh mắt Tô Lương Mặc hơi hơi dao động: “Rốt cuộc thì cậu muốn làm gì?”

“Cậu thật ích kỷ, tôi có biện pháp cứu cô ấy, còn cậu thì chỉ muốn thỏa mãn h@m muốn độc chiếm của mình, không chịu đế cho tôi cứu cô ấy mà chọn cái cách đối máu vô nhân đạo kia. Dùng máu của con gái đối cho cô ấy, dù cô ấy có được cứu thì nếu cô ấy biết mình sống được là vì đã hy sinh con gái mình.

Cậu nói xem, cô ấy có phát điên không?”

“Cậu câm đi! Hứa Thần Nhất, nếu cậu dám hó hé một chữ về chuyện này thì tôi sẽ gi3t chết cậu” Tô Lương Mặc lạnh lùng nói, có vẻ vô cùng bình tĩnh.

“Ha ha, cậu then quá thành giận hả? Tô Lương Mặc, tôi đảm bảo với cậu, một ngày nào đó cậu sẽ giống như một con chó quỳ xuống trước mặt tôi, cầu xin tôi, cậu tin không?”

Hút cần nhiều quá rồi à?” Tô Lương Mặc khinh thường nói: “Bây giờ không phải ban ngày ban mặt, bớt mơ mộng hão huyền đi. Không còn chuyện gì nữa thì đừng có gọi”

Anh đang chuẩn bị cúp điện thoại thì đẳng sau bỗng ruyền đến một tiếng; “Đổi máu… Là có ý gì?”

Người đàn ông đứng ở cửa sổ nháy mắt như bị sét đánh, không dám tin quay đầu lại, cửa phòng bệnh không biết mở ra từ lúc nào, một người phụ nữ đi chân trần, mặt mũi trắng bệch đứng đó, tay còn run rẩy cầm điện thoại Sắc mặt anh cực kỳ khó coi, đi về phía người phụ nữ, nói: “Sao em không nghỉ ngơi cho tốt đị, lại không mang đép đi lung tung rồi. Tới đây, anh ôm em”

Lương Tiểu Ý không thế tin nối, đến lúc này rồi mà vẻ mặt của người đàn ông kia còn có thể ra vẻ dịu dàng như thế. Thấy anh vươn tay về phía mình, cô chán ghét vung ra.

Tiếu Ý?

“Đừng gọi em” Cô giơ điện thoại trong tay lên, đỏ mắt nhìn châm châm anh, nói: “Em nghe thấy hết rồi. Em đã nghe được toàn bộ lời nói giữa anh và Hứa Thần Nhất không sót chữ nào, nghe thấy hết rồi! Anh còn giải thích cái gì nữa?

Đối máu? Dùng máu của con gái em? Tô Lương Mặc, anh giải thích coi! Anh mau giải thích cho em!”

Tô Lương Mặc nhìn chấm chấm vào điện thoại… Anh bỗng hiểu ra, mọi chuyện đều là do Hứa Thần Nhất làm!

“Cậu động tay động chân gì trong điện thoại rồi?” Mặt anh sa sầm lại quát lớn với Hứa Thần Nhất đầu bên kia: “Tại sao lại muốn cho Tiểu Ý biết!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ ngưng lên tại web và tập trung lên tại áp nhé.

“Ha ha, câu cảm thấy tôi không nên cho Tiểu Ý biết à? Tô Lương Mặc, tôi không ngờ cậu lại ích kỷ như vậy! Nếu tôi không làm cho Tiểu ý biết, chẳng phải là cậu sẽ làm cô ấy mang thai thêm lần nữa rồi lại lừa cô ấy là đứa trẻ bị dị tật bấm sinh? Tô Lương Mặc, cậu thật ích kỷ! Tiếu Ý có quyền biết chuyện này!”

“Tô Lương Mặc, anh giải thích! Giải thích coi Khuôn mặt Lương Tiểu Ý trắng bệch tràn đây đau đớn: “Túi máu kia… Có phải của cục cưng trong bụng em không?” Khi hỏi ra câu đó, cô gần như là mất hết sức lực, nhưng vẫn cổ gắng đứng vững, cô đang đợi đáp án từ anh.

“Tiểu Ý, em hãy nghe anh nói…”

Nói cho em biết đi!

Con ngươi Lương Tiểu Ý phủ đầy tơ máu, cô nhìn chòng chọc vào người đàn ông trước mặt, phải hay không: “Anh..” Dưới cái nhìn chăm chú ấy, tội ác của anh đã không còn cách nào che giấu được nữa: “Phải, thế nhưng anh…” Chỉ cần em còn sống thì đổi mạng của anh cho em cũng được.

Lời nói của anh còn chưa có cơ hội nói xong thì Lương Tiểu Ý đối diện cuối cùng cũng không đứng nổi, cổ họng cô nghẹn một ngụm máu, “hụt” Cô phun một ngụm máu tươi ra, cơ thể mềm oặt ngã vào khung cửa.

“Tiểu Ý! Tiểu Ý! Em đừng làm anh sợi Tiểu Ý! Tiểu Ý!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.